Chương 504: Gặp lại Thượng Quan Hạo

Gặp lại Thượng Quan Hạo

Đáng tiếc chính là theo Huyễn Linh thành giao dịch thịnh hội mở ra, linh thảo trong những điểm phố trong thành này cũng đi thuyền dâng cao theo nước.

Ngàn năm linh thảo thì cũng không nói, phàm là ba ngàn năm linh thảo, tu sĩ nếu muốn mua cũng phải dùng thượng phẩm linh thạch.

Cũng may Huyễn Linh thành không hổ là thành lớn số một số hai ở Đông hải. Trong thành linh thảo cung ứng với số lượng cũng lớn, mặc dù giá cả hơi cao, nhưng nếu là ở Bắc Hải, thì Lục Bình cũng không biết đi đâu tìm nhiều linh thảo như vậy.

Chỉ hơn nửa ngày thời gian, Lục Bình liên tục ra vào mấy chục cửa hàng, hai triệu trung hạ phẩm linh thạch tung ra, hắn tổng cộng mua tới tay hơn năm mươi loại, cộng gần bốn ngàn cây ngàn năm linh thảo. Ngoài ra hắn còn hao tốn gần trăm khối thượng phẩm linh thạch thu mua hơn trăm cây ba ngàn năm linh thảo trân quý.

Không tới nửa ngày, toàn bộ Huyễn Linh thành đều đồn rằng có người đang điên cuồng thu mua ngàn năm linh thảo. Nhưng có người để tâm sau khi điều tra phát hiện, người thu mua linh thảo trong những điếm phổ này cũng không phải là cùng một người, mà tựa hồ là cử chỉ vô tình của mấy người không có liên hệ gì với nhau.

Nhưng người tỉ mỉ cũng đã rất nhanh phát hiện có chuyện không đúng. Tu sĩ mua linh thảo mặc dù xuất hiện ở trong mỗi một điếm phố với khuôn mặt đều không giống nhau, nhưng ở thời gian giống nhau, cho tới bây giờ không ai đồng thời ở trong hai điếm phổ mua hàng loạt linh thảo cùng một lúc.

Chân tướng nhất thời rõ ràng, có một người tu sĩ biến đổi khuôn mặt không ngừng ra vào các điếm phổ lớn thu mua linh thảo, hơn nữa đã tốn hao linh thạch đạt mấy trăm vạn.

Thủ bút lớn như vậy chính là một đoán đan hậu kỳ tu sĩ cũng chưa chắc có thể làm được. Mà theo như lời của chưởng quỹ ở những điểm phố này, người đến chỉ là một đoán đan trung kỳ tu sĩ thôi, chẳng qua là tu vi cũng cao thấp đều không giống nhau. Có người nói là đoán đan bốn tầng, còn có người nói là tầng năm, thậm chí có người cho rằng là đoán đan sáu tầng. Điều này ngược lại thì khiến cho những tên âm thầm điều tra người mua linh thảo quy mô lớn kia đầu óc có chút mơ hồ, cuối cùng đành phải không giải quyết được gì.

Trong một cái hẻm nhỏ rất bí ẩn ở Huyễn Linh thành, một tên tu sĩ mặt trắng văn nhược nhìn một đồng tử dẫn đường đã hôn mê trước mắt. Sau khi xóa sạch một phần trí nhớ hôm nay của nó ra, văn nhược tu sĩ suy nghĩ một chút, lại đem một khối trung phẩm linh thạch nhét vào trong túi của nó, rồi xoay người rời đi.

Sau khi xoay người, trên người văn nhược thư sinh từng trận thủy quang dũng động, tất cả áo quần của văn nhược thư sinh đều biến đổi, ngay cả mặt mũi con mắt cũng một trận mơ hồ, sau đó lần nữa rõ ràng trở lại, đợi đến sau khi người này đi ra công của hẻm nhỏ, khôi phục mặt mũi thực sự trở thành Lục Bình.

Hắn bắt đầu thong thả đi dạo ở trong Huyễn Linh thành.

Lục Bình hôm nay cũng hơi khinh thường. Huyễn Linh thành dĩ nhiên tu luyện vật tư rất là phong phú. Nhưng nơi đây lại càng là chốn ngư long hỗn tạp.

Hơn nữa thịnh hội sắp diễn ra, trong tối không biết có bao nhiêu nhãn tuyến đang cùng theo dõi bám sát.

May mà thần niệm của Lục Bình có thể sánh ngang đoán đan chín tầng tu sĩ. Ở lần thứ ba sau khi ra vào linh thảo điếm phô, hắn phát hiện không ổn. Vì vậy sau khi trở ra điếm phô, hắn lập tức thoát khỏi nhãn tuyến sau lưng, đồng thời thi triển “Man Thiên Quá Hải quyết”, thay đổi dung mạo của mình, đồng thời lại thi triển ảo thuật tạm thời mê hoặc đồng tử dẫn đường, khiến cho nó cho là diện mạo của Lục Bình cũng không sửa đổi, lúc này mới lại lần nữa bắt đầu ra vào các đại điểm phố, đồng thời ở trong mỗi một điếm phí đối với linh thảo thu mua cũng cố ý giảm bớt. Vì vậy hắn tốn thời gian suốt hơn nửa ngày mới đi hết một số điếm phổ hơi lớn một chút.

Sau khi Lục Bình rời hẻm nhỏ đi không lâu, đồng tử dẫn đường mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn tình cảnh hai bên một chút, cố nhớ lại mình tại sao lại xuất hiện ở nơi này, công của hẻm nhỏ đột nhiên đi tới hai tên tu sĩ.

Một tên tu sĩ thân hình cao lớn năm vạt áo của đồng tử dẫn đường lại hỏi:

– Người mới vừa kia đâu?

Đồng tử dẫn đường khuôn mặt lộ vẻ sợ hãi, sau khi nghe người đến quát hỏi, trong hai mắt tràn đầy vẻ mê mang.

Một người tu sĩ khác mặt không vẻ gì đột nhiên xòe bàn tay ra hướng đầu của đồng tử dẫn đường vỗ một cái, rồi sau đó thu tay lại nói:

– Vô dụng, đã bị người ta đem trí nhớ hôm nay xóa đi rồi.

Tu sĩ khôi ngô mặt liền biến sắc, đem đồng tử dẫn đường đầy ra, bất mãn nói:

– Thật xui, vất vả lắm mới tìm được một con dê béo!

Đồng tử dẫn đường bị tu sĩ khôi ngô đẩy một cái lảo đảo lui về phía sau, vung tay áo lên, không ngờ khiến cho viên trung phẩm linh thạch do Lục Bình nhân lúc nó hôn mê kín đáo bỏ vào cho nó rớt ra.

Đồng tử sắc mặt quýnh lên, liền lăn một vòng nghĩ cách lấy lại khối trung phẩm linh thạch trên đất kia.

Lại thấy khối linh thạch trên đất kia đột nhiên bay lên, rơi vào tay của tu sĩ khôi ngô.

Tu sĩ khôi ngô lẩm bẩm măng: – Mẹ nó, thế nào cũng không đi không một chuyến!

Tu sĩ mặt lạnh khinh bỉ nhìn tu sĩ khôi ngô một cái, nói:

– Đi thôi! Còn phải giao phó cho người ở phía trên đấy, bây giờ Huyễn Linh thành hình thức phức tạp, cũng không phải là người như chúng ta có thể giường oai, cẩn thận đụng phải thiết bản.

Đồng tử bò trên đất thấy hai người đi xa, lúc này mới phủi bụi đất trên người đứng lên, sau đó nghĩ tới điều gì, từ trong một trữ vật đại rách nát lại lấy ra một viên trung phẩm linh thạch. Đồng tử nhất thời giống như lúc trước, hoàn thiện hỉ địa, đem linh thạch thu vào trong túi, nhảy vọt vào hẻm nhỏ phía sau mà chạy đi.

Sau khi đồng tử rời đi không lâu, trong hẻm nhỏ chỗ mà lúc trước đồng tử nằm, đột nhiên lóe lên một đạo nhân ảnh. Người này hướng về nơi đồng tử rời đi liếc mắt nhìn, ngay sau đó nhìn về phía lối ra của hẻm nhỏ hừ lạnh một tiếng, nói:

– Người của Phúc Hải bang ngược lại càng ngày càng không chút kiêng kỵ rồi. Thủy Tinh cung nếu là phóng túng tiếp nữa, chỉ sợ cũng có thể lực nhìn không thuận mắt ra tay dạy dỗ cho một trận.

Sau khi bóng người lần nữa đi tới chỗ âm u biến mất không thấy đâu, trong hẻm nhỏ thổi qua một đạo gió nhẹ. Ba gã tu sĩ mặt đều che ở trong khăn choàng từ đầu hẻm nhỏ đi vào. Khi đi tới chỗ đồng tử lúc trước, ngừng lại một chút, rồi sau đó liền hướng chỗ sâu của hẻm nhỏ đi tới.

Mà Lục Bình lúc này lại đang đứng ở một chỗ bày hàng trên mặt đất, tùy ý lật trở một ít khí vật trung bày trên mặt đất, cùng một tên chủ sạp đoán đan sơ kỳ đối diện cò kè mặc cả.

Chỉ chốc lát sau, Lục Bình tựa hồ cùng chủ sạp không thỏa thuận giá cả được, bất đắc dĩ lắc đầu đứng dậy, xoay người lơ đãng hướng xe hoa cách đó không xa liếc mắt nhìn một cái.

Lúc trước chính là chiếc Hoa xa này đột nhiên ở một chỗ cửa điếm phổ ngừng lại. Lục Bình vốn cũng không để ý, nhưng thần niệm cũng vào lúc Hoa xa vén màn xe phát hiện không ổn. Vì vậy làm bộ như coi trọng một món khí vật ở trên quầy bày tại vỉa hè bên cạnh, rồi cùng chủ sạp bắt đầu cò kè bớt một thêm hai.

Sau khi Hoa xa dừng lại, đầu tiên là từ trên xe đi xuống một tên cát y tu sĩ. Cát y tu sĩ này nhìn qua cũng áo mũ chỉnh tề, nhưng cũng tỏ vẻ bần tiện nhỏ nhoi đứng ở bên cạnh Hoa xa, sau đó tiếp dẫn một cẩm y công tử vẻ mặt khí độ vượt bật xuống xe. Sau đó, hai người liền một trước một sau đi vào trong cửa tiệm kia.

Nhưng chân mày của Lục Bình dần dần nhíu lại:

– Thượng Quan Hạo, gã sao lại ở chỗ này? Người này không phải là đêm trước khi bị Bích Hải linh xà diệt tộc, một mình thông qua gia tộc bí mật Truyền Tống trận chạy trốn tới Trung Thổ sao? Vị cầm y công tử bên cạnh gã kia thoạt nhìn thân phận địa vị ở trên hắn xa, chẳng qua là không biết người này là người nào. Chẳng lẽ là nhân vật đến từ Trung Thổ?

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset