Tồn ý chiến đan mỗi một lò linh thảo, linh tài chỉ có thể đủ luyện chế một viên đan dược. Bắc Minh chuẩn bị cho 43 vị đan sư, mỗi người hai phần tài liệu. Lục Bình xuất phát từ sự cẩn thận, trong lò đan dược thứ nhất không muốn phong ấn ở bên trong đó pháp thuật mang tính chất công kích, mà tuyển chọn phong ấn phòng thủ hình pháp thuật có độ khó tương đối thấp, chính là Thủy Mạc Thiên Hoa. Thanh Loan hỏa của Lục Cầm uy lực ở dung huyết điên phong tu vi toàn lực phát huy hiển nhiên không phải là loại hỏa chúc tình yêu thú có thể so sánh.
Lục Bình cùng Thanh Loan điểu chung sống lâu ngày, quan hệ với nhau ăn ý mười phần rất nhanh thông qua đề thuật do Lục Bình tự chế, chiến đan đã tiến vào giai đoạn ngưng đan. Lục Bình cho tới bây giờ không tự tay luyện chế qua pháp khí lần nào. Bản mệnh pháp khí của hắn vì có 12 viên linh châu tự thân hồn nhiên thiên thành. Lục Bình chỉ cần đem chín đạo pháp cấm nhất nhất đánh vào bên trong linh châu. Còn sau đó là để ở trong tâm hạch không gian uẩn dưỡng là được.
Nhưng mà Lục Bình có Trần Luyện là một người bạn tốt và say mê luyện khí, dưới con mắt quan sát hàng ngày đối với chuyện luyện khí dù gì cũng có chút hiểu biết. Trên phương diện luyện chế phù lục, thì Lục Bình cũng có chút thành tựu. Vì vậy, quá trình luyện chế chiến đan đối với Lục Bình mà nói thì cũng không đặc biệt khó khăn gì.
Tuy nhiên, khi Lục Bình mới vừa thuần hóa xong linh thảo, linh tài ở trong luyện đan lỗ thì một điều phát hiện khiến cho Lục Bình cảm thấy mới lạ. Đề thuần thuật thoát thai từ thủ đoạn luyện khí phảng phất như đối với việc luyện chế chiến đan có hiệu quả rõ rệt, độ khó khi luyện chế chiến đan so với Dung Tâm đan còn hơn một bậc. Cho nên Lục Bình ở trong lò đan dược thứ nhất này phong ấn Thủy Mạc Thiên Hoa cũng là lần đầu tiên luyện chế, chiến đan phẩm chất không tới độ cao cần phải có, không cách nào đem kiếm ý khổng lồ của Lục Bình phong ấn ở bên trong, nhưng Đề Thuần thuật lại trực tiếp đem chiến đan phẩm chất tăng lên một độ cao lý tưởng.
Đề Thuần thuật không ngờ lại có hiệu quả đến bậc này. Xem ra chiến đan luyện chế ở trong truyền thuyết là tập hợp luyện đan, luyện khí, chế phù vào một thể quả nhiên là không nói ngoa, mà cũng không chỉ là bởi vì trong linh thảo gia nhập linh tài sử dụng luyện khí không thôi. Bây giờ Lục Bình có hộ thân cương khí là Thủy Mạc Thiên Hoa, nhân vì liên tục dung hợp Vạn Độc Vẫn Nguyên Sát cùng Quỳ Thủy Tinh Hoa là hai thiên địa kỳ vật, khoảng cách thành tựu chân chính hộ thể thần thông Thủy Mạc Chân Cương chỉ còn có một bước nữa. Trong đó uy lực phòng thủ đã không ở dưới một loại pháp khí đỉnh cấp điên phong.
Lục Bình suy tư hết một lượt, chiến đan sử dụng để phong ấn pháp thuật phổ thông dùng để ngự địch hiển nhiên là có chút không đáng, nhưng bên trong nếu mà phong ấn thần thông pháp thuật thì uy lực coi như là dễ sợ hơn nhiều. Có lẽ đây chính là một trong yếu tố trọng yếu chính thức khiến cho chiến đan có thể tiếp tục truyền thừa về sau, chứ không hề mất hẳn.
Vậy mà bản thân thần thông tuy có chỗ tốt như vậy, nhưng trong tu luyện giới tu thành một loại thần thông độ khó thậm chí còn vượt hơn cả thành tựu đoán đan kỳ. Một tu sĩ có thể thành tựu thần thông thường thường là đi đôi với đại danh từ “Kinh tài tuyệt diễm”.
Mặc dù Lục Bình cơ duyên xảo hợp có được hai loại thiên địa kỳ vật, nhưng khoảng cách thành tựu Thủy Mạc Thiên Hoa hộ thân thần thông chỉ còn có một bước dung hợp thiên địa kỳ vật nữa. Dù vậy, loại thiên địa kỳ vật cuối cùng này mãi vẫn chưa thể tìm được, tâm lý của Lục Bình không thể chắc chắn là khi nào có. Huống chi Lục Bình thông qua ngoại lực thành tựu thần thông, nói cho cùng chẳng qua là tiểu thần thông chân chính đại thần thông hay vô thượng thần thông, chỉ có thể dựa vào Lục Bình tự thân tu luyện và thông hiểu được, giống như kiếm thuật của Lục Bình vậy.
Về mặt kiếm thuật coi như là Lục Bình có chút thiên phú. Khi trải qua sinh tử chiến đấu với Âu Dương Duy Kiếm và Cẩm Lễ chân nhân là những thiên tài kiếm thuật như vậy, thành tựu của hắn đã không thấp rồi. Bây giờ tuy nói là đạt tới luyện kiếm thành phần tiêu chuẩn cao nhất đạt tới 1296 đạo kiếm quang, nhưng lại chỉ đem một phần tư kiếm quang thông linh được. Đợi cho đến khi đem hơn một ngàn đạo kiếm quang này toàn bộ thông linh, thành tựu luyện kiếm hợp nhất, lúc này mới coi như là đạt tới kiếm ý điên phong, dò xét tới ngưỡng cửa của kiếm thuật thần thông.
Một khi vượt qua cánh cửa này, Lục Bình coi như là thành tựu kiếm thuật thần thông. Hơn nữa trực tiếp chính là đại thần thông, vượt xa cả Thủy Mạc Thiên Hoa là thứ nhờ vào ngoại lực mới thành tựu tiểu thần thông như vậy.
Theo truyền thuyết ở trên đại thần thông còn có một loại vô thượng thần thông, mà kiếm thuật đạt tới vô thượng thần thông chính là cơ hồ cảnh giới nhất kiếm phá vạn pháp. Tất cả các tu sĩ đều biết loại kiếm thuật vô thượng thần thông này ở trong khai thiên thất tổ thì chỉ có Bằng đạo nhân và Giao đạo nhân thực lực mạnh mẽ nhất nắm giữ. Trong tu luyện giới tuy có truyền thừa vô thượng thần thông kiếm thuật, nhưng từ khi thất tổ khai thiên cho tới nay trong tu luyện giới cũng không xuất hiện người nào có loại vô thượng thần thông như thế.
Có kinh nghiệm từ việc luyện chế viên chiến đan thứ nhất, viên chiến đan thứ hai khi luyện chế có độ dễ hơn rất nhiều. Lục Bình thận trọng đem kiếm ý pháp thuật uy lực lớn nhất của mình phong ấn vào trong viên chiến đan thứ hai. Hồng Diệp lão tổ cũng rất hứng thú nhìn Thanh Loan điểu trên vai của Lục Bình, nói:
– Không ngờ con chim nhỏ này trên người còn có huyết thống của hỏa loan. Đây chẳng phải là con chim nhỏ này sẽ khai khải huyết mạch truyền thừa của hỏa loan nhất tộc hay sao? Ngươi vì sao lại có thể dễ dàng để cho truyền thừa của hỏa loan nhất tộc tiết lộ ra ngoài mà không bắt nó đem về?
Diễm Vô Cữu bất đắc dĩ cười cười, nói:
– Có lẽ là một tên quỷ phong lưu nào đó của hỏa loan nhất tộc lưu ở bên ngoài. Nhưng mà mẫu tộc của nó dù sao chẳng qua chỉ là một mạch thanh loan, bàng hệ huyết mạch của loan đạo nhân mà thôi, ở trong tu luyện giới xuất thân của yêu tu chỉ có thể kể là trung thượng giai. Vì thế mặc dù trên người nó có huyết mạch truyền thừa của hỏa loan nhất tộc, nhưng không thể nào ở trong dung huyết kỳ khai khải được, mà chờ cho đến khi nó đạt đến đoán đan kỳ tu vi còn phải cần huyết mạch ở trong nội thể và pháp lực thuần tịnh đến một trình độ nhất định mới có thể kích phát được huyết mạch truyền thừa ở trong nội thể.
Con chim nhỏ này tuy nói là đến bây giờ trưởng thành không tệ, và nhân tộc tiểu tu này cũng coi như tận tâm chăm sóc, nhưng mà bí pháp của hỏa loan nhất tộc của ta muốn đạt đến trình độ này vô cùng khó khăn.
Hồng Diệp lão tổ thuận miệng hỏi:
– Ngươi không muốn đem con chim nhỏ này mang về tự mình bồi dưỡng hay sao?
Diễm Vô Cửu không thèm để ý, đáp:
– Kể từ khi Diễm Cửu Tiêu có đứa cháu trai ngốc bị người của Thủy Tinh cung dẫn dụ bắt cháu chắt của Sở Phi Vân nấu canh rau để ăn, thì Hỏa Loan nhất tộc nội du ngoại hoạn, phân thành hai phái. Ta hiện nay là bị kẹt ở giữa, không thể nào lo toan trên, dưới được. Làm gì có cơ hội bồi dưỡng một đứa con gái riêng của cái tên hỗn đãng nào lưu ở bên ngoài. Hiện tại tên đệ tử này nếu không phải là mạch hóa loan nhất tộc, cho dù là có ta che chở cũng sẽ không có được sự thanh tịnh.
Chính vào lúc này Hồng Diệp lão tổ hơi kinh ngạc, “ồ” lên một tiếng, nói:
– Tên tiểu gia hỏa này trên người quả là có những thủ đoạn khiến cho người ta kinh ngạc. Bộ Đề Thuần bí thuật này quả nhất là tinh diệu. Chẳng trách trâu ghé mà muốn đấu với cọp, dám định ra điều ước đập lò. Thật là có chút đáng tiếc.
Ý trong lời nói không ngờ lại nhận định là Linh Hỏa Đoán Dung Đề Thuần thuật được Lục Bình cải tiến thành Đề Thuần thuật, trợ giúp cho Lục Bình. Dù vậy, hắn được Lạc Giang Thụy cũng cực kỳ khó khăn.
Diễm Vô Cữu không ngờ Đề Thuần thuật của Lục Bình lại có nhận được lời khẳng định của Hồng Diệp lão tổ như vậy, tự nhiên cũng lấy làm kỳ, xoay đầu quan sát mấy lần, sau đó trầm ngâm nói:
– Đạo bí thuật này dường như có chút giống với truyền nhân duy nhất của Bắc Hải Phi Linh phái năm xưa. Chính là Trọng Huyền lão tổ Tiêu Ngọc Cường sử dụng Linh Hỏa Đoán Dung Đề Thuần thuật. Hai thứ này rõ ràng là có chỗ tương tự.
Hồng Diệp nghe vậy cũng nhìn thêm mấy lần, nói:
– Đúng là so với đạo bí thuật trong truyền thuyết này rất giống. Có điều Linh Hỏa Đoán Dung Đề Thuần thuật là bí thuật luyện khí Trọng Huyền lão tổ, bản thân cũng là nhân vật ở cấp tông sư về luyện khí ở trong Đông Hải có không ít danh khí. Bộ bí thuật này khi nào lại có thể sử dụng để làm Đề Thuần thuật cho thuật luyện đan chứ.
Diễm Vô Cữu nói:
– Có lẽ là một phần da lông truyền thừa từ Phi Linh phái mà thôi. Dù sao Phi Linh phái cũng bị tiêu diệt rồi. Phần lớn truyền thừa bị các phái ở Bắc Hải phân chia hầu như không còn gì. Nhưng vẫn có một ít truyền thừa may mắn tán lạc ra bên ngoài từ các vị đệ tử còn sống sót. Huống chi năm đó Trọng Huyền chân nhân không phải là mang theo một nhóm đệ tử chạy trốn tới Đông Hải hay sao? Bất quá có thể đem đề thuần thuật của thuật luyện khí cải biến thành đề thuần thuật của thuật luyện đan, cũng là đáng nể lắm rồi. Quả thật là đáng tiếc.
Hiển nhiên Diễm Vô Cữu cũng không coi trọng Lục Bình trong cái gọi là “điều ước đập lò”. Quá trình luyện chế chiến đan tuy nói là khó khăn hơn so với luyện chế nửa bước luyện chế đoán đan kỳ đan dược, nhưng nhờ vào có hai phần tài liệu, phần lớn đan sư ít nhất cũng luyện chế thành một viên. Chỉ có một số rất ít đan sư cả hai lần luyện chế đều thất bại.
Tu sĩ có thể luyện chế ra chiến đan thì có 36 tên, thuận lý thành chương đạt được tự cách tiến vào Bắc Minh đan lâu, chọn lấy một loại đan phương làm phần thưởng. Bất quá phần thưởng này cũng không mang đến cho họ hứng thú bao nhiêu. Bởi vì trong quá trình luyện đan mấy lần trước, các đan sư đã thu hoạch được mấy tờ đan phương, giống như Lục Bình liền một lúc đã nắm giữ thêm Tam Ngọc linh đan, Đoạn Tục đan và phương pháp luyện chế chiến đan. Thứ mà họ xem trọng chính là có thể tiến vào Tử Nguyệt động thiên truyền thừa chi địa của Bắc Minh.
Lần này luyện chế thành công chiến đan có 36 đan sư đều phải sử dụng chiến đan mà mình luyện ra ở tại chỗ diễn luyện. Đó chính là đấu đan.
Liệt Thiên kiếm phái đệ tử trước mặt một bước đem hai viên chiến đan của mình tế lên trên không trung, trong tay hời hợt bấm mấy đạo pháp quyết.
Chiến đan trên không trung quay mòng mòng. Mỗi một vòng đều có một đạo kiếm khí bắn ra, trong phút chốc chính là bắn ra mấy chục đạo kiếm khí bồng bột chiến đan lớn bằng trứng ngỗng theo tự thân xoay quanh cùng kiếm khí càng lúc càng bị hao mòn nhỏ lại. Đợi cho đến khi liên tiếp bắn ra hơn 200 đạo kiếm khí thì đan sư ở chung quanh đó đều hiện vẻ mặt ngưng trọng. Đây là kiếm thuật ở cấp kiếm ý “luyện kiếm thành phồn” mà đã đạt tới trình độ như thế, không hổ là đệ tử của Liệt Thiên kiếm phái.
Ngay vào lúc này, chiến đan chỉ còn nhỏ lại cỡ một quả bồ đào (quả nho), đột nhiên phát nổ, từ bên trong bay ra 49 đạo kiếm quang, phát ra khí tức âm sầm lạnh lẽo giống như muốn xé vỡ bầu trời.
Thông linh kiếm quang!
Liệt Thiên kiếm quang!
Hơn 40 vị đan sư trên mặt tức thời biến sắc. Không hổ là đệ tử của Liệt Thiên kiếm phái! Cho dù là đan sư thì kiếm thuật cũng không vừa gì. Ngay sau đó chính là viên kiếm đan thứ hai nổ lên, lại là hơn 300 đạo Liệt Thiên kiếm khí. Lục Bình gương mặt cũng ngưng trọng. Kiếm thuật của Liệt Thiên kiếm phái được xưng là đệ nhất về công kích ở hải ngoại. Ngay cả ở Thủy Tinh cung cũng không dám trêu chọc.
Hôm nay tận mắt chứng kiến kiếm thuật bén nhọn, quả nhiên là danh bất hư truyền. Không hổ danh là “liệt thiên” (xé trời). Lục Bình so sánh với kiến thuật của mình, nếu ở cảnh giới giống nhau thì hắn chỉ có thể chọn lựa thủ thế và sử dụng pháp lực hùng hậu của mình để cùng đối thủ tiêu hao.
Có Liệt Thiên kiếm phái đệ tử ở phía trước diễn luyện, các đan sư còn lại diễn luyện chiến đan trở nên ảm đạm hơn không ít. Nhưng Lục Bình cũng không dám khinh thường, đặc biệt là bốn vị đệ tử của Đông Hải tứ đại phái diễn luyện chiến đan. Những vị tu sĩ này tuy nói là đan sư, nhưng tự thân tu vi tuyệt đối cũng không quá kém. Để có thể đạt tới cảnh giới như thế, chẳng những là ngưng tụ kiếm ý hay là pháp thuật, thì họ thậm chí có thể đạt tới cảnh giới kiếm ý “thông linh cảnh giới” ở trong kiếm thuật.