Lời của Khương Thiên Lâm lão tổ làm thần sắc của rất nhiều tu sĩ tại chỗ đều bình yên không ít, suy nghĩ một chút cũng xem ra, truyền thuyết thất sắc phá cấm phù hoàn chỉnh truyền thừa ngay cả Thủy Tinh cung đều không có. Năm đó Thủy Tinh cũng đã từng trả một cái giá thật lớn cầu xin cự hình môn phái Trung Thổ cự phái Ngũ Nhạc Ngũ Hành tông lấy phá cấm phù hoàn chỉnh truyền thừa, lại bị Ngũ Nguyệt Ngũ Hành tổng quả quyết cự tuyệt.
Nhưng mọi người không biết là, hiện nay bên trong Chân Linh phái tông môn đúng là không có thất sắc phá cấm phù hoàn chỉnh truyền thừa, nhưng Lục Bình trước đó từ trong Doanh Thiên đạo tràng lấy được một phần nội dung liên quan tới thất sắc phá cấm phù lại vừa khéo có thể hoàn thiện truyền thừa của Chân Linh phái liên quan tới phá cấm phù. Nói cách khác, chờ khi đám người Khương Thiên Lâm lần này từ Doanh Thiên đạo tràng toàn thân trở lui, Chân Linh phái lại có ngay hoàn chỉnh thất sắc phá cấm phù truyền thừa mà cả Thủy Tinh cung đều không thể có.
Thất sắc phá cấm phù trọng yếu bực nào, trừ Thủy Tinh cung cầu xin mà không được ra, chỉ cần nhìn lại một chút Doanh Thiên phái năm đó có hoàn chỉnh thất sắc phá cấm phù truyền thừa lại giữ bí mật không nói là thấy đầu mối.
Ngay cả đường đường Doanh Thiên phái là đại hình môn phái như vậy đều đối với thất sắc phá cấm phù hủy mạc như sâu không dám lộ ra. Tin tức Chân Linh phái lấy được thất sắc phá cấm phù hoàn chỉnh truyền thừa dĩ nhiên là đánh chết cũng không thể thừa nhận.
Khương Thiên Lâm lão tổ nhìn bốn phía chư vị lão tổ một cái, nói:
– Có đạo phù này nơi tay, xem ra chư vị cũng phải tin tưởng. Một kích phá của bọn ta trừ một đạo thất sắc cấm chế không nói ở đây, chẳng qua là đạo phù trân quý này bản nhân cũng không nói nhiều. Bản phái cũng chỉ là dưới cơ duyên xảo hợp mới được một đạo như vậy mà thôi. Nếu là chỗ tòa trung ương cung điện này bây giờ trọng yếu, bản nhân là vạn vạn sẽ không lấy ra.
Phùng Hư Đạo lúc này cũng không nhịn được nói:
– Khương Thiên Lâm, nói ít những thứ hư kia đi chứ. Ngươi có điều kiện gì để ý nói ra, chỉ hy vọng ngươi không phải sư tử há to mồm là được!
Khương Thiên Lâm lão tổ cũng lơ đễnh, tiếp tục cười nói:
– Cũng tốt, bản phái yêu cầu cũng không quá đáng, chính là sau khi phá vỡ cấm chế của trung ương cung điện, bên trong bảo vật tràn ra, mặc cho bản phái tự do chọn lựa ba món, và tiếp đến quyền chọn lựa đầu tiên cũng để cho bản phái chọn!
– Cái gì, ba món? Chuyện này vạn vạn không có khả năng!
– Khẩu vị của Chân Linh phái cũng quá lớn rồi. Một tờ phá cấm phù tuy nói trân quý, nhưng vừa lên tiếng chính là ba món, điều này nói không được rồi!
– Chính là lý này! Chân Linh phái còn muốn quyền chọn lực đầu tiên, điều này sao có thể? Đây chẳng phải là nói bên trong bảo vật tràn ra trong cung điện, bốn món tốt nhất phải bị Chân Linh phái bao viên rồi sao?
– Lòng tham không đáy xà nuốt vời!
– Nếu là sau khi cấm chế của cung điện khai ích, chỉ có bốn món bảo vật bay tràn ra, hay hoặc là trong bảo vật bay ra chỉ có bốn món là Dưỡng linh pháp bảo, thiên cấp linh vật gì đó, còn dư lại đều là một chút phá đông lạn thiết, điều này lại như thế nào cho phải?
Khương Thiên Lâm lão tổ đối với các phái tu sĩ bất mãn không chút nào để trong lòng, chẳng qua là đứng ở nơi đó hảo chỉnh dĩ hạ chờ đợi mọi người chậm rãi từ lúc trước nghe được tin tức này trong lúc cuồng táo tỉnh táo lại.
Đông Quách lão tổ lúc này nghiêm mặt nói:
– Khương sự điệt, thất sắc phá cấm phù tuy nói trận quý, lại hiếm thấy, mà không là ở luyện chế chật vật, Chân Linh phái một hơi muốn nuốt trọn bốn món bảo vật tốt nhất. Điều này có điểm không nói được!
Cò kè bớt một thêm hai rồi!
– A,
Khương Thiên Lâm cười nói:
– Đông Quách tiên sinh cho là nên như thế nào?
Đông Quách lão tổ trầm ngâm một chút, tựa hồ ở khắp chung quanh tất cả lão tổ thương nghị cái gì, rồi sau đó mới nói:
– Một món, bọn ta cho là Khương sư điệt sau khi đánh phá cấm chế, có thể trước tiên chọn lựa một món từ trong bảo vật tràn ra, sau đó thủ đối phiên chọn lựa quyền lực vẫn nhường cho Chân Linh phái.
Như vậy Chân Linh phải thực tế lấy được quyền chọn lựa bảo vật là hai món tốt nhất. Ý của Khương sư điệt như thế nào?
Khương Thiên Lâm lúc này sắc mặt cũng trầm ngưng xuống, suy tư chốc lát, Khương Thiên Lâm nghiêm mặt nói:
– Hai món, Chân Linh phái nhất định phải đầu tiên chọn lựa hai món. Giá trị của thất sắc phá cấm phù cũng đủ chọn lựa hai món, thủ đổi phiên chọn lựa quyền lực các phái khác cũng không cần tương nhượng, Chân Linh phái ta tự đương tranh thủ!
Đông Quách lão tổ ngớ ngẩn, nói:
– Khương sư điệt hãy cố gắng hào khí, đây là tự tin mình tất nhiên có thể chôn vùi tối đa thất sắc cấm chế rồi sao?
Khương Thiên Lâm mỉm cười không nói, Đông Quách lão tổ nhìn bốn phía chư phái lão tổ một cái, nói:
– Được, vậy một lời đã định!
Khương Thiên Lâm đem thất sắc phá cấm phù bày trong tay. Phá cấm phù chậm rãi dâng lên, rồi sau đó đang lúc mọi người chú ý trong đó hóa thành thất quang sắc hoa, cà xuống cấm chế bên ngoài trung ương cung điện.
Tiếng vọt nổ dồn liên tiếp vang khởi, dưới thất quang sắc mang phản phục cọ rửa, trong ánh sáng không ngừng có sắc cấm bạo tán thành nhiều đóa linh hoa.
Tiền Đạo Phong chân nhân không hổ là Bắc Hải đệ nhất trận pháp tông sư, nhìn đúng thời cơ thất sắc phá cấm phù cọ rửa cấm chế quang mạc, đột nhiên hét lớn một tiếng, nói:
– Chính là bây giờ!
Trong lúc uy lực của phá cấm phù đạt tới cường thịnh, hơn nữa còn có dư lực duy trì khiến cho thủ hộ trận pháp sau khi bị hóa giải bảy sắc cấm không cách nào khôi phục lại, đã sớm bị ba vị trận pháp tông sư cùng với hai vị trận pháp đại sư thông lực hợp tác bày ra suy yếu đại trận nhất thời vận chuyển. Cấm chế đã bị phá cấm phù suy yếu bảy cái sắc cấm, bốn cái sắc cấm lại một lần nữa bị tiêu diệt.
Bản ý của suy yếu trận pháp trừ có thể chôn vùi sắc cấm ra, trọng yếu nhất lại là có thể ức chế cấm chế quang mạc tự ta khôi phục, mặc dù hiệu quả ức chế Lục Bình xem ra cũng không rõ ràng như thế.
Sau khi suy yếu trận pháp khởi động, không cần những người khác nhiều lời, tất cả tu sĩ trong đạo tràng toàn bộ toàn lực xuất thủ, công kích ba mươi làm cái sắc cấm còn thừa lại. Trong lúc nhất thời, toàn bộ cấm chế bao gồm trung ương cung điện bị hơn mười vị tu sĩ công kích nổ linh quang bốn phía.
Chức năng phòng ngự của bạy đạo sắc cấm quả nhiên danh bất hư truyền. Thương Hải tông hai vị pháp tướng tu sĩ cùng một vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ liên thủ, sau khi xuất thủ ba kích đầu tiên liên tiêu diệt hai cái sắc cấm.
Khi Đông Quách lão tổ nhìn bên cạnh, lại phát hiện Khương Thiên Lâm lão tổ một thân một mình trước hai kích liền chọn diệt hai cái cấm chế. Trên mặt của Đông Quách lão tổ lộ ra có chút khó coi. Khương Thiên Lâm tốc độ mặc dù so ra kém Thượng Hải tông, nhưng chớ quên Khương Thiên Lâm lão tổ chẳng qua là một thân một mình!
Bản thân của Lục Bình bây giờ cảm giác mình có chút biệt muộn, bởi vì tương tự trong quá trình đánh cuộc vậy, thực lực tự thân của Lục Bình cũng không chiếm được hạn độ phát huy lớn nhất!
Mười hai nguyên thần bản mệnh đại trận mặc dù uy lực mạnh tuyệt, nhưng Lục Bình một mực không muốn trước mặt người hiển lộ bản mệnh pháp bảo của mình. Trường Lưu kiếm chính là dung luyện xong tám đạo báo cấm Dưỡng linh cấp bậc pháp bảo, nhưng Lục Bình bây giờ nếu là đem hiển lộ ra, sợ rằng đám người Đông Quách lão tổ lập tức sẽ phải tìm mình liều mạng.
Về phần Thất Bảo Lôi Hồ, Lục Bình chỉ có thể mượn lôi điện thần thông, nhưng vẫn không đem hiên lộ trước người, mặc dù như vậy, Thất Bảo Lôi Hồ lôi điện thần thông chỉ có thể phát huy ra nguyên có tiêu chuẩn tầng bảy.
Dưỡng Linh pháp bảo trên người Lục Bình ngược lại cũng còn có ba món, nhưng vô luận là Việt Dương Chu, Vân Quang Ngũ Hành Y, hay hoặc giả là Bát Cảnh Lâu mới vừa thu phục, đều không phải lợi khí là dùng để công phạt.
Bất đắc dĩ, Lục Bình chỉ đành phải sử dụng Kim Lân kiêm, Sơn Băng, Thủy U kiếm ba thanh thông linh pháp bảo này, cùng với lôi điện thần thông bị suy yếu, liên hiệp hai vị chân nhận Huyền Sâm, Huyền Hư hợp lực phát khởi công kích cấm chế quang mạc.
Trong ba kích đầu, ba người hợp lực không ngờ lại cũng chọn diệt một cái sắc cấm. Cảnh này khiến Chân Linh phái lực áp Thương Hải tông có hai tên pháp tướng lão tổ, tạm thời ở vào tiến độ vị thứ nhất.
Tuy nhiên Đông Quách lão tổ lại có vẻ cũng không nóng nảy. Pháp tướng kỳ tu sĩ cùng đoán đan kỳ tu sĩ so sánh, một ưu thế rất trọng yếu là pháp tướng kỳ tu sĩ có thể đem tự thân công kích mạnh nhất duy trì thời gian rất lâu, mà đoán đan hậu kỳ tu sĩ có lẽ trong ba kích đầu, uy lực của mấy người hợp kích không dưới pháp tướng kỳ tu sĩ, nhưng một lúc sau, sẽ lại lộ ra hậu lực không kịp. Như thế, chính là thời cơ tốt nhất để Thương Hải tông vượt qua Chân Linh phái.
Phùng Hư Đạo sau khi thừa kế pháp tướng chi hồn, mặc dù dựa vào pháp tướng chi hồn lực, đem tu vi tự thân nhất cử đẩy lên tới pháp tướng sơ kỳ điên phong, nhưng hắn đang cùng Lữ Hư Hằng một vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ khác của bản pháp liên thủ trước ba kích lại cũng không cùng Thương Hải tông đánh xuyên hai cái sắc cấm như vậy, dĩ nhiên là lại càng không dùng cùng Chân Linh phái so sánh, bất quá lúc này tiến độ cũng cũng có thể xếp hạng vị thứ ba, hơn nữa Huyền Linh phái còn có một vị trận pháp tổng sự cống hiến chưa được tính trong đó.
Sau khi các phái đang hoàn thành ba kích đầu, vì không cho cấm chế quang mạc thời cơ khôi phục, lập tức bắt đầu tiếp tục công kích.
Nhưng lúc này, trừ trên các phái lão tổ có thể duy trì uy lực công kích ra, những đoán đan kỳ tu sĩ khác dưới sự vội vàng, uy lực đã không cách nào ngang hàng cùng ba kích đầu đánh ra, như thế, thời gian Bắc Hải các phái đánh vỡ cấm chế quang mạc không thể nghi ngờ cũng đẩy về sau.
Nhưng mà chỉ một lát sau, chẳng những Đông Quách lão tổ, chính là các phái lão tổ khác rất nhanh liền phát hiện, thật ra thì trong đoán đan hậu kỳ tu sĩ, còn có một người chăng những một mực duy trì uy lực tương đương tiết tấu cùng ba lần công kích đầu, hơn nữa theo công kích tiến hành kéo dài, uy lực công kích của người này thậm chí từ từ tăng lên!
Vậy làm sao có thể!
Lục Bình cũng không biết biểu hiện của mình đã bị các lão tổ nhìn trong mắt. Hắn chẳng qua là đem toàn bộ tâm thần đặt trên công phạt đối với cấm chế trước mắt.
Chân nguyên của Lục Bình nguyên vốn khác hẳn với thường nhân, đủ để chống đỡ hắn liên tục thi triển bộc phát công kích cao, hơn nữa Kim Lân kiêm cùng pháp bảo nguyên vốn không cách nào phát huy được thực lực mạnh nhất. Cho nên, Lục Bình ngay từ đầu không cách nào phát huy được toàn bộ thực lực tự thân, mà hắn trong mắt người, thấy được là Lục Bình – mỗi một lần đều là pháp bảo cùng thần thông bão hòa tựa như đồng thời công kích.
Lục Bình trong quá trình quan sát Thiên Tượng lão tổ vượt qua pháp tướng trung kỳ kiếp số, đã từng bởi vì “Lôi Quang Thiên Hà” mà có lĩnh ngộ, cuối cùng đề thăng “Đại Giang Đồng Khứ kiếm quyết” lên thành kiếm thuật cấp bậc đại thần thông .
Lần này, Lục Bình trong quá trình thi triển kiếm thuật thần thông, cũng kèm theo Thất Bảo Lôi Hồ lôi điện thần thông, điều này lại khiến cho Lục Bình lần nữa nhớ tới tình cảnh bác kích trong”Lôi Quang Thiên Hà” của Thiên Tượng lão tổ ngày đó.
“Lôi Quang Thiên Hày là lôi hóa thủy, mà “Đại Giang Đồng Khứ kiếm quyết”của Lục Bình cũng lấy kiếm hóa thủy, lúc này bản chất bất đồng, nhưng khi Lục Bình lại đem Thất Bảo Lôi Hổ tử điện lôi quang đánh xuống, là linh cơ chợt động. Nếu là hai người tương hợp, lấy “Đại Giang Đồng Khứ kiếm quyết” biến thành kiếm quang chi thủy mang theo điện quang chi lôi của Thất Bao Lôi Hồ, há không phải là ban đầu Thiên Tượng lão tổ lúc độ kiếp gặp được “Lôi Quang Thiên Hà” sao?
Dĩ nhiên, lúc này Thất Bảo Lôi Hồ cùng với Đại Giang Đồng Khứ kiếm thuật đại thần thông tương hợp, cho dù là uy lực đại tăng, cũng không thể nào cùng chân chính “Lôi Quang Thiên Hà” tương đề tịnh luận, nhưng uy lực cũng hiển nhiên phải xa trên uy năng đại thần thông bình thường!
Lục Bình từ vừa mới bắt đầu liền bắt đầu cố gắng đem hai loại đại thần thông này hợp hai làm một, không biết sao một mực không thể như nguyện, theo Lục Bình không ngừng nếm thử, uy năng của hai loại đại thần thông từ từ bắt đầu điện gia, hiệu quả công kích cũng biến thành càng lúc càng rõ rệt.
Từ lúc vừa mới bắt đầu, ba món pháp bảo cộng thêm lôi điện thần thông của Lục Bình đồng loạt ra tay, uy lực cũng bất quá chỉ thoáng mạnh hơn một bậc so với Huyền Sâm chân nhân hoặc là Huyền Hư chân nhân mà thôi.
Đợi đến lúc Lục Bình từ từ đem Thất Bảo Lôi Hồ lôi điện thần thông cùng “Đại Giang Đồng Khứ kiếm quyết” biến thành kiếm quang thiên hà trục bộ khế hợp, đạo này lấy kiếm thuật hình thành Lôi Quang Thiên Hà uy lực dần dần vượt qua lôi điện thần thông cùng kiếm thuật thần thông tương gia tổng cộng!
Loại thần thông mới hình thành này vẫn như cũ không thoát ra khỏi đại thần thông phiên ly, xa không đạt tới độ cao trong truyền thuyết vô thượng thần thông, nhưng Lục Bình lần này to gan nếm thử, hơn nữa lấy được thành công, không phải là tạo ra một cơ sở cho sau này lần mò tu luyện vô thượng thần thông đánh hay sao?
Nếu như nói ở Hàn Băng Đảo, Lục Bình hoành không xuất thế, cùng Trương Hi Di đoán đan điện phong hơn nữa thịnh danh đã lâu miễn cưỡng đánh một trận ngang tay, coi như là danh chấn Bắc Hải tu luyện giới, làm cho nhiều nhị đại tu sĩ cảm giác không thể hiểu và bàn, thì trong Doanh Thiên đạo tràng, Lục Bình ngay từ đầu biểu hiện ra thực lực vượt qua hai vị chân nhận Huyền Sâm cùng Huyền Hư, cũng từ từ khiến cho người ta cảm thấy đấy là chuyện đương nhiên.
Nhưng mà sau khi đạo tổ hợp thần thông mới này của Lục Bình hoàn thành, một mình công kích đã đạt đến hiệu quả thậm chí đuổi kịp Huyền Sâm cùng Huyền Hư là hai vị lão bài đoán đan hậu kỳ tu sĩ cộng lại. Đây cũng không phải là dùng kinh tài tuyệt diễm để hình dung, hai vị chân nhân trong lòng cũng không bưng bừng đụng tới hai chữ: yêu nghiệt!