Lục Bình ở cách ba trượng bên ngoài hồ sen Bạch Ngọc lần nữa khai ích một chỗ linh điền ba thước vuông, rồi sau đó Lục Bình từ trong túi lấy ra hai khối đất kích cỡ bằng đầu ngón tay. Một khối đất màu vàng, một khối đen đen bóng như có dầu ra.
Một khối tức thổ, là thượng cấp thiên địa kỳ vật; một khối tức nhưỡng, là thiên cấp trung phẩm linh vật, chính là bảo vật mà Lục Bình phổ thật là lớn khí lực từ trong tay Thiên Khang lão tổ chọn đổi lấy.
Lục Bình không chút do dự bóp vỡ hai khối thổ khối này thành bụi phấn, sau đó đều đều xức trên mặt đất, xong rồi còn vỗ vỗ hai tay, tự hồ sợ không một viên bụi đất rơi vào trong thổ nhưỡng.
Rồi sau đó Lục Bình lúc này mới đem từng đạo một Thổi Linh thủ quyết phức tạp đánh vào trên hạt giống của Tam Linh Ngũ Hành diệp. Đây là thượng đẳng Thôi Linh bí thuật mà Lục Bình từ chỗ của Thiên Lô lão tổ chọn đổi lấy được.
Sau khi đem hạt giống chân vào trong đất, Lục Bình lại từ trong trữ vật pháp khí lấy ra một cái bình ngọc, từ bên trong đồ ra một cổ chất lỏng xanh biếc. Một cổ hương các loại cỏ cây nhất thời bắt đầu tán dật, tay phải của Lục Bình một đòn, một đạo chân nguyên vô hình ngay cả mùi thơm tán dật này cũng ngăn lại hết.
Đây là một loại linh dịch bản thân Linh Lung cất chế ra, đối với thôi sinh cỏ cây cực kỳ hữu dụng. Bởi vì số lượng cực ít, Lục Bình bình thường đều dùng linh thủy pha loãng sau đó lại thi triển “Hành vấn Bố Vũ quyết” cho tất cả linh điển trong Hoàng Kim ốc, giống như hôm nay trực tiếp đổ cả một bình linh dịch xuống trong đó như vậy, chính là ngay cả Đào thụ yêu cùng Bạch Ngọc Liên Hoa đều không hưởng thụ qua đãi ngộ.
Lục Bình sau khi thi triển xong cấm chế đem linh dịch thấm ướt thổ địa cầm giữ phòng ngừa linh khí tán dật, hắn lúc này mới đem kim mộc thủy hỏa thổ năm loại chúc tính huyền cấp hạ phẩm linh vật dựa theo thứ tự ngũ hành tương sanh bái phỏng ở bốn phía hạt giống.
Trong cảm giác thần niệm của Lục Bình, có thể rõ ràng nhận ra được trong năm loại linh vật tựa hồ có thứ gì thấm vào trong mầm móng vậy.
Lục Bình trong lòng vui mừng, điều này tỏ rõ hạt giống Tam Linh Ngũ Hành diệp đã bắt đầu thức tỉnh. Lục Bình sợ nhất chính là hạt giống này bởi vì duyên cớ rất lâu mà thành một hạt bỏ đi, bây giờ nhìn lại cũng là một tràng mình lo sợ hão huyền.
Thấy như vậy, Lục Bình lúc này mới thận trọng từ trong ngực lấy ra một cái hộp dùng địa cấp thượng phẩm linh vật ngàn năm Cấm Linh mộc chế thành. Cấm Linh mộc này bản thân có một loại hiệu dụng kỳ lạ, chính là có thể phòng cấp linh khí, chính là vật được rất nhiều trận pháp sư thi triển phong ấn trận pháp hoặc là các loại phong ấn pháp thuật cực kỳ yêu thích. Bình thường tu sĩ sử dụng phong linh hộp đều bột bên trong xâm nhập hết Cấm Linh mộc, mà giống như Lục Bình trực tiếp dùng một khối Cấm Linh mộc chế thành cái hộp như vậy cũng hết sức hiếm thấy, nếu để cho người thấy tất nhiên phải hổ lớn phá của.
Hồ Lệ Lệ trong tay thì có một khối mộc bài do linh mộc chế thành như vậy, chính là một món bố trận khí cụ mà Lục Bình tìm cho nàng sau đó tự mình chế thành, lúc ấy tiện sát hết không ít Chân Linh phái trận pháp sư. Chính là Huyền Thần chân nhận thấy cũng từ trong tay Hồ Lệ Lệ muốn cầm đi chơi mấy ngày.
Phong linh hộp này trọng yếu như vậy, đồ chứa đựng bên trong hiển nhiên cũng không phải chuyện đùa.
Sau khi khai ích phong linh hộp, ba viên đan hoàn màu vàng kích cỡ không đồng nhất xuất hiện trước mặt của Lục Bình.
Mộc Loan kim đan!
Lục Bình năm đó lúc ở Trung Thổ Doanh Sơn tiên viện, từ trong một chỗ bí cảnh không gian của Doanh Thiên phái để lại đoạt được. Ba viên Mộc Loan kim đan này theo thứ tự là một viên Mộc Loan sở lưu đoán đan trung hậu tam kỳ tu vi.
Công hiệu lớn nhất của Mộc Loan kim đan chính là có thể trong thời gian cực ngắn đem một ít linh thảo đặc định thôi sanh thành thục. Đây cũng là một nguyên nhân trọng yếu nhất năm đó Mộc Loan nhất tộc gặp phải tu luyện giới hủy diệt đả kích.
Lục Bình trực tiếp cầm viên kim đan đoán đan trung kỳ kia lên, trong tay bấm ra một đạo pháp quyết, muốn kích thích viên kim đan này tới thúc giục Tam Linh Ngũ Hành diệp.
Tuy nhiên pháp quyết trong tay của Lục Bình cuối, cùng cũng dẫn mà không phát. Sắc mặt biến ảo chốc lát, Lục Bình tựa hồ hạ quyết tâm vậy, đem viên kim đan này thả trở về, mà là lấy ra viên kim đan đoán đan hậu kỳ lớn nhất kia.
Lục Bình cắn răng, cố nén trong lòng không thôi, bàn tay thật nhanh bấm ra một trăm lẻ tám đạo Thôi Phát linh quyết. Từng cổ một sinh cơ nhất thời từ trong kim đan buông thả ra, trực tiếp rót vào trong hạt giống của Tam Linh Ngũ Hành diệp. Lục Bình thậm chí có thể nhận ra được cái hạt mầm vốn màu xanh như ngọc lúc này trở nên càng thêm xanh biếc, sinh cơ tích chứa bên trong tựa hồ tùy thời đều bồng bột phát ra vậy.
Pháp quyết thi triển xong, kim đan treo ở bầu trời của hạt giống đem sinh cơ bên trong cuồn cuộn không ngừng rót vào trong hạt giống. Mà Lục Bình là bày một đạo cấm chế phía bên ngoài, phòng ngừa Tử Tinh phong hoặc là mấy đầu linh thú thủ hạ bởi vì tò mò mà lầm vào trong đó, lúc này mới tạm thời thối lui ra khỏi Hoàng Kim ốc.
Ba ngày sau, Lục Bình trở lại nhìn loại hạt giống này thì năm loại linh vật trưng bày chung quang hạt giống đã đem linh tính trong đó hao hết, mà sắc trạch mặt ngoài của Mộc Loan kim đan trôi lơ lửng trên bầu trời cũng lộ ra hơi có chút ảm đạm.
Những hạt giống kia cũng đã thành công manh phát, trên một cây giống dài ba tấc đã xuất hiện chiếc lá cây thứ nhất.
Lục Bình thầm nói Mộc Loan kim đan quả thật danh bất hư truyền, chỉ cần bây giờ đem cây giống này thải xuống, lập tức là có thể chữa trị dung huyết sơ kỳ tu sĩ bị tổn thương bản nguyên, khiến cho lập tức tăng trưởng hồi phục tu vi.
Lục Bình hiển nhiên sẽ không làm mua bán giết gà lấy trứng như thế này. Hắn chẳng qua là lấy ra hết ngũ hành linh vật bỏ hoang, lần nữa để đưa hết năm loại huyền cấp trung phẩm ngũ hành linh vật.
Sáu ngày sau, Tam Linh Ngũ Hành diệp dài ra chiếc lá cây thứ hai. Lục Bình lần nữa thay đổi huyền cấp thượng phẩm ngũ hành linh vật, cho đến chín ngày sau, cái lá cây thứ ba mới mọc ra.
Lần này Lục Bình trực tiếp đổi địa cấp hạ phẩm linh vật, một bực sau này chính là thời gian ba mươi này, năm loại địa cấp hạ phẩm linh vật linh tính hao hết. Mà Tam Linh Ngũ Hành diệp cũng đã dài ra tới cái lá cây thứ tư.
Cơ Huyền Hiên vì Lục Bình luyện chế Thân Ngoại Hóa Thân vào khoảng một thước này mặc dù đường cong của gương mặt loáng thoáng là bộ dáng của Lục Bình, nhưng toàn bộ cũng điêu khắc thành một mô hình đồng tử, mặt trẻ nít mập tròn cùng với thân hình hơi có vẻ thịt thịt còn hiện ra mấy phần khả ái.
Dù sao chẳng qua là người khôi lỗi kích cỡ một thước, Cơ Huyền Hiên có lẽ cũng cân nhắc đến sự cảm thụ tự thân của Lục Bình, lúc này mới bắt chước bộ dáng của hắn khi còn bé làm thành cái bộ dáng này.
Tuy nhiên sau lưng Thân Ngoại Hóa Thân này lại còn đeo một thanh tiêu mộc kiếm dài khoảng năm đốt ngón tay. Điều này cũng khiến cho bộ dáng hóa thân này mới nhìn qua khả ái vô cùng lại thêm một phần anh vũ. Mà một thanh tiểu mộc kiếm này dĩ nhiên là vũ khí khi hóa thân sử dụng, cái này ngày sau sợ rằng còn phải Trần Luyện xuất thủ tương trợ.
Nhưng mà dù vậy, thanh tiểu mộc kiếm này dùng thân chính thụ tâm của Thương liễu thụ ngưng luyện mà thành nên bản thân nó cũng có chất liệu không dưới Dưỡng Linh pháp bảo.
Lục Bình khoảng thời gian bế quan này chủ yếu chính là hai chuyện. Một chuyện là thôi sinh Tam Linh Ngũ Hành diệp, mà chuyện thứ hai dĩ nhiên là muốn đem Thân Ngoại Hóa Thân này hoàn toàn luyện hóa từ tâm, trừ cái đó ra chính là cách mỗi mấy ngày đợi đến lúc Hồ Lệ Lệ trở về động phủ nghỉ ngơi, hai người ngồi chung một chỗ ôn tồn chốc lát mà thôi.
Sau khi Tam Linh Ngũ Hành diệp kia mọc ra chiếc lá thứ tư ước chừng dùng ba mươi ngày, điều này làm cho Lục Bình trong lòng hơi có chút bất an.