Chương 131: Chém Cự Ngạc

Chém Cự Ngạc

Nguyên thủy cự ngạc dù thế nào cũng không ngờ rằng Lục Bình vào thời khắc này lại lĩnh ngộ được “Đại thế” cảnh giới. Khi cự ngạc múa may bản mệnh pháp khí cứ xỉ đại đao hướng Lục Bình chém qua, thì song kiếm của Lục Bình chợt quét ngang, đột nhiên thi triển ra một bộ kiếm quyết hoàn toàn xa lạ!

“Đại giang động khứ kiếm quyết” trong “Bắc Hải Thập Nhị tuyệt”!

– Trước đây, Lục Bình luôn cảm giác không có cách nào hoàn toàn năm bắt bộ kiếm quyết này, nên không thể hoàn toàn phát huy toàn bộ uy lực của nó, cho nên trong đấu pháp rất ít khi sử dụng.

Bây giờ, Lục Bình đột nhiên ngộ hiểu “Đại thế” cảnh giới, đã đem tinh nghĩa của bộ kiếm quyết này hoàn toàn lý giải.

Song kiếm của Lục Bình quét ngang, cự ngạc đại đao cùng đánh tới, trong tiếng kim thiết giao minh, cự ngạc đột nhiên cảm giác mình chợt đem thân vào trong một dòng sông lớn, nó có ý đồ nghịch lưu mà lên nhưng rồi lại không địch nổi đại thế của hồng lưu cuồn cuộn, trong nháy mắt bị cuốn trôi đi hơn mười mấy trượng.

Cự ngạc sau khi nhận ra mình bị Lục Bình một chiêu đánh lui mười mấy trượng ở trên mặt biển, trên gương mặt lập tức hiện ra vẻ vô cùng khó tin.

Lục Bình ngược lại được nước làm tới, đắc lý không buông tha người, lần đầu sau khi nắm vững Đại giang động khứ kiếm quyết, hắn khó có thể ức chế tâm tình hưng phấn. Trong lúc tâm thần kích động, Phi Dực kiếm đi kèm theo tiếng thét dài của Lục Bình liên tiếp bung ra bảy lần bảy bốn mươi chín kiếm, hội tụ thành một trường hà cuồn cuộn hướng nguyên thủy cự ngạc đánh ùa vào.

Nguyên thủy cự ngạc tự nhiên cũng không chịu yếu thế, trời sanh là khống thủy cao thủ, mấy vạn năm truyền thừa cao quý huyết mạch, đồng thời cũng hoàn toàn nắm giữ “Đại thế” cảnh giới, nguyên thủy cự ngạc tự nhiên có sự kiêu ngạo của bản thân.

Cứ xỉ đại đao hoành ngang phảng phất như xích sắt chăng ngang sông rộng, vừa lại giống như để lớn dùng để phân lưu, một đạo đao khí trắng bệch lan ra, nhất thời trên không trung ngưng kết thành một thanh băng đao trong suốt, mang theo khí thế lẫm liệt và tiêu sắt đem kiếm khí hồng lưu của Lục Bình phân chia ra làm hai từ ngay chính giữa.

Hai người lật lăn lộn nhảy đánh qua lại hơn mười chiêu, tung hoành lui tới trong mấy dặm mặt biển ở chung quanh. Họ đều là cao thủ có sự lĩnh ngộ phi phàm đối với thủy, cho nên trực tiếp đem là nước biển trời mây của hải vực này khuấy động tạo nên ba đào vô cùng mãnh liệt.

Nếu như nói trong sự giao thủ trước đó, nguyên thủy cự ngạc mặc dù không đánh bại Lục Bình, nhưng cũng ổn chiếm thượng phong, nhưng lần này nguyên thủy cự ngạc rốt cục phát hiện là nó khó mà chiếm được thượng phong nữa. Hai người hiện giờ đánh giết lẫn nhau là thật thật tại tại ngang tay rồi.

Nguyên thủy cự ngạc nguyên vốn còn muốn dựa vào pháp lực hùng hậu vượt xa cùng cấp tu sĩ của mình để đánh bại tên nhân loại trước mắt. Tuy nhiên, thời gian cứ như vậy kéo dài ra, nguyên thủy cự ngạc bi ai phát hiện người này tuy có dung huyết tầng năm tu vi, nhưng trình độ pháp lực hùng hậu không ngờ không thua kém chi mình.

Lục Bình lúc này lại ý khí phong phát, đem một bộ Đại giang đông khứ kiếm quyết diễn luyện càng ngày càng thuần thục. Khi thấy mục đích luyện kiếm đã đạt tới, thực lực đại tăng, hắn bắt đầu có lòng đem con nguyên thủy cự ngạc này lưu lại.

Không nói con nguyên thủy cự ngạc này thừa kế cũng là giao huyết mạch, hơn nữa dung huyết tầng bảy tu vị cùng với pháp lực hùng hậu cũng chứng minh nguyên thủy cự ngạc không thẹn có địa vị ngang hàng cùng Bích Hải Linh Xà ở trong yêu tộc.

Nếu Lục Bình có thể trảm sát con nguyên thủy cự ngạc này, sau đó may mắn lấy được dung huyết châu của nó, thì tu vi của họ khi đạt tới dung huyết sáu tầng, con đường lên cấp dung huyết hậu kỳ liền có thể nói là không tồn tại bước cản nào nữa. Huống chi, con cá sấu khổng lồ này cũng là một bộ phận cần thiết để tạo thành pháp tướng theo như mong mỏi của Lục Bình.

Quyết định chủ ý xong, sắc mặt Lục Bình cương nghị hằn, một cổ sát khí bồng bột tuôn ra. Tính đến bây giờ, nhân loại tu sĩ chết ở trong tay Lục Bình có đến mấy chục, yêu thú cũng có trên trăm, một cách tự nhiên ở trên người hắn cũng dựng dục một cỗ khí thể sát phạt.

Nguyên thủy cự ngạc có linh giác bén nhạy bực nào, tự nhiên phát giác ngay Lục Bình bắt đầu nổi sát khí. Bất quá nó cũng không thèm để ý, cho dù nó không bắt được nhân loại loại tu sĩ này, cùng lắm thì bản thân rút đi là xong. Nguyên thủy cự ngạc tự tin nếu tự mình muốn rút lui, dung huyết chín tầng tu sĩ tâm thường cũng khó mà ngăn được.

Đang khi một người một yêu chiến đấu khó phân thắng bại, thì tay trái của Lục Bình chỉ một cái, một cái thiết ấn đột nhiên xuất hiện ở trời không trên đỉnh đầu của nguyên thủy cự ngạc. “Sơn Băng” chiều dài rộng và cao đều biến thành ba trượng ba thước ba tấc rít lên tiếng vù vù, hướng thân thể cao lớn của nguyên thủy cự ngạc đè ép xuống.

May là nguyên thủy cự ngạc có thân thể khổng lồ, là lực lượng mạnh vô cùng, hơn nữa còn ngưng tụ một tháp nước ở trên đỉnh đầu của mình để ngăn cản lại, nhưng cuối cùng nó vẫn đánh giá thấp uy lực của “Sơn Băng”, bị “Sơn Băng” đập vỡ tháp nước, sau đó ở đỉnh đầu của nó mở ra một lỗ cực lớn, máu tươi bắn ra tung tóe, thân thể cao lớn cũng bị “Sơn Băng” trực tiếp đập chìm vào trong nước biển mấy trượng.

Đang khi nguyên thủy cự ngạc bị đập choáng váng cả đầu hoa cả mắt, thì song kiếm của Lục Bình nhân cơ hội đó cách ra xỉ đại đao, đột phá cự ngạc hộ thân cương khí, rồi ở trên bả vai của nó chém ngay hai kiếm.

Tuy nhiên, nguyên thủy cự ngạc da thô thịt dây, trình độ cứng rắn không kém gì thượng cấp phòng thủ pháp khí. Phi Dực kiếm mặc dù là tinh phẩm trong thượng cấp pháp khí, nhưng sau khi đột phá hộ thân cương khí đặc hữu của dung huyết hậu kỳ tu sĩ, không còn bao nhiêu uy lực nữa. Chúng chẳng qua là chém xuống hai mảng da cá sấu, đối với nguyên thủy cự ngạc mà nói thì chỉ bị thương ngoài da mà thôi.

Mặc dù như thế, sự đau nhức ở trên bả vai cùng đỉnh đầu hãy khiến cho nguyên thủy cự ngạc bừng tỉnh lại , rồi nổi trận lôi đình. Thân là nguyên thủy cự ngạc, nó từ lúc nào lại chịu sự thua thiết đến như vậy?!

Cuồng nộ cự ngạc rốt cục mất đi lý trí, ở trên mặt biển nhiễu động sóng lớn ngất trời, một thanh Cử xỉ đại đao hoành trước thụ phách điên cuồng chém tới, hướng Lục Bình một trận cuồng oanh lạn tạc. Lục Bình không ngừng lui về phía sau, tĩnh táo đem thế công của cự ngạc nhất nhất đón lấy.

“Sơn Băng” lần nữa lăng không nên xuống. Sớm có chuẩn bị, cự ngạc đuôi dài vung lên, đem “Sơn Băng” đập một cái nghiêng lệch sang một bên. “Sơn Băng” nện xuống biển, làm văng lên bọt nước tám chín trượng cao. Đuôi dài của cự ngạc cũng một trận co duỗi, phảng phất xương đã vỡ vụn rồi vậy. Đuôi không nghe lời sai sử, khiến cho thân hình cự ngạc hơi chậm lại.

Lục Bình tận dụng thời cơ đâm tới, lại tạo ra hai cái lổ trên đuôi của cự ngạc, khiến cho nó càng thêm giận dữ.

Phi Dực kiếm cùng “Sơn Băng” đồng thời phối hợp, nguyên thủy cự ngạc trong cơn giận dữ liên tiếp ăn đòn thua thiệt, rốt cục thanh tỉnh lại. Nó lúc này mới phát hiện mình lúc này đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, phảng phất như một tượng gỗ vụng về để cho Lục Bình mặc tình trêu chọc đùa bỡn.

Lục Bình mặc dù trong lúc nhất thời không làm gì được con yêu thú này, nhưng đánh nhỏ gậm nhằm dần từng chút cũng khiến cho nó vết thương đầy người, thân thể nửa hình người máu tươi lâm ly.

Nguyên thủy cự ngạc rốt cục ý thức được mình đã bại, nếu cứ như vậy cuối cùng nó ắt sẽ bị trước tên nhân loại đáng ghét trước mắt này đùa bỡn đến chết. Ý sợ hãi vừa sinh, ý lui liền đến!

Nguyên thủy cự ngạc hiện ra nguyên hình một con cá sấu khổng lồ, ở trong nước biển liên tiếp lật người bảy cái, bảy đạo sóng lớn ở trên mặt biển dâng lên, Cử xỉ đại đao đột nhiên bằng rã ra, hóa vào trong sóng lớn, trước sau vỗ đánh tới Lục Bình. Trên đầu mỗi đạo sóng lớn đều bao quanh một tầng khí tức cực kỳ sắc bén, nếu một khi đánh trúng Lục Bình, kết quả hắn chỉ có tan xương nát thịt!

Lục Bình thần sắc ngưng trọng, hai chân dừng lại dậm một cái, dưới chân cũng lật lên một đạo sóng lớn. Phi Dực kiếm phảng phất như hai con tinh linh nghịch nước ở sóng lớn ra vào. Sóng lớn cuồng cuộng chạm mặt nhau, bảy đạo sóng lớn do cá sấu khổng lồ tạo ra liên tiếp bị nuốt mất. Phi Dực kiếm lui tới tung hoành, đem bảy đạo đạo khí đánh tan.

Đợi đến khi Lục Bình đem bảy đạo sóng lớn dẹp tan, ngẩng đầu nhìn lại, thì phát hiện nguyên thủy cự ngạc đã thừa dịp sóng lớn che chắn, đã thối lui về hướng lúc nãy đuổi tới. Hiện giờ, nó đã chạy ra xa gần trăm trượng.

Lục Bình không nghĩ tới nguyên thủy cự ngạc lúc nãy còn nổi giận đùng đùng, ào ào xông tới bất chấp tất cả, mà hiện giờ lại dùng chiêu tung hỏa mù rồi chân thoa dầu trơn nhẫy bỏ chạy như thế.

Lục Bình nếu đã quyết định chủ ý muốn lưu lại mạng sống của con cự ngạc này, tự nhiên không thể để mặc cho nó chạy trốn, liền cười lạnh một tiếng quát:

– Người chạy thoát được sao!? Hôm nay nhất định khiến cho ngươi có tới mà không có lui!

Dứt lời, Lục Bình dưới chân mây trắng chợt lóe, Tường Vân đầu đã chở hắn hướng nguyên thủy cự ngạc đuổi theo.

Đã biến trở về nguyên hình, cự ngạc vừa ở trong nước nhanh chóng thoát đi, vừa nhếch đầu quay lại giễu cợt:

– Bản tướng tuy bại trong tay người, nhưng người muốn lưu lại bản yêu tướng cũng chỉ là vọng tưởng.

Lục Bình đuối sát sau lưng nguyên thủy cự ngạc, nghe vậy cũng không đáp lời, khóe miệng lộ ra nụ cười châm chọc.

Đang trong nước nhanh chóng bơi lội, nguyên thủy cự ngạc đột nhiên sửng sốt hỏi:

– Cái thứ quý gì vậy?!

Sau đó liền nghe thấy “Đông” một cái cực lớn, một con hải quy to lớn bị nguyên thủy cự ngạc đụng bay vùn vụt về phía trước đi. Thân hình khổng lồ của cự ngạc đang cấp tốc đi về phía trước cũng vì thế mà bị ngăn cản dừng lại một chút. Và chỉ trong cái nháy mắt này, nguyên thủy cự ngạc đột nhiên cảm giác hai chân sau cùng cái đuôi đột nhiên căng thẳng, phảng phất như bị một sợi giây buộc lại rồi vậy. Cự ngạc dùng sức giãy thoát, ba con thủy xà lập tức bị cự ngạc hất bay bật về phía sau.

Thế tiến về phía trước của cự ngạc lần nữa bị chặn lại một chút. Khi cự ngạc nghiêng đầu nhìn lại, nhất thời cả kinh kêu lên:

– Bích Hải Linh Xa! Ngươi tại sao có thể có Bích Hải Linh Xà tương trợ? Làm sao có thể? Chẳng lẽ chính là…

Cự ngạc phảng phất còn có lời gì muốn nói nữa, nhưng lại nghe trên đỉnh đầu có một tiếng rít bén nhọn truyền tới. Một con to lớn chim xanh lao vụt xuống, hai móng hướng hai mắt cự ngạc mà chộp.

Nguyên thủy cự ngạc nghiêng người tránh qua một bên, nhưng trên lưng cũng bị lấy ra thêm hai cục thịt, để lại hai cái lổ máu chảy dàn rụa. Thanh điểu không thể so với bốn con linh thú khác. Nó là dung huyết sáu tầng điên phong yêu cầm, thừa dịp nguyên thủy cự ngạc bị bất ngờ không kịp để phòng, đã đủ khiến nguyên thủy cự ngạc bị tổn thương.

Thân hình nguyên thủy cự ngạc lúc này đã hoàn toàn dừng lại. Ngay vào lúc này, một đạo dị hưởng từ sau lưng nguyên thủy cự ngạc phá không bay tới. Nguyên thủy cự ngạc quay đầu nhìn, một đạo thanh quang chói mắt làm mê mẫn cả hai con mắt nó. Đông thời, một cổ sát khí sắc bén cũng khiến cho cự ngạc khắp người phát rét.

Nguyên thủy cự ngạc mới vừa ý thức được mọi chuyện không ổn, thì đã cảm giác thân thể nhẹ đi một chút, sau đó thiên địa ở trong mắt của nó bắt đầu không ngừng quay tròn.Trước khi cự ngạc mất đi ý thức, rốt cục cũng nhìn thấy rõ ràng bản thể của vật tản ra thanh quang kia. Đó là một thanh phi kiếm bề ngoài chất phác vô hoa, cự ngạc biết loại pháp khí này, bởi vì đại ca của nó cũng có một thanh. Con cá sấu hóa hình chỉ còn dư lại cái mõm cái sấu kia trong tay cũng có một món đỉnh cấp pháp khí như vậy.

Lục Bình không ngừng sờ mó thanh phi kiếm màu xanh này. Đây là một thanh thủy mộc song thuộc tính đỉnh cấp phi kiếm mà Lục Bình ở trong Phi Linh đảo đoán đan động phủ lấy được. Hắn sau khi tu vi đột phá dung huyết trung kỳ, đã đem thanh “Thanh hàm kiếm” này tế luyện thành công. Chẳng qua là ngự sử đỉnh cấp pháp khí tiêu hao pháp lực quá mức cự đại, Lục Bình dung huyết bốn tầng dù có pháp lực hùng hậu vượt xa cùng cấp tu sĩ cũng chỉ có thể miễn cưỡng phát ra mấy lần công kích.

Dĩ nhiên, đỉnh cấp pháp khí uy lực thì không thể nghi ngờ. Trước đó Lục Bình dùng thượng cấp pháp khí chỉ có thể khiến nguyên thủy cự ngạc bị thương, trong khi cái đỉnh cấp pháp khí này chỉ cần một kích là liền đem đầu của nguyên thủy cự ngạc chém lìa khỏi cổ.

Đang khi Lục Bình đắm chìm ở trong cảm giác thành tựu sau khi chánh điện giao chiến và thành công đánh chết dung huyết hậu kỳ yêu thú, thì Đại Bảo cũng hào hứng đứng ở trên lưng Lục Đại Quý miễn cưỡng bơi hướng về phía Lục Bình. Nó hưng phấn hướng về phía Lục Bình kêu to hô lớn, hiển nhiên là đã phát hiện món bảo bối gì đó rất tốt.

Thật vất vả lắm mới chờ Đại Quý bơi tới trước người Lục Bình. Đại Bảo đã sớm không kịp chờ đợi, tung người nhảy đến trên người hắn, dùng tứ chi trườn bò đến trên vai hắn, rồi đưa món đồ cầm trong tay đưa cho hắn xem.

Sau khi tiến vào dung huyết kỳ, Đại Bảo rốt cục có thể đem hình thể phì lũ của mình thu nhỏ lại một chút. Nếu không, vai của Lục Bình quả thật không đủ chỗ cho thân thể ngày càng to lớn của Đại Bảo.

Bảy viên dung huyết châu tỏa ra sắc thái màu hồng mông lung ở trong tay Lục Bình xoay mòng mòng. Mặt ngoài của mỗi viên dung huyết châu đều có một tầng cương khí thật mỏng màu đỏ bảo hộ, đây cũng là một trong những dấu hiệu của dung huyết hậu kỳ tu sĩ.

Lục Bình thầm than mình lần này vận khí thật tốt. Hắn hao tốn vô số tâm tư, thông qua linh sủng bố trí trước làm trì trệ tốc độ của nguyên thủy cự ngạc, sau đó dùng đỉnh cấp pháp khí Thanh Hàm kiếm đem cự ngạc một kích giết chết, tận khả năng khiến cho nguyên thủy cự ngạc không có thời gian băng hủy tâm hạch không gian của của mình, không ngờ là đã may mắn thành công.

Thể hội khổng lồ linh lực ẩn chứa bên trong bảy viên dung huyết châu, Lục Bình rốt cục đã có được vật bảo đảm lớn nhất có thể đột phá dung huyết hậu kỳ. Cự ngạc quả nhiên không hổ là yêu thú có địa vị ngang hàng cùng Bích Hải Linh Xà.

Đại Bảo, Đại Quý cùng Tam Linh cũng mặt, thèm thuồng nhìn bảy viên dung huyết châu trong tay Lục Bình. Tuy nhiên, tự bọn chúng cũng biết, với tu vi bây giờ của chúng, đừng nói chi dùng một viên, dù là nửa viên cũng đủ khiến cho bọn chúng bạo thể (nổ tung thi thể) mà chết.

Ngược lại, Lục Cầm tu vi đạt tới dung huyết sáu tầng thì đã có tư cách sử dụng. Nhưng nó lại tu luyện phong hỏa song thuộc tính pháp lực, thủy thuộc tính dung huyết châu không cách nào ứng dụng. Cho nên, thanh loan điểu Lục Cầm cao ngạo chẳng qua là nhìn bảy viên dung huyết châu một cái, rồi tự mình đáp xuống trên mai rùa của Đại Quý, lo cắt tỉa đám vũ mao của mình.

Đáng thương cho Đại Quý, đầu tiên là vì ngăn trở nguyên thủy cự ngạc mà bị đánh bay đi, trở thành kẻ duy nhất bị thương trong lần đấu pháp này. Sau đó, nó chẳng những phải đem Đại Bảo với thân hình phì lũ kéo tới đây, còn phải trở thành viên đá lót chân cho lũ thanh loan điểu đứng làm đẹp.

Lục Bình đem năm viên dung huyết kỳ thượng là hạng đan dược nhất nhất vứt cho năm con linh sủng, rồi sau đó lại đem một viên Ngọc Thanh đan dùng để chữa thương đút cho Lục Đại Quý, mới cười nói:

– Lần này chém chết nguyên thủy cự ngạc, mọi người đều xuất lực không ít. Bất quá Đại Quý lập công đầu, vừa đúng con cá sấu này huyết dịch đầy đủ, ta sẽ dùng chúng mở lò luyện chế Phá Chướng đan, giúp Đại Quý đột phá lên dung huyết trung kỳ.

Những linh sủng khác đều lộ ra biểu lộ hâm mộ, đây chính là huyết dịch của một con dung huyết hậu kỳ yêu thú, bên trong ẩn chứa pháp lực không hề dưới một viên dung huyết trung kỳ dung huyết châu. Dùng huyết dịch này để luyện chế phá chướng đan dùng đột phá dung huyết trung kỳ dĩ nhiên là phẩm chất nhất thượng thừa. Lục Đại Quý đột phá dung huyết trung kỳ không hề nghi ngờ gì nữa.

Lục Bình đem linh sủng thu hồi, thi thể khổng lồ của nguyên thủy cự ngạc toàn thân đều là bảo, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua. Trừ mấy trăm cân thịt cá sấu Lục Bình muốn giữ lại cho linh thú của mình làm lương thực, còn thì da cá sấu, bản thân xương cốt đều là linh tài thượng hạng dùng để luyện chế thượng cấp pháp khí. Đặc biệt là bốn cái chân khổng lô đây móng vuốt cùng một cái xương đuôi dài đến gần một trượng là linh tài luyện chế kỳ môn pháp khí thượng hạng.

Ngoài ra, còn có một cái trống nhỏ mặt lớn chừng bàn tay cùng mười sáu cái dùi đánh trống. Lục Bình nhận biết đây chính là trống trận mà yêu binh khi bày trận tấn công dùng để gõ lên. Hợp lại, chúng là một bộ trung cấp pháp khí. Ngoài ra còn có một tờ trận đồ, phía trên ghi lại một loại trận pháp gọi là “Tứ ngục liên hoàn đại trận” dùng để huấn luyện yêu binh hoặc là đạo binh trận pháp, và cũng chính là trận thế trước đó yêu binh dùng để sắp bày ra tấn công nhân tộc tu sĩ.

Cái hai món kỳ môn vật kiện này dẫn tới không ít hứng thú cho Lục Bình. Chờ có thời gian, hắn có thể cùng Hồ Lệ Lệ tham khảo một phen. Ngoài ra, hắn còn phát hiện một tờ họa đồ đơn giản ghi lại Bắc Hải yêu tộc thế lực phân bố đồ, cũng là niềm vui ngoài ý muốn. Lục Bình trịnh trọng đem bức họa đồ này cất vào trữ vật giới chỉ.

Ngoài những thứ trên, các món khác Lục Bình không thu thập được gì. Yêu thú trước khi tiến vào đoán đan kỳ, có thói quen đem linh tài, linh thạch, linh thảo thu tập được toàn bộ nuốt vào trong bụng, cho dù không dùng được cũng chứa đựng ở trong thân thể chờ có lúc dùng. Điều này khiến cho dung huyết kỳ yêu thú cơ hồ không có gì cất giấu. Nhưng như vậy cũng giúp cường hóa thân thể xương cốt của bọn chúng, để rồi trở thành vật mơ ước cho các tu sĩ săn giết yêu thú.

Sau khi Lục Bình đem con cự ngạc thu thập xong, cấp tốc hướng phương tây bay đi. Chưa nói con cự ngạc này có ba huynh đệ tỷ muội tùy thời có thể tìm tới, mà chính từ chuyện bốn con nguyên thủy cự ngạc mang yêu binh được nghiêm chỉnh huấn luyện và qua lời nói của chúng, Lục Bình có thể nhận ra là bốn con yêu thú này sau lưng e rằng còn có ít nhất là một đoán đan kỳ yêu tộc chân nhân.

Lục Bình biết những vị đoán đan kỳ đại năng này đều có một ít năng lực quỷ thần khó lường, nói không chừng con nguyên thủy cự ngạc này mới vừa bị giết, đã có đoán đan kỳ yêu thú nhận ra được, nếu hắn không nhanh chóng thoát khỏi nơi này, cho dù chỉ bị ba con dung huyết hậu kỳ cự ngạc kia tìm tới, hắn cũng không phải là đối thủ.

Sự cẩn thận của Lục Bình quả nhiên không sai. Sau khi Lục Bình rời khỏi nơi đó hai canh giờ, chờ mãi không thấy tiểu đệ của mình quay trở về, ba con cự ngạc rốt cục ý thức được chuyện không ổn. Khi ba con yêu thông qua bí thuật tìm được địa phương hai bên đại chiến, mặt biển gió êm sóng lặng chỉ còn lại khí tức lúc nguyên thủy cự ngạc vẫn lạc lưu lại.

Điều Lục Bình không biết chính là, thân phận của con cự ngạc này còn vượt xa hơn so với sự suy đoán của hắn. Bức họa của Lục Bình lập tức ở trong yêu tộc truyền lưu, khi hắn lần nữa bước chân vào yêu tộc hải, thứ hắn gặp là sự truy sát không ngừng nghỉ của yêu tộc.

Sau đó mấy ngày, Lục Bình một mực hướng phương hướng của Bắc Hải quần đảo mà bay trở về. Dọc theo đường đi, hắn đem các loại linh tài trong năm năm qua thu thập được sửa sang chỉnh lý lại một lần nữa, ngoài ra còn có hai cái trữ vật đại lấy được từ trên thân của mấy tên Phúc Hải bang bang chúng chết dưới tay Lục Bình.

Một thanh thượng cấp thổ chúc tính phi kiếm là từ trong tay Phúc Hải bang tu sĩ dung huyết sáu tầng có được, coi như là thu hoạch lớn nhất. Lục Bình vốn còn tính toán từ trong trữ vật đại của hai người xem xét một chút thử xem có thể lấy được một ít tin tức liên quan tới Phúc Hải bang hay không, đáng tiếc là bên trong trừ mười mấy bình thượng hạng đan dược cùng hai vạn năm ngàn khối linh thạch, không có bất kỳ ngọc giản nào ghi chép tin tức gì, cho thấy Phúc Hải bang quả nhiên không đơn giản!

Cũng may đan dược cùng linh thạch thu hoạch cũng khiến cho Lục Bình rất là hài lòng. Hắn thầm khen đám hải phí này chuyên đánh nhà cướp của, quả nhiên tài sản phong phú, đặc biệt là tên kia dụng huyết sáu tầng tu sĩ kia không ngờ lại có một khối thượng phẩm linh thạch, khiến cho Lục Bình mừng rỡ một trận.

Thượng phẩm linh thạch đã không còn giới hạn vào việc tu luyện nữa. Khi linh thạch đạt tới thượng phẩm, cách dùng liền nhiều hơn. Theo như Lục Bình biết, bản thân hắn nắm giữ mấy loại đan phương có thể dùng tới thượng phẩm linh thạch phối hợp với linh thảo để luyện đan. Trừ việc này ra, hắn còn cùng Trần Luyện trao đổi biết được, lúc luyện chế một ít thượng cấp cùng đỉnh cấp pháp khí, cũng phải dùng đến thượng phẩm linh thạch làm linh tài. Thượng phẩm linh thạch có thể nói là vạn kim du của tu sĩ.

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset