Chương 1340: Lưỡng Hà chi địa (tục)

Lưỡng Hà chi địa (tục)

Cửu Huyền lâu đánh một trận, nhân tộc tu sĩ nhìn như đại hoạch toàn thắng, nhưng các phái tổng thể mà nói trả giá cao cũng tương đối to lớn, chẳng qua là có môn phái hơi may mắn, có môn phái hiển nhiên đại bại thua thiệt thua.

Trước khi khai chiến, mười ba vị Thuần Dương dẫn đầu, liên thủ tu luyện giới các phái tu sĩ tề tụ Cửu Huyền lâu. Nhưng trận chiến này xong, trước sau ba vị Thuần Dương vẫn lạc, trong đó có hai vị bởi vì hai con siêu cấp ma la đánh lén. Nam Hải tán tu Thuần Dương Vũ Tương lão tổ cùng với Tử Dương cung Cổ Tu Thanh lão tổ hai vị Thuần Dương tu sĩ đối chiến cùng Thiên Ma vẫn lạc tại chỗ.

Sau khi Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận bị Độc Tu La nhân cơ hội đánh vỡ, hai con siêu cấp ma la tiến vào trong đó, lần nữa chém giết Cửu Huyền lâu một vị Thuần Dương tu sĩ cố gắng phong chận lỗ hổng, khiến cho Cửu Huyền lâu thấy thấy thắng lợi trước mắt lại bị thương nặng.

Sau đó tu sĩ của các phái theo sau lưng Tiêu Bạch Vũ cùng với Thất Phiến lão tổ, lấy cớ đuổi ma la rối rít tiến vào Cửu Huyền lâu môn phái trú địa. Một phen đại chiến, hai con siêu cấp ma la cùng với bầy ma la xông vào Cửu Huyền lâu hiển nhiên bị tiêu diệt toàn bộ. Nhưng Cửu Huyền lâu cũng bị tổn thương nặng nề nguyên khí. Hơn nữa loại bị thương đó dường như cũng cũng không chỉ là ma la tự thân tạo thành.

Sau Cửu Huyền lâu cuộc chiến, Chu Bát Tả quay trở về trong môn phái, ngay sau đó Cửu Huyền lâu tuyên bố phong sơn trăm năm, chỉ để lại ít đệ tử đời thứ ba đi lại ở tu luyện giới. Cứ như vậy, mười ba vị Thuần Dương ban đầu đề xướng vây trừ ma la cuộc chiến hôm nay chỉ còn lại có mười vị.

Mà tin tức Cửu Huyền lâu tuyên bố phong sơn trăm năm lần nữa kinh hãi toàn bộ tu luyện giới. Phong sơn trăm năm, vậy cũng ý nghĩa Cửu Huyền lâu trong trăm năm muốn hoàn toàn buông bỏ địa vị thánh địa của họ. Mà sau trăm năm, Cửu Huyền lâu lần nữa khai sơn vừa có thể đủ khôi phục mấy phần nguyên khí. Đến lúc đó tu luyện giới một phen quang cảnh như thế nào, có thể thuận lợi khôi phục địa vị ngày xưa hay không? Đây hoàn toàn đều là một thời cục không rõ.

Coi như thời điểm Lục Bình trong miệng Lâm Vũ lão tổ biết được tin tức này cảm giác cực kỳ bất khả tư nghị. Cửu Huyền lâu trước khi bị ma la đại quân vây công truyền thuyết cộng thêm Chu Bát Tả đã có sáu vị Thuần Dương tu sĩ. Sau hơn mười năm vây công, có hai vị Thuần Dương trước sau vẫn lạc, cộng thêm lần này, Cửu Huyền lâu sáu vị Thuần Dương bỏ mình một nửa.

Tuy nói thực lực tổn hao lớn, nhưng ba vị Thuần Dương cũng đủ chấn nhiếp tu luyện giới hết thảy thế lực khác xuẩn xuẩn dục động, chí ít xem ra có thể duy trì địa vị thánh địa của Cửu Huyền lâu hôm nay. Huống chi sau lưng Cửu Huyền lâu còn có vị chí tôn cường giả có thể Ngự Sử Thất Vũ Phiến!

Lục Bình đem nghi vấn trong lòng hỏi thăm Lâm Vũ lão tổ. Lâm Vũ lão tổ tựa hồ đối với điều này cũng biết chút ít nhưng lại giữ kín như bưng. Nhưng Lục Bình vẫn suy đoán điều này có lẽ có liên quan cùng vị chí tôn cường giả của Cửu Huyền lâu. Tuy nhiên nếu Lâm Vũ lão tổ không muốn nói nhiều, Lục Bình cũng chỉ đem nghi vấn trong lòng đè xuống.

Trừ ba vị Thuần Dương tu sĩ vẫn lạc ra, những Thuần Dương tu sĩ khác cơ hồ một nửa đều bị thương không nhẹ trong quyết chiến cuối cùng vây trừ ma la.

Trừ điều đó ra, nghe nói trận chiến này nhân số đại tu sĩ của các phái vẫn lạc có thể đã vượt qua hai mươi vị. Đây cũng là một tin tức làm người ta trợn mắt hốc mồm, tuy nhiên đối với Lục Bình mà nói điều đó dường như cũng không coi là gì. Tử Dương cung doanh bàn đánh một trận có ba vị đại tu sĩ vẫn lạc, xua đuổi ma la đại quân đánh lén Thái Huyền tông trú địa chém chết “Phong Vũ Song Tiên” hai vị đại tu sĩ. Hơn nữa Lỗ gia đại tu sĩ bỏ mạng trong tay Lục Bình, chỉ bản thân hắn cũng đã có sáu vị đại tu sĩ vẫn lạc.

Môn phái tham dự cuộc chiến Cửu Huyền lâu nhiều ra sao, từ trên điểm này mà nói, tựa hồ vẫn lạc trên hai mươi vị đại tu sĩ thật không coi vào đâu.

Về phần pháp tướng trung kỳ cùng với phát hiện số lượng pháp tướng sơ kỳ tu sĩ bỏ mình, vậy thì lại càng không tốt nhiều lời.

Lục Bình cùng một nhóm người Chân Linh phái và Lâm Vũ lão tổ chỉ tốn thời gian hơn nửa ngày đã đến Hà Tây chi địa.

Nơi này là một địa vực cực kỳ quái dị, toàn bộ Hà Tây chi địa giống như một bồn địa to lớn. Vậy mà hai con sông Thanh Minh Giang cùng với Ngọc Lan Hà đi ra từ Hà Nguyên chi địa của Tây Hoang sau đó lại là quỷ dị chia ra dọc theo bồn địa chảy qua lằn ranh nam bắc, cũng không hợp lưu về phía Hà Tây chi địa địa thế thấp hơn.

Mà cuối cùng có hơi nước của hai con sông lớn chia ra từ hai phương hướng nam bắc cung ứng, nhưng toàn bộ Hà Tây chi địa vẫn tạo thành một mảnh đất sa mạc to lớn. Thất Tổ Đạo Đàn cùng ba chỗ bí cảnh cũng ẩn núp ở hư không trong sa mạc.

Đợi đến khi Lục Bình cùng mọi người chạy tới Hà Tây chi địa, đã có không ít môn phái tu sĩ đi trước đến nơi này. Lâm Vũ lão tổ thông báo mấy câu với mọi người sau đó biến mất không thấy.

– Lục huynh, ngươi đã tới chậm rồi. Lần này chiến công bảng Lục huynh nhất chi độc tú, cũng làm cho bọn ta hồ đồ không biết sao, Thế Quân cam bái hạ phong a!

Tần Thế Quân đúng lúc cũng ở phụ cận, nhìn thấy Lục Bình đến nhất thời cười “ha ha” tới trước gặp hắn.

Đường đường thánh địa đệ nhất đích truyền lúc nào có thể cam bái hạ phong với người khác. Lục Bình đối với lần này dĩ nhiên vạn lần không tin, nhưng nếu nói đưa tay không đánh người mặt tươi cười, Lục Bình cũng chỉ ứng phó hàn huyên nói:

– Tần huynh quá khen, tại hạ lần này bất quá là may mắn lượm tiện nghi thôi, làm sao có thể so sánh cùng Tần huynh thánh địa đích truyền bực này. Lại nói chỉ cần vào Thất Tổ Đạo Đàn, tên thứ nhất cùng tên thứ năm mươi có gì khác biệt!

Lục Bình nhìn lại sau lưng Tần Thế Quân, thấy được một người đang yên lặng đi sau lưng đoàn người của Thủy Tinh cung, trong lòng cười lạnh một tiếng, trong miệng nói:

– Huống chi nghe nói Tần huynh lần này trong đại chiến còn chiếu cố không ít tu sĩ, khiến cho chiến công tính điểm của bọn họ đều tăng trưởng không ít. Nếu Tần huynh có thể chuyên tâm với chiến công tính điểm của mình, chiếc ghế thứ nhất này tại hạ cũng chỉ có chắp tay nhường Tần huynh!

Hai người theo đuổi tâm tư của mình, cân nhắc thật giả trong ngôn ngữ của đối phương, chênh lệch thực lực cao thấp lẫn nhau, nhưng trên mặt như cũ vẫn nói cười yến yến.

Lúc này Tần Thế Quân lại phảng phất nhớ ra gì đó, nói với Lục Bình:

– Ta quên giới thiệu với Lục huynh một vị cũng là thanh niên tài tuấn đến từ Bắc Hải. Người này cũng ra đời Bắc Hải danh môn Huyền Linh phái, không biết Lục huynh có biết không?

Tần Thế Quân xoay người đang muốn gọi, lại nghe Lục Bình ở một bên cười hỏi:

– Tần huynh nói có phải là Âu Dương đạo hữu không?

Tần Thế Quân mặt lộ vẻ kinh ngạc, ngay sau đó cười đáp:

– Lục huynh quả thật cũng biết sao? Âu Dương sư đệ là kiều sở trong Huyền Linh phái tu sĩ đời thứ ba. Lần này hắn có pháp tướng sơ kỳ tu vi tự thân không cách nào cùng bọn ta tranh đấu cùng đài. Nhưng thực lực của Âu Dương sư đệ cũng không thể nghi ngờ, lần này trong chiến công bảng của pháp tướng sơ kỳ vẫn như cũ sát nhập vào trước năm mươi, có tư cách tiến vào Thất Tổ Đạo Đàn. Hai vị cùng ra đời ở Bắc Hải, cũng nên thân cận một chút!

Lục Bình liếc mắt nhìn Âu Dương Duy Kiếm đứng cuối cùng trong mọi người Thủy Tinh cung, lại thấy được Âu Dương Duy Kiếm cũng nhìn sang hắn. Ánh mắt của hai người gặp nhau giữa không trung ngay sau đó Âu Dương Duy Kiếm trốn ra khỏi ánh mắt nhìn chăm chú của hắn.

Lục Bình nhẹ giọng cười nói:

– Đây cũng không cần thiết. “Giao tình” giữa ta cùng với Âu Dương đạo hữu có thể phải rất sâu so với lần huynh tưởng tượng nhiều lắm!

Trong quá trình Lục Bình cùng Tần Thế Quân một phen ngươi tới ta đi thử dò xét lẫn nhau, tin tức Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên đến đã truyền ra trong tu sĩ của các phái đi tới Hà Tây chi địa. Quanh người Lục Bình trong lúc nhất thời có ít nhất mấy chục đạo thần niệm bồi hồi từ phương hướng khác nhau mà đến, thậm chí không chút kiêng kỵ mang theo ý khiêu khích cố gắng chia cách hắn.

Sắc mặt của Lục Bình âm trầm, hừ lạnh một tiếng nặng nề. Chủ nhân của phần lớn thần niệm bồi hồi quanh người trong lúc nhất thời phảng phất nghe được một tiếng chuông trong ở trẻo nổ vang bên tai. Từng người một bị cả kinh tâm thần dao động.

Còn có một ít tu sĩ chưa từ bỏ ý định, hoặc là tự cầm rất cao cố gắng lần nữa lợi dụng thần niệm phản kích. Không ngờ không chờ thần niệm của bọn họ đến gần khoảng cách mười trượng quanh người Lục Bình, một tầng bích lục hỏa diễm đột nhiên xuất hiện bên trong thần niệm của bọn họ.

Tu sĩ nhận ra tầng bích lục hỏa diễm trong lòng đều máy động, vội vàng biết khó mà lui. Có người như cũ vẫn lỗ mãng ngu ngốc không tin là có tà tiến lên. Từng người một bị Bích Lân Hồn Hỏa làm bị thương nặng thần niệm.

Lần này từng đạo một thần niệm nhất thời giống như con thỏ bị sợ hãi nhanh chóng trở lại Thần niệm của Lục Bình lại trong nháy mắt giống như hồng thủy vỡ đê nhất cử phương viên gần trăm dặm. Trước đó một ít sự tồn tại dùng thần niệm khiêu khích Lục Bình trong nháy mắt bị thần niệm của hắn toàn bộ nhét vào trong cảm giác.

Vào lúc này, trước đó mấy vị tu sĩ ăn xong thua thiệt trên người Lục Bình đang sắc mặt trắng bệch, thân hình lay động, trong miệng thê thảm một chút thậm chí không nhịn được phát ra kêu thảm thiết.

Mà khoảnh khắc Lục Bình thần niệm đột nhiên bộc phát, coi như Tần Thế Quân đang đứng trước mặt Lục Bình cùng hắn hàn huyên một thời gian cũng bị thần niệm tu vi mạnh mẽ của hắn chấn động mà đổi sắc mặt.

Lục Bình lần này cũng không che giấu thần niệm hồng lưu của mình, sau khi đã trải qua đại chiến liên phiên, thần niệm tu vi của Lục Bình đã được rèn luyện vô cùng bền bỉ. Mặc dù khoảng cách chân chính thần niệm của Thuần Dương tu sĩ vẫn kém một đạo môn hạn cuối cùng, nhưng khi thần niệm tung hoành ngang dọc mang theo uy thế vô cùng, cho dù trong mắt của đại tu sĩ cũng đã không có khác biệt quá lớn với Thuần Dương tu sĩ.

Trong lúc nhất thời tu sĩ bị thần niệm của Lục Bình nhét vào trong cảm giác câm như hến. Thế mới biết người mà bọn họ mới vừa khiêu khích là một tồn tại mạnh mẽ biến thái bực nào. Trong đó bao gồm cả mấy vị pháp tướng trung kỳ Thủy Tinh cung đệ tử sau lưng Tần Thế Quân.

Làm một tu sĩ ra đời trung hình môn phái, nhất cử đem tất cả danh môn thánh địa đích truyền vững vàng áp chế dưới chiến công bảng, Lục Bình sớm đã biết được mình cơ hồ đã thành cái đích chĩa vào của những người đó.

Trước mặt những người đó, Lục Bình không thể có chút thối lui. Một khi mình bày tỏ mềm yếu, khí diễm của những người đó cũng sẽ trở nên càng thêm phách lối cùng với không chút kiêng kỵ. Lục Bình chỉ có lấy thủ đoạn mạnh mẽ nhất chấn nhiếp hết thảy các kẻ yếu kém tiểu nhân, chứng minh sự chênh lệch cực lớn của hai bên, mới có thể làm những người đó biết khó mà lui.

– Ha ha, đây là người nào không có mắt lại trêu chọc Lục huynh ngươi? Chẳng lẽ đến bây giờ còn có người đang chất vấn tu vị thực lực của ngươi sao?

Nơi xa mấy đạo độn quang tuột xuống, trên mặt Lục Bình mang theo vẻ tươi cười, nói:

– Tạ huynh, Tô huynh, Tang huynh, các ngươi cũng tới sớm!

Tạ Thiên Dương cười một tiếng “ha ha”, nhường ra một vị tu sĩ ba mươi tuổi bên người, nói:

– Lục huynh, ta giới thiệu với ngươi một người. Vị này chính là Nhị sư huynh Phiền Minh Kiệt của Tạ mỗ. Phiền sư huynh hâm mộ đã lâu với Lục huynh ngươi, lần này cố ý dặn dò ta phải giới thiệu để biết ngươi!

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset