Trong nham thạch động phủ, mọi người đem Doanh Hư bảo kính truyền tay nhau xem qua một phen, đối với việc lấy được một món Dưỡng linh cấp bậc động thiên pháp bảo như vậy, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ mừng rỡ.
Đặc biệt là Doanh Hư bảo kính cũng không phải là chỉ là một món động thiên pháp bảo. Nó ẩn chứa cầm cố chi quang, Khương Thiên Lâm lão tổ chẳng qua là dưới sự vội vàng luyện hóa một phen, không ngờ lại cũng có thể đủ đem uy lực pháp tướng kỳ tu sĩ cấm cố lại, nếu là đợi đến khi Khương Thiên Lâm lão tổ đem mặt bảo kính này hoàn toàn luyện hóa, uy lực sẽ gia tăng đến trình độ nào?
Khương Thiên Lâm lão tổ thấy mọi người như vậy, không khỏi cười nói:
– Bảo kính này uy lực nhìn như mạnh mẽ, thật ra thì lại chỉ có thể dùng làm xuất kỳ bất ý đánh lén, một khi đối thủ có phòng bị, muốn tránh ra hoặc là ngăn cản cấm cố chi quang cũng không coi là quá khó khăn.
Cùng mọi người kinh tiện với uy năng của cấm cố chi quang bất đồng, Huyền Hư chân nhân là coi trọng không gian động thiên trong Doanh Hư bảo kính hơn, hoặc giả nói là vừa nhìn linh tháo viên vô tận trong không gian động thiên kia.
– Linh thảo trân quý trong mảnh linh thảo viên này ngược lại tại kỳ thứ, mấu chốt là kích thước của một mảnh linh thảo viên này có thể nói đúng hàng thứ nhất trong mấy chỗ động thiên linh thảo viên của bản phái, huống chi trong này linh thảo phần lớn đã thành thục, nếu là có thể cùng bản phái mấy chỗ linh thảo viên di dời nạp vào trong tôi có một thế hệ bồi dưỡng chăm sóc thật tốt, thì như vậy cho dù linh thảo của bản phái vẫn không cách nào hoàn toàn làm được tự cấp tự túc như cũ, nhưng cũng có thể được cung ứng cuồn cuộn không ngừng. Doanh Thiên phái năm đó làm đại hình môn phái, sản xuất linh thảo trong một động thiện pháp bảo đều cơ hồ đuổi được với một phần ba tất cả linh thảo viên của bản phái, bực này để uẩn thật sự là làm bổn phái vọng trần mạc cập.
Huyền Hư chân nhân nói cũng lấy được mọi người công nhận. Huyền Sâm chân nhân đưa ngón tay ra ở mặt ngoài gương đồng rạch một cái. Mặt kiếng biểu hiển địa điểm trong động thiên một trận biến đổi, lúc biểu hiện trong mặt kiếng dừng lại chính là cung điện trên nóc ngọn núi trung ương động thiên bị cấm chế
đoàn đoàn vây quanh.
Huyền Hư chân nhân chỉ cung điện, nói:
– Nơi này xem ra chính là chỗ khẩn yếu nhất trong chỗ động thiên này, Thiên Lâm sư huynh lúc trước nói chưa hoàn toàn luyện hóa chỗ động thiên này, xem ra chỉ chính là một nơi này rồi.
Khương Thiên Lâm lão tổ đem gương đồng đặt trên bàn đá, rồi sau đó tung người nhảy vào trong gương đông, lúc mọi người nhìn lại, Khương Thiên Lâm lão tố trong mặt kiếng đã rơi vào trước mặt cung điện của đỉnh núi.
Ngay sau đó Khương Thiên Lâm lão tổ liên tiếp đánh ra mấy đạo thủ quyết, cấm chế mặt ngoài cung điện nhất thời đung đưa kịch liệt nổi lên, theo thủ quyết trong tay Khương Thiên Lâm lão tổ đánh ra càng lúc càng nhanh, cấm chế mặt ngoài cung điện đung đưa cũng càng lúc càng kịch liệt. Mặt kiếng của gương đồng hiện ra hình ảnh ngày càng trở nên mơ hồ, mà bản thân gương đồng trên bàn đá cũng bắt đầu đột ngột nhảy lên, phát ra tiếng vang binh binh bàng bàng.
Gương đồng nhảy lên ước chừng thời gian một chun trà lúc này mới dần dần an tĩnh lại, lúc trước mặt kiếng mơ hồ cũng dần dần lộ ra rõ ràng, nhưng mà hình ảnh bên trong cũng không ngừng biến đổi, không ngừng hiện lên cảnh tượng các nơi trong động thiên.
Như vậy lại qua thời gian một nén nhang, hình ảnh mặt kiếng rốt cục định cách chỗ cung điện ở đỉnh núi, lại thấy Khương Thiên Lâm lão tổ từ trong cung điện đi ra, rồi sau đó Khương Thiên Lâm lão tổ ngẩng đầu hướng mọi người bên ngoài mặt kiếng cười cười, thấy mặt ngoài gương đồng đột nhiên bắn ra một đạo ánh sáng. Mọi người vội vàng né tránh, ánh sáng chiếu đến trên vách đá, một đạo không gian môn hộ từ trong ánh sáng hiện ra. Khương Thiên Lâm lão tổ từ trong môn hộ đi ra chỉ một cái về gương đồng trên bàn đá, Doanh Hư bảo kính liền biến mất trên bàn đá.
Khương Thiên Lâm lão tổ từ trong gương đồng sau khi đi ra, đưa tay đem hai cái ngọc giản ném tới, nói:
– Trong cung điện có một ít truyền thừa ngọc giản liên quan tới bồi thực linh thảo, xem ra đối với người có chút chỗ dùng, trước tiên người nhớ kỹ, sau đó còn phải thu hồi về môn phái.
Nói xong, lại lấy ra một cái trung cấp luyện đan lô giao cho Lục Bình, Khương Thiên Lâm lão tố cười hướng mọi người nói:
– Năm đó Doanh Thiên phải tu sĩ trông chừng hoặc là kinh doanh chỗ tòa động thiên này xem ra còn đối với luyện đan rất cảm thấy hứng thú. Chẳng qua là thuật luyện đan của người này tựa hồ không được, trong cung điện trừ rất nhiều liên quan tới truyền thừa bồi dục linh thảo ra, còn có chính là một cái pháp khí trung cấp luyện đan lô, tựa hồ còn có một đóa hỏa chủng, chỉ bất quá mấy ngàn năm qua không người chiếu khán, sớm đã tắt rồi. Những thứ khác đều là một ít dung huyết kỳ đan phương cùng với luyện đan tâm đắc, đều không phải là vật gì quá có giá trị.
Huyền Câu chân nhân ở một bên có chút thất vọng nói:
– Xem ra trong cung điện đó cũng không có bao nhiêu bảo vật có giá trị.
Khương Thiên Lâm lão tổ cười nói:
– Tòa cung điện này chính là nồng cốt của bảo kính, bất kể như thế nào đều phải đánh vỡ cấm chế chỗ cung điện này, nếu không Doanh Hư bảo kính ở trong tay ta không cách nào hoàn toàn luyện hóa. Uy năng của bảo kính cũng không cách nào hoàn toàn thi triển.
Sau khi Huyền Câu chân nhân phục dụng xong viên Chung Đỉnh đan thứ hai, thương thể bên trong cơ thể đã tốt hơn phân nửa, còn dư lại cũng chỉ có thể dựa vào thời gian dài dựng dưỡng mà thôi. Tuy nhiên điều này cũng tránh cho Huyền Câu chân nhân khỏi phải bởi vì bị thương mà ảnh hưởng tới căn cơ tu luyện.
Huyền Câu chân nhân thấy Khương Thiên Lâm lão tô xuất hiện, liền cười nói:
– Lần này cái linh quang mạch kia trong Doanh Thiên đạo tràng cũng lại phải thuộc về bản phái sở hữu rồi, lấy động thiện pháp bảo hiếm hoi cùng với trân quý, xem ra trên người của các phái lão tổ khác chắc là sẽ không mang động thiện pháp bảo. Huống chi Doanh Hư bảo kính còn là một món Dưỡng linh cấp bậc động thiện pháp bảo ngưng kết xong bảy đạo bảo cấm.
Huyền Thần chân nhân nhìn dáng dấp cũng không đồng ý quan điểm của Huyền Câu chân nhân, nói:
– Sợ rằng chuyện cũng không thấy đơn giản như vậy, nghe theo như lời Lục sư điệt, chỗ linh quáng mạch kia cũng không bí ẩn, có thể nói các phái tu sĩ sau khi tiến vào Doanh Thiên đạo tràng lập tức sẽ phát hiện chỗ ở, đến lúc đó một khi Khương sư huynh trữ tay di dời linh quang mạch, tất nhiên sẽ gặp các phái tu sĩ liên thủ ngăn cản. Bọn họ không chiếm được hiển nhiên cũng không để cho bản phái lấy được. Cho dù là các phái đồng ý đem chỗ linh thạch quáng mạch này di dời đến trong Doanh Hư bảo cầm, chỉ sợ cũng phải lấy cái giá phải trả là chia nhau cái linh quang mạch này. Đến lúc đó bản phái cũng không thấy có thể được bao nhiêu lợi ích.
Khương Thiên Lâm lão tổ sắc mặt cũng lộ ra có chút đáng tiếc, suy nghĩ một chút, hướng Huyền Thần chân nhân hỏi:
– Sư muội nếu là muốn bố trí di dời đại trận nhanh nhất cần thời gian bao lâu?
Huyền Thần chân nhân lắc đầu một cái, nói:
– Một canh giờ đủ, chỗ này của ta có sẵn một ít trận pháp cùng với khí cụ bày trận, nhưng mấu chốt của vấn đề không ở ta bày trận thời gian dài ngắn, mà là một khi ta bắt đầu bố trí di dời trận pháp, các phái tu sĩ tất nhiên sẽ đoán được trên người của sư huynh có mang động thiện pháp bảo, đến lúc đó dẫn dắt đại trận này có thể bố trí thành công cũng chưa biết chừng.
Lúc này Lục Bình lại nói:
– Một món đào quán màu xám tro kia của đệ tử đại khái sẽ ở ngày hôm sau thì có thể lần nữa khai mở Doanh Thiên đạo tràng, đến lúc đó bọn ta đi trước lên vào trong đó thu linh quang mạch, đến lúc đó có lẽ còn có thể trước phá giải cấm chế bên trong chúng ta có thể phá giải một phen, sau khi mò xong lợi ích, lại cùng các phái khác hội hợp, tập họp lực của các phái công phá những thứ cấm chế kia chỉ dựa vào bản phái không cách nào cũng phá, như vậy chẳng phải là tốt hơn?
Lục Bình lòng tràn đầy cho là cái phương pháp này của mình phải nhận được mọi người đồng ý, không ngờ sau khi đợi mình nói xong, trên mặt của mấy người khác cũng lộ ra thần sắc tiếc hận.
Lục Bình ngẩn ra, nói:
– Thế nào, chẳng lẽ là phương pháp của đệ tử không thể thực hiện được sao?
Khương Thiên Lâm lão tổ cười nói:
– Phương pháp của ngươi không phải là không được, mà là bởi vì các phái ước hẹn tối nay giờ tý hội họp, đến lúc đó cho dù là đào quán pháp bảo có thể sử dụng lần nữa, nhưng bọn ta cũng không thời gian đi khai mở.
Lục Bình thất vọng nói:
– Nếu là ta trước đó mang theo Huyền Thần sư thúc đi bố trí trận pháp đây, dù sao các phái lão tổ cũng không thể nào trước tiên tìm được chỗ của Doanh Thiên đạo tràng. Cho dù là phải tìm được rồi, sư bá ngài trì hoãn một thời gian dù sau cuối cùng vẫn còn có thể. Đến lúc đó nếu nói bởi vì Huyền Câu sư thúc bị thương, bản phái không thể không để cho Huyền Thần sư thúc đi đem đệ tử đang du lịch Trung Thổ kêu gọi tới đây tạm thời thay thế Huyện Cầu sư thúc, lúc này mới tới trên như vậy, Khương Thiên Lâm lão tổ đưa tay móc ra một vật, khi Lục Bình nhìn, là một cái linh đang tiểu xảo.
Thấy mặt Lục Bình lộ vẻ nghi hoặc, Khương Thiên Lâm lão tổ giải thích:
– Cái tiểu linh đang này gọi là Đồng Âm linh, chính là một món pháp khí của Thủy Yên các lấy ra. Pháp khí này có một diệu dụng, chính là khi một cái linh đang vang lên, bên trong phạm vi nhất định, mấy cái linh đang khác sẽ lại đồng thời vang lên, đồng thời các phái tu sĩ còn có thể thông qua cái linh đang này xác định chỗ ở vị trí các phái còn lại.
Khương Thiên Lâm lão tổ đem linh đang thu vào, nói:
– Tối nay lúc giờ Tý, các phái tu sĩ sẽ gặp đồng thời diệu vang Đồng Âm linh, lấy này làm dấu hiệu các phái tập họp. Đến lúc đó Huyền Thần sư muội vì Bắc Hải có chừng ba vị trận pháp tông sư, nếu là nàng không ở đây, tất nhiên sẽ dẫn tới các phái cảnh giác, đến lúc đó bổn phái sợ rằng không đợi tiến vào Doanh Thiên đạo tràng sẽ trở thành cái đích cho chúng nhân chia mũi dùi vào.
Lục Bình thở dài, nói:
– Nguyên định sau khi thu phục Doanh Hà bảo kính, linh thạch quáng mạch trong Doanh Thiên đạo tràng vào tới trên tay bản phái đã là bản thượng đỉnh định chuyện, không ngờ còn là khó khăn như vậy. Đã như vậy, kia cũng chỉ có thể thử một lần loại phương pháp này rồi.
Mọi người nghe Lục Bình lại còn có phương pháp, tinh thần nhất thời rung lên, lại nghe Lục Bình hướng Khương Thiên Lâm lão tổ hỏi:
– Sư bá, người nắm chắc bao lớn khi thả ra một con linh sủng từ trong linh thú đại, không bị các phái tu sĩ khác phát hiện?
Khương Thiên Lâm lão tổ ngạc nhiên hỏi:
– Cái gì?
Nửa đêm chi phân, Lục Bình theo đám người Khương Thiên Lâm lão tổ trước tiên đi tới khoảng cách địa phương xa mấy trăm dặm nham thạch động phủ trong sống Doanh, sợ chính là ở thời điểm Đồng Âm linh vang lên, bị mọi người phát hiện vị trí của nham thạch động phủ.
Linh linh linh!
Tới nửa đêm, Đồng Âm linh trong tay của Khương Thiên Lâm lão tổ đột nhiên vang lên ba tiêng. Khương Thiên Lâm lão tổ cười nói:
– Xem ra này là Thượng Hải tông rồi. Bọn họ lần này thường định chính là ba tiếng linh âm, từ phương hướng tiếng chuông truyền tới mà xem, Thượng Hải tông phải ở khoảng cách nơi đây ngoài ba trăm dặm hướng đông bắc, khoảng cách bọn ta ngược lại không phải là quá xa.
Dứt lời, Khương Thiên Lâm lão tổ đem Đồng Âm linh cầm trong tay liên tiếp lắc bảy lần, đây là hướng các phái bày tỏ Chân Linh phái tu sĩ cũng đã đến.
Sau đó, Đồng Âm linh lại liên tiếp vang lên, mỗi một lần số lần linh âm vang lên đều không giống nhau, đại biểu bất đồng môn phái. Đồng Âm linh vang lên lần thứ chín, sau khi liên tiếp vang lên chín thanh, Khương Thiên Lâm lão tổ đem Đồng Âm linh thu vào, xoay người hướng về phía mọi người nói:
– Đi thôi, phương hướng đông bắc, lần này tập hợp chỗ Thương Hải tông.
Bắc Hải tu luyện giới tính cho đầy đủ hết thì cũng chỉ có ba vị trận pháp tông sư. Trừ Chân Linh phái mới vừa thành tựu cấp bậc tông sư Huyền Thần chân nhân ra, hai trận pháp tông sư khác một tên là Huyền Linh phái Tiễn Đạo Phong chân nhân, mà một vị khác đến từ Thủy Yên các. Mà chuyến đi Doanh Thiên đạo tràng lần này, tất cả ba vị trận pháp tông sư này đều đi theo tới.
Ngoài ra còn có hai tên trận pháp đại sư, một tên đến từ Hải Diễm môn, mà một gã khác còn lại là đến từ trận doanh Lăng Cổ phái mới đầu nhập Thương Hải tông!
Thương Hải tông mấy ngàn năm trước chưa phân liệt, tông môn ở Bắc Hải tu luyện giới đứng hàng vẫn còn trên Chân Linh phái, để uẩn thâm hậu cũng kham sánh ngang cùng Huyền Linh phái.
Đáng tiếc mấy ngàn năm qua này chia sẻ cùng nội hồng, khiến cho Thương Hải tông sau khi lần nữa tịnh phái, trong tông môn ngay cả một tên nhân vật cấp bậc trận pháp đại sư khác đều không có. Mà lần này sau khi Lăng Cổ phái cùng Thương Hải tổng kết minh, cũng chiếm dụng danh ngạch một tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ duy nhất của bản phái, đem một tên trận pháp đại sư duy nhất của bản phái phái đến Trung Thô, hiệp trợ Thương Hải tông tu sĩ khai mở Doanh Thiên đạo tràng.
Lần này các phái đều phải ra một tên pháp tướng sơ kỳ lão tổ phụ trách khai mở Doanh Thiên đạo tràng, mà các phái khác nhau là biểu hiện trên danh nghạch đoán đan hậu kỳ tu sĩ đi theo.
Chân Linh phái sau khi Thiên Tượng lão tổ lên cấp pháp tướng hậu kỳ, trở thành Bắc Hải vị đại tu sĩ thứ hai, bây giờ đã là Bắc Hải danh phó kỳ thực đệ nhất đại môn phái. Cuộc chiến Hàn Băng đảo, Chân Linh phái làm người được lợi lớn nhất, lần này chuyến đi Doanh Thiên đạo tràng tổng cộng đem theo bốn vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ.
Huyền Linh phái, Thượng Hải tông, Hải Diễm môn cùng Thủy Yên các là đem theo hai tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ. Nguyên vốn Huyền Linh phải là muốn tranh thủ danh ngạch của ba người, nhưng làm đối tượng đả kích trọng điểm của Chân Linh phái, hiển nhiên bị Chân Linh phái phản đối mãnh liệt. Các phái khác dưới tình huống không cách nào hạn chế Chân Linh phái, cũng mong sao cho Huyền Linh phái bị suy yếu, để tiến một bước kéo gần khoảng cách giữa các phái.