Chương 813: Tam anh chiến mã

Tam anh chiến mã

Lục Bình vừa ra tay chính là “Đại Giang Đông Khí kiếm quyết”, là loại kiếm quyết mạnh nhất hiện giờ hắn đang nắm giữ. Một đạo kiếm hà từ trên trời giáng xuống, trực tiếp chém tới trên mặt của Mã Lập lão tổ.

– Hừ, chút tài mọn bất thành khí hậu!

Mã Lập trưởng lão mặc dù trong lòng âm thầm kinh hãi về thời cơ xuất thủ cùng với uy lực kiếm quyết của Lục Bình, nhưng trong miệng vẫn cực kỳ tùy ý cất lời giễu cợt: Lục Bình kiếm quyết trong cùng cấp tu sĩ lại cũng coi là kinh thế hãi tục, đối với các loại pháp tướng tu sĩ bình thường cũng uy lực kinh người. Nhưng trong mắt lão ta một pháp tướng trung kỳ tu sĩ như thế này vẫn còn chưa đủ để quan tâm. Huống chi Mã Lập thân là Thiên Mã tộc Tứ trưởng lão, há có thể so sánh tương đương với pháp tướng trung kỳ tu sĩ bình thường khác chứ.

Chỉ thấy Mã Lập trưởng lão bất quá ở trước người dựng đứng tay rạch một cái, một cửa động đen nhánh mở ra, kiếm lãng ba đào cuồn cuộn của Lục Bình liền một đầu đâm vào trong cửa động biến mất không thấy đâu nữa.

Không gian thần thông, đối với pháp tướng tu sĩ mà nói, là một loại thần thông thuật pháp tập hợp tấn công, phòng thủ, bỏ chạy làm một thế, cơ hồ là một loại thế hệ tu luyện toàn mới, là dấu hiệu trọng yếu để phân biệt giữa pháp tướng tu sĩ và những cấp thấp tu sĩ khác.

Thần thông bị phá hỏng dễ dàng, nhưng Lục Bình cũng không chút kinh ngạc. Thủ đoạn của pháp tướng trung kỳ tu sĩ vốn cũng không phải là người như hắn có thể đủ đo lường được.

Lục Bình vẫy tay chuyển một cái, hai thanh phi kiếm một trước một sau theo sát tới, đây chính là hai cú chém ngang.

– Phi Toàn Liên Hoàn Sát?

Kêu lên tên kiếm thuật thần thông của Lục Bình cũng không phải là Mã Lập lão tổ, mà là Tạ Thiên Dương ở một bên nhân cơ hội đó giáp công:

– Doanh Thiên phái kiếm thuật đại thần thông, Doanh Thiên đạo tràng thì ra là bị Bắc Hải các ngươi lấy được đi sao?

Tạ Thiên Dương trong miệng mặc dù kinh ngạc, nhưng Ly Hỏa Thiên Dương kiếm trong tay lại không dừng lại chút nào, theo sát sau Đại Giang Đông Khứ kiếm quyết của Lục Bình, không ngờ lại chạy tới trước Lục Bình Phi Toàn Liên Hoàn Sát, đi trước một bước bắn ra mấy chục đạo hỏa tuyến. Mỗi một đạo hỏa tuyến đều sắc bén cùng với đốt cháy làm một thể, có thể dễ dàng cắt một món pháp bảo bình thường thành hai đoạn.

Nhưng Thiên Mã pháp tướng sau lưng Mã Lập trưởng lão lần nữa dâng lên, chỉ chẳng qua là huy động xong một cái cánh, mấy chục đạo hỏa tuyến kiếm ti này của Tạ Thiên Dương liền bị phiến tắt.

Sau đó Mã Lập trưởng lão hơi ngửa đầu, độc giác của Thiên Mã pháp tướng thuận thế chọc lên trên. Một con đại lực thần tượng dùng mũi dài quật tới chợt bị độc giác của Thiên Mã đâm một cái đối xuyên.

Mã Lập lão tổ giữa mỗi cái giở tay nhấc chân đều có thể dễ dàng hóa giải thế công đám ba người Lục Bình. Ba người mặc dù trong lòng kinh hãi, nhưng trong tay lại không dám chậm trễ chút nào. Lúc này ba người bọn họ toàn dựa vào tấn công phân chia tinh lực của Mã Lập trưởng lão. Một khi thế công của ba người hơi ngừng nghỉ, nghênh đón ba người tuyệt đối là sự tấn công lôi đình như mưa sa cuồn cuộn không ngừng của Mã Lập trưởng lão. Ba người đến lúc đó tất nhiên bị đánh không có cơ hội thở dốc.

Tạ Thiên Dương dù sao xuất thân Tử Dương cung, mà Tử Dương cung lại là lấy kiếm thuật ngạo thị tu luyện giới, được xưng tu luyện giới đệ nhất kiếm phái, để uẩn thâm hậu xa không phải là Lục Bình có thể tưởng tượng. Tạ Thiên Dương có lẽ trên tu vi thực lực hơi yếu với Lục Bình, nhưng kiến thức ánh mắt này cũng không kém chút nào.

Lục Bình bị Tạ Thiên Dương nói phá chân tướng của kiếm thuật nhưng cũng không loạn chút nào. Lúc này vốn chính là sinh từ một đường, Tạ Thiên Dương hiển nhiên sẽ không bởi vì Lục Bình sử dụng ra Doanh Thiên phải kiếm thuật mà có điều bảo lưu.

Phi Toàn Liên Hoàn Sát liên tiếp bay chém, lần nữa phá hỏng không gian thần thông của Mã Lập trưởng lão, lại thấy Mã Lập lão tổ cong ngón tay bắn ra, thân thể cao lớn đại lực thần tượng của Tang Du phảng phất phiêu bình lay động vậy. Một tiếng hét thảm thê lương từ trong miệng thần tượng phát ra, một lổ máu to lớn xuất hiện ở bụng của thần tượng.

Tang Du thét một tiếng, Nguyên Thủy Hung Ngạc hoành bãi thân thể to lớn, ngăn trước đại lực thần tượng. Đồng thời Tang Du cũng hai tay bắt ấn, linh khí ở giữa không trung bốn phía hóa thành một cái vòi voi to lớn, đeo bám trên người của Nguyên Thủy Hung Ngạc.

Ngự Thú Linh tổng tu sĩ thần thông thiên kỳ bách quái, được xưng số lượng đệ nhất trong tu luyện giới thần thông. Mà nguồn gốc những thứ thần thông này chính là thiên phú thần thông của linh thú mà bọn họ ngự sử trong tay.

Mã Lập lão tổ hừ lạnh một tiếng, Thiên Mã pháp tướng ở đỉnh đầu giương lên hai vó trước, đạp xuống, kéo theo linh khí triều sôi động mãnh liệt. Tang Du thần thông chưa hoàn toàn thành hình, liền bị linh khí triều mãnh liệt phá hỏng, hơn nữa linh khí triều kéo dài ba động, Tang Du cho dù có một thân thủ đoạn, cũng trong lúc nhất thời không cách nào thoát khỏi linh khí triều khốn nhiễu, thi triển ra thần thông uy năng so với lúc trước đều kém đi hết ba phần.

Đang lúc này, một đạo ánh sáng màu trắng sữa bắn tới, linh khí triều quanh người Tang Du liền phảng phất bảo tháp trấn áp hà yêu, nhất thời khôi phục bình tĩnh lúc trước. Hơn nữa bởi vì lúc trước Mã Lập lão tổ vì thi triển linh khí triều mà hội tụ đại lượng linh khí, bây giờ ngược lại thành môi giới tốt nhất cho Tang Du thi triển đại thần thông.

Cửu phẩm Bạch Ngọc liên Hoa dưới chân Lục Bình chậm rãi xoay tròn. Lúc trước định linh thần quang bắt đầu từ trong nhụy hoa sen bắn ra, chính là một loại thần thông bí thuật do đóa Bạch Ngọc liên Hoa này của Lục Bình sau khi pháp bảo lên cấp bậc Dưỡng linh sinh ra.

Bạch Ngọc liên Hoa sau khi tấn thăng làm thông linh pháp bảo thì có thể bắn ra định thân thần quang. Sau khi tấn thăng làm Dưỡng Linh pháp bảo, loại thần quang này chẳng những có thể đủ linh khí định trụ dùng động, thậm chí Lục Bình có thể cảm giác được, chỉ cần tu vi của mình đủ, thậm chí có thể định trụ con sông bôn dũng.

– Cha?

Mã Lập trưởng lão lại xuất hiện vẻ ngạc nhiên. Lão ta thi triển loại linh khí triều này nghiêm chỉnh mà nói cũng không phải là một loại thần thông uy lực mạnh mẽ. Nhưng ngưỡng cửa muốn thi triển loại thần thông này cũng không thấp, không có tu vi ở cấp bậc pháp tướng thì không thể thi triển.

Loại thần thông này nhắc tới cũng tiện, bình thường chẳng qua là bất nhị pháp môn cao cấp mà tu sĩ dùng để đùa bỡn cấp thấp tu sĩ. Một đạo linh khí triều vọt tới, tựu như cùng một người khát nước muốn chết vừa khéo tiến vào trong nước biển ba đào mãnh liệt, khắp nơi đều là nước, nhưng lại không thể uống được, hơn nữa tùy thời cũng có thể mất mạng trong biển rộng.

Loại thần thông này mặc dù đối với tu sĩ cùng cấp mà nói cơ hồ chính là thứ cánh gà xương xẩu, không hữu dụng chút nào, nhưng dù sao cũng pháp tướng thần thông, muốn phá vỡ cũng không phải dễ dàng như vậy. Nhưng thực tế tình huống lại là đạo thần thông này của Mã Lập lão tổ không ngờ lại bị Lục Bình phá hết dễ dàng như vậy.

Mã Lập lão tổ hai mắt kỳ quang bắn về phía Bạch Ngọc Liên Hoa dưới chân Lục Bình, lại bị một tầng hòa hợp khí mặt ngoài hoa sen ngăn cản ở bên ngoài.

– Thuần Dương chi khí?

Mã Lập lão tổ sắc mặt hiện ra vẻ chấn kinh, ngay sau đó lại lắc đầu cười nói:

– Không đúng không đúng, đây rõ ràng chính là một món Dưỡng Linh pháp bảo mới vừa mới tiến cấp thôi, xem ra là do chất liệu tiên thiên cực tốt, nên là một món bảo bối rất có tiềm lực. Cũng tốt, đợi đến lão phu liệu lý xong ba người các ngươi, món bảo bối này phải để cho lão phu thưởng thức một phen!

Trong lúc nói chuyện, Tạ Thiên Dương Ly Hỏa Thiên Dương Kiếm đã lần nữa đâm xuống.

Tạ Thiên Dương là chánh tông kiếm tu. Kiếm thuật của hắn có lẽ kém phức tạp đa biến hơn so với Lục Bình, nhưng vượt xa ba phần so với kiếm thuật của Lục Bình về sự tinh thuần và sắc bén.

Giao đạo nhân năm đó một kiếm phá vạn pháp, chỉ dựa vào một thanh trường kiếm thì có thể ngồi hàng thứ hai trong Khai Thiên Thất Tổ, được xưng là cảnh giới tối cao của tu luyện giới kiếm thuật, cũng là cực hạn mà kiếm tu chung thân theo đuổi.

Vì vậy, chân chính kiếm tu để ý là chung tình với kiếm. Bọn họ tin tưởng một người tu sĩ chẳng qua là cần một thanh phi kiếm cũng đã vậy là đủ rồi, pháp bảo của hắn chi lưu đều gánh nặng.

Loại quan điểm này có lẽ cố chấp, nhưng có thể đem toàn bộ tâm lực đều đặt trên một thanh phi kiếm, kiếm tu đối với những tu sĩ khác mà nói, đúng là có thể chuyên chú và đi xa hơn.

Trong cùng cấp tu sĩ, thường thường bởi vì kiếm tu tồn tại mà khiến cho những tu sĩ khác có điều kiêng kỵ, đối mặt kiếm tu cường công, không một người dám nói tất thắng.

Ly Hỏa Thiên Dương kiếm tuôn ra hỏa tinh đầy trời, rồi sau đó vô số hóa tinh chợt ngưng tụ, cuối cùng hóa thành một điểm ánh sáng màu tím, trong hư không kéo ra quang vựng thật dài, chỉ là một thoáng hiện liên đã đến trước mặt của Mã Lập lão tổ.

– Tử Cực kiếm quyết!

Mã lập lão tổ hú lên quái dị, tựa hồ đối với Tạ Thiên Dương thi triển ra bộ kiếm thuật này cực kỳ kiêng kỵ. Độc giác trong tay thiên mã biến thành kèn hiệu ném đi phía trên. Pháp tướng thiên mã tung lên nhảy vọt, độc giác trên trán thiên mã cùng kèn hiệu pháp bảo này hợp hai làm một.

Pháp tướng thiên mã ngửa mặt lên trời hí dài một tiếng. Linh khí bốn phía phảng phất sụp đổ vùi lấp vậy, lập tức bị độc giác ở cái trán của thiên mã thu nạp hết cả.

Thiên mã cúi đầu đánh tới Tử Tinh do Tạ Thiên Dương Ly Hỏa Thiên Dương kiếm biến thành, giữa hai người không ngờ lại không gây ra chút tiếng vang nào truyền ra ngoài.

Tử Tinh chợt bị diệt, giống như một đốm hỏa tinh bị bóp tắt ngấm vậy. Tạ Thiên Dương sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, hỏa diễm quanh thân của Ly Hỏa Thiên Dương kiếm lập tức tắt, lộ ra kiếm thể màu tím nhạt.

Đầu của pháp tướng thiên mã đột nhiên ngừa ra, phảng phất bị ba người tại hạ hung hăng đánh một cái quyền móc vậy, cất tiếng hí dài luôn miệng, bốn vó đạp không ngừng lui về phía sau mấy bước.

Mã Lập lão tổ vẻ mặt lỏng ra, trên mặt không ngờ lại hiện ra một tia về tán thưởng, nói:

– Không ngờ “Tử Cực kiếm quyết” đã được người luyện đến mức cực hạn ‘Tử Cực Hóa Tinh’. Chỉ dựa vào một bộ kiếm quyết này, Tử Dương cung đệ tử đời thứ ba Lục đại thần kiếm ngày sau dĩ nhiên lấy người làm đầu!

Dứt lời Mã Lập lão tổ lại thở dài một cái, nói:

– Thật không nghĩ thực lực ngươi ẩn giấu sâu như thế. Nếu ngươi có pháp tướng tu vi, hôm nay lão phu sợ là không làm gì người được. Nếu là có pháp tướng trung kỳ tu vi, lão phu đối mặt với người cũng chỉ có một đường thua chạy. Có kiếm quyết này Thần Hi tất nhiên không phải là đối thủ của ngươi, chẳng lẽ hắn là chết bởi tay người?

Lục Bình tế lên Trường Lưu kiếm, ở kẻ hở do Thu Thủy Y Nhân kiếm chủ công tạo ra, thi triển “Sấm Thủy kiếm quyết”, ý đồ phân tán áp lực công kích của Mã Lập lão tổ, khiến cho Tạ Thiên Dương sau thi triển “Tử Cực kiếm quyết” có thể thở dốc, nghe Mã Lập lão tổ nói vậy hắn cũng không lên tiếng.

Tạ Thiên Dương một kích này tựa hồ hao phí chân nguyên pháp lực cực lớn, sắc mặt tái nhợt đến bây giờ chưa khôi phục, nghe vậy cười nói:

– Chuyện nực cười, Tạ mỗ mặc dù tự tin thắng được Mã Thần Hi, nhưng nếu muốn giết hắn cũng không phải chuyện dễ!

Mã Lập lão tổ liếc Lục Bình một cái, mấy lần giao thủ ngắn ngủi, kiếm thuật đại thần thông từ trong tay Lục Bình thi triển cùng với thần thông không dưới uy năng đại thần thông của hắn đã có hơn sáu bảy loại. Mỗi một loại đều tinh diệu vô cùng, trong cùng cấp tu sĩ hiếm người địch lại, trước mắt thi triển bộ kiếm quyết này vẫn tinh diệu tuyệt luân, vừa nhìn chính là truyền thừa kiếm thuật trải qua mấy đời tu sĩ tỉ mỉ nghiên cứu.

Tuy nhiên chẳng qua là người thi triển có tu vi không đủ, Mã Lập lão tổ dùng ngón cái cùng ngón trỏ của tay phải sau khi siết chặc đột nhiên mở ra, “Sấm Thủy kiếm quyết” vô khổng bất nhập hình thành võng kiếm chợt như tờ giấy bị xé rách một lỗ to lớn
vậy.

Chi nghe Mã Lập lão tổ nhẹ giọng cười nói:

– Chính diện giao phong, Thần Hi cho dù không phải là đối thủ của ngươi, ngươi muốn giết hắn thì có dùng “Tử Cực kiếm quyết” cũng không được, nhưng mà nếu là sau lưng đánh lén vậy thì không nói chính xác được rồi!

– Muốn đổ tội cho người, lo gì không có lý do!

Lục Bình và Tạ Thiên Dương tranh thủ được cơ hội thở dốc chốc lát, khiến cho Ly Hỏa Thiên Dương kiếm lần nữa dấy lên hỏa diễm màu tím. Tạ Thiên Dương đưa tay đẩy, Ly Hỏa Thiên Dương kiếm rít lên một tiếng, xuyên qua võng kiếm bị Mã Lập lão tổ xé rách, lần nữa đâm tới.

Tử Dương cung có bao nhiêu vô thượng thần thông truyền thừa, tu luyện giới không người nào biết. Nhưng tu luyện giới cơ hồ mỗi một tu sĩ đều biết Tử Dương cũng có hai đạo vô thượng thần thông trấn cung truyền thừa, trong tất cả truyền thừa của Tử Dương cũng có thể nói không thẹn đứng hai hàng đầu.

Hai bộ truyền thừa này đều là kiếm thuật thần thông, một là “Tử Cực kiếm quyết”, một là “Dương Cực kiếm quyết”. Mà tên Tử Dương cũng chính là thành lập từ tên của hai bộ vô thượng kiếm thuật thần thông truyền thừa này.

“Dương Cực kiếm quyết” trong lịch sử Tử Dương cung, người luyện thành có thể nói là cực kỳ hiếm hoi. Ở tu luyện giới xuất hiện số lần cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, có thể nói là vô thượng thần thông thần bí nhất của Tử Dương cung, cũng là bảo quyết trấn cung hàng đầu của Tử Dương cung.

Cùng Dương Cực kiếm quyết” so sánh, “Tử Cực kiếm quyết” ở Tử Dương cũng có thể luyện thành cũng bất quá chỉ có le que mấy người. Nhưng “Tử Cực kiếm quyết” hiển nhiên nếu so với “Dương Cực kiếm quyết” phải dễ dàng nhiều. Mấy vạn năm qua Tử Dương cũng có rất nhiều hạng người xung thiên kỳ tài đã từng lấy “Tử Cực kiếm quyết” tung hoành tu luyện giới. Bộ kiếm quyết này ở tu luyện giới có thể nói là uy danh hiển hách.

Tuy nhiên lấy bực kiếm quyết này cũng bất quá ở Tử Dương cung đứng hàng thứ hai. Vì vậy “Dương Cực kiếm” quyết mặc dù cực ít xuất hiện ở tu luyện giới, nhưng uy danh bởi vì có “Tử Cực kiếm quyết” làm chứng minh, ngược lại càng lúc càng làm các phái tu sĩ ở tu luyện giới kiêng kỵ vô cùng.

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset