Chương 1326: Cửu Huyền chung chiến

Cửu Huyền chung chiến

Ba vị đại tu sĩ vẫn lạc, đây đối với Thái Huyền tông thực sự mà nói là rõ ràng bị thương gân động cốt rồi.

Đáng tiếc duy nhất chính là tên Vương Hi Thanh không ở lại trong Thái Huyền tông trú địa. Nếu không Lục Bình không ngại vì Chân Linh phái giết chết một người có thể là tai họa ngầm.

Sau khi Lục Bình cùng Ân Thiên Sở thu lấy linh bảo cùng với trữ vật pháp khí của Thái Huyền tông hai vị đại tu sĩ, hai người không trong tham dự thu vét Thái Huyền tông trú địa nữa.

Đám người Thanh Hồ cũng chỉ mang đi trữ vật pháp khí tùy thân của Thái Huyền tông tu sĩ bị bọn họ đánh chết, không cùng Thiên Huyền tông tu sĩ tranh đoạt mấy chỗ mật kho dùng để cất giữ tư nguyên tu luyện của Thái Huyền tông thiết lập trong nơi đóng quân cùng với các loại linh mạch dùng để chống đỡ trú địa trận pháp vận chuyển.

Sau khi tập sát hết ba vị đại tu sĩ của Thái Huyền tông, Lục Bình cùng Khánh Ly lão tổ, Ngũ Liễu lão tổ ba người lần nữa bắt đầu tiêu trừ con A Tu La đã mệt mỏi kiệt lực trong đại chiến liên tục. Cuối cùng con A Tu La bị Khánh Ly lão tổ chém chết. Ở Ma la đội ngũ còn thừa lại vốn chết thảm trọng trong quá trình đại chiến cùng Thái Huyền tông tu sĩ, sau khi trải qua mọi người một phen quét dọn cũng trên căn bản bị cắn giết hầu như không còn.

Mọi người không dừng lại lâu trong nơi đóng quân này, một đường đi về phía tây. Lúc này ma la đại quân đã bị bốn vị Thuần Dương liên thủ xua đuổi về phương hướng tây bắc, nếu đã biết hướng đó là Tử Dương cung, mọi người để ý đi đường tắt đuổi theo.

Mặc dù Lục Bình đã từ trong miệng của Khánh Ly lão tổ biết được đây là kết quả do mười ba vị Thuần Dương cùng chung thượng nghị, nhưng hắn vẫn chưa đủ suy đoán ác ý đây có phải là Tiêu Bạch Vũ âm thầm tính toán đối với Tử Dương cung hay không? Dù sao nếu là chỗ của Tử Dương cung thoáng chuẩn bị chưa đủ, rất có thể cũng sẽ bị hai cỗ ma la đại quân tụ lại xông phá phòng tuyến Trung Thổ tây bắc do Tử Dương cung khống chế chống đỡ nháy mắt sắp lâm vào trong ma la tai ương.

Vô luận là do thù oán giữa Tử Dương cung cùng Liệt Thiên Kiếm phái, hay Tiêu Bạch Vũ năm đó mang nhục nhã đến cho Tử Dương cung mà nhìn, Tiêu Bạch Vũ nếu đúng thật có tính toán như vậy dường như cũng không kỳ quái.

Tuy nhiên đối với Lục Bình mà nói, chính hắn ngược lại càng thêm nguyện ý đứng trên lập trường của Tử Dương cung. Hơn nữa bất luận danh phận đại nghĩa chống lại các loại ma la gì đó, ít nhất từ giao tình giữa Lục Bình cùng hai người Tạ Thiên Dương, Tô Cẩm xem ra hắn cũng sẽ không chút do dự đứng bên phía của Tử Dương cung.

Đáng tiếc Lục Bình lúc này mới hiểu được cả quá trình của sự việc, vì vậy cũng không có cách nào kịp thời thông truyền chứng thực với đám người Tạ Thiên Dương. Tuy nhiên nghĩ đến lấy địa vị của Tử Dương cung cùng Thủy Tinh cung cũng xưng là Lục Đại Thánh Địa “Song cung”, nghĩ đến đối với lần này chắc hẳn ngực có thành trúc.

Nhưng trên thực tế, Lục Bình thật đúng là đã suy bụng ta ra bụng người!

Còn không chờ đám người Lục Bình chạy tới Tử Dương cung trú địa, cảnh tượng của một cuộc đại chiến với thanh thế thật lớn trước mắt đã bày ra trước mặt đám người Lục Bình!

Mấy vạn con ma la đại quân cùng nhân tộc tu sĩ trong phạm vi phương viên mười mấy dặm triển khai liều chết đánh giết. Kích thước bực này mặc dù so ra vẫn kém một cuộc Huyền Linh đảo đại chiến mà năm đó Lục Bình tham dự ở Đông Hải Vẫn Lạc chi địa, nhưng trên biển cùng lục địa vốn có chỗ bất đồng. Đại chiến trên đất bằng luôn lộ ra càng thêm thảm thiết.

Năm con Thiên Ma dưới sự giúp đỡ của mười một con A Tu La mặc dù tạm thời chặn lại bảy vị Thuần Dương thay nhau đánh vào, nhưng lúc này ai cũng có thể nhìn ra được, năm con Thiên Ma đó bại vong chẳng qua là vấn đề thời gian thôi.

Bên ngoài mấy dặm nhìn cảnh tượng long trọng mà thảm thiết trước mắt, trừ Lục Bình đã từng tham dự qua Huyền Linh đảo đại trận, những tu sĩ khác ví dụ như Khánh Ly lão tổ người có kiến thức rộng rãi bực này một thời gian cũng bị cảnh tượng trước mắt chấn động.

Hồi lâu, Khánh Ly lão tổ rốt cục phục hồi tinh thần lại, thở dài nhẹ nhõm, nói:

– Tử Dương cung phản kích thành công rồi!

Tử Dương cung cùng Thiên Huyền tông sớm có ăn ý đồng thời phát động phản kích đối với ma la đại quân, rồi sau đó mỗi người xua đuổi ma la đại quân lần nữa hội hợp.

Lúc này chẳng những Lục Bình, chính là những người khác cũng đã đoán được điều gì. Tang Du ở một bên hỏi:

– Đây là muốn sau khi hai cổ ma la đại quần hội hợp cùng nhau xua đuổi về phía nam, nghĩ đến lúc này Trùng Thiên các nơi đó cũng hội hợp bốn năm Thuần Dưỡng tu sĩ. Hơn nữa họ cũng triển khai phản công giống vậy. Nếu vãn bối không đoán sai, bọn họ sẽ xua đuổi ma la đại quân về phía bắc đúng không?

Khánh Ly lão tổ không chút nào giấu giếm, đáp:

– Không sai!

Lục Bình một bộ thần sắc quả nhiên như vậy, nói tiếp:

– Xua đuổi ma la đại quân từ phương hướng nam bắc đến Cửu Huyền lâu phụ cận, rồi sau đó trong ứng ngoài hợp nhất cử đánh tan tất cả ma la đại quân vây công Cửu Huyền lâu. Chẳng qua như vậy sẽ không sợ ma la cầu cấp khiếu tường, thật đúng là công phá Cửu Huyền lâu thì sao?

Khánh Ly lão tổ cười lắc đầu đáp:

– Ma la đại quân vây công Cửu Huyền lâu mười năm đều không thể phá được, bây giờ làm sao có thể phá chứ? Huống chi Cửu Huyền lâu đúng là bị đại quân ma la công phá, vậy danh hiệu Trung thô thánh địa này của họ là thừa dịp mất đi rồi.

Khánh Ly lão tổ dừng một chút, nói:

– Những thánh địa môn phái ấn núp phải sau nhiều lắm khác xa so với các ngươi tưởng tượng. Bọn họ sẽ không dễ dàng rơi xuống như vậy. Nhưng mà điều đánh một trận này nguyên khí tổn thương nặng nề cũng là trốn không thoát đâu.

– Tại sao họ muốn giấu giếm?

Ân Thiên Sơ không biết khi nào đã ra hiện sau lưng Lục Bình hỏi.

Đây hiển nhiên là chung chiến mà mười ba vị Thuần Dương trù mưu đã lâu. Mặc dù Thiên Huyền tông, Tử Dương cung cùng với Trùng Thiên các đồng thời triển khai phản công ma la đại quân, nhưng chưa hề biết các phái trú địa sớm đã xúm lại phạm vi mấy ngàn dặm ở phương viên của Cửu Huyền lâu.

Cho dù lúc trước Chân Linh phái một mực có Lâm Vũ lão tổ dừng lại, trước đó cũng chẳng qua là lấy được tin tức Thiên Huyền tông muốn phản công ma la đại quân, Lâm Vũ lão tổ cũng không tiết lộ mục đích căn bản của trận chiến này với bọn họ.

Khánh Ly lào tổ nhún vai một cái, đáp:

– Có thể tham dự trận chiến này trừ mười ba vị Thuần Dương ra, phía bắc là Tử Dương cung, Ngũ Hành tông hai đại thánh địa, cùng với mấy nhà đại hình tông môn thực lực cao như Vũ Văn thế gia, Thiên Huyền tông, Ngự Thú Linh tông, Liệt Thiên Kiếm phái; phía nam dĩ nhiên là Thủy Tinh cung, Trùng Thiên các, Lăng Vân cốc, hơn nữa Nam Hải bốn nhà đại hình tông môn và Thiên Nguyệt tông cùng Trung Thổ mấy nhà lão bài đại hình môn phái. Tuy nhiên tin tức này cho dù trong chút chốc tông môn nhiều nhất cũng chỉ có pháp tướng hậu kỳ tu sĩ biết được, môn nhân con em của họ chỉ nghe từ chỉ huy thôi.

Tang Du gật đầu một cái với Lục Bình, chứng minh chính hắn cũng không biết được tin tức này. Ngự Thú Linh tông có Phùng Lục lão tổ tham chiến, hiển nhiên đối với cái kế hoạch này cũng là chi tình, nhưng Tang Du đương nhiên vẫn chưa có tư cách biết. Hắn chẳng qua là theo Phùng Lục lão tổ đi tới Thiên Huyền tông, sau đó dẫn theo hai vị thiên hạ đi lại khác hội hợp cùng đám người Khánh Ly lão tổ.

– Về phần những môn phái khác, thủ kỹ trú địa của các nhà là được rồi, dù sao trận chiến này một khi hoàn toàn chiến thắng, ma la tất nhiên sẽ trốn chạy ra bốn phía. Lúc đó, các phái trú địa ở phương viên Cửu Huyền lâu chính là ngăn cản cũng làm hết sức tiêu diệt một đạo phòng tuyến cuối cùng của những ma la giải tán, cho nên không cần thiết thông báo cho bọn họ.

Lục Bình nghĩ Lâm Vũ lão tổ rời khỏi Chân Linh phái trước đã từng dặn dò qua hắn, để cho hắn thông báo Chân Linh phái thủ chặt trú địa. Vốn là Lục Bình còn tưởng rằng bởi vì Lâm Vũ lão tổ lo lắng sau khi ông ta rời đi, không có Thuần Dương tu sĩ trấn thủ Chân Linh phái sẽ gặp lại những phiền toái khác, bây giờ nhìn lại Lâm Vũ lão tổ hiển nhiên có thâm ý khác.

Lục Bình cười khổ nói:

– Trận chiến này mười ba vị Thuần Dương cho dù trừ đi Chu Bát Tả, đến lúc đó còn có những Thuần Dương tu sĩ khác xuất hiện cũng nói không chừng, thật ra thì có thể nói là nắm chắc phần thắng. Khi đó những thánh địa đại phái cũng là tông môn từ bỏ thực lực nhỏ yếu một mình phát động quyết chiến, hiển nhiên có thể nhân cơ hội làm hết sức để lũng đoạn tất cả chiến công bảng, phân chia vị trí tiến vào Thất Tổ Đạo Đàn cùng với tư nguyên tu luyện trong tam đại mật địa. Chuyện sau đó vẫn có thể dùng danh nghĩa là thánh địa đại phái với đại nghĩa bảo vệ các môn phái nhỏ yếu mà dấn thân đi đầu, lý do đường hoàng như vậy quả thật là giỏi tính toán!

Ngũ Liễu lão tổ cười cười, đối với lần này cũng không phủ nhận, mà chỉ nói:

– Ít nhất lấy công tính điểm của ngươi, danh ngạch tiến vào Thất Tổ Đạo Đàn không có người có thể giành được đi rồi.

Sau trận chiến này ngươi cũng danh chấn thiên hạ. Hơn nữa hình thức trước mắt, trong trung hình tông môn cũng không thấy sẽ có tông môn có thể khiêu chiến địa vị của Chân Linh phái. Tư nguyên tu luyện của tam đại mật địa quý phái vẫn có thể đủ chia được một phần.

Lục Bình xoay người nhìn một chút trong đoạn đường đại chiến này. Thanh Hổ, Thanh Lang, Lục Cầm Nhi, Thiên Phong thương thế trên người của bốn người họ đã càng lúc càng nghiêm trọng, lại nhìn một chút tới Lục Hải, hỏi:

– Năm người các ngươi bây giờ lập tức đi vòng đường trở về trú địa, đem hết thảy nơi này báo cho Thiên Sơn sư thúc. Chung chiến này thực lực cùng với trang của các ngươi hôm nay đã không cách nào kiên trì, trở về trú địa báo cho môn phái chuẩn bị sẵn sàng. Đồng thời nghỉ ngơi thương thế khôi phục thực lực đến lúc đó phòng ngừa ma la hội quân đánh vào!
Mấy người thần sắc có chút trù trừ, hiển nhiên không nguyện ý cứ như vậy rời đi, lại thấy sắc mặt của Lục Bình trầm xuống, nói:

– Các ngươi đến lúc đó muốn trở thành gánh nặng sao, đi mau!

Khánh Ly lão tổ gật đầu một cái, chung chiến này không giống trò đùa, càng nhiều hơn chính là đại chiến quyết định thắng bại giữa ma la cao cấp cùng nhân tộc cao cấp tu sĩ. Tu sĩ thực lực không đủ hoặc có thương tích thế trong người đúng là không thích hợp tham gia loại hỗn chiến này.

Ngược lại, một khi ma la đại quân chiến bại sau đó chạy trốn, đến lúc đó sợ rằng càng nhiều hơn chính là ma la lớn nhỏ cấp thấp. Các phái trú địa lúc này ngược lại cần nhiều nhân thủ hơn đi làm hết sức chặn lại tiêu diệt những ma la chạy trốn đó.

Khánh Ly lão tổ gật đầu một cái với Ngũ Liễu lão tổ. Ngũ Liễu lão tổ xoay người lại cũng não mấy vị tu sĩ thương thế nghiêm trọng của bản phái trở về môn phái trú địa, chuẩn bị ứng đối ma la hội quân đánh vào có thể sẽ xuất hiện.

Trong trời cao, bảy chuôi bảo phiên từ bốn phương tám hướng xúm lại một con Thiên Ma Thất Phiến lão tổ rốt cuộc tìm được một cơ hội, bảy chuỗi linh bảo đồng thời một cánh, nửa hư không đều bị thất thải lưu quang bao phủ. Thiên Ma bị vây khốn bên trong toàn bộ thân thể giống như bị từng tầng một thổi tan vậy.

Năm con Thiên Ma lần nữa bỏ mình một con. Bốn con còn thừa lại mặc dù vẫn có tám chín con A Tu La phụ trợ, nhưng hiển nhiên cũng không có dũng khí đối kháng cùng nhân tộc Thuần Dương nữa, chạy trốn theo bốn con Thiên Ma còn thừa lại. Toàn bộ ma la đại quận phía dưới dưới sự đuổi giết của các phái tu sĩ cũng tăng nhanh tốc độ giải tán về phía phía nam Cửu Huyền lâu.

Khánh Ly lão tổ nói với mọi người:

– Chúng ta cũng nên xuất thủ, nếu không chiến công tính điểm sẽ bị những người khác đoạt hết!

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset