Chương 879: Một kiếm trở địch

Một kiếm trở địch

Ở khu vực bắc bộ của Chân Linh phái là địa vực do Phi Vũ phái khống chế, lúc này chẳng những là Phi Vũ phái, kể cả tu sĩ của Thượng Hải tông, máy phái ở bên trong Huyền Linh phái cũng đều tụ tập ở mấy dặm bên ngoài trong hộ đảo đại trận, hì hì ha ha nhìn Chân Linh phái bên này cùng ma la đại chiến, khuôn mặt nhìn có chút hả hê.

Mà khu vực nam bộ còn lại là địa vực của mười hai nhà thế lực khống chế, nơi đó cũng tụ tập một nhóm tu sĩ. Tuy nhiên những người này cũng không như cùng tu sĩ của Huyền Linh phái, Thượng Hải tông, Hải Diễm môn xem náo nhiệt như vậy, mà là đang cảnh giới trong khu vực nhà mình, để ngừa những thứ ma la này đột nhiên chuyển đổi xong phương hướng công kích.

Cùng ma la tác chiến cũng không phải là chỉ có Chân Linh phái đệ tử, còn có Ngọc Kiếm phái, Thủy Yên các, Sùng Minh phái đệ tử hỗn tạp trong đó, cùng Chân Linh phái đệ tử cặp tay chống đỡ ma la công kích hộ đảo đại trận.

Bốn phái tu sĩ liên hiệp tổng số ước chừng ở trăm năm mươi người, trong đó đoán đan kỳ tu sĩ sáu mươi bảy mươi người, còn dư lại đều có dung huyết hậu kỳ tu vi. Hơn nữa những thứ dung huyết kỳ tu sĩ này phần nhiều là Chân Linh phái đệ tử, Lục Bình còn trong đó thấy Vương Kỳ giống vậy đem tu vi đẩy lên tới dung huyết điên phong.

Huyền Sâm chân nhân cư trung chỉ huy, đem những tu sĩ này ước chừng chia làm ba bát, một bát kích thích xong tử mẫu khiên dẫn trận, chia vào hộ đảo đại trận chia ra hộ tráo chém giết bên ngoài đảo. Một đạo khác ở trên đảo đợi lệnh tùy thời đánh ra tiếp ứng, mà bát thứ ba là nắm chặc thời gian ở trên đảo khôi phục chân nguyên tiêu hao.

Nhóm ma la này công kích hộ đảo đại trận trước mắt có thể thấy tổng số ước chừng có hơn ngàn con, trong đó đoán đan kỳ Đại tu la, Đại tu ma ước ở một hai trăm con, còn lại đều tương đương với dung huyết kỳ tu la cùng tu ma.

Chân Linh phái nhất phương tu sĩ mặc dù có tử mẫu khiên dẫn trận phối hợp, có thể làm được phản phục cùng ma la đánh giết, nhưng ma la lại thắng ở cây cối đông đảo, hơn nữa không chết không thôi. Mặc dù Chân Linh phái tu sĩ ra sức ngăn trở, nhưng vẫn là có không ít công kích đánh vào trên hộ đảo đại trận văng lên nhất phiến phiến rung động.

Thiên Tuyết lão tổ cũng không lộ diện. Lục Bình dùng thần niệm khai rộng đi bên ngoài đảo, nhất thời phát hiện có hai đạo khí tức như có như không ở bốn phía du di không chừng.

Hai đạo khí tức này hiên nhiên là hai con Huyết ma la tu vi đạt tới cấp bậc pháp tướng. Chính là bởi vì hai con ma la như có như không khí tức này kềm chế Thiên Tuyết lão tổ, lúc này mới khiến cho Thiên Tuyết lão tổ không cách nào đằng xuất thủ để giải quyết những thứ ma la này vây công hộ đảo đại trận.

Huyền Sâm chân nhân mặc dù đang chỉ huy, nhưng trong tay một món bản mệnh pháp bảo bay lượn quanh thân, nơi đó có nguy hiểm liền xuất thủ tương trợ, thời gian lâu dài, đã sớm thành đối tượng ma la đánh chết.

Những thứ ma la này chủ yếu là lấy Thủy tu la, Băng tu la, Phong tu la làm chủ. Bởi vì hộ đảo đại trận cùng với trấn mạch tỏa linh đại trận bảo vệ, những thứ tu la này mặc dù có độn thuật quỷ dị, nhưng thủy chung không cách nào thấm tiến vào trong Hàn Băng đảo, cho nên thì chỉ có mạnh hướng cứng rắn đánh.

Huyền Sâm chân nhân mới vừa chặn một con Phong tu la ám sát, đột nhiên nhận ra được có người không trải qua mình đồng ý tự mình vọt ra khỏi hộ đảo đại trận. Hơn nữa trên người ngay cả linh dẫn phù đều không kích thích, trong lòng nhất thời giận dữ. Đây là không muốn sống nữa sao?

Huyền Sâm chân nhân dựa vào linh dẫn hộ tráo cứng rắn chặn một con Thủy tu la công kích, rồi sau đó nhân cơ hội đánh tan hắc vụ trên người một con tu ma thành mây khói, miệng quát:

– Cái tên không biết sống chết nào đó, mau trở về trên đảo cho lão phu!

Chỉ nghe được vang lên bên tai một tiếng cười khẽ, một đạo ánh sáng nhạt từ bên người thoáng qua. Con tu ma kia mới vừa bị mình làm bị thương nặng muốn trốn không đợi rút đi, liền bị đạo ánh sáng nhạt này kiểu thủ.

Lúc này Huyền Sâm chân nhân mới nhìn rõ đạo ánh sáng nhạt mới vừa kia là một thanh phi kiếm. Tuy nhiên Huyền Sâm chân nhân lúc nghe tiếng cười cũng đã biết được người tới là ai. Nhưng mà một kiếm hời hợt này dễ dàng chém chết một con tu ma tương đương với đoán đan hậu kỳ như thế, mặc dù chiếm tiện nghi đánh lén, nhưng vẫn là làm Huyền Sâm chân nhân thâm thở dài một cái: thực lực của tiểu tử này càng ngày càng khiến cho người ta khó có thể nắm lấy rồi!

Thu Thủy kiếm một chọn, một viên phệ hồn tinh từ trong đầu của tu ma bay ra, bị Lục Bình mới vừa xuất hiện nắm trong tay.

– Sư thúc hay là ngươi nghỉ ngơi một chút đi?

Dưới thần niệm mạnh mẽ của Lục Bình quét ngang dọc, tu la vốn có độn thuật kỳ diệu ngạo mạn nhất thời toàn bộ hiện hình ở dưới mắt Lục Bình. Trong lúc nói chuyện, một con Thủy tu la mới vừa từ trong nước biển dưới chân vịt đi lên ló đầu ra, toàn bộ bả vai liền bị cắt đi một nửa.

Thanh âm của Thủy tu la gào lên theo nước biển lần nữa đem bao phủ mà sẽ ngưng, bóng kiếm màu xanh nhạt chợt lóe rồi biến mất.

Diện tích trăm trượng hải vực xuất hiện hơn mấy trăm cả ngàn khu vực sôi trào, nước biển cốt cốt dâng lên, vô số khí phao từ trong nước biển hiện lên.

Nguyên vốn ma la tộc quần lần nữa tụ tập lại đua nhau tiến vào trong trăm trượng hải vực trước mặt Lục Bình, đang lúc này, một tiếng quát chói tai của Lục Bình vang lên:

– Khởi!

Nước biển lăn lộn từ đáy biển dâng lên, hơn mười con Thủy tu la tàn chi đoạn hài từ đáy biển bay lên, rồi sau đó liền dần dần hoàn toàn tan rã trong nước biển.

Từng cổ một thật nhỏ cột nước từ trên mặt biển thẳng đứng lên, sau đó hóa thành một thanh thủy kiếm cùng thanh Thu Thủy Y Nhân kiếm giống nhau như đúc. Một ngàn hai trăm chín mươi sáu thanh thủy kiếm mỗi một thanh đều mũi kiếm hướng lên trên, thanh kiếm hướng xuống dưới, ở trước mặt của Lục Bình tạo thành một đạo kiếm lâm tráng quan!

Trong lúc kiếm lâm từ trong nước biển dâng lên, đã có gần nửa ma la trào vào trong kiểm lâm, nhìn thủy kiếm từ bên người dâng lên, có tu la lúc này dùng bạn sinh pháp bảo, pháp khí trong tay phá hủy thủy kiếm.

Trong giây lát đó một mảnh kiếm lâm liền bị tàn phá thành vô số bọt nước vẩy ra, nhưng những thứ bọt nước này trong phi tiên lại không một giọt một lần nữa rơi vào trong nước biển. Mà là từng viên một lần nữa tổ hợp lại, hóa thành một thanh thủy kiếm súc lập, đồng dạng là mũi kiếm hướng lên trên, thanh kiếm hướng xuống dưới.

Tuy nhiên lần này một ngàn hai trăm chín mươi sáu thanh thủy kiếm cũng không xuất hiện trong diện tích trăm trượng hải vực, mà là xuất hiện ở lằn ranh trăm trượng hải vực, vây lại mấy trăm đầu ma la xông vào trăm trượng hải vực này.

Lục Bình hít một hơi dài, hai tay bấm ra pháp quyết giống như xuyên hoa hồ điệp vậy, rồi sau đó hai thanh phi kiếm to lớn một trước một sau từ trong nước biển phóng tới. Mấy đầu ma la đẩy gần thả thực lực thấp xuống tại chỗ liền bị kiếm khí tán dật cắt thành mảnh vụn…

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset