Một đoàn ma la này mặc dù không có Huyết Ma La xuất hiện, nhưng đại bộ phận đều tương đương với đoán đan trung hậu kỳ đại ma la, nếu là xúm nhau mà lên cùng hai người liều mạng, thì dù hai người đều là pháp tướng trung kỳ tu vi cũng không khỏi không thận trọng đối đãi. Mấu chốt là khả năng ẩn giấu Huyết Ma La, nếu là đột nhiên xuất thủ đánh lén, hai người dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng sợ vẫn phải bị thua thiệt.
Một trận gió nhẹ vừa thổi tới trên gò núi, Dương Hoa Quân cùng Doanh Ngạo khẩn trương nhìn chăm chú ma la đại quân vẫy về phía hai người càng ngày càng gần.
Không phải là hai người không đột phá vòng vây, mà là phía sau một đội ma la đại quân đó không chỉ đã bị xuất hiện thân ảnh của Huyết Ma La, thậm chí còn có khí tức của Ngọc Ma La cũng ngày càng trở nên rõ ràng lên.
Cho dù hai người bọn họ đều hạng người rất lạnh lùng, lúc này sắc mặt cũng có vẻ khó coi dị thường, dùng nhiều ma la như vậy chỉ vì bao vây tiêu trừ hai người bọn họ, sao nhìn đều giống như một cái bẫy.
Ma la không phải là không có thời điểm lấy trí tuệ mà quá bố bẩy rập, chẳng qua là hai người làm sao cũng thật không ngờ cái loại “vinh dự đặc thù” bực này lại bị hai người bọn họ đụng phải.
Nhưng hai người ai cũng không chú ý tới, thời điểm trước khi một đạo gió nhẹ đó thôi đến, một đóa mây trắng chậm rãi bay tới giữa bầu trời. Mà trước khi Phong Tu La xuất hiện là lúc đám mây đó quấy rối cũng dần dần tụ hợp trên bầu trời của đỉnh gò núi.
Khi Lục Bình đến nơi thì ma la đã phát khởi tiến công về phía hai người Dương Hoa Quân cùng với Doanh Ngạo. Hơn trăm con ma la phảng phất bia đỡ đạn vây phát khởi trùng kích hai người. Mấy đầu Huyết Ma La tới lui tuần tra bên ngoài chiến đoàn, chặt đứt đường lui của hai người đồng thời Huyết Ma còn lấy các loại phệ hồn thần thông quỷ dị quấy rầy hai người. Nhưng ở phụ cận chiến đoàn đó, Lục Bình thậm chí còn đã nhận ra khí tức của hai con Ngọc Ma La.
Chiến trận thật là lớn, xem chừng như là một người chuyên môn bày ra bẫy rập, chỉ là không biết đặc biệt vì hai người này bày ra, sau khi bày ra bẫy rập lập tức chờ con mồi vào lưới.
Vùng này nhìn qua tựa hồ rất hoang vắng, thực sự không phải một địa phương tốt để bày bẫy rập, xem ra ma la cao cấp đó ngay cả có chút trí tuệ, nhưng cũng hữu hạn. Chỗ bày ra bẫy rập này cũng có khả năng có mấy người đi ngang qua, cuối cùng không khả năng là ma la chuyên bày bẫy rập ở chỗ này chờ bọn họ chứ, xem ra Dương Hoa Quân cùng Doanh Ngạo này cũng thật là vận xui chực chờ trên mui xe rồi.
Vào lúc hai người vừa liên giết chém giết ba đầu đại tu la nhào lên, một đầu Huyết Ma một mực tới lui tuần tra bên ngoài đột nhiên hét lớn một tiếng về phía hai người trên đỉnh gò núi. Một gợn sóng khó có thể phát giác trong nháy mắt đến quanh thân của hai người. Thân thể của Dương Hoa Quân cùng Doanh Ngạo không thể tránh khỏi xuất hiện đình trệ, hiển nhiên nhận lấy sự công kích ảnh hưởng của Huyết Ma.
Hai con Huyết Tu La nhất thời nhân cơ hội sát nhập trong chiến đoàn, Lục Bình ở trên khoảng không nhìn rõ ràng, thầm nghĩ hai con Huyết Tu La đó tám phần phải bị thua thiệt.
Quả nhiên, liền nghe hai tiếng kêu thảm thiết, hai con Huyết Tu La đẩy đi ra thật nhanh từ trong chiến đoàn. Cánh tay kể cả nửa bả vai của một con bị chém xuống, trong khi đó cổ của một con khác bị dây cung đột nhiên bằng khai vải ra xé rách nửa bên, suýt nữa bị bêu đầu.
Ngay tại lúc hai người Dương Hoa Quân cùng Doanh Ngạo thiết kế làm bị thương nặng hai con Huyết Tu La, một cây đại thụ đột nhiên nổ tung cách hai người không xa. Vô số cành lá cây hiển nhiên được bí thuật gia trì, trong lúc nhất thời đều lấy uy lực không kém gì pháp bảo một cỗ não phóng tới hai người.
Chuyện gấp gáp, hai người vội vàng thi triển thủ đoạn chống đối của mỗi người, đồng thời phi thân lui về phía sau.
Nhưng mà vào lúc hai người vừa phi thân lên, lại đột nhiên phát hiện tự thân bị một loại lực lượng khổng lồ áp bách túm kéo, đập mạnh xuống trên mặt đất.
Hai người miễn cưỡng khống chế được thân thể, nhưng mà lúc trước thi triển lực lượng toàn lực lui về phía sau, như cũ không tự chủ được lui về phía sau ra hai bước, theo sát hai người lại phát ra một tiếng kêu đau.
Khi họ cúi đầu nhìn lại, chẳng biết lúc nào mấy cây thạch thứ từ trên mặt đất xông ra, đâm xuyên qua bốn bàn chân của hai người, đính hai người trên mặt đất.
Thổ Tu La!
Trong lòng Lục Bình ngẩn ra, đây chính là chi nhánh của Tu La nhất tộc mà hắn ở hải ngoại chưa bao giờ biết.
Tu La nhất tộc đại thể cũng chia làm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Băng bảy chi nhánh lớn, duy nhất chỉ còn lại có một chi nhánh của tu la là Thổ Tu La nhất mạch mà Lục Bình ở hải ngoại không biết qua, hơn nữa hôm nay nhìn thấy một đầu Thổ Tu La đó còn vừa là một con Ngọc Tu La.
Hơn nữa đầu Thổ Tu La đó rõ ràng thực lực bất phàm, thần thông cùng với thạch thứ quỷ dị vừa ra tay liền khống chế bốn phía làm bị thương nặng hai người Dương Hoa Quân cùng với Doanh Ngạo. Đương nhiên, đây cũng bởi vì duyên cớ trước đó một đầu Mộc Tu La núp trong đại thụ đột nhiên làm khó dễ, mới có thể khiến cho hai người không thể phân thần bận tâm.
Hai bàn chân bị xuyên thủng, tuy rằng hai người đã phong chận vết thương, nhưng vô luận là phi độn hay né tránh, đều ảnh hưởng đến hai người rất lớn.
Ma la đội ngũ dò xét được tiện nghi đều xông lên triển khai vây công hai người. Lại hai con Ngọc Tu La cũng không ẩn giấu nữa, hiển nhiên cho rằng hai người đã trốn không thoát rồi. Ba đầu Huyết Ma La còn sót lại dưới sự phối hợp tiến hành vây công hai người, mà một loại tiểu ma la lúc này lại thành hạng người phất cờ hò reo.
Lúc này Doanh Ngạo thật ra có chút vẻ ngạnh khí, nỗ lực thi triển ra Cô Ưng nhất tộc đích truyền vô thượng thần thông, đem hai thanh cánh đao phối hợp một loại không gian thần thông lui tới khắp mọi nơi chung quanh hai người, phảng phất tạo thành một mảnh đao mang thế giới. Trong mảnh thế giới ấy, ngoại trừ hai người Doanh Ngạo cùng Dương Hoa Quân, còn lại ma la đều không thể dùng thân.
Liên tiếp bốn năm con ma la bị cuốn vào trong đao mang đại trận quậy đến nát bấy. Một con Huyết Tu La chậm một bước đồng thời bị cắn nát Bạn Sinh Linh Bảo, trong khi đó đầu Huyết Tu La khác thì bị chặt đứt hai ngón tay. Lại có hai con Ngọc Tu La thối lui ra khỏi đao mang đại trận, nhưng cũng có vẻ thảm hại dị thường.
Lục Bình hóa thân thành đám mây giữa không trung trong lúc nhất thời sắc mặt cũng có vẻ nghiêm trang dị thường. Đao mang đại trận đó cũng có uy lực cực đại, ban đầu ở Ngũ Hành Quy Tàng gặp phải Doanh Lệ hoàn toàn không thể so sánh với Doanh Ngạo này.
Trong chớp mắt đao mang đại trận bày ra, Doanh Ngạo vội vàng nói:
– Ta ngăn cản chúng nó, Hoa muội nàng hãy mau khai ích không gian thông đạo!
Lục Bình ngưng mắt nhìn lại, thấy Doanh Ngạo lấy đao mang đại trận kiệt lực đỡ hai con Ngọc Tu La vây công, đồng thời Dương Hoa Quân cũng lấy ra phù lục màu vàng tím vào khoảng nửa thước từ trong không gian trữ vật.
Không gian truyền tống phù, đây là phù lục cao cấp hơn so với đào sinh phụ lục mà Lục Bình đã từng biết, rõ ràng chính là xuất phát từ tay của chế phù tông sư, có thể dưới tình huống vào lúc không gian phụ cận đã bị quấy rầy nhất định như trước mở ra không gian thông đạo ổn định.
Sau khi Dương Hoa Quân kích phát không gian truyền tống phù, phù lục màu vàng tím bắt đầu thiêu đốt, theo lá bùa tiêu tán, không gian sau lưng đã vỡ vụn từng mảnh từng mảnh một, cuối tạo thành cửa không gian đen kịt.
Hai người vui mừng, bất chấp thương thế trên chân, trước sau đi vào trong cửa không gian, sau đó cửa không gian hiển nhiên tỏ ra không ổn định, lung lay vài lần sau đó bắt đầu nhanh chóng di hợp.
Nhưng bọn họ lúc này có thể chạy thoát sao?
Lục Bình biến thành mây trắng lúc này đã trôi dạt đến phía sau gò núi nhỏ, ở chỗ này vẫn còn cất dấu một đầu Ngọc Ma!
Vào lúc cửa không gian đó chỉ còn lại có một đạo khe hở nhỏ xíu sắp sửa di hợp lại, đầu Ngọc Ma đột nhiên làm khó dễ, Bạn Sinh Linh Bảo trong tay phảng phất như một mảnh ngọc khánh. Một tiếng nổ giòn qua đi, mắt thấy khe không gian muốn di hợp đột nhiên rã ra.
Bên ngoài mấy trượng, Dương Hoa Quân cùng Doanh Ngạo tóc tai bù xù quần áo tả tơi vẫn lạc đi ra từ giữa lưng chừng trời. Sau đó hai người không hẹn mà cùng sắc mặt trắng nhợt, một ngụm tụ huyết từ trong miệng phun ra.
Khi thi triển không gian thần thông có người quấy rầy là hung hiểm nhất, đừng nói hai người chỉ là pháp tướng trung kỳ tu sĩ, cho dù là đại tu sĩ, Thuần Dương Lão Tổ ở trên không đang lúc truyền tống bị người động tay động chân đều một hồi sinh tử chi kiếp. Hai người có thể sống mà chỉ bị một chút nội thương, quả là may mắn lắm rồi.
Vào lúc này hai người làm gì còn có tâm tình may mắn, khai ích của không gian bị quấy rầy là một đường chết, hiện nay trọng thương lại bị Ngọc Ma tới vây giết, đồng dạng cũng là một đường chết. Lúc này Dương Hoa Quân cùng với Doanh Ngạo tỏ ra tuyệt vọng, nhưng hôm nay ma la bày ra bẫy rập này thực sự chu đáo chặt chẽ. Ngọc Ma tựa hồ đoán chắc trên người bọn họ có thủ đoạn đào mệnh vậy.
Mà đám mây Lục Bình lúc này hoàn đang do dự có muốn xuất thủ cứu giúp hay không, nhưng ngay vào lúc đó Lục Bình bỗng nhiên ngẩn ra, trên mặt lộ ra một vẻ kinh ngạc, ánh mắt trông về phía xa nhìn tới chỗ cực xa sau gò núi. Nơi đó có ba đạo độn quang khiến cho Lục Bình cảm thấy đặc biệt quen thuộc đang muốn bay nhanh độn tới phương hướng bên này.
Đây quả thực là một chuyện quá trùng hợp mà!