Chương 576: Mặt của Xích Luyện Anh

Mặt của Xích Luyện Anh

Lục Bình nghe Diễm Vô Cửu thở dài, trầm mặc hồi lâu, lúc này mới hỏi:

– Theo như lời tiền bối mới vừa nói có chuyện, vậy có liên quan cùng tiểu Cầm nhi hay không?

Diễm Vô Cữu trầm ngâm chốc lát, lúc này mới nói:

– Đúng vậy, lão phu lần này tới gặp tiểu hữu, trừ phải dẫn Loan Ngọc đi ra, còn muốn mang tiểu Cầm nhi về trong tộc, hy vọng nó có thể có được sự công nhận của Hỏa Loan nhất tộc.

Nguyên vốn Lục Cầm nhi đang cùng Loan Ngọc ríu ra ríu rít vừa nói chút gì nghe được Diễm Vô Cửu nói như vậy, nhất thời sửng sốt, ngay sau đó mở miệng nói:

– Ta không đi!

Lục Bình nhìn Lục Cầm nhi tức giận một cái, lúc này mới hỏi:

– Tiền bối, chẳng qua là muốn đem tiểu Cầm nhi mang về Hỏa Loan nhất tộc nhận tổ quy tông sao?

Tiền bối có biết cha mẹ của tiểu Cầm nhi là người phương nào, có là người trong Hỏa Loan nhất tộc hay không? Tiểu Cầm nhi trở lại trong tộc có thể có được Hỏa Loan nhất tộc thừa nhận hay không? Nếu Tiểu Cầm nhi trở lại Hỏa Loan nhất tộc, còn có thể lần nữa đi ra hay không?

Diễm Vô Cữu bị Lục Bình liên tiếp vọt đặt câu hỏi hỏi có chút lăng nhiên, trong lúc nhất thời không ngờ lại không biết nên trả lời như thế nào.

Lục Bình thấy vậy thở dài một cái, nói:

– Kính xin tiền bối chớ trách, tiểu Cầm nhi thuở nhỏ đi theo ta, vãn bối một mực coi như muội, nếu không phải có thể có hoàn toàn bảo đảm, vãn bối quả quyết sẽ không để cho tiểu Cầm nhi đi trước.

Diễm Vô Cửu suy nghĩ một chút, cười khổ nói:

– Lão phu đúng là muốn cho tiểu Cầm nhi lấy được sự thừa nhận của tộc nhân, trở thành một phần tử của Hỏa Loan nhất tộc. Nhưng bây giờ nhìn lại có lẽ thật là lão phu nghĩ quá đơn giản, là tự mình tình nguyện mà thôi. Chẳng qua là nếu tiểu Cầm nhi muốn tương lai không trì hoãn nó tiếp tục tu luyện của, sau khi tiểu Cầm nhi lên cấp đoán đan hậu kỳ, tốt nhất là trở về Hỏa Linh đảo một chuyến.

Lục Bình có chút không hiểu hỏi:

– Đây là vì sao?

Diễm Vô Cửu hướng Lục Bình giải thích:

– Người cho rằng đỉnh cấp yêu tộc toàn bằng chính là truyền thừa ký ức ở tu luyện?

Nhìn Lục Bình có chút về mặt kinh ngạc, Diễm Vô Cữu tiếp tục nói:

– Đỉnh cấp yêu tộc truyền thừa nhưng thật ra là chia làm hai bộ phận. Một phần dĩ nhiên là tồn tại với trong truyền thừa ký ức. Một phần này bao gồm yêu tộc từ khi khai ích truyền thừa ký ức mãi cho đến lúc đoán đan hậu kỳ đều có quá trình tu luyện cặn kẽ. Nhưng đỉnh cấp yêu tộc một khi đến pháp tướng kỳ thì là truyền thừa liền chia làm hai bộ phận. Một phần vẫn như cũ tồn tại với trong yêu tu truyền thừa ký ức, mà một phần khác là cất giữ ở truyền thừa một địa trong tộc. Chỉ có trên thân của yêu tu tích chứa huyết mạch tinh thuần mới có thể khai ích truyền thừa mật địa, tiếp nhận chủng tộc truyền thừa. Hơn nữa cũng chỉ có đem hai bộ phận truyền thừa hợp hai làm một, mới có thể có được hoàn chỉnh chủng tộc truyền thừa.

Lục Bình nghe được thần sắc biến đổi, không khỏi mở miệng hỏi:

– Tiền bối, có phải tất cả đỉnh cấp yêu tộc đều có tình huống như vậy hay không, truyền thừa sau pháp tướng kỳ liền chia ra làm hai bộ phận?

– Phần lớn đúng là như vậy.

Diễm Vô Cữu cũng rất bất đắc dĩ nói:

– Vị trí của Mộc Loan nhất tộc truyền thừa một địa, trong Loan Ngọc truyền thừa ký ức dĩ nhiên là có. Chẳng qua là vị trí của Mộc Loan nhất tộc truyền thừa một địa vị là một chỗ cực kỳ hiểm ác. Lấy tu vi trước mắt của Loan Ngọc là khó có thể tới, cho nên cần lão phu hộ tống đến chỗ mật địa. Mà tiểu Cầm nhi nếu muốn tiến vào Hỏa Loan nhất tộc truyền thừa mật địa, là nhất định phải lấy được sự công nhận của Hỏa Loan nhất tộc. Đây cũng duyên cớ trước đó vì sao lão phu muốn nói mang tiểu Cầm nhi đi, mặc dù ngay từ đầu thân phận của tiểu Cầm nhi không được Hỏa Loan nhất tộc thừa nhận, nhưng thời gian dài, lấy tu luyện thiên phú của tiểu Cảm nhi, người trong tộc chưa chắc sẽ không tiếp nhận tiểu Cầm nhi.

Trong lòng của Lục Bình khó có thể chọn lựa, chỉ đành phải quay đầu nhìn về phía Lục Cầm nhi, nói:

– Chuyện này còn phải xem ý kiến của tiểu Cầm nhi đi. Nếu là tiểu Cầm nhi nguyện ý, liền đi theo tiền bối trở lại Hỏa Loan nhất tộc, nếu không muốn, đợi đến tiểu Cầm nhi tu vi đạt tới đoán đan hậu kỳ, vãn bối tự mình dẫn tiểu Cầm nhi đi một chuyến đến Hỏa Loan nhất tộc.

Diễm Vô Cữu nhìn vẻ mặt kiến nghị của Lục Bình, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải, hồi lâu sau, mới nói:

– Cũng tốt, thì phải xem ý tứ tiểu Cầm nhi chứ!

Diễm Vô Cữu vừa dứt lời, âm thanh quật cường của Lục Cầm nhi liền truyền ra:

– Ta không đi trở về, ta muốn cùng ca ca chung một chỗ!

Diễm Vô Cữu lắc đầu cười khổ. Loan Ngọc thấy Lục Cầm nhi như vậy, là vẻ mặt có chút xuống thấp, nguyên vốn mở miệng muốn nói những gì, cuối cùng vẫn là không nói ra. Chẳng qua là trong thần sắc tựa hồ cũng quyết định chủ ý gì, lúc trước thâm tình có chút tịch mịch nhất thời biến mất không thấy.

– Đã như vậy, đợi đến sau khi tiểu Cầm nhi tu vi đạt tới đoán đan hậu kỳ, vãn bối tự mình mang theo nàng đi một chuyển đến Hỏa Linh đảo chỗ của Hỏa Loan nhất tộc, đến lúc đó tiền bối còn phải chiếu ứng nhiều hơn.

Bên ngoài Thính Đào đảo, Lục Bình, Xích Luyện Anh, đám người Ấn Huyền Sở đưa tiễn hai người Diễm Vô Cữu cùng Loan Ngọc. Diễm Vô Cữu phảng phất đột nhiên nhớ ra cái gì đó, dặn dò:

– Lục tiểu hữu, Xích Linh diễm kia chính là Hỏa Loan nhất tộc của ta ở một chỗ Hỏa Diệm sơn dưới đáy biển Hỏa Linh đảo uấn nhưỡng lâu dài mà hình thành một loại địa cấp linh hỏa. Ở tu luyện giới phần nhiều là Hỏa Loan nhất tộc ta độc hữu. Cho nên tiểu hữu trong ngày thường trừ luyện đan ra, vẫn là không nên hiển lộ trước người, để tránh rước lấy phiền toái không cần thiết.

Lục Bình cuối cùng vẫn là đón nhận quà tặng của Diễm Vô Cữu. Lúc này hắn đang đứng trong giai đoạn mấu chốt đột phá luyện đan tông sư, địa cấp trung phẩm Tử Khí Đông Lai Diễm đối với đề thăng luyện chế pháp tướng kỳ đan dược vị hồ kỳ vị. Đóa địa cấp thượng phẩm Xích Linh Diễm này có thể nói là tuyết trung tống thán. Nhưng mà Lục Bình cũng đem Tử Khí Đông Lai Diễm tặng cho Loan Ngọc, lấy thuật luyện đan của Loan Ngọc lúc này, ngược lại đóa địa cấp trung phẩm linh hỏa này là thích hợp nhất. Trên thực tế Loan Ngọc cũng từng mấy lần mượn Tử Khí Đông Lai Diễm của Lục Bình dùng luyện đan, đối với đóa hỏa diễm này cũng rất quen thuộc.

Nguyên vốn Lục Bình còn định đem đóa hỏa diễm này làm linh vật dụng hợp khi Lục Cầm nhi lên cấp đoán đan trung kỳ. Nhưng mà lúc này Lục Cầm nhi thích hợp Phong Trung Hỏa hơn, lúc này mới khiến cho Lục Bình quyết định đem Tử Khí Đông Lai Diễm tặng cho Loan Ngọc.

Diễm Vô Cữu xoay người liếc mắt nhìn Xích Luyện Anh bên cạnh Lục Bình, đột nhiên truyền âm về phía Lục Bình nói:

– Ngươi tin chắc không cần lão phu đem vị hồng nhan tri kỷ bên cạnh người bị “Già Dung” bí thuật biến đổi tướng mạo khôi phục như cũ chứ?

Lục Bình lắc đầu một cái, nói:

– Liên quan tới chuyện của nàng, vãn bối đã có một chút ít manh mối, trong đó chuyện liên quan có lẽ rất khúc chiết. Bây giờ vãn bối nghĩ có lẽ vẫn chưa tới thời điểm, nếu là tùy tiện đem dung mạo khôi phục, bỗng trêu chọc tới phong ba lớn hơn.

Sau khi Lục Bình tiễn Diễm Vô Cữu đi, hắn dừng lại ở Thính Đào đảo ba tháng, đem tình thế phát triển của Thính Đào đảo những năm gần đây quen thuộc một lần, sau đó bắt đầu phái ra tu sĩ đến Đông hải các địa, bắt đầu thu thập tin tức tình báo của Đông hải các nhà thế lực.

Sau ba tháng, Vệ Huyền Hoàn cùng Tô Huyền Băng đi tới Kinh Chập đảo, mang đến phân phó của hai người Thiên Tượng lão tổ cùng Thiên Cầm lão tổ, muốn hắn mau sớm trở về Kinh Chập đảo.

Lục Bình tự mình xây dựng Truyện Tống trần nối liền Kinh Chập đảo cùng Thính Đào đảo, sau đó đem tất cả sự vụ lần nữa ủy thác với Xích Luyện Anh, cũng dặn dò Ân Huyền Sở tiến hành hiệp trợ, lại đem Tiểu Tư Mã tiến cử đến chỗ của Lạc Giang Thụy làm một luyện đan học đồ. Lục Bình lại một mình quay trở về Kinh Chập đảo.

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset