Lục Bình khai mở Hoàng Kim ốc môn hộ, thả Tam linh từ bên trong đi ra. Lục Bích cùng Lục Linh nhi tra xét bốn phía chốc lát, rồi mới hướng Lục Bình nói:
– Phụ thân, bọn họ nhằm hướng đông bắc mà đi!
Lão Thất cùng lão Cửu trong Cửu Đạo bị Lục Bích cùng Lục Linh nhi cắn một cái, khí tức trên người hai người này hiển nhiên rất rõ ràng. Hơn nữa nọc rắn trong vết thương trên người hai người kia vốn là dấu hiệu mà Lục Bình muốn lưu lại trên người hai người, chỉ cần hai người này không chết, tung tích của Thanh Hô Cửu Đạo thủy chung sẽ bị Lục Bình tìm được.
Ở một nơi hiếm vết người, Cần Tuyết lão tổ dương dương đắc ý nhìn Thanh Hồ Cửu Đạo bị mình cùng một mực hảo hữu là Nam Hoa lão tổ một trước một sau chặn lại.
Bình sinh đại sỉ nhục của lão ta chính là bị chín người này tính kế, không những bản thân của mình bị thương nặng, mà Cần Tuyết phái do một tay lão thành lập cũng theo đó tan thành mây khói. Lão ở trong Bình Nguyên tu luyện giới nhất thời trở thành trò cười cho các pháp tướng tu sĩ khác.
Cần Tuyết lão tổ khổ tâm muốn đẩy Thanh Hồ Cửu Đạo vào chỗ chết, một mực âm thầm truy xét tung tích của Thanh Hồ Cửu Đạo, nhưng thật ra lại không đủ lòng tin đối với thực lực của mình. Vì vậy, sau khi biết hang ổ ẩn giấu của Thanh Hồ Cửu Đạo, lúc này mới bất đắc dĩ liên thủ cùng Nam Hoa lão tổ ở trước mắt.
Cần Tuyết lão tổ thật ra thì cùng vị Nam Hoa lão tổ này giao tình không xem là sâu bao nhiêu. Chẳng qua là Thanh Hồ Cửu Đạo danh khí tuy lớn, lại không thể coi là thứ trời nổi giận người người oán, để sẵn sàng bỏ đi sự tự tôn của pháp tướng tu sĩ nguyện ý xuất thủ đối với mấy tiểu bối như thế này. Nam Hoa lão tổ này có thể nói là do lão tự mình tìm tới cửa, hai người hiển nhiên vừa bàn là hợp.
Nam Hoa lão tổ cũng có nỗi khổ bất đắc dĩ. Lão ta làm sao không biết chuyện mình làm nếu là truyền ra ngoài, tất nhiên sẽ bị cùng cấp tu sĩ khinh thường, nhưng lão ta buộc phải làm như vậy.
Hoa Ngọc tông ở ba năm trước đây bất ngờ bị hai tên pháp tướng tu sĩ bứng luôn cả hang ổ. Của cải của Hoa Ngọc tông bị người ta lấy đi hết một nửa. Nguyên vốn Hoa Ngọc ở tông trong Hà Bắc tu luyện giới là tiểu hình thế lực cũng coi là giàu có, nhưng sau đó lập tức biến thành nghèo rớt mồng tơi. Hơn nữa trước đó trong Doanh Ngọc chiểu trạch, Hoa Ngọc tông đệ nhất cao thủ Thanh Hoa lão tổ bất ngờ vẫn lạc, Thanh Hoa tông càng giảm sút thực lực cực mạnh.
Bây giờ Thanh Hoa tông dùng một câu như lời của người phàm mà nói, đó chính là đã nghèo rớt mồng tơi không vét được nồi rồi. Ba năm này, Thanh Hoa tông trên dưới không chiêu thu một tên đệ tử nữa, tu sĩ trên dưới của môn phái không cách nào bảo đảm được tu luyện từ nguyên. Từng người một đều trôi qua cuộc sống tu luyện khắc khổ thiếu thốn, rất nhiều môn nhân đệ tử không kiên định cũng đã mượn cớ rời môn phái, tự mưu đồ đường hướng tu luyện khác.
Chuyện như vậy Hoa Ngọc tông ba vị lão tổ hiển nhiên nóng nảy trong lòng. Vì vậy, sau khi nghe nói trên người Thanh Hồ Cửu Đạo có thể có một khoản bảo tàng, Nam Hoa lão tổ liền bỏ cái tự tôn của pháp tướng tu sĩ ào ào chạy tới, chuẩn bị cùng Cần Tuyết lão tổ liên thủ, cướp chén cơm nguyên vốn thuộc về đoán đan tu sĩ của lưỡng địa tu luyện giới, chuẩn bị tiễu trừ Thanh Hồ Cửu Đạo.
– Thanh Hồ, chín người các ngươi hiện nay còn muốn trốn nơi nào? Thức thời liền đem những thứ được gọi là tang vật mà các ngươi trong những năm này cướp đoạt của người khác đem ra đây. Ta cùng với Nam Hoa đạo hữu có lẽ sẽ còn cho các ngươi một kết thúc thống khoái. Nếu mà con ngoan cố kháng cự, bọn ta có thủ đoạn bảo khiến các ngươi muốn sống cũng không được muốn chết cũng không xong!
Cần Tuyết lão tổ nhìn chín người tuyệt vọng trước mắt, trong lòng rất sung sướng. Năm đó sau khi bị chín người này làm bị thương nặng, đã lưu lại trong lòng bóng ma âm ảnh, hiện giờ tựa hồ lập tức nó đã tan thành mây khói!
Thanh Hồ Cửu Đạo sau khi bị người phát hiện căn cứ địa của nhà mình, người truy sát rất nhanh liền theo nhau kéo tới. Liên phiên đại chiến, chín người dựa vào uy năng của “Cửu Cung Thanh Hư trận” tuy nói đánh lui phần lớn tu sĩ, nhưng cuối cùng vẫn ở chỗ này bị hai tên pháp tướng tu sĩ trước mắt ngăn chặn đường đi.
Một đường chém giết, chín người đều bị những vết thương ở bất đồng trình độ, chân nguyên trong cơ thể cũng không có bao nhiêu thời gian tiến hành khôi phục. Nếu là ở thường ngày, chín người dựa vào “Cửu Cung Thanh Hư trận” có lẽ vẫn có thể chống cự một hai, không làm được cũng có thể chạy trốn một hai. Mà bây giờ thì sao? Chín người cơ hồ trong cùng một lúc đều nỗi lên cái chí muốn chết.
– Lão đại, chúng ta cùng bọn hắn liều mạng. Một lát nữa mà mấy người chúng tôi kéo giữ bọn họ, lão đại nhân cơ hội đó chạy trốn, ngày sau báo thù cho chúng ta!
Thanh Hổ và Thanh Lang cùng các vị huynh muội sau khi thương nghị, đã nói với Thanh Hồ như thế.
– Không nên nói bậy, muốn đi cũng là để Thất muội cùng Cửu muội đi trước. Hai người bọn họ thực lực kém cỏi nhất, lưu lại cũng không mang đến tác dụng bao lớn, sau khi chạy trốn đi tới Doanh Sơn Tiên Viện tìm tên Lục Huyền Bình đó giải độc rắn trên người. Nếu là có thể, xem thủ có thể cầu xin hắn cho hai vị muội muội một chỗ xuất thân trong Doanh Sơn Tiên Viện hay không, đáng tiếc Bát đệ bị thương,…
– Đại tỷ, ta sẽ không đi! Ta muốn cùng mọi người chung một chỗ!
Không đợi Thanh Hồ nói hết lời, Bát đệ ở một bên gấp giọng nói:
– Hãy để Thất tỷ cùng Cửu muội đi đi thôi, ta đã như vậy, đi không xong rồi!
– Chúng ta cũng không đi!
Thất muội cùng Cửu muội cũng không chịu.
– Ôn ào, các ngươi biết cái gì. Hôm nay chín người chúng ta coi như là thua rồi, chỉ có trong các ngươi còn có người có thể sống tiếp, ngày sau mới có hy vọng báo thù. Dựa vào cái danh hiệu Cửu Đạo của chúng ta, cuối cùng chỉ là con chuột chạy qua đường trong tu luyện giới. Chỉ có gia nhập một nhà môn phái, được môn phái che chở, ngày sau mới là một người có xuất thân đứng đắn!
Thanh Hồ đanh giọng trách cứ.
– Vậy tại sao phải đi cầu xin người kia. Người đó rất ghê tởm, dùng rắn độc để bức bách chúng ta, mười phần là một tiểu nhân!
Cửu muội cẩn thận nói, đối với biểu lộ của Lục Bình ngày đó vẫn còn nghi ngờ rất lớn.
Một bên Thất muội cũng nói:
– Ai nói không phải chứ, Đại tỷ, muộn cũng không đi cầu xin hắn! Chúng ta muốn chết cũng phải chết cùng một chỗ!
Thanh Hồ bất đắc dĩ nhìn hai người muội muội nhỏ nhất này một chút, trong ngày thường hai người có tất cả đại ca đại tỷ coi sóc, căn bản không biết lòng người tu luyện giới hiểm ác như thế nào.
– Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, nếu không phải Tang Du đại ca chạy đi khiêu chiến với cao thủ của Vũ Văn thế gia, ta cũng không đem hai vị muội muội phó thác đến Doanh Sơn Tiên Viện môn phái nhỏ như vậy. Đáng tiếc Ngự Thú Linh tông tu sĩ đều tới vô ảnh đi vô tung, cho dù có muốn tìm vị đại ca kết nghĩa này giúp một tay cũng không thể. Ngự Thú Linh tông cho tới bây giờ đều không chấp nhận người đã có nghệ tới đầu nhập vào làm đệ tử, con đường này là không thể thực hiện được.