Bất quá những độc thú chưa tấn công tới chỗ của Lỗ gia tu sĩ thì đã bị chín tên tu sĩ đánh thành thịt vụn. Nhưng mà những độc thú không linh trí này trong lúc cuồng bạo không biết sợ hãi là gì, chỉ biết là con sau tiếp nối con trước hướng về nhân loại tu sĩ xung phong liều chết đánh tới.
Tuy rằng Lỗ gia tu sĩ cực lực muốn bay lên tới trên cao, né tránh độc thú quấy nhiễu dưới mặt đất, nhưng ngay tại lúc mọi người vừa muốn thoát khỏi và tránh chạm trán với độc thú dưới chân, thì liên tiếp mấy đạo quang hoa đột nhiên từ đỉnh đầu mọi người đánh xuống, tiếng oanh minh liên đới kinh thiên động địa, đem Lỗ gia tu sĩ một lần nữa ép xuống trong sơn cốc.
Lục Bình hướng phía bên người Thiên Cầm lão tổ
hỏi:
– Quả nhiên là có người phá rối.
Thiên Cầm lão tổ khóe môi nhếch lên một tia trào phúng, nói:
– Lẽ nào người còn tưởng rằng những độc thú không linh trí này sẽ tự động tụ tập cùng một chỗ, rồi tìm được chỗ sơn cốc này khởi xướng công kích sao?
Ở nơi đây vào lúc này, mấy trăm độc thú cuồng bạo bị chín tên tu sĩ Lỗ gia đánh chết hầu như không còn con nào, thì một bên kia trên bầu trời cách vách đá mà Lục Bình mai phục, lúc trước đánh xuống vô số đạo quang hoa bức Lỗ gia tu sĩ không cách gì bay lên đó, liên tiếp xuất hiện vài Thuỷ Tinh cung tu sĩ ở trên vách đá, bắt đầu khởi xướng công kích từ trên cao chiếu xuống hướng về Lỗ gia tu sĩ trong sơn cốc.
Lỗ gia tu sĩ tự nhiên sớm đã đoán được đám đốc thú này kéo tới rất kỳ quái, cũng đã làm xong việc chuẩn bị nghênh tiếp người đánh lén. Nhưng mà dù sao đại chiến với độc thú một phen đã khiến cho Lỗ gia tu sĩ tiêu hao quá nhiều chân nguyên, Thuỷ Tinh cung tu sĩ lại có sự chuẩn bị, dĩ dật đãi lao, rất nhanh liền đem Lỗ gia tu sĩ áp chế ở trong sơn cốc, vững vàng chiếm cứ thượng phong.
– Thuỷ Tinh cung dù sao cũng là môn phái uy danh hiển hách trong tu luyện giới, hôm nay vô cớ tập kích Lỗ gia tu sĩ ta, lẽ nào không sợ chọc tới Trung Thổ tu luyện giới và hải ngoại tu luyện giới sản sinh tranh chấp? Thật cho là Lỗ gia ta dễ trêu sao?!
Người nói chính là Lỗ gia đoán đan hậu kỳ tu sĩ thủ lĩnh Lỗ Nhuận Kiến.
– Ha ha! Quả thật là buồn cười! Lỗ gia người từ lúc nào lại có thể đại biểu Trung Thổ tu luyện giới? Lời này của ngươi nếu là do Vũ Văn thế gia tu sĩ nói ra, Thuỷ Tinh cung ta còn có thể suy nghĩ một chút, Lỗ gia ngươi là cái thá gì? Một thế gia ngay cả một đại hình môn phái thế lực cũng không thể tính, ỷ vào biết vài kỹ thuật luyện đan, thậm chí cũng dám hạ thủ tập sát cả Thuỷ Tinh cung luyện đan đại sư ta. Hôm nay còn dám tiến nhập vào hải ngoại tu luyện giới bí cảnh thu nạp bảo vật, thật cho là Thuỷ Tinh cung ta là thứ bùn muốn bóp sao là bóp hay sao?
Ở trên vách núi, một người cầm đầu thắng ở giữa Thuỷ Tinh cung tu sĩ vây công Lỗ gia tu sĩ nói đến một câu cuối cùng, mới nói rõ nguyên nhân căn bản Thuỷ Tinh cung đối Lỗ gia hạ thủ.
Sắc mặt của Lỗ Nhuận Kiến nhất thời trầm xuống, lạnh lùng nói:
– Bành Thế Nguyên của Quý phái không phải do Lỗ gia tu sĩ ta giết chết. Bành Thế Nguyên vẫn lạc ở Bắc Hải. Lỗ gia ta luôn luôn hành tẩu ở Trung Thổ. Hắn chết ở đó thì các ngươi phải hoài nghi Bắc Hải môn phái mới đúng. Bọn ngươi không kiêng kỵ xuất thủ tập sát Lỗ gia tu sĩ như vậy, Thuỷ Tinh cung cố nhiên thế lớn, đối với các ngươi Lỗ gia ta cũng không sợ hãi, rốt cuộc nhất định phải đấu cùng bọn ngươi.
Thiên Cầm lão tổ ở bên cạnh Lục Bình hừ lạnh một tiếng, nói:
– Lời này của Lỗ gia nói rất hay, đem chuyện Thuỷ Tinh cung tu sĩ bị chết đổ lên trên người Bắc Hải các phái, hiện tại Huyền Linh phái với Thuỷ Tinh cung thân nhau, như vậy trong Bắc Hải có khả năng đánh chết Thuỷ Tinh cung tu sĩ nhất đó chính là Chân Linh phái ta.
Lục Bình tuy biết được rằng những lời này của Lỗ Nhuận Kiên có thể chỉ là xuất phát từ việc giải vây cho Lỗ gia, cũng không đem tội danh đổ lên đầu Bắc Hải các phái theo ước nguyện ban đầu, nhưng Thuỷ Tinh cung nếu như tin lời của Lỗ Nhuận Kiến nói, như vậy môn phái mà Thuỷ Tinh cung tiếp theo sẽ đối phó có khả năng lớn nhất là Chân Linh phái. Lục Bình tự nhiên cũng đối với lời của Lỗ Nhuận Kiến rất bất mãn. Huống chi Bành Thế Nguyên nguyên bản chính là chết ở trong tay của Lục Bình và Ân Huyên Sở.
Thuỷ Tinh cung tu sĩ cười một tiếng quái dị, mắng:
– Lỗ gia ngươi nếu hành tẩu ở Trung Thổ tại sao lại biết được Bành Thế Nguyên sư đệ đã vẫn lạc, lại biết được là hắn vẫn lạc ở Bắc Hải? Ngươi đây không phải là vừa ăn cướp vừa la làng sao?! Nguyên bản Thuỷ Tinh cung ta vẫn chỉ là hoài nghi, hiện tại cũng đã vững tin không thể nghi ngờ. Dám giết Thuỷ Tinh cung luyện đan đại sư ta, cho dù là Trung Thổ cự phái cũng không bảo hộ được Lỗ gia ngươi.
Tên tu sĩ này vừa dứt lời, Thuỷ Tinh cung tu sĩ đột nhiên từ trên vách núi nhảy xuống, hướng về Lỗ gia tu sĩ đã bị Thuỷ Tinh cung tu sĩ áp chế không chút sức đánh trả xung phong trùng sát tới. Trong chớp mắt, đã có một gã Lỗ gia tu sĩ bị thương bỏ mạng dưới tay của Thuỷ Tinh cung tu sĩ.
Chín tên Lỗ gia tu sĩ hình thành thế trận bởi vì một người trong đó vẫn lạc mà lập tức sụp đổ. Tám gã tu sĩ đều tự thân chiến đấu, rất nhanh liền bị Thuỷ Tinh cung tu sĩ chia cắt bao vây.
Một tiếng kêu thảm vừa vang lên, lại có một gã Lỗ gia tu sĩ đoán đan tầng bảy tu vi tu sĩ bị Thuỷ Tinh cung tu sĩ đánh chết.
Ah chết.
Lỗ Nhuận Kiến mắt thấy đệ tử nhà mình liên tiếp hết người này đến người khác bị Thuỷ Tinh cung tu sĩ kích thương, lại bị Thuỷ Tinh cung tu sĩ đánh chết, đôi mắt sớm đã trở nên đỏ như máu, rống giận liên hồi. Lỗ Nhuận Kiến ra sức đẩy lùi Thuỷ Tinh cung tu sĩ đeo bám theo mình, muốn cứu đệ tử ở bên cạnh, nhưng lại rước lây nhiều Thuỷ Tinh cung tu sĩ liên thủ vây công thêm.
Lục Bình cùng Thiên Cầm lão tổ mai phục tại bên kia của vách núi, nhìn mọi người đại chiến trong sơn cốc. Thần sắc của Lục Bình càng lúc càng trở nên ngiêm trọng.
Lỗ gia tu sĩ cùng Thuỷ Tinh cung tu sĩ đang đối chiến, nếu là tu vi giống nhau, một chọi với một, thì Lỗ gia tu sĩ rõ ràng không phải là đối thủ của Thuỷ Tinh cung tu sĩ. Trong này dĩ nhiên là vì Lỗ gia tu sĩ là luyện đan gia tộc, đối địch chém giết không phải là sở trường của Lỗ gia tu sĩ. Nhưng nguyên nhân trọng yếu hơn chính là Thuỷ Tinh cung đệ tử ở cùng cấp tu sĩ trong tu luyện giới rõ ràng thực lực cao hơn không ít.
Đây cũng là do để uẩn của cự hình môn phái, Thuỷ Tinh cung xưng hùng hải ngoại mấy vạn năm, cho dù là ở Trung Thổ cũng có uy danh rất hiển hách, chứ không phải chỉ là có được hư danh.
Nhưng mà điều làm cho Lục Bình càng thêm kinh hãi không phải chỉ như vậy, Lục Bình đã từng biết Chân Linh phái Khúc Huyền Thành, Quách Huyền Sơn, Lương Huyền Phong cùng các đoán đan hậu kỳ thậm chí đoán đan điền phong tu sĩ xuất thủ. Nhưng khi so sánh với mười tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ đang đại chiến cùng với Lỗ gia tu sĩ ở trong sơn cốc, hầu như thực lực của mỗi người đều không dưới Khúc, Quách hai người. So sánh với Lương Huyền Phong cũng chỉ là thoáng kém hơn một bậc mà thôi.
Khúc, Quách, Lương ba người có thể nói là đoán đan hậu kỳ tu sĩ nổi bật trong Chân Linh phái, đại biểu cho Chân Linh phái đoán đan hậu kỳ tu sĩ, có tới cao chiến lực. Mà tu sĩ như vậy ở Thuỷ Tinh cung thoáng một cái đã xuất hiện đến tám chín người.
Thuỷ Tinh cung có bao nhiêu tu sĩ, trong đó đoán đan hậu kỳ tu sĩ có bao nhiêu? Thuỷ Tinh cung tuyệt đôi cũng không chỉ có giá tám chín đoán đan hậu kỳ tu sĩ như thế này thôi. Hơn nữa, trong Thuỷ Tinh cung đoán đan hậu kỳ tu sĩ, mấy tu sĩ này cũng tuyệt đối không phải là hàng đầu.
Trước đó nhận thức của Lục Bình về sự chênh lệch của Chân Linh phái đối với đại hình môn phái chỉ là những đại hình môn phái này, thậm chí cự hình môn phái có số lượng pháp tướng lão tổ tu sĩ cùng đoán đan kỳ tu sĩ vượt xa Chân Linh phái, mà chưa từng ý thức được những môn phái này có nhiều nội lực và tài nguyên để chống đỡ cho môn phái tiêu hao to lớn như vậy, thì vì sao lại không đề thăng chất lượng tu sĩ trong phái?
Đây mới là nguyên nhân căn bản nhất mà một môn phái bảo trì trường thịnh không suy, truyền thừa không ngừng.
Một bên kia, hình thức của Liêu Nhuận Giáp so với Lỗ Nhuận Kiến tốt hơn không ít. Liệu Nhuận Giáp không ở trong lúc Thuỷ Tinh cung tu sĩ xông lên toàn lực phản kích, mà là bảo vệ chặt hai gã Lỗ gia tu sĩ bên cạnh không bị Thuỷ Tinh cung tu sĩ tách ra. Sau đó, ở thời khắc Lỗ gia tu sĩ có nguy cơ, Liêu Nhuận Giáp đột nhiên hướng Thuỷ Tinh cung tu sĩ phía trước mặt vẫy ra ba viên đan hoàn màu đỏ lửa, sau đó ra lệnh cho hai gã Lỗ gia tu sĩ bên cạnh mình bảo vệ hai cánh chống lại Thuỷ Tinh cung tu sĩ vây công.
Liêu Nhuận Giáp sau đó chỉ toàn tâm đối phó tên Thuỷ Tinh cung tu sĩ trước mặt có tu vi tương đương với lão ta.
Ba viên đạn hoàn màu đỏ lửa khi bị ném ra, cấp tốc tuôn ra ba đoàn xích hồng sắc hỏa diễm, thành hình chữ phẩm hướng về phía Thuỷ Tinh cung tu sĩ đối chiến cùng với Liêu Nhuận Giáp ép tới.
Tồn ý chiến đan!
Hơn nữa còn là một loại hỏa diễm đại thần thông nhập vào trong đan dược, là một loại cao giai tồn ý chiến đan! Nếu mà ba viên Tồn Ý Chiến đan xuất phát từ tay của Liêu Nhuận Giáp, như vậy thuật luyện đan của Liêu Nhuận Giáp sợ rằng có cự ly thành tựu luyện đan tông sư không còn quá xa.
Lục Bình cùng Thiên Cầm lão tổ ánh mắt độc đáo như thế nào? Chỉ cần liếc mắt là đã xem thấu hư thực của Liêu Nhuận Giáp.
Ở trong Tồn Ý Chiến đan mặc dù có thể đem một loại thần thông hoặc là bí thuật của luyện đan sư luyện chế nhập vào trong một viên thuốc, thế nhưng khi thần thông trong Tồn Ý Chiến đan bị tu sĩ kích phát ra, bởi vì không hề bị thần niệm của tu sĩ thao túng mà uy lực giảm đi rất nhiều, hầu như chỉ còn có chừng phân nửa uy lực vốn có của thần thông.
Cái này cũng giống như phù bảo, đoán đan kỳ tu sĩ chế tác được chỉ có thể đưa cho dung huyết kỳ hậu bối đệ tử dùng để bảo mệnh. Đối với đoán đan kỳ tu sĩ mà nói, phù bảo có tác dụng dị thường yếu. Điều này cũng tương tự với Tồn Ý Chiến Đan, khiến cho giá trị thực dụng của Tồn Ý Chiến đan đại giảm, thậm chí có nguy cơ đối mặt với sự thất truyền trong luyện đan giới.
Đem đại thần thông luyện vào trong Tồn Ý Chiến đan, cho dù là Lục Bình cũng không nếm thử qua. Trong khi Lục Bình cẩn thận quan sát ba viên hỏa diễm, cũng là lúc Liêu Nhuận Giáp đang xông tới phía Thuỷ Tinh cung tu sĩ. Bầu trời bên ngoài sơn cốc đột nhiên có hai đạo ánh sáng màu vàng phá không tới.
– Truyền âm pháp kiếm. Không xong rồi!
Bên tại Lục Bình vang lên tiếng của Thiên Cầm lão tổ. Lục Bình xoay người nhìn lại, bên người đâu còn có thân ảnh của Thiên Cầm lão tố.
Hai đạo truyền âm pháp kiếm trong nháy mắt liền đến trong tay hai vị tu sĩ dẫn đầu Thuỷ Tinh cung và tu sĩ dẫn đầu Lỗ gia Lỗ Nhuận Kiến.
Tuy rằng đang trong lúc giao thủ, hai người cũng không dám chậm trễ đối với nội dung trong ngọc giản, đều dùng thần niệm dò xét nội dung trong đó.
Sau đó, sắc mặt cả hai người đều đại biến. Tu sĩ dẫn đầu Thuỷ Tinh cung bất chấp đã bị Lỗ gia tu sĩ đánh hấp hối gần bị mất mạng, vội vã lên tiếng nói:
– Toàn bộ sư đệ mau mau tập hợp tại nơi đây! Lỗ Nhuận Kiến cũng gấp giọng nói:
– Lui! Mau lui hướng về chỗ này của ta!
Ngay tại lúc hai người quát to, trong nháy mắt, một gã Lỗ gia tu sĩ đã bị hai gã Thuỷ Tinh cung tu sĩ vây công chỉ còn lại chút sức lực, nghe thấy Thuỷ Tinh cung tu sĩ quát to như vậy, một gã Thuỷ Tinh cung tu sĩ cấp tốc chạy như bay. Một tên tu sĩ khác thì dừng một chút, pháp bảo trong tay vung lên, tiện tay liền định giải quyết tên Lỗ gia tu sĩ này trước.
Ngay tại lúc tên tu sĩ này vừa đem pháp bảo cầm trong tay tế lên, thì trong ánh mắt đột nhiên tràn ngập một cổ hỏa diễm màu vàng kim.
Tên Thuỷ Tinh cung tu sĩ này tựa hồ nghe phía sau tiếng kinh hộ của đồng môn tu sĩ, nhưng mà hắn chỉ cảm giác được trong thân thể bỗng nhiên truyền đến một trận cực nóng, lập tức liền mất đi tri giác.
Thuỷ Tinh cung tu sĩ trong lúc triệu tập đồng môn sư đệ của mình, khóe mắt lại hiện lên một đạo quang mang màu vàng kim. Trải qua nhiều năm kinh nghiệm vào sanh ra tử, mang đến cho hắn một loại dự cảm rất bén nhạy. Hắn theo bản năng liền há mồm hướng về phía quang mang biến mất đó lên tiếng cảnh báo. Nhưng mà xuất hiện trong ánh mắt nhìn chăm chú của tu sĩ ấy chỉ là một đạo hỏa diễm màu vàng kim lóe lên rồi biến mất. Một gã đồng môn sư đệ trước đó bị hỏa diễm thôn phệ chỉ để lại một mảnh tro bụi.
Quả là một loại hỏa diễm bá đạo!
Trên mặt của tu sĩ hiện lên vẻ sợ hãi, sau khi thấy đồng môn sư đệ vẫn lạc xong, tên Lỗ gia tu sĩ đã mất đi ý thức đó cũng hóa thành tro bụi. Hai món trữ vật pháp khí rơi vào trong một đạo hỏa diễm hình người, lóe lên rồi biến mất, lập tức hỏa diễm hình người cũng bị dập tắt vậy, biến mất trước mắt mọi người.
Nhưng mà mọi người chưa kịp nháy mắt, hỏa diễm hình người vốn đã biến mất lại đột nhiên xuất hiện trước mặt một gã Lỗ gia tu sĩ bị thương khác.
Lỗ gia tu sĩ biểu hiện vẻ mặt tuyệt vọng, nhưng mà lúc sắp chết cũng bạo phát ra sự hung hãn chưa từng có trước đó, không ngờ lại từ trong trữ vật pháp khí ném một pho thương giai luyện đan lô, hướng về hỏa diễm hình người màu vàng ở phía trước đập tới.
– Nổ lò?
Hỏa diễm hình người màu vàng dường như khinh thường, cười một tiếng, động tác cũng không mảy may chậm lại, tay trái đưa ra bắn ra một đóa hỏa diễm màu vàng, hướng về tên Lỗ gia tu sĩ này bay đi, còn tay phải thì vươn ra đập thẳng vào luyện đan lô đang nâng trong tay kia.
Tạc lô (nổ lò) kỳ thực có hai loại thuyết pháp: Một loại là ở trong quá trình luyện đan sư luyện đan vì thuật luyện đan của mình kém cỏi hoặc là các nguyên nhân khác, dẫn đến đan dược trong luyện đan lô bị hủy ở trong lò; Một loại còn lại là trực tiếp đem luyện đan lô nổ tung, bằng vào luyện đan lô nổ tung tạo ra uy thế sát thương địch thủ, bảo toàn chính mình. Đây là một loại thủ đoạn khi đan sư sắp gặp nạn tử vong, mang ra liều mạng, không phải vạn bất đắc dĩ quyết không dễ dàng gì sử dụng.
Hỏa diễm màu vàng hình người tự nhiên là Thiên Cầm lão tổ dùng hỏa diễm phụ thân. Thiên Cầm lão tổ khi vừa nhìn thấy cái thượng giai luyện đan lô này đập tới, nhất thời liền cải biến chú ý. Nếu Lỗ gia tu sĩ này muốn hủy thương giai luyện đan lô, chi bằng trực tiếp đưa cho Thiên Cầm lão tổ cho phải đạo.
Bà ta trực tiếp bắn ra một đóa hỏa diễm, trong lúc nhất thời tế lên một kiện phòng thủ pháp bảo. Mà Lỗ gia tu sĩ trọng thương trong người chưa kịp đem hộ thân cương khi khởi động lên, thì hỏa diễm màu vàng đột nhiên nổ tung, đem cả người hắn nuốt hết.