Cửu Huyền sơn đối với hai người Lục Bình cùng Thanh Hồ mà nói thì rõ ràng là rất tinh tường. Vốn là một dãy này bởi vì khoảng cách Cửu Huyền lâu quá gần, trong thời gian ma la đại quân vây công Cửu Huyền lâu đã bị ma la đại quân chiếm lĩnh. Tuy nhiên lần này tu luyện giới liên thủ vây công, khiến cho ma la đại quân không ngừng co rúc lại sớm đã thối lui ra khỏi Cửu Huyền sơn.
Lục Bình cùng mọi người vì mau sớm chạy về trú địa, liền kế hoạch đi về phía tây xuyên qua Cửu Huyền sơn, như vậy có thể tiết tiết kiệm không ít thời gian. Bởi vì Lục Bình đã phát hiện phương hướng người thi triển khai thiên thần thông Thất Vũ Phiến xem ra là hướng đông, ở khu vực Cửu Huyền sơn xem ra vẫn không bị Khai Thiên Thần Khí liên lụy.
Ngay vào lúc bốn người mới vừa đuổi tới Cửu Huyền sơn phụ cận, một chuyện xảy ra làm cơ hồ tất cả tu luyện giới tu sĩ đều không nghĩ tới. Bốn người bị một tiếng nổ tung trời sau lưng hấp dẫn. Khi họ dừng lại độn quang xoay người nhìn sang, phía trên Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận xuất hiện một cửa động to lớn. Vô số ma la đang chen chúc mà vào cái cửa động đó.
Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận kiến thủ hơn mười năm không ngờ vào thời điểm mắt thấy sắp hoàn toàn đánh tan ma la đại quân lại bị phá hỏng!
Ở chỗ cửa động không ngừng lóe ra pháp thuật thần thông đưa tới các loại ánh sáng. Hiển nhiên Cửu Huyền tu sĩ đang cố gắng ra sức chặn lại cái cửa động to lớn đó. Nhưng mà lỗ hổng xuất hiện hiển nhiên vô cùng bất ngờ, cho tới Cửu Huyền lâu tu sĩ căn bản không có bất kỳ chuẩn bị gì do đó không thể nào hoàn toàn ngăn trở ma la đại quân xâm lấn.
– Tại sao có thể như vậy?
Không chỉ Thanh Hồ, chính là ba người kia một thời gian cũng lộ ra dị thường khó có thể tin. Hộ phái đại trận đó sao nói hỏng thì hỏng rồi!
Còn Lục Bình thì lại gắt gao nhìn chằm chằm chỗ lằn ranh của lỗ hổng trận pháp bị phá vỡ, mặt trên đó, một đoàn đồ vật đen nhánh như mực bám dính phía trên. Lục Bình đã từng trải qua Thành Linh đảo đại chiến thì làm sao không biết đó là thủ đoạn của Độc Tu La.
Chẳng qua ban đầu Thánh Linh đảo Độc Tu La xuất hiện tuyệt đại đa số hải ngoại tu sĩ xem ra đều là bởi vì duyên cớ Vạn Độc Thương Khung Bích, nhưng hôm nay những thứ Độc Tu La làm sao lại xuất hiện? Chẳng lẽ Đông Hải ma la chạy tới Trung Thổ, hay hoặc giả là ở Trung Thổ đây cũng xuất hiện một chỗ đất kịch độc giống như Vạn Độc Thương Khung Bích sao?
Nhưng tất cả ngoài ý muốn sao đều xuất hiện vào lúc đại chiến sắp kết thúc? Cửu Huyền lâu tế lên Khai Thiên Thần Khí đã ổn chiếm thượng phong, mắt thấy ma la đại quân sắp hỏng mất không ngờ lập tức lại công phá hộ phái đại trận của Cửu Huyền lâu kiện thủ hơn mười năm.
Những ý niệm này trong đầu của Lục Bình bất quá chính là lập lòe trong nháy mắt. Vừa lúc đó, thừa dịp Thất Vũ Phiến rơi xuống phía đông chưa hoàn toàn hội tụ linh khí khôi phục, một đạo vân đóa màu vàng đột nhiên ngưng tụ giữa không trung. Thời điểm nó bay tới trên Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận, vân đóa màu vàng đột nhiên co rúc lại về phía bên trong. Đợi đến khi vân đóa màu vàng hoàn toàn co rúc lại biến mất, một viên vẫn thạch mười mấy trượng phá vỡ hư không mang theo đuôi lửa thật dài đập xuống.
Lại là một tiếng vang thật lớn truyền tới, lần này bốn người chính mắt thấy lúc vân thạch đập rơi trên hộ tráo đột nhiên nổ lên. Vân thạch mặc dù nổ nát bấy, nhưng hộ tráo cũng lần nữa bị đập xuyên một lỗ lớn hơn mười trượng.
Trong nháy mắt vết rách mở ra, vô số ma la tràn vào lỗ hồng, lập tức cùng Cửu Huyền lâu tu sĩ chạy tới phong chấn lỗ hổng chiến làm một đoàn. Nhưng Lục Bình lại thấy lúc này có mười mấy con Độc Tu La không biết từ nơi nào của ma la đại quân xuất hiện, nhanh chóng khống chế lằn ranh của vết rách, ngay sau đó lỗ hổng bắt đầu không ngừng khuếch trương.
Lục Bình cùng mọi người sau khi thấy Thiên Hàng Vân Thạch cũng đã sợ ngây người. Có thể thi triển ra loại vô thượng thần thông bí thuật Thiên Hàng Văn Thạch như vậy tất nhiên đều là tu luyện Thổ chức tính pháp quyết đến trình độ đăng phong tạo cực. Nếu có thể cho gọi ra vân thạch kích thước mười trương, ít nhất đó cũng phải có Thuần Dương kỳ tu vi mới được.
Tin đồn sở dĩ Thổ Linh Tử đứng hàng thứ nhất trong Ngũ Hành tông năm đại Thuần Dương, không chỉ là bởi vì Thổ Linh Tử có thủ hộ thần thông được xưng là phòng ngự đệ nhất trong cùng cấp tu sĩ, một trong nguyên nhân chủ yếu nhất bởi vì Thổ Linh Tử đã từng ở thời điểm mới vừa tiến cấp Thuần Dương đã thi triển Thiên Hàng Vân Thạch loại vô thượng thần thông gọi về một khối vân thạch vào khoảng mười lăm trượng. Cuối cùng bốn vị Thuần Dương khác liên thủ toàn lực xuất thủ mới miễn cưỡng đón được một kích ấy.
Mà hôm nay vân thạch rơi xuống từ giữa lưng chừng có đường kính thậm chí đạt tới hai ba mươi trượng. Thủ đoạn thần thông bực này, chính là hôm nay Ngũ Hành tông Hành thổ Thuần Dương xuất thủ đều không làm được.
Phút chốc lỗ hổng thứ hai mở ra. Hai đạo độn quang đột nhiên dâng lên từ bên trong ma la đại quân. Hai đạo độn quang màu vàng cùng với màu xanh biếc xẹt qua giữa không trung phóng tới trong lỗ hổng.
Lục Bình cảm thụ hơi thở tuyệt mạnh trong hai đạo độn quang đó, kinh hô:
– Sự tồn tại vượt qua Thiên Ma cùng A Tu La, trong ma la quả thật có sự tồn tại vượt qua Thiên Ma cùng A Tu La!
Lục Bình kêu lên trong lúc nhất thời thậm chí làm đám người Ân Thiên Sở đều đầu óc mơ hồ. Nhưng ngay khi hai đạo độn quang mắt thấy sắp vọt vào hai nơi vết rách, giữa không trung đột nhiên rơi xuống hai đạo ánh sáng. Một đạo kiếm quang giống như sương lạnh đập vào mặt, chém về phía một đạo độn quang màu vàng. Một đạo là bảy thanh vũ phiến tán lạc hết, quét về đạo độn quang màu xanh biếc khác.
Hai đạo thần thông đó dĩ nhiên là Tiêu Bạch Vũ cùng với Thất Phiến lão tổ xuất thủ cố gắng lấy thần thông ngăn cản hai con ma la vượt qua Thiên Ma xông vào trong Cửu Huyền lâu hộ trận.
Cùng lúc đó, hai đạo ánh sáng giống vậy từ hai đạo lỗ hổng phong chận ma la đột phá chen chúc mà vào, vọt tới hai con ma la siêu cấp, hiển nhiên cũng muốn hết sức ngăn trở bọn nó xông vào trong Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận.
Nhưng mà hai con ma la thực lực siêu cấp hiển nhiên vượt xa ra khỏi tưởng tượng của mọi người. Hai vị Thuần Dương tu sĩ hơn nữa hai vị Thuần Dương tu sĩ khác thi triển vô thượng thần thông, vẫn như cũ không cách nào ngăn trở hai con vượt qua sự tồn tại của Thiên Ma.
Thần thông của Tiêu Bạch Vũ cùng Thất Phiến lão tổ ngăn lại trong nháy mắt bị phá. Còn hai vị Thuần Dương tu sĩ cố gắng trì hoãn chiến trường bên ngoài Cửu Huyền lâu nhận chiến lần nữa bị hai con ma la siêu cấp một đường đánh lui đến bên trong hộ trận. Hai con siêu cấp ma la cũng theo đó tiến vào bên trong.
Lần này Cửu Huyền lâu đúng thật gặp nạn rồi!
Hai đạo độn quang cấp tốc rơi xuống giữa bầu trời. Tiêu Bạch Vũ cùng với Thất Phiến lão tổ vừa khéo tới mang theo khuôn mặt nghiêm túc xông phá ma la ngăn trở bên ngoài vết rách của đại trận, không chút do dự vọt vào trong Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận.
Có hai vị Thuần Dương tu sĩ dẫn đầu, mắt thấy Thất Vũ Phiến giữa không trung đã lần thứ ba ngưng tụ đem mặt quạt chuyển hướng phía tây. Không đợi tu sĩ ngự sử Thất Vũ Phiến lên tiếng nhắc nhở, tu sĩ của các phái trong phạm vi năm mươi dặm không suy nghĩ bay trốn ra ngoài năm mươi dặm. Ngược lại một cổ não từ sau lưng ma la đại quân một đường thông qua lỗ hổng của Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận xông vào trong Cửu Huyền lâu.
Ân Thiên Sở đột nhiên mở miệng hỏi:
– Còn trở về sao?
Lục Bình không trực tiếp trả lời Ân Thiên Sở, ngược lại hỏi:
– Các ngươi nói ma la đại quân phá vỡ Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận, lúc này Cửu Huyền lâu sẽ trở thành bộ dạng gì?
Thanh Hồ đáp:
– Đó khỏi cần phải nói, số lượng một nhóm ma la vọt vào số ít cũng có mấy ngàn con chứ, hơn nữa còn vọt vào cuồn cuộn. Vào lúc này Cửu Huyền lâu nội bộ chỉ sợ sớm đã loạn thành một nồi cháo rồi.
– Những tu sĩ của các phái khác cũng vọt vào trong Cửu Huyền lâu thì sao?
Thanh Hồ đáp:
– Vậy mà cũng hỏi, đương nhiên hiệp trợ Cửu Huyền lâu tu sĩ tiêu diệt ma la rồi. Cửu Huyền lâu dưới sự vây công của ma la đại quân kiên thủ hơn mười năm xem ra cũng kiệt sức. Hai đạo lỗ hổng chẳng những phá vỡ sự phòng thủ của bọn họ, hơn nữa bọn họ trên tinh thần ý chí kiên trì không thôi khai ích hai đạo lỗ hổng hỏng mất. Nếu không có ngoại lực kịp thời tham gia, sợ rằng Cửu Huyền lâu lần này phải chịu đựng cũng không dễ dàng.
Ân Thiên Sở hừ lạnh, nói:
– Cơ hội, cơ hội thừa dịp cháy nhà hôi của!
Lưu Thiên Viễn cùng Thanh Hồ đều sửng sốt. Đúng thật là như vậy, lúc này tu sĩ của các phái cùng với ma la đại quân toàn bộ tràn vào trong Cửu Huyền lâu môn phái trú địa một cuộc loạn chiến. Họ mượn lý do hiệp trợ Cửu Huyền lâu diệt giết ma la thuận tay dắt dê trong hỗn chiến, đây chính là cơ hội không còn gì tốt hơn nữa.
Những tu sĩ của các phái tràn vào Cửu Huyền lâu trú địa sợ rằng mười người có chín đều có chủ ý này, chí ít cũng có tâm tư như thế. Phải biết đây chính là một trong Lục Đại Thánh Địa của tu luyện giới, đại đa số tu sĩ bình thường xem ra, sợ rằng đồ trang sức trong thánh địa môn phái cầm để làm trang sức có lẽ đều là bảo bối.
Lưu Thiên Viễn hỏi dò:
– Ý của sư đệ chúng ta cũng đi vào đó phải không?
Lưu Thiên Viễn hiển nhiên có chút chần chờ. Thanh Hồ e sợ cho thiên hạ bất loạn nhao nhao muốn thử. Chỉ có Ân Thiên Sở thần sắc lạnh lùng không thấy rõ suy nghĩ trong lòng.
Lại nghe Lục Bình cười một tiếng “ha ha”, đáp:
– Người tiến vào đủ nhiều rồi, coi như thừa dịp cháy nhà hôi của còn có thể cướp mấy dạng bảo vật, đến lúc bình bạch còn phải bị người tật hận.
Lục Bình vừa nói như thế rồi lại để cho đám người Lưu Thiên Viễn có chút không nghĩ ra được. Họ nhìn Lục Bình bộ dạng như vậy rõ ràng cho thấy quyết định chủ ý thừa dịp cháy nhà hôi của, nhưng không gia nhập môn phái trú địa thì làm sao có thể thừa dịp cháy nhà hôi của?
Mắt thấy Thất Vũ Phiến sắp lần nữa quạt rơi xuống phía tây, Cửu Huyền sơn khoảng cách Cửu Huyền lâu trú địa cũng không coi là quá xa, Lục Bình vỗ tay một cái, nói:
– Đoàn người đi theo ta, tu sĩ của các phái tràn vào Cửu Huyền lâu môn phái trú địa. Người của Cửu Huyền lâu cũng không phải người ngu, sợ rằng sớm đã thu hộ tốt khu vực trọng yếu của môn phái. Điều cần lúc này là chúng ta xuất hiện bên trong khu vực trọng yếu của bọn họ bảo vệ chứ đúng không?
Thanh Hồ chợt hiểu ra, cười “hà hà” nói:
– Cái chìa khóa ở ta đây mà, ta dẫn đường!
Lưu Thiên Viễn cùng Ân Thiên Sở mặc dù có chút không rõ, nhưng nhìn Thanh Hồ và Lục Bình hai người đang khai ích một đạo cửa không gian trên tảng đá lớn của một chỗ sơn cốc yên tĩnh ở Cửu Huyền sơn. Tiến vào Đạo Thiên động phủ, từ trong miệng Lục Bình nghe được quá trình trải qua của bọn họ xông vào Cửu Huyền lâu Trường Sinh Động Thiên, do đó hiển nhiên có chút khó có thể tin.
– Sư huynh lúc này lực lượng thủ hộ của Cửu Huyền lâu sợ rằng đều đã bị bị rút ra điều đến cửa vào của khu vực thủ hộ trọng yếu, phòng ngừa tu sĩ của các phải thừa dịp cháy nhà hôi của cùng với toàn lực diệt giết ma la xông vào môn phái trú địa. Mà trong những động thiên một cảnh của môn phái chỉ sợ sẽ không lưu lại bao nhiêu lực lượng thủ hộ, đây chính là một cơ hội nha!
Lưu Thiên Viễn nhíu mày một cái, nói:
– Mộc Loan điểu trong đó làm sao bây giờ? Bọn họ là bằng hữu của ngươi, một khi chuyện sau đó bị người của Cửu Huyền lâu phát hiện, bọn họ coi như không bại lộ thân phận của chúng ta, bản thân chỉ sợ cũng phải mất mạng.
Lục Bình khẽ cười một tiếng, nói:
– Sư huynh yên tâm, điểm này sư đệ ta sớm đã nghĩ tới.