Chương 933: Bản nguyên tinh hoa

Bản nguyên tinh hoa

Nếu đã dò sáng tỏ hư thực những thứ ma la này, Lục Bình hiển nhiên không hứng thú lại đi tìm ra tên này tiếp theo tên để giết chết bọn hắn, vì vậy gọi mấy người bọn Tam linh ra, đem nhiệm vụ tiêu diệt ma la đóng cho mấy người bọn họ.

Tam linh đã dưới Lục Bình dặn dò tận lực chậm lại tu vi tăng trưởng, đem tuyệt đại đa số tinh lực đều đặt trên cơ sở củng cố, nhưng tu vi cũng đã đạt đến đoán đan tầng tám. Lấy Tam linh Bích Hải linh xà đích truyền huyết duệ đỉnh cấp huyết thống, mặc dù không thể nào có thực lực yêu nghiệt giống như Lục Bình vậy, nhưng đoán đan điên phong tu sĩ bình thường phải từ trong tay bọn họ đòi được tiện nghi cơ hồ không thể nào. Mà ba người liên thủ, chính là pháp tướng sơ kỳ tu sĩ cũng tuyệt khó khăn từ trên người bọn họ chiếm được thượng phong.

Về phần Lục Đại Quý tu vi mặc dù thiếu chút nữa, nhưng tu vi đã đạt tới đoán đan bốn tầng. Bản thân hắn thì có năng lực phòng ngự, nếu là cùng người đối chiến, có lẽ không phải là đối thủ của đồng cấp tu sĩ, nhưng bàn về cùng bị đánh, chỉ sợ sẽ là đoán đan sáu tầng tu sĩ cũng khó mà làm hắn bị thương chút nào.

Lục Bình nhất mực vị dự tính muốn đi Nam Hải một chuyến, trừ nghiên cứu kiến thức một phen phong thổ nhân tình của Nam Hải tu luyện giới ra, Quy đạo nhân năm đó lưu lại đích truyền huyết mạch duy nhất là Phách Quy nhất tộc tu sĩ cũng là một đạo phong cảnh đặc biệt của Nam Hải.

Lục Đại Quý nguyên vốn miễn cưỡng chỉ có thể coi là một loại trung cấp yêu thú, sau khi dung huyết kỳ dung luyện một loại yêu quy huyết mạch cùng Phách Quy nhất tộc có chút liên hệ, cho nên mới đem phẩm chất tự thân đề thăng tới tương đương với tiêu chuẩn thượng cấp yêu thú. Nếu không Lục Bình cũng không để cho hắn đến trong huyết động này tham dự nhiệm vụ tiễu trừ ma la.

Lục Cầm nhi nguyên vốn không muốn đi ra, trong huyệt động này sau khi bị Lục Bình phá vỡ cấm chế của cửa động đã sớm bị nước biển tràn vào. Lục Cẩm nhi phong hỏa song tu, ở dưới đáy biển đấu pháp không phải là sở trường của nàng.

Tuy nhiên nàng bây giờ cùng Tam linh đều đoán đan tầng tám tu vi, thậm chí thời gian lên cấp đoán đan tầng tám còn trước cả Tam linh. Thực lực của nàng cùng Tam linh không phân cao thấp. Hoàn cảnh đáy biển mặc dù ảnh hưởng thực lực của nàng phát huy, nhưng cũng không coi là có nhiều nghiêm trọng.

Lục Bình sau khi thả cả bọn ra liền để cho chúng tùy ý hành động, trừ Đại Quý cùng Lục Cầm nhi liên thủ ra, Tam linh đều đơn độc hành động.

Mà bản thân Lục Bình cũng một đường đi về phía đầu nguồn của đại hình linh mạch dựa theo cảm giác của thần niệm.

Trong huyết động này mặc dù tứ thông bát đạt, nhưng lại giống như nhánh cây vậy, có một cái thân cây chủ yếu. Cái thân cây chính này là chỗ đầu nguồn của cái đại hình linh mạch trên bảo thuyền năm đó.

Mà ở chỗ đầu nguồn này, một đạo cấm chế vô hình cũng đem huyệt động ngăn cách với đầu nguồn ra.

Lục Bình đưa tay chợt nhận một cái về phía cấm chế. Ánh sáng màu tím lam thật nhanh lấy chưởng tay của Lục Bình làm trung tâm tràn ngập bốn phía.

Nhưng chân nguyên màu tím lam của Lục Bình chỉ tràn ngập hết diện tích một thước. Bốn phía đạo cấm chế này liền nổi lên quang vựng màu trắng, rồi sau đó quang vựng hội tụ về trung ương. Chân nguyên màu tím lam của Lục Bình tràn ngập ra ngoài nhất thời bị đè ép, cuối cùng lui về trong bàn tay.

Thủ chưởng của Lục Bình đột nhiên chấn động, cả người đều bị đẩy lui về phía sau hai ba bước mới đứng vững, trên mặt lộ ra thần sắc kinh nghi bất định.

Cấm chế này nếu thật là do huyết tu la hoặc là huyết ma bày ra, nhất định là sẽ không bền bỉ như vậy. Như vậy thân phận người khai mở chỗ sào huyệt này của ma la lộ ra rất rõ ràng: ít nhất cũng là một vị Ngọc tu la!

Ngày đó trong cuộc chiến Hàn Băng đảo, đại quân ma la tổng cộng xuất hiện Ngọc tu la bất quá bốn con. Hiện nay đều bị pháp tướng trung kỳ tu sĩ của Bắc Hải nhận yêu hai tộc liên thủ đuổi giết, cũng không biết chỗ sào huyệt này có phải là một con trong bốn con Ngọc tu la hay không?

Còn về việc chỗ sào huyệt này mặc dù không có khả năng do A tu la khai ích, nhưng tu luyện giới trước giờ đại kiếp trải qua mấy vạn năm, sào huyệt của huyết tu la cùng với Ngọc tu la phát hiện qua không ít, nhưng lại không có người nào phát hiện sào huyệt của A tu la. Lục Bình cũng không nhận ra mình lệ có thể có may mắn như vậy, vừa tới là liền phát hiện sào huyệt của A tu la mà tu luyện giới chưa từng thấy qua.

Nếu đã biết được thân phận tu la bày tầng cấm chế này, Lục Bình cũng có phương thức ứng đối. Trong tay ánh sáng chợt lóe, một đạo phá cấm phù lóe ra năm đạo sắc thái xuất hiện trong tay của Lục Bình, vỗ tới tầng cấm chế này.

Ngược lại không phải là nói bản thân của Ngọc tu la này bày cấm chế lại khó có thể phá giải như vậy, mà là tầng cấm chế này của Ngọc tu la liên kết qua lại cùng đầu nguồn đại hình linh mạch phía sau khi, lúc này mới khiến cho Lục Bình không thể không quyết định sử dụng một tờ ngũ sắc phá cấm phù quý báu.

Chỉ mong đầu nguồn của cái đại hình linh mạch này có đủ đồ làm Lục Bình bỏ ra một tờ ngũ sắc phá cấm phù này!

Ngũ sắc quang mang nhanh chóng lan tràn trên quang mạc, rồi sau đó ánh sáng đột nhiên sáng choang, trong nháy mắt đem tầng ánh sáng này băng hủy. Lục Bình nhấc chân đang muốn đi tới phía sau cấm chế, chợt quát to một tiếng không ổn, liền thấy mấy chục con tu la núi phía sau tầng cấm chế này phát một tiếng quát, ào ào đem bạn sinh pháp bảo, bán sinh pháp khí của mỗi con đánh tới Lục Bình.

Tầng quang mạc này mặc dù có thể chống đỡ được Lục Bình, cũng ngăn che hết thần niệm của hắn dò xét, nhưng tựa hồ lại cũng không làm trở ngại ma la tiến vào trong đó.

Lục Bình không ngờ sau tầng quang mạc này còn cất giấu một đám nhiều ma la như vậy. Sau khi cấm chế quang mạc mở ra, thiếu chút nữa liền rơi vào bẫy mai phục của chúng.

May mà lúc trước Lục Bình vì không sử dụng Tị Thủy Nguyệt Minh Châu, nên đem Quải vân phàm khoác ở trên người chống đỡ thủy áp của đáy biển, mấy chục đạo công kích này đồng loạt đánh vào trên người Lục Bình, nếu là đổi làm lúc trước đây, hắn ít nhất cũng rơi vào cục diện bị trọng thương. Nhưng bây giờ có Quải vân phàm lôi kiếp linh bảo hộ thân như vậy, những thứ công kích này đánh vào giỏi lắm khiến cho hắn trong lúc nhất thời xao động không dứt.

Mặc dù như thế, trong lòng Lục Bình đã sớm giận dữ không nguôi. Lần này nếu không phải có Quải vân phàm hộ thân, Lục Bình nhất định là phải chịu thua thiệt. Lục Bình đưa tay vỗ một cái ở ngực, Thất Bảo Lôi Hồ bay lên trời, tung ra một hơi chính là bảy đạo lôi chúc thần thông bay về phía mấy chục con ma la vốn đã đại loạn sau một kích không hiệu quả đối với Lục Bình.

Mặc dù Thất Bảo Lôi Hồ hiện nay chưa ngưng tụ xong đạo dưỡng linh bảo cấm thứ bảy, đan chức tính lôi thuật thần thông cũng không đạt tới cấp bậc đại thần thông, nhưng uy năng cũng đã không thể khinh thường. Huống chi bảy đạo âm lôi cùng đánh xuống, trong nháy mắt đem mấy chục con ma la này cùng bao phủ ở bên trong.

Tu vi của tiểu ma la chưa từng đạt tới cấp bậc đoán đan kỳ, ngay cả một đạo âm lôi cũng trải qua không chịu nổi. Cho dù là đại ma la dưới lối quang dày đặc như vậy cũng không kiên trì được ba bốn đạo liền bị đánh thành tro bụi.

Chỉ có mấy con đại tu la tương đương với cấp bậc đoán đan hậu kỳ còn có thể thoát được tánh mạng dưới phen tứ ngược này của Thất Bảo Lôi Hồ. Nhưng theo sát Lục Bình đem Thất Bảo Lôi Hồ lay động, một đạo thất thải thần lôi phun trào ra. Mấy con tu la này nhất thời tan thành mây khói.

Ngay vào lúc này, Linh Lung từ sau lưng Lục Bình nhảy ra ngoài, chỉ vào một đoàn chất lỏng màu xanh nhạt trong một cái ao nhỏ cách đó không xa, kêu lên:

– Ha, Bản Nguyên Tinh Hoa!

Lục Bình ngẩn ra, khi đó mới phát hiện lúc này quanh người đã bị một cổ linh khí nồng đặc hơn bao vây lại, hắn giương mắt nhìn, liền thấy đầu nguồn linh mạch khai ích một ao nhỏ. Trong ao nhỏ chứa đựng tràn đầy chất lỏng màu trắng sữa, chính là thiên cấp thượng phẩm Thủy chúc tính linh vật Linh Mạch Tinh Nhũ!

Nhưng Lục Bình đã biết qua Linh Mạch Tinh Nhũ cũng không thể đưa tới bao nhiêu hứng thú cho hắn, chân chính làm Lục Bình chạy tới phấn chấn chính là một đoàn chất lỏng màu xanh da trời lớn chừng quả đấm bị Linh Mạch Tinh Nhũ bao phủ ở trung ương, chính là Thủy chúc tính Bản Nguyên Tinh Hoa!

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset