Đệ tử của Tử Phù các sau khi bóp nát chiến đan, một tờ phù lục lớn nhưng bàn tay màu tím từ từ dâng lên, bốn đạo khí thể màu tím bay vòng quanh tờ phù lục này.
Ngũ văn tử phù!
Một đan sư ở bên cạnh đó có kiến thức rất rộng cũng hô lên kinh hãi. Ngũ Văn tử phù là một trong chân truyền công pháp của Tử Phù các. Theo truyền thuyết, Tử Phù có thể thu thập đủ chín đạo tử khí sẽ thành tựu Cửu Văn tử phù, thì sẽ trở thành một hạng đại thần thông.
Đệ tử của Phong Lôi đảo cũng không cam lòng yêu thế, đem chiến đan của mình trình diễn, 49 đạo lôi hỏa liên từ trong chiến đan nổ tung. Lôi hỏa tứ ngược trong Càn Nguyên động thiên phát ra tiếng vang dữ dội, không hề che giấu uy năng cực lớn tích chứa ở bên trong nó. 49 đạo lôi hỏa liên kết hợp với ý cảnh pháp thuật uy năng vô cùng. Trong khi đó, Lôi Quang Điện Hỏa Võng thần thông của Phong Lôi đảo chi cần 81 đạo lôi hỏa liên như thế này là có thể thành hình.
Đệ tử của Thủy Tinh cung là Ninh Thế Trạch cười hắc hắc, lạnh lùng. Hai viên chiến đan liên tiếp nổ tung. Hai ngôi thủy tinh tháp xuất hiện ở trên đỉnh đầu.
– Trấn Hải tháp ước chừng sáu tầng. Trấn Hải tháp Hải Yến Hà Thanh thần thông, chỉ cần chín tầng Trấn Hải tháp là có thể thi triển.
Tất cả mọi người đều đem ánh mắt nhìn về phía Chu Sâm của Bắc Minh. Vị đệ tử của Hồng Diệp lão tổ biểu lộ sủng nhục bất kinh. Chiến đan trong tay hắn kịch liệt tiêu dung ở trên không trung, đồng thời một khí thể màu xám tro tự nhiên sinh thành, hơn nữa lại bành trướng càng lúc càng lớn ở trên không trung hóa thành các loại hình dáng khác nhau. Một cỗ khí tức xào xạt thê lương tràn ngập ở trong động thiên.
Lục Bình trong nháy mắt phảng phất có cảm giác vạn vật đang điêu linh, tận thế hàn lâm vậy. Ngũ đại môn phái đan sư liên tiếp đưa chiến đan luyện chế được ở trong bầu trời của Càn Nguyên động thiên hoành hành vô kỵ, phảng phất như có một loại cảm giác hạc đứng giữa bầy gà.
Những đan sư còn lại cũng thi triển chiến đan ra. Phần nhiều là những pháp thuật, bí thuật bình thường.
Đừng bảo là đạt tới ý cảnh, dù cho có đạt tới ý cảnh thì cũng không nhiều và không lợi hại gì.
Lục Bình vuốt ve hai viên chiến đan trong tay, nhìn về phía Lạc Giang Thủy, Diệp sư huynh cùng Tề sư huynh chưa hề tế lên chiến đan, “hắc hắc” cười lạnh.
Diệp sư huynh cùng Tề sư huynh dường như biết được thân phận của đối phương. Khi nghe nói là nhiệm vụ luyện đan của giai đoạn này là chiến đan thì hai người phảng phất như ăn ý với nhau vậy. Không ngờ lại đồng thời bị Lục Bình ở một bên coi thường.
Trong mắt hai người xem ra Lục Bình xuất thân tán tu, cho dù có luyện đan thiên phú tới đâu chăng nữa, thì cũng không thể nào đồng thời có được pháp thuật thực lực mạnh mẽ cho được. Chính bọn họ là những người được môn phái coi trọng, bồi dưỡng, thì so với những tu sĩ cùng cấp ở trong môn phái thực lực cũng cao vượt hơn rất nhiều, không phải chỉ có một điểm, nửa điểm mà thôi.
Tề sư huynh chiến đan biến ảo hóa ra một con hỏa hồ, cùng với con hỏa hồ trước đó hắn dùng để luyện đan cực kỳ tương đồng. Tuy nhiên, con hỏa hổ này sau lưng chập chờn ba cái đuôi đầy lông màu trắng, màu đỏ và màu lam không ngừng chớp động những ngọn hỏa diễm theo sau ngọn gió lay động.
Chiến đan của Diệp sư huynh là một con hỏa điểu tung bay múa lượn. Sáu cái linh vũ hoa lệ cắm ở phần đuôi của hỏa điều trong lúc nhìn quanh có một chút uy phong lẫm lẫm của điểu trung chi vương – Vua của các loài chim.
Thanh Loan điểu ở trên vai của Lục Bình khi nhìn thấy con hỏa điều này, con chim nhỏ lười biếng đột nhiên lên tinh thần. Hai con mắt sắc bén của nó bộc phát ra hỏa nhiệt quang mang. Hai cánh Thanh Loan điểu sổ tung, muốn xông lên so tài cao thấp với con hỏa điều này. Cũng may là Lục Bình phát hiện kịp thời, y sam ở trên vai chợt hóa thành một dòng nước đem hai chân của Thanh Loan điều cuốn trói lại, giữ chặt lại ở trên vai của hắn.
Diệp sư huynh cảm giác được, ngẩng đầu nhìn Lục Bình một cái. Sau đó hắn khinh thường quay đầu sang chỗ khác. Trong khi đó, Thanh Loan điểu ở trên vai Lục Bình cũng khiến cho hắn nhìn đến hai lần. Thanh Loan điểu bất mãn kêu to, lên tiếng phản đối. Lục Bình mặc không đổi sắc, môi khẽ nhúc nhích, không biết là nói gì với đó, Thanh Loan điểu lúc này mới an tĩnh trở lại. Dù sao, nhìn cái mặt cô nàng gắt gao, trầm trầm nhìn hỏa điểu ở trên không trung rõ ràng là cho thấy vạn phần không phục.
Chiến đàn của Lạc Giang Thủy cũng không có gì mới, bên trong phong ấn chẳng qua là pháp thuật hỏa hải bình thường. Cũng may là thuật luyện đan của lão ta đúng là lợi hại. Hai phần tài liệu đều luyện thành chiến đan. Cho nên mặc dù là chiến đan của lão một viên nhìn qua uy lực cũng không có gì, nhưng nếu hai viên dùng một lượt thì uy lực phát ra so với tu sĩ chỉ luyện ra một viên chiến đan phải nói là mạnh hơn nhiều.
Bầu trời trong động thiên lúc này là thế giới huy hoàng của tám tu sĩ tung ra chiến đan. Diệp sư huynh cùng Tề sư huynh hai người đều đưa mắt hâm mộ nhìn năm đạo pháp thuật linh quang cao hơn của hai người một chút. Chẳng những thuật luyện đan của họ không bì kịp với năm vị đan sư ưu tú nhất của ngũ đại môn phái kia, mà tu vi pháp thuật cũng thấp hơn một tuyến.
Thiên tài quả thật là thiên tài!
Cũng không phải là ai ai cũng như bọn họ vậy. Vô luận là thuật luyện đan hay còn là tu vi thực lực cũng có thể cùng song song tịnh tiến. Cũng may là so sánh với những người khác, hai người này trừ năm người trên thì là một quần thể cao cấp nhất rồi. Ngay cả Lạc Giang Thủy trước đây ở thuật luyện đan một mực chèn ép hai người, nhưng một cái đoàn pháp thuật hỏa trì đường ở trên đỉnh đầu của lão cũng có uy lực không tương xứng với cái gọi là hỏa hải thuật.
Đang khi hai người tìm một chút tự tin về việc có nhiều người không bằng mình, thì liền nghe thấy một tiếng vang nhẹ trong trẻo cất lên. Trong tiếng pháp thuật nổ dồn của hàng loạt tu sĩ, thì tiếng nổ này truyền rất rõ đến tại của các đan sư trong động thiên.
Hai người chuyển mắt nhìn lại, thì thấy thiếu niên cổ dài đi theo Diễm Vô Cửu đã đưa tay trái nắm chặt ra, làm một động tác khai mở.
Một viên chiến đan màu thủy lục ở trên đỉnh đầu của hắn lập tức mở ra mấy đạo toái văn. Một cây giống nho nhỏ phảng phất như một thiếu nữ còn hoảng sợ thẹn thùng đang cùng người ngoài chơi trò rượt bắt, uốn uốn éo éo từ trong chiến đan vỡ vụn chậm rãi đưa ra. Ngay sau đó, cây giống càng lúc càng mọc nhanh, càng lúc càng hoành tráng.
Chẳng mấy chốc, nó đã biến thành một cây ngô đồng cực cao, rộng mở che lấp cả chỗ cao nhất ở động thiên. Do pháp thuật linh quang của đệ tử năm đại môn phái tạo ra, cứng rắn chọc thủng một cái lỗ, rồi vững vàng chiếm cứ một góc ở chỗ cao nhất trong động thiên.
– Cha! Thì ra là mộc loạn nhất tộc. Khó tránh bị ngươi thu làm đệ tử. Ta còn tưởng rằng loại mộc loan thuần huyết thống này ở hải ngoại đã sớm không tồn tại rồi, chỉ có ở Trung Nguyên trong nội bộ của những cự phái thế gia có lẽ còn nuôi dưỡng một, hai con.
Hồng Diệp lão tổ nhìn thiếu niên cổ dài ở trên bầu trời động thiên một chút, khó tránh khỏi gật đầu một cái, mặt nở nụ cười hướng về phía Diễm Vô Cửu ở bên cạnh nói. Trong mắt của Diễm Vô Cửu cũng lộ ra chút thần sắc hài lòng, nhưng vẫn khiêm tốn đáp lời:
– Chu Sấm của quý minh và Ninh Thế Trạch của Thủy Tinh cung cũng rất tốt. Hai người này tu luyện đều là chân truyền công pháp, không ngờ lại đạt tới mức ý cảnh hóa phồn. Những ngày sau này có thể có thành tựu cao hơn cũng không biết chừng.
Đang khi tất cả tu sĩ ở trong động thiên có chút ngần ngẩn ngơ ngơ nhìn cây ngô đồng đại thụ che trời thì một tiếng “phình phịch, phình phịch” đột nhiên từ bốn phía vang vọng trở lại. Trong lúc nhất thời không ngờ lại tồn tại sự cộng chấn với nhịp tim của một vị đan sư.
Trong khi chúng đan sư không khỏi khiếp sợ và chưa khôi phục lại như lúc ban đầu, thì một viên chiến đan màu hoàng kim nho nhỏ đã xuất hiện ở bầu trời động thiên. Tiếng “phịch, phịch” của nhịp tim đập chính là do viên đan hoàn này phát ra. Một cổ tình tự khó hiểu bắt đầu từ từ hướng xung quanh tán phát.
Trong nháy mắt, chư vị đan sư ở hiện tràng đều cảm nhận được rằng kim sắc đan hoàn này phảng phất như ngay tức khắc có được một sinh mệnh giống như một cái trứng ở bên trong dựng dục ra một con tuyệt thế hung thú sắp sửa xuất thế vậy.
Thông linh chiến đan?!