Lục Bình gọi Phương thị huynh muội cùng với Tằng Vũ tới. Ba người này cũng đã là dung huyết điên phong tu vi, khoảng cách lên cấp đoán đan kỳ cũng chỉ còn lại có một bước cuối cùng.
Lục Bình đem đồ muốn tìm nhất nhất báo cho ba người, rồi sau đó để cho ba người đến Hoàn Vũ đảo tự đi lịch lãm, đồng thời dặn dò ba người không được tiết lộ mục đích chuyến đi này. Người khác hỏi cứ nói thẳng đi ra ngoài lịch luyện là được.
Suy nghĩ một chút, Lục Bình lại đem mấy tờ đan thải cùng với song thải phá cấm phù giao cho ba người, dặn dò ba người không thể hiển lộ những thứ phù lục này trước mặt người, rồi sau đó lại để cho mấy người bọn họ đi tìm Đại Bảo lấy mấy món pháp khí phòng thân dùng chung.
Tiễn ba người đi, Lục Bình suy nghĩ một chút, lại đem một cái truyền âm pháp kiếm đánh ra ngoài. Ngày thứ hai, Đỗ Gia Lạc kia liền từ Thiên Linh sơn đi tới Hoàng Ly đảo.
Kể từ sau khi Lục Bình trở về Hoàng Ly đảo, Đỗ Gia Lạc đã từng mấy lần tới bái kiến Lục Bình, nhưng mà lại một lần cũng không gặp được. Hắn lại không biết Lục Bình ngay từ lúc trong Bát Cảnh lâu đã từng thấy qua hắn.
– Đệ tử ra mắt sư thúc!
Đỗ Gia Lạc mặc dù cơ hồ là đệ tử định bên trong của Lục Bình, nhưng Lục Bình đã từng dặn dò qua hắn, chỉ có sau khi lên cấp đoán đan kỳ mới có thể thu hắn làm đồ, hơn nữa không để cho hắn để lộ ra quan hệ giữa hắn cùng Lục Bình. Vì vậy, mặc dù hiện nay Đỗ Gia Lạc tu vi đã đạt đến dung huyết tầng tám, mắt thấy sẽ phải lên cấp dung huyết điên phong, một thân thổ hệ công pháp trong Tứ đại đệ tử cũng coi là có chút danh tiếng, nhưng thủy chung không bái sư, chẳng qua là thường theo Lưu Huyền Viễn chân nhân tu luyện.
Lục Bình đem một cái ngọc giản giao cho hắn, suy nghĩ một chút, lại ném cho hắn một cái ngọc bài, nói:
– Ngươi hãy đi Hoàn Vũ đảo tìm kiếm thứ ghi lại trên ngọc giản, sau đó có thể đi Luyện khí điện tìm Trần Luyện đại sư, đem cái ngọc bội này giao cho gã nhìn, gã sẽ biết được làm gì.
Đỗ Gia Lạc nhận lấy đồ đang muốn rời đi, lại bị Lục Bình gọi lại, đem một món đào sinh phụ khí giao cho hắn, nói:
– Trong phù khí này đã bị ta chú đầy chân nguyên, gặp phải tùy thời tùy khắc nguy cơ, chỉ cần kích thích, pháp tướng kỳ tu sĩ trở xuống cũng không làm gì người được. Ngươi chính là cố gắng sử dụng.
Sau khi Hạng Lâu lão tổ lấy được Thượng Hải chung liền ẩn nặc hành tung, không hề xuất hiện trong Bắc Hải tu luyện giới lần nào.
Các phái lão tổ nhận thấy Thương Hải chung có lực sát thương cực lớn đối với ma la, đua nhau hướng vị pháp tướng trung kỳ lão tổ này ở Bắc Hải hạng nhất độc lập độc hành đưa ra hành động mời gọi, không biết sao đều là đá chìm đáy biển không hồi âm.
Lục Bình một lần muốn lợi dụng Linh Lung thông qua ngày đó lúc Hạng Lâu lão tổ dẫn dắt linh mạch trong đất mạch lưu lại dấu vết tìm kiếm đại khái vị trí của Hạng Lâu lão tổ. Nhưng điều bó tay là cô phong sụp đổ, địa mạch thay đổi, toàn bộ Hoàn Vũ đảo thành một mảnh phế tích, chính là bản thân Linh Lung cũng không thể nào nhúng tay.
Mắt thấy thế cục Hàn Băng đảo càng lúc càng khẩn trương, mấy nhà môn phái đều phát ra tin tức, hy vọng Hạng Lâu lão tổ có thể từ đại nghĩa lên đường, xuất thủ tương trợ nhân tộc tu sĩ ngăn cản ma la tấn công.
Tin tức truyền tới, toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới cũng đã phát giác vi diệu, tựa hồ vị Hạng Lâu lão tổ này nếu không xuất hiện, chẳng những phải đắc tội Bắc Hải các phái, hơn nữa còn phải bị toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới bỏ vào phía đối lập. Dù sao tai ương ma la cuốn ùa là cả tu luyện giới, mỗi một người tu sĩ đều có nghĩa vụ đối kháng ma la.
Nhưng nếu là Hạng Lâu lão tổ xuất hiện, Thương Hải chung kia trong tay ông ta còn không thể dưới uy áp của các phái tiếp tục chưởng khống trong tay mình hay không thì còn chưa biết.
Gần đây còn có một tin tức lan truyền, đó chính là Kiều gia lão tổ một trong Bắc Hải mười hai nhà thế lực có pháp tướng lão tổ trấn giữ trong chiến dịch ở Thương Hải di tàng bị Thiên Khang lão tổ một búa giết lầm.
Kiều gia mất đi pháp tướng lão tổ trấn giữ, lo lắng không yên suốt cả ngày, có tin tức nói Chân Linh phái cùng Huyền Linh phái liên thủ chia nhau phân ngạch linh thạch ở Hàn Băng đảo của Kiều gia kia.
Tu nhiên vô luận là Chân Linh phái còn là Huyền Linh phái pháp tướng lão tổ đều không chính diện đáp lại qua chuyện này, phảng phất hai nhà môn phái này căn bản không biết chuyện này vậy.
Nhưng mà điều này ngược lại cũng khiến cho mười một nhà thế lực khác yên lòng. Bọn họ sợ chính là Bắc Hải các đại môn phái tính toán phân ngạch linh thạch trong tay bọn họ.
Những gia tộc thế lực này bình thường chỉ có một hai vị pháp tướng tu sĩ trấn giữ, môn phái căn bản không cách nào thông Bắc Hải chín đại môn phái ít nhất có pháp tướng trung kỳ lão tổ trấn giữ, chống đỡ được như vậy.
Hôm nay thế cục Hàn Băng đảo càng lúc càng nghiêm nghị. Ma la hiển nhiên cũng đã bị linh thạch quáng mạch ở Hàn Băng đảo hấp dẫn, đến lúc đó các đại môn phái kể cả các đại gia tộc tất nhiên sẽ tinh nhuệ ra hết, bảo vệ Hàn Băng đảo.
Nếu là mấy đại môn phái nhân cơ hội tính toán những pháp tướng lão tổ của gia tộc thế lực này, bọn họ đúng thật không phải là đối thủ. Vì vậy, mười một nhà môn phái này cũng lộ ra càng lúc càng đoàn kết.
Cũng may tuy có lời đồn đãi, nhưng các đại môn phái lại thủy chung không động tác mó tay lấy phân ngạch linh thạch của Kiều gia. Điều này làm cho mười một nhà thế lực lúc trước lo âu từ từ buông lỏng xuống.
Hàn Băng đảo gặp phải ma la đánh vào kích thước càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng thường xuyên, toàn bộ Bắc Hải đều ở đây điều binh khiển tướng. Hàn Băng đảo hiện nay có thể nói là vật trọng yếu nhất của toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới, cũng là Bắc Hải tu luyện giới cùng ma la lần đầu tiên đại quy mô hội chiến.
Chân Linh phái cũng đang không ngừng làm chuẩn bị, Lục Bình hiển nhiên cũng ở trong nhóm bị triệu tập. Tuy nhiên trước khi đi Hàn Băng đảo, chỗ của Thiên Lô lão tổ đã truyền lời tới, muốn hắn luyện chế mấy lò Hoàn Hồn đan trước.
Hoàn Hồn đan là đan phương kỳ dị mà Lục Bình trong Thanh Giản động phủ tìm được có thể chữa trị tu sĩ bị tổn thương thần niệm. Đối tượng chính là tu sĩ bị tu ma phệ hồn thần thông làm bị thương nặng. Mà tài liệu chủ yếu luyện chế Hoàn Hồn đan chính là phệ hồn tinh trên người tu ma.
Phẩm cấp của Hoàn Hồn đan phải nhìn phẩm cấp của phệ hồn tinh cao thấp mà định, thông qua phệ hồn tinh của Đại tu ma luyện chế Hoàn Hồn đan có thể chữa khỏi tu sĩ bị Đại tu ma phệ hồn thần thông làm bị thương nặng. Mà phệ hồn tinh của Huyết tu ma luyện chế Hoàn Hồn đan giống vậy có thể chữa khỏi Huyết tu ma làm tu sĩ bị thương nặng.
Đợi đến sau khi Lục Bình cùng Thiên Lô lão tổ luyện chế hoàn thành mấy lò Hoàn Hồn đan, Hàn Băng đảo nơi đó đã đánh như hỏa như đồ, song phương đều chết thảm trọng. Chỉ Chân Linh phái một phe này, mặc dù có Huyền Thần chân nhân tự mình trấn giữ chấp chương tử mẫu khiên dẫn đại trận, nhưng khoảng thời gian này đoán đan kỳ tu sĩ vẫn lạc nghe nói cũng vượt qua con số hai vị, những môn phái khác càng không cần phải nói.
Nhưng mà đây cũng là bởi vì Chân Linh phái ở Hàn Băng đảo chiếm cứ khu vực lớn nhất, vì vậy diện tích phòng thủ hiển nhiên cũng lớn. Mặc dù thực lực của Chân Linh phái hiện giờ có thể nói là có một không hai Bắc Hải tu luyện giới, nhưng chỉ có thể cận chiến tiếp xúc dùng cứng đối cứng như vậy, thời gian lâu dài tỷ lệ tử vong hiển nhiên cũng nghiêm trọng.
Trừ người vẫn lạc ra, người bị thương nhiều hơn, cũng may khoảng thời gian này toàn bộ Đan các trên dưới bắt đầu toàn lực vận chuyển, cộng thêm có Lục Bình trợ giúp, các loại đan dược chữa thương của Chân Linh phái cũng coi là đầy đủ, giảm bớt không ít tổn thất cho Chân Linh phái.
Một ngày nọ, Lục Bình rốt cục hoàn thành nhiệm vụ Thiên Lô lão tổ ban thưởng, nghĩ tới mình lập tức muốn đi Hàn Băng đảo, liền đi tới Luyện khí điện.
Sau khi đem chín cái trung hình linh mạch dẫn dắt tới, hối vào trong chủ mạch của Thiên Linh sơn linh mạch, toàn bộ độ dày linh khí ở Thiên Linh sơn đã tăng lên rõ ràng.
Tuy nói Chân Linh phái hết sức làm chậm lại quá trình đề thăng này, để tránh đưa tới quá nhiều người nghi ngờ, nhưng với loại thần niệm cực kỳ dài này của Lục Bình cùng với người đối với linh khí cực kỳ nhạy cảm mà nói, cũng cực kỳ rõ ràng.
Trần Luyện xa xa thấy Lục Bình, liền ngoắc hắn, nói:
– Vừa đúng người đã đến rồi, cũng tiết kiệm ta lại đi tìm ngươi!
Lục Bình cười nói:
– Không sai, bây giờ cũng đã lên cấp đoán đan hậu kỳ, xem ra thành tựu luyện khí tông sư đương nhiên không thành vấn đề!
Trần Luyện ném một cái Thông Linh Ngọc Bội cho hắn, nói:
– Nặc, đây là ngọc bội của ngươi. Ta đã ngưng tụ hai đạo thông linh bảo cấm ở phía trên, cơ hồ phẩm chất tự thân của khối Thông Linh Ngọc Bội này đã đạt đến cực hạn, muốn tăng lên tiếp nữa, chỉ sợ cũng phải tìm linh tài tốt hơn rồi!
Lục Bình đem ngọc bội cầm trong tay chơi, sau khi treo ở bên hông xuyên thấu qua Tam Thanh Chân Đồng thì có thể nhận ra được một đoàn bảo quang mông lung tràn ngập trên Thông Linh Ngọc Bội.
Lục Bình lại lấy ngọc bội xuống lần nữa, nói:
– Ngọc bội kia còn là ta lúc bái sư, sư tỷ đưa lễ ra mắt, vốn chỉ là muốn luyện chế một món đỉnh cấp pháp khí, ai ngờ sau đó trùng hợp trong tay có chút linh trân thích hợp, vì vậy một đường đem đề thăng tới bây giờ.
Trần Luyện nói:
– Thông Linh Ngọc Bội này mặc dù cũng coi là kỳ trân, cũng đủ trân quý. Những loại vật này dù sao có tiên thiên hạn chế, linh khí có thể tụ tập đối với người ta mà nói cơ hồ chính là cửu ngu nhất mao, đối với đoán đan sơ kỳ tu sĩ tu luyện cũng còn có chút chỗ dùng. Tuy nhiên ngươi nếu có thể tìm được Vạn Niên Linh Ngọc, thì có thể đem để thăng tới cấp bậc Dưỡng Linh pháp bảo. Nói như vậy là được có thể có chút chỗ dùng đối với tu sĩ như ta vậy. Hơn nữa sau khi dùng Vạn Niên Linh Ngọc đem đề thăng phẩm chất, ngày sau chưa chắc không có tư cách khiêu chiến lôi kiếp thành tựu linh bảo!
– Vạn Niên Linh Ngọc làm gì là dễ dàng tìm được như vậy. Vật kia so sánh với thiên cấp thượng phẩm linh vật đều không rơi xuống hạ phong. Có một khối Vạn Niên Linh Ngọc cũng có thể đủ trực tiếp luyện chế linh bảo rồi, làm gì còn dùng để thăng khối Thông Linh Ngọc Bội này!
Lục Bình lại có Linh Lung tửu đỉnh nơi tay, những vật này ở bên người xem ra trân quý hiển nhiên đã sớm nhìn không thuận mắt.
Lục Bình trong ánh mắt kinh ngạc của Trần Luyện đem ngọc bội lại lần nữa đổ cho gã, nói:
– Ngươi nói không sai, Thông Linh Ngọc Bội này nguyên cũng không phải là vì ta mà đề thăng, qua mấy ngày có thể có một tiểu tử sẽ mang theo ngọc bài của ta tìm người, đến lúc đó chính là người đem ngọc bội kia giao cho hắn!
Trần Luyện cười nói:
– Ha, có thể khiến cho người xem trọng như vậy, chẳng lẽ ngươi lại muốn thu đồ đệ rồi? Tuy nhiên ngọc bội kia ngược lại chánh hợp dùng!
Lục Bình chẳng qua là gật đầu một cái, cũng không nói tiếng nào, mà là đem một cái ngọc giản giao cho Trần Luyện, nói:
– Ngươi xem cái này một chút trước đi!
Trần Luyện nghi ngờ cầm tới ngọc giản, thần niệm dò xét nội dung bên trong, chỉ chốc lát sau mới cau mày, nói:
– Sao ngươi nghĩ tới luyện chế vật này? Năm đó nhiều người muốn luyện chế vật này, nhưng không một người thành công!
Lục Bình thẳng hỏi:
– Có thể luyện chế hay không chứ? Trần Luyện trầm ngâm một ít, nói:
– Luyện chế Thương Hải chung trong trong ngoài ngoài cơ hồ cũng đã bị năm đó tu sĩ lục lọi dò ra nắm bắt hết tám chín phần mười. Dĩ nhiên là có thể luyện chế, nhưng sau khi luyện chế lại thủy chung không có hiệu quả sát thương đặc thù chân chính mà Thương Hải chung nhằm vào tu ma như vậy!
Lục Bình chăm chú hỏi:
– Thật đúng là đem Thương Hải chung nghiên cứu thấu rồi chứ?
– Dĩ nhiên,…
Dưới ánh mắt chăm chú của Lục Bình, Trần Luyện thu liễm thần sắc khẳng định, nói:
– Dù sao Thượng Hải chung trừ Thượng Hải lão tổ cùng với bây giờ là Hạng Lâu lão tổ, không phải là người nào cũng không tự tay tiếp xúc qua món bảo vật này!
Lục Bình “hừ” một tiếng, nói:
– Chính là tiếp xúc được vật thật cũng chưa chắc là có thể luyện chế ra!
Trần Luyện ánh mắt sáng lên, nói:
– Ngươi có phải phát hiện gì hay không?
Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:
– Cũng không nói chính xác, trừ tiểu tử cấm ngọc bài tới tìm ngươi ra, xem ra sẽ còn có ba đệ tử tới tìm ngươi, bọn họ sẽ mang đến một ít linh tài nguyên quáng. Người đến lúc đó nhìn cho một ít tưởng thưởng, sau đó tinh luyện những thứ linh tài quáng này giao cho ta, sau đó chúng ta hợp lực lịch luyện chế một phen, vạn nhất có thể thành công đây!
Trần Luyện rõ ràng đối với Thượng Hải chung hứng thú không lớn, có lẽ duyên cớ là bởi vì gã không cho là có thể luyện chế thành công, nhưng mà sau khi nghe Lục Bình nói tinh luyện linh tài nguyên quáng đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nói:
– Nói đến tinh luyện nguyên quáng, ngược lại khiến cho ta nhớ tới trong tay người có một loại Đề Thuần thuật cực kỳ cao minh, trùng hợp các loại linh tài cần để đề thăng ‘Sơn Băng’ của ngươi đã chuẩn bị xong, còn kém cuối cùng đề thăng phẩm chất pháp bảo, ngưng tụ Dưỡng linh bảo cấm. Đây chính là ta lần đầu tiên nếm thử ngưng tụ Dưỡng linh bảo cấm. Đề Thuần thuật kia của người đối với Sơn Băng đề thăng lên thành Dưỡng Linh pháp bảo có chỗ hữu dụng rất lớn!
Lục Bình cười nói:
– Ngươi đây chính là bắt trang đinh, trên người ta còn có nhiệm vụ của sư môn!
Trần Luyện cười nói:
– Không phải là chuyện của Hàn Băng đảo sao? Nơi đó đánh thiên hôn địa ám, bao nhiêu pháp tướng lão tổ ở đó án binh bất động, thêm một mình ngươi là có thể thay đổi cục diện, thắng lợi khải hoàn sao? Chuyện này của ta có thể trọng yếu nhiều so với ngươi đi Hàn Băng đảo!
Lục Bình suy nghĩ một chút cũng đúng. Nếu là Trần Luyện lần này có thể đề thăng thành công, đó chính là vị luyện khí tông sư thứ hai của Chân Linh phái kể sau Thiên Giang lão tố. Đạo lý này ý nghĩa cũng không ít bao nhiêu so với Đan các luyện đan tông sư, môn phái là vạn vạn không ngăn trở.
Sau ba tháng, trong Luyện khí điện truyền tới một tiếng nổ trầm muộn, mặt đất một trận chấn động kịch liệt. Toàn bộ Luyện khí điện cũng bắt đầu lay động, tựa hồ toàn bộ Luyện khí điện đều muốn bị rung sụp vậy.
Không ít luyện đan sư đua nhau từ trong Luyện khí điện chạy ra, lại thấy Thiên Giang lão tổ đang xa xa đứng ở cửa một tòa luyện khí thất.
Khi mọi người ở đây không rõ thì, luyện khí thất đột nhiên khai ra, mặt Lục Bình tiều tụy và Trần Luyện một thân dơ dáy hồi đầu thổ kiểm từ bên trong trước sau đi ra. Tuy nhiên hai người lại đều không che giấu sắc mặt vui mừng trong ánh mắt.