Chương 898: Hoàn vũ hiệp nghị

Hoàn vũ hiệp nghị

Kim Giao lão tổ mới vừa một kích trở lui nhất thời đổi sắc mặt. Thần sắc lúc trước nắm chắc phần thắng nhất thời trở nên trắng bệch!

Thiên Cầm lão tổ không thấy tình cảnh sau lưng, nhưng cũng biết trợ thủ tới, rút người ra chuyển một cái lại muốn cùng người vừa tới liên thủ phế con Nguyên Thủy Hung Ngạc sau lưng này, lại thấy hai đạo kiếm quang một trái một phải lần lượt thay đổi mà qua. Nguyên vốn một cái ngạc vĩ to lớn hướng về phía Thiên Cầm lão tổ mà đến từ trời bay lên, sau đó chính là một tiếng thảm tế rung trời.

Nguyên Thủy Hung Ngạc bị chém đứt cái đuôi, máu tươi từ sau lưng vọt lên huyết lãng cao một trượng cao. Bốn phía nước biển chỉ một thoáng biến thành màu đỏ, hung ngạc xoay người một cái muốn lặn xuống nước biển.

Thiên Cầm lão tổ hiểm tử còn sinh chi tế, làm gì để cho súc sinh này vì vậy mà chạy. Nhưng không đợi bà ta xuất thủ, nguyên vốn Kim Giao lão tố rút đi nhưng lại như là cùng phong ma đuổi theo vậy.

Thiên Cầm lão tổ trong lòng chợt động, chạm mặt ngăn trở Kim Giao lão tổ.

Nhưng Kim Giao lão tổ lúc này lại là một bộ giá thế liều mạng. Thiên Cầm lão tổ tiết tiết bại lui, nhưng thủy chung không để cho Kim Giao lão tổ xông phá mình ngăn trở.

Sau lưng lại là một tiếng rống to truyền tới, lần này cũng đến từ đáy biển.

Hung ngạc mới vừa chìm vào đáy biển đột nhiên bị bốn phía dòng nước ngầm gắt gao quấn quanh hết tứ chi. Mặc cho hung ngạc giãy giụa như thế nào, thân thể cao lớn cũng không tự chủ được lần nữa nổi lên trên mặt biển.

Bốn cây cột nước to lớn từ trên mặt biển phóng lên cao. Trên mỗi một cây cột nước đều rũ xuống một sợi dây nước lớn bằng cánh tay. Mỗi một đạo dây nước đều buộc chặc một cái chân lớn của con Nguyên Thủy Hung Ngạc.

Bốn sợi dây nước kéo chặc, Nguyên Thủy Hung Ngạc khổng lồ từ đáy biển bị lạp thăng đến trên mặt biển, lại như thế nào cũng không thoát được dây nước trói buộc, chỉ đành phải trôi lơ lửng ở giữa không trung.

Kiếm khí ngất trời một đường tây tới. Kiếm mang thân súc không chừng tựa hồ muốn đâm rách trời cao.

Kiếm quang chém ngang mà xuống!

Kim Giao lão tổ đánh vào bỏ mạng như vậy, rốt cục đánh lùi sự ngăn trở của Thiên Cầm lão tổ, lại chỉ có thể nhìn chằm chằm một đôi ánh mắt màu đỏ thảm hào nhất thanh, nói:

– Tiểu tặc, thì ra là ngươi!

Ngạc thủ to lớn sau khi kiếm mang thoáng qua đột nhiên từ trên thân thể rơi xuống!

Pháp tướng kỳ Nguyên Thủy Hung Ngạc, một kiếm chém bay đầu!

– Tiểu tặc, thì ra là ngươi!

Thu Thủy Y Nhân kiếm xoay tròn mà quay về. Một đôi tay đột ngột từ trong hư không đưa ra, nắm thật chặt song kiếm trong tay.

Lục Bình một cước bước ra, toàn bộ thân hình xuất hiện trên bầu trời mặt biển, sau lưng một đạo ngũ thải phi phong chợt lóe mà không có, lạnh lùng nhìn vị yêu tộc cao thủ trước mắt này đã từng giao thủ trong Doanh Ngọc ao đầm.

Một con pháp tướng kỳ tu vi Nguyên Thủy Hung Ngạc không ngờ lại dễ dàng bị một đoán đan điên phong tu sĩ chém chết như thế, bực này rung động mang đến hiệu quả là khó có thể tưởng tượng.

Toàn bộ chiến trường không hẹn mà cùng yên lặng xuống. Hơn mười chỗ nhân yêu hai tộc tu sĩ giao chiến tất cả đều thu tay lại thối lui, chiến trường đột nhiên quỷ dị bình tĩnh lại.

Mấy chục con mắt nhất tề hướng nhìn lại trên người Lục Bình. Thần niệm vô thất giăng khắp nơi trên trời, uy áp pháp tướng mãnh liệt cố gắng có thể làm cho Lục Bình hiển lộ ra vẻ khiếp đảm. Nhưng Lục Bình chẳng qua là bình tĩnh đứng ở nơi đó, bầu không khí do vô số người tạo nên không cách nào tạo thành bất kỳ áp lực nào đối với Lục Bình.

Hừ!

Một tiếng hừ lạnh nổ vang bên tai Lục Bình, gò má của Lục Bình không khỏi kéo kéo: sao phải lại là thủ đoạn này, thật là không thú vị.

Những tiếng hừ lạnh này mới vừa rơi xuống, cách đó không xa trong hư không giống vậy đưa ra một bàn tay. Cái tay này lộ ra khô gầy dị thường, chẳng qua là nhẹ nhàng đẩy về phía Kim Giao đảo chủ Ngao Sấm đối diện Lục Bình. Kim Giao đảo chủ nhất thời như gặp đòn nghiêm trọng, ngực bụng đột nhiên co rụt lại. Cả người bay đi về phía sau đồng thời một ngụm máu tươi cũng theo vẩy vào trên mặt biển.

Nơi xa trên mặt biển đột nhiên truyền tới một tiếng gầm thét:

– Thiên Khang, ngươi muốn ỷ lớn hiếp nhỏ sao?

Một tên lão giả khôi ngô một bước bước ra, đi tới giữa không trung, đúng lúc đem Kim Giao đảo chủ bay tới tiếp lấy, một chưởng vỗ trên phía sau lưng của lão ta, phát hiện Kim Giao đảo chủ chẳng qua là trong ngực bụng bị chấn động, không coi là trọng thương, lúc này mới thoáng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng một đôi mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm chỗ một cái tay khô kia mới vừa lộ ra.

Thiên Khang lão tổ từng bước một từ trong hư không đi ra, nói:

– Trả lễ lại thôi, Ngao Điển ngươi cũng càng sống càng đi về rồi!

Lão tổ Ngao Điển khôi ngô kia sắc mặt tái xanh, nói:

– Chân Linh phái môn hạ đệ tử của người chỉ biết đánh lén, đều là thứ ăn trộm gà trộm chó như vậy sao?

Thiên Khang lão tổ cười “ha ha” một tiếng, nói:

– Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất tộc cũng bất quá chính là hạng người ở đa số thắng thiểu số thôi, chúng ta là cùng với nhau mà!

– Tuy nhiên…

Thiên Khang lão tổ nói tiếp:

– Vãn bối của ta đây lấy đoán đan kỳ tu vi đánh chết một con pháp tướng kỳ thú dữ, coi như là đánh lén đó cũng là một việc kỳ công, lão phu lão rất an ủi a!

– Ngươi!

Ngao Điển lão tổ sắc mặt đỏ bừng, ngón tay chỉ Thiên Khang lão tổ ra sức rơi xuống, trong lỗ mũi lạnh lùng phát sinh một tiếng kêu đau, xoay người lại đem Kim Giao lão tố mới vừa từ dưới một chưởng của Thiên Khang lão tổ lấy được hơi đã hung hăng trợn mắt nhìn một cái.

– Có người nào không biết Thủy Kiếm Tiên Lục Huyền Bình chân nhân kia của quý phái là cao thủ có thể vượt cấp khiêu chiến pháp tướng tu sĩ. Nay cả trưởng bối nhà mình cũng từng bị ba kiếm hai kiếm của hắn đánh chật vật không chịu nổi, té một sưng mặt sưng mũi, có thể đánh bại bạn sinh linh thú của Ngao Sấm tiểu hữu tự cũng không nói ở đây, huống chi là đánh lén!

Một tên yêu tu hùng tráng như thiết tháp giọng nói giống như gầm rống vậy nổ vang bên tai người.

Yêu tu hùng tráng này chính là pháp tướng trung kỳ yêu tu ban đầu Thiên Tuyết lão tổ ở bên ngoài Hoàn Vũ đảo gặp được, cự kình yêu vương Không Kinh.

– Không Kinh đạo hữu lời ấy sai rồi, đoán đan kỳ cùng pháp tướng kỳ khác biệt cực lớn sợ rằng không chư vị đạo hữu ở đây quen thuộc nữa. Thử hỏi dưới cái hào rộng khổng lồ như thế, đều phải bị Chân Linh phái vị tiểu đạo hữu này một kiếm giết rồi, chư vị nên cảm thấy xấu hổ mới phải, thì như thế nào sẽ có mặt mũi tới chỉ trích cử chỉ đánh lén của Lục tiểu hữu đây?

Chỉ nghe Không Kinh này hừ lạnh một tiếng, nói:

– Ngọc Kiếm đạo hữu nói cũng không sai. Vị gọi là Thiên Thuật Chân Linh phái tu sĩ kia thật đúng là nên xấu hổ tự sát!

Ngọc Kiếm phái chưởng phái tu sĩ Ngọc Kiếm lão tổ chẳng qua là khẽ mỉm cười, nhưng không tiếp lời nữa. Nếu là bị người bắt bí lời lẽ, khiêu khích quan hệ của Ngọc Kiếm phái cùng Chân Linh phái, vậy coi như không ổn rồi.

Hai người trong lúc nói chuyện, song phương bên người có mấy tên pháp tướng lão tổ hiện ra thân hình. Lục Bình ở một bên nhìn cũng chợt hít một hơi khí lạnh, vì hắn thấy đây lại toàn là pháp tướng trung kỳ lão tổ!

Lục Bình lúc mới vừa lúc độn tới phía bên này, cũng từng phát hiện người ẩn nặc trong hư không phụ cận, nhưng lại không ngờ sẽ ẩn giấu nhiều người như vậy.

Tuy nhiên Lục Bình ngược lại phát hiện khí tức của Thiên Khang lão tổ, tựa hồ cũng bởi vì duyên cớ Thiên Cầm lão tổ sắp bị thua muốn xuất thủ, vì vậy mới khiến cho khí tức xuất hiện thu liễm có chút khẽ nhúc nhích.

Cũng chính bởi vì sau khi xác nhận Thiên Khang lão tổ, Lục Bình mới dám không chút kiêng kỵ xuất thủ như thế. Nếu không Lục Bình sẽ bởi vì tu sĩ ẩn giấu trong hư không cũng chọn lựa phương thức ổn thỏa hơn viện trợ Thiên Cầm lão tổ.

Chân Linh phái một phe này lấy Thiên Khang lão tổ cầm đầu, Thiên Cầm lão tổ cùng Quách Thiên Sơn lão tổ tổng cộng ba vị pháp tướng tu sĩ. Huyền Linh phái, Thượng Hải tông cùng những môn phái khác cũng có môn hạ pháp tướng tu sĩ hội hợp cùng trung kỳ lão tổ môn phái của mỗi người.

Yêu tộc pháp tướng tu sĩ cũng dần dần bắt đầu hội hợp, lúc trước pháp tướng trung kỳ tu sĩ núp trong hư không cũng hiển lộ ra thân hình.

Tuy nhiên những thứ pháp tướng trung kỳ lão tổ này sau khi hiện ra thân hình, ánh mắt nhìn về phía Lục Bình cũng mang theo từng tia một vẻ kinh dị. Nhưng mà những thứ lão tổ này đều đưa một tia cảm xúc này ẩn giấu rất tốt. Nếu không phải Lục Bình có thần niệm khác hẳn với thường nhân, nhìn bốn phía từng người một ánh mắt tán thưởng, còn tưởng rằng những nhân tộc pháp tướng lão tổ này toàn bộ đều đối với mình lần này xuất thủ đều cực kỳ nhận đồng vậy.

Đều là những kẻ trong nụ cười có giấu đao thương!

Lục Bình biết được lần này tự mình ra tay có chút tùy tiện. Tuy nhiên Lục Bình lại cũng không hối hận, thực lực mình triển hiện có lẽ có thể đưa tới thế lực thù địch âm thầm điên cuồng chèn ép với nhau. Nhưng điều này làm sao cũng không phải là một loại chấn nhiếp hữu hiệu đứng ở ngoài sáng.

Thiên Khang lão tổ thật ra thì cũng chính bởi vì nhìn thấu điểm này, lúc này mới ở Ngao Điển lão tổ ý đồ thông qua thần niệm thần thông kéo đến công kích Lục Bình, quyết định thật nhanh ra tay với Kim Giao đảo chủ Ngao Sấm, cũng đem đánh cho thành trọng thương, vì chính là cấp cho bọn họ lời cảnh cáo đối với về chuyện trong lòng mang ý tưởng khó dò và xấu xa.

Lục Bình xuất hiện khiến cho người muốn quan hệ của song phương ngược lại xuất hiện hòa hoãn. Cuối cùng trừ mấy vị trung kỳ lão tổ lưu lại tựa hồ có thứ gì thương lượng ra, chính là Thiên Cầm lão tổ cùng Thiên Sơn lão tổ cũng tạm thời rời đi.

Lục Bình thấy không có chuyện gì cho mình, lúc này muốn trở về Thiên Linh sơn, không ngờ Thiên Cầm lão tổ lại nói:

– Tiểu tử, hai mươi năm không gặp, tu vi không ngừng đã đề thăng tới đoán đan điên phong. Thực lực không ngờ lại cũng tăng trưởng đến trình độ như thế, xem ra người thật là thành tựu xong cửu phẩm kim đan!

Lục Bình cười “ha ha” một tiếng, nói:

– Đa tạ sư thúc khích lệ!

Thiên Sơn lão tổ lại ở một bên như có điều suy nghĩ, nói:

– Lục sư điệt lúc trước khi thi triển thần thông pháp thuật, phần nhiều là lấy thế đè người, tuy nói tinh thuần dầy cộm nặng nề có thừa, khí sát phạt lẫm liệt là không đủ khả năng. Lần này sau khi bế quan, kiếm thuật thần thông này thi triển ra cũng sát ý doanh thiên, đều nói Lôi Kiếp Chi Thủy kia linh tính cuồng dã. Sau khi tu sĩ dung luyện lực công kích tất nhiên tăng nhiều, xem ra quả thật là danh bất hư truyền!

Thiên Cầm lão tổ chê cười nói:

– Hắn, còn khí sát phạt lẫm liệt chưa đủ, trước khi không ngưng tụ cửu phẩm kim đan cũng đã không biết có bao nhiêu pháp tướng tu sĩ hoặc thương hoặc chết dưới chân của hắn. Khí sát phạt này so sánh người khác đã sớm ngất trời rồi!

Thiên Sơn lão tổ cười nói:

Điều này đương nhiên là tương đối mà nói, tương đối tự thân hắn mà nói, trước khi lên cấp đoán đan điên phong, thần thông pháp thuật của hắn nghiêng về với tinh thuần dầy cộm nặng nề nhiều hơn, sau khi lễ dung luyện Lôi Kiếp Chi Thủy, cũng đem hai cái đó hoàn toàn dụng hợp lên!

Lục Bình không muốn quá nhiều đàm luận chuyện, của mình, vì vậy cười hỏi:

– Hai vị sư thúc, di tàng của Thượng Hải lão tổ kia rốt cuộc là bị người nào đoạt được rồi? Sao Hoàn Vũ đảo bây giờ cũng thành bộ dáng như vậy, chẳng lẽ là bị yêu tộc công phá sao?

Thiên Cầm lão tố cười mắng:

– Tiểu tử ngươi chẳng lẽ không thấy ngọn núi kia dâng lên trên Hoàn Vũ đảo sao? Yêu tộc làm sao có thể công phá Hoàn Vũ đảo!

Lục Bình khai hai tay, nói:

– Đệ tử đang buồn bực. Yêu tộc lúc nào ra nhóm cao thủ này, không ngờ lại dưới tình huống có động đảo pháp tướng tu sĩ trấn giữ, lại có thể thi triển pháp thuật khổng lồ như vậy hơn nữa còn khiến cho nhà người ta thành công. Thần thông này có thể so với Di Sơn Điền Hải muốn lợi hại hơn. Thiên Khang sư thúc tổ cũng không có thực lực này!

Thiên Sơn lão tổ nói:

– Hay là bởi vì di tàng của Thượng Hải lão tổ kia, di tàng của Thượng Hải lão tổ cũng không ở hải vực mà lúc trước yêu tộc chiếm cứ, nơi đó chỉ là một cái giả tàng. Mặc dù bên trong cũng không thiếu thứ tốt, nhưng chân chính di tàng cũng trong Hoàn Vũ đảo, buồn cười Bắc Hải tu luyện giới kể từ sau khi Phi Linh đảo tiêu diệt, liền đem Hoàn Vũ đảo biến thành đảo dành làm tổng cộng cho Bắc Hải các phái, nhưng vẫn không có người phát hiện dưới Hoàn Vũ đảo chôn dấu chân chính di tàng do Thượng Hải lão tổ năm đó lưu lại!

Thì ra là ở hai năm trước, sau khi yêu tộc trải qua đầy đủ chuẩn bị, rốt cục bắt đầu mạnh mẽ khai ích di tàng của Thượng Hải lão tổ, không ngờ trong hải vực bọn họ lúc trước chiếm cứ chỉ là một giả tàng che dấu tai mắt người.

Giả tàng này chẳng những lừa gạt được yêu tộc, hơn nữa đem nhân tộc tu sĩ cũng hấp dẫn tới đây, song phương cùng nhau loạn chiến, ngược lại cũng mỗi người từ bên trong cướp được một ít thứ. Yêu tộc dĩ nhiên là chiếm đầu to, nhưng lại đều là một ít vật tầm thường thôi.

Lúc mọi người ở đây phát hiện không ổn, bởi vì giả tàng khai ích mà dẫn động chân chính di tàng của Thương Hải lão tổ xuất hiện, còn chân chính di tàng cũng chôn giấu trong Hoàn Vũ đảo. Ngọn núi lớn chui lên từ dưới đất trên Hoàn Vũ đảo, mà giờ khắc này trên Hoàn Vũ đảo tu sĩ trọng yếu lại bởi vì bên ngoài biến tranh đoạt đều rời đi nơi đó, chỉ còn dư lại một ít tiểu tu ở trong đó.

Cho nên cuối cùng ngọn núi lớn này dâng lên mang đến động đất mãnh liệt cũng nhất cử đem toàn bộ Hoàn Vũ đảo biến thành phế tích!

Mà nhân yêu hai tộc lại vây quanh di tàng của Thương Hải lão tổ quy chục triển khai tranh đoạt, xung đột càng lúc càng lớn. Cho đến trước khi Lục Bình xuất quan, kích thước nhân yêu hai tộc xung đột đã phát triển đến cấp bậc pháp tướng sơ kỳ tu sĩ. Nếu không phải Lục Bình đột nhiên đánh tới, có lẽ xung đột ở tương lai còn phải tiếp tục thăng cấp cũng nói không chừng.

Lục Bình trở về Hoàng Ly đảo không lâu, từ trong môn phái truyền đến tin tức, nhân yêu hai tộc rốt cục đạt thành xong hiệp nghị, chuẩn bị liên thủ chia nhau di tàng của Thượng Hải lão tổ. Thương Hải tông ngay cả có vạn bàn không muốn, nhưng trên một chuyện chia nhau này, Thương Hải tông lại triệt triệt để để người cô đơn, chính là Huyền Linh phái, Hải Diễm môn cùng đồng minh cũng không muốn Thượng Hải tông độc chiếm di tàng..

Một ngày này, Lục Bình đem Hoàng Kim ốc an đặt trên linh mạch của động phủ, đang hiệp trợ Linh Lung đem hai cái trung hình linh mạch của Hoàng Ly đảo cùng một cái linh mạch trong Hoàng Kim ốc tiếp nối với nhau, để thực hiện linh khí hỗ bổ cho song phương.

Đang lúc này, Lôi lão lục cũng thần thần bí bí đi vào, nói:

– Có người tìm đi tới, ngươi hãy đi xem một chút

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset