Chương 998: Đuổi giết Hi Di

Đuổi giết Hi Di

Lục Bình tung người ra, ngăn lại mười mấy tên tu sĩ này chuẩn bị tiến vào trong khu vực núi lửa do Chân Linh phái khống chế, nói:

– Trong dãy cự hình hỏa sơn này bị lửa độc ngưng tụ độc vụ tràn ngập, tổn thương đối với chân nguyên của tu sĩ có ảnh hưởng tiềm di mặc hóa, nếu thời gian lâu dài sợ rằng đối với các vị sau này tu hành bất lợi. Lửa độc này dị thường khó đeo bám, tuy nhiên ta nơi này cũng có một loại độc hỏa, cũng có thể khắc chế độc vụ trong dãy núi lửa. Nếu là đệ tử tự nghĩ không chuẩn bị sẵn sàng có thể từ chỗ này của ta nhận lấy một đóa độc hỏa tránh độc, đợi đến sau khi từ trong dãy núi lửa trở về chính là đem hỏa diễm lần nữa trao đổi!

Độc tố có thể làm cho một tên luyện đan tông sư đều cảm giác được khó đeo bám hiển nhiên khiến cho lòng của Chân Linh phái mười mấy tên đoán đan kỳ tu sĩ này thất thượng bát hạ. Họ thấy Lục Bình đem một đóa hỏa diễm đen nhánh như vị bày ở trong tay, rồi sau đó hơi run lên. Mấy chục viên Hỏa tinh liền từ trong hỏa diễm tiên liễu đi ra, sau đó lần nữa hóa thành nhiều đóa hỏa diễm. Đông đảo tu sĩ đua nhau tiến lên nhận lấy một đóa tiểu hỏa diễm treo ở trước người, rồi sau đó liền bắt đầu dọc theo khu vực do chư vị lão tổ quyền định bắt đầu chiếm lĩnh trên thực tế.

Sau khi Chân Linh phái tu sĩ rơi vào trong dãy núi lửa này, độc vụ màu đỏ thắm hội tụ đi về phía một đóa độc hỏa bên hông của tu sĩ, dần dần quanh người mỗi một người tu sĩ đều tạo thành một mảnh khu vực không độc vụ tràn ngập. Cùng lúc đó, giữa đóa hỏa diễm lớn chừng hạt đậu ở bên hông của tu sĩ cũng nhảy nhảy, nhìn qua càng thêm sống động.

Thấy Chân Linh phái tu sĩ bận rộn như vậy, thỉnh thoảng từ trong hải đảo truyền tới tiếng hoan hô hưng phấn của Chân Linh phái, tựa hồ tu luyện tư nguyên phong phú trên đảo này đến mức ở đâu cũng có hết vậy, điều này làm cho các phái lão tổ vừa hưng phấn vừa hâm mộ.

Hưng phấn là sau khi trạng huống phong phú tu luyện tư nguyên của Chân Linh phái sắp tới Hàn Băng đảo đại hình linh thạch quáng mạch lần nữa nghênh đón đề thăng cực lớn. Mà hâm mộ là cuối cùng Chân Linh phải có thể trước các phái khác rút ra đầu trù. Mặc dù nói giữa các phái lão tổ đã đại khái quyền định phạm vi thế lực tới chia nhau cả dãy tòa cự hình hỏa sơn, nhưng giữa giới hạn với nhau cũng không rõ ràng. Điều này cho Chân Linh phái môn hạ tu sĩ nhân cơ hội khai rộng phạm vi đường sống của mấy phe, mà các phái lão tổ khác cùng Chân Linh phái bì lần nhưng cũng không cách nào nói những gì.

Trong lúc Chân Linh phái đã bắt đầu trên phiến đất xử nữ không bị người khai phát qua này bắt đầu hoa định biên giới, bố trí trận pháp, dò tìm địa dung địa mạo, tra xét các loại dị bảo quý hiếm núp trong dãy núi lửa, các phái tu sĩ khác rốt cục san san tới chậm.

Dưới các phái lão tổ nhắc nhở, tràn ngập trên độc vụ màu đỏ thắm của núi lửa giống vậy đưa tới sự chú ý của các phái tu sĩ. Mà các phái tu sĩ đối với lần này cũng có chuẩn bị, cơ hồ tất cả mọi người đều mang các loại độc đan, giải độc hoàn có ích. Tuy nhiên những tu sĩ này hiển nhiên không hiểu rõ khắc sâu như Lục Bình đối với những thứ độc vụ này. Sau khi họ tràn đầy lòng tin xông vào trong dãy núi lửa không lâu, đầu tiên là một ít tu sĩ có tu vi thấp hoảng hoảng trương trương trốn thoát, còn có cả người nóng lên hiên nhiên đã trúng lửa độc.

Ngay sau đó một ít đoán đan trung hậu kỳ tu sĩ tu vị tốt cũng dần dần gánh không được hỏa độc vụ đỏ ngầu ăn mòn, đua nhau lui đi ra.

Trước sau bất quá một canh giờ, các phái tiên kỳ tới gần trăm tên tu sĩ toàn bộ từ trong dãy núi lửa lui lẽ đi ra. Không ít người trong cơ thể chân nguyên đều bị lửa độc ăn mòn, thậm chí có người bị lửa độc ăn mòn khá sâu, còn cần bản phái lão tổ xuất thủ mới có thể hóa giải.

Lúc này, các phái tu sĩ mới biết hiểu vì sao Lục Thiên Bình mới vừa sẽ trịnh trọng chuyện lạ như vậy, thì ra là lửa độc này không muốn lại khó đeo bám như vậy. Nhưng bản thân của những thứ lửa độc này đối với tu sĩ thành tựu pháp tướng cũng không dây được tác dụng quá lớn. Mà tu sĩ trong các phái pháp tướng tu sĩ cũng cơ hồ không giống như Lục Bình có thành tựu luyện đan như vậy, dưới suy đoán chưa đủ cũng đua nhau bị thua thiệt nhiều.

Tuy nhiên tu sĩ cũng có tâm tế phát hiện mình ăn vào đan dược của các loại ích độc cũng không phải là hoàn toàn không chỗ dùng, ít nhất có thể ở thời gian nhất định có thể làm được chống đỡ lửa độc xâm lấn.

Các phái tu sĩ lại là một trận bận rộn, trừ đưa tin thông báo luyện đan sư của bản phái bắt tay giải quyết chuyện lửa độc, đồng thời còn muốn sai phái tu sĩ thử dò xét các loại ích độc đan dược đối với hiệu quả chống đỡ lửa độc cùng với kéo dài thời gian xác thực.

Một trận bận rộn này đã đến ngày hôm sau khi, các phái tu sĩ lúc này mới bắt đầu lần nữa tổ chức tiến vào trong đảo sương mù đỏ thắm, nhưng có thể làm được giống như Chân Linh phái đại quy mô thời gian dài tiến vào xích vụ đảo như vậy, chỉ có một số ít tu sĩ.

Những tu sĩ này hoặc là bởi vì phục dụng ích độc đan dược cực kỳ trân quý, hoặc là bởi vì tự thân tu luyện đặc thù công pháp, bí thuật, hay hoặc giả là trên người mang theo các loại ích độc bảo vật gì, cũng không thể dễ dàng giống như bên hông của Chân Linh phái tu sĩ mang theo Hắc Ngục Độc Hỏa hỏa diễm như vậy.

Hắc Ngục Độc Hỏa mặc dù cũng coi là một loại kỳ hỏa hơi khan hiếm, nhưng tu sĩ có thể biết nó cũng không ít. Hơn nữa Bắc Hải mặc dù bần tích, nhưng cũng có số vạn năm truyền thừa tài lực, không ít môn phái cũng chưa chắc không loại độc hỏa này tồn tại. Ít nhất lúc xích vụ đảo lần này thăng ra mặt biển đại quy mô núi lửa phún phát, thì có tu sĩ lấy được một đóa Hắc Ngục Độc Hỏa.

Chẳng qua là vô luận là có môn phái chứa Hắc Ngục Độc Hỏa hỏa chủng, còn từ xích vụ đảo phát hiện Hắc Ngục Độc Hỏa hỏa chủng, sau khi luyện hóa mặc dù cũng có thể đi thoải mái không trở ngại ở xích vụ đảo. Nhưng nó cũng không thể đủ giống như đóa Hắc Ngục Độc Hỏa này của Lục Bình phân hóa ra mấy chục trên trăm đóa hỏa chúng có thể tránh độc như vậy, khiến cho bản phái đông đảo tu sĩ toàn bộ thụ ích.

Tuy nhiên vào lúc này, Chân Linh phái nhóm tu sĩ thứ hai tiến vào xích vụ đảo đã từ Thiên Linh sơn chạy tới, sau khi từ chỗ của Lục Bình lĩnh Hắc Ngục Độc Hỏa chia rẽ hỏa diễm lần nữa tiến vào trong xích vụ đảo. Toàn bộ Chân Linh phái ở trên đảo chiếm cứ phạm vi đã từ lúc ban đầu không tới một phần năm khu vực gia tăng đến còn nhiều hơn một phần năm.

Các phái lão tổ bắt đầu lục tục rút lui, Chân Linh phái lưu lại Thiên Thành cùng Thiên Cầm hai vị lão tổ trấn thủ xích vụ đảo, đồng thời chỉ huy môn phái đệ tử tiếp tục khai phát xích vụ đảo. Thiên Phong lão tổ lần nữa quay trở về Trung Thổ. Thiên Sâm lão tổ
mới vừa ngưng tụ pháp tướng không lâu là trở về Thiên Linh sơn tiếp tục bế quan củng cố tự tu vi thân mới vừa đột phá.

Lục Bình đem Hắc Ngục Độc Hỏa để lại cho Thiên Cầm lão tổ tạm thời sử dụng, đồng thời cũng phương tiện cho môn phái đệ tử trên đảo tùy thời có thể thượng chước hỏa diễm bão hòa. Sau khi bị Hắc Ngục Độc Hỏa hấp thu hóa giải độc tố trong đó, lần nữa chia rẻ ra một đóa hỏa diễm hoàn toàn mới khiến cho đệ tử mang đi.

Đồng thời Thiên Cầm lão tổ còn phải nghiên phán lửa độc đỏ ngầu của măng vụ đảo, bắt tay luyện chế ích độc đan dược có thể thích ứng xích vụ đảo. Mà Thiên Thành lão tổ là lấy được Tử Mẫu Địa Tâm hỏa, chuẩn bị bắt tay luyện chế Hỏa Ngục Phần Thiên pháp trận. Nếu là có thể luyện chế thành công pháp trận này, lấy thủ đoạn của Thiên Thành lão tổ, uy lực thậm chí còn muốn trên hạng nhất vô thượng thần thông.

Chỉ chớp mắt chính là ba năm trôi qua, một ngày nọ Lục Bình Trong lúc Hoàng Ly đảo vì môn hạ chư vị đệ tử giảng pháp, lấy đại đệ tử Vương Huyền Kỳ cầm đầu, Điền Huyền Việt, Đỗ Huyền Lạc, Phương Huyền Uy, Phương Huyền Hà, Tằng Huyền Vũ, sáu vị thần truyền, mấy tên đệ tử theo thứ tự mà ngồi, vào lúc nghe được chỗ hứng thú nhất, Lục Bình lại đột nhiên im miệng không nói nữa.

Chúng đệ tử không rõ vì sao, Vương Huyền Kỳ làm đại đệ tử đang muốn há mồm hỏi thăm, lại nghe Lục Bình nói:

– Hôm nay tới đây thôi, Lôi Địch Lôi sư thúc của các ngươi đã ngưng tụ pháp tướng rồi, sau khi tản đi nhớ tới chúc mừng!

Dứt lời, thân hình của Lục Bình đã biến mất không thấy trong động phủ.

Ở một chỗ Hoàng Ly đảo từ trong mật thất dưới đất do Đại Bảo khai ích, Hoàng Ly đảo linh mạch tách ra một cái chi mạch nối thẳng nơi này, khí thế vô cùng đánh thẳng vào phong ấn trận pháp trong mật thất. Nhưng một khí thế uy áp ba ba cuốn ùa linh khí xông lên lại đều bị phong ấn trận pháp trong mật thất này cản lại, ngược lại trong mật thất súc tích hết linh khí nồng đặc, cơ hồ đều phải vặn tới ra nước.

Lôi lão lục ngồi xếp bằng trong mật thất phảng phất phát giác cái gì, khí thế trên người bắt đầu tận lực thu liễm, nhưng mới vừa đột phá tu vi còn không cách nào hoàn toàn chưởng khống trạng huống tự thân, khiến cho khí tức quanh thân lộ ra cực kỳ không ổn định.

Một đạo không gian mởn hộ dần dần tạo thành, Lục Bình từ trong môn hộ chậm rãi ra, cười nói:

– Chúc mừng Lôi huynh rốt cục thành tựu pháp tướng!

Lôi lão lục cười nhạt nói:

– Ta nguyên vốn lên cấp đoán đan điên phong trước ngươi, gần trăm năm tích lũy tới hôm nay mới lên cấp pháp tướng, nhưng vô luận là tu vi còn thực lực lại đã sớm bị ngươi rơi xa xa, có cái gì đáng giá ăn mừng.

Lôi lão lục đứng người lên, hoạt động một phen tay chân, lúc này mới nhìn bốn phía một chút, nói:

– Thủ đoạn bày trận của Tôn phu nhân càng lúc càng cao minh, phong ấn trận pháp trong mật thất này cho dù là lúc ta ngưng tụ pháp tướng, uy năng khí thế tụ liễm cũng không cách nào đem đánh vỡ.

Lục Bình đang muốn nói gì, cũng hơi sững sờ, đưa tay chụp tới trước mặt, một đạo không gian môn hộ bị hắn bắt phá. Một cái ngọc giản đưa tin bị Lục Bình bắt đi ra từ trong không gian, trong ngọc giản chỉ có một câu nhắn lại của Khương Thiên Lâm lão tổ:

– Trương Hi Di đã đến Đông Hải!

Trong ba năm nay, đại sự chủ yếu sinh ra hai chuyện. Thứ nhất là bởi vì Xích Vụ đảo đột nhiên xuất hiện cùng với Bắc Hải tu luyện giới đại quy mô khai phát đối với nó.

Cử động này khiến cho Bắc Hải tu luyện giới hỏa chúc tính linh tài thiếu thốn được hóa giải cực lớn. Hơn nữa trong dãy núi lửa xuất hiện linh tài nhiều loại nhiều dạng, trữ lượng phong phú, không chỉ có hấp dẫn toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới mạo hiểm tiến vào trong đó khai phát, chính là rất nhiều Đông Hải cùng với Trung Thổ tu sĩ cũng mộ danh đi tới.

Bởi vì duyên cớ của Chân Linh phái, khiến cho Bắc Hải các phái quá sớm liền bắt đầu phân qua đối với Xích Vụ đảo. Đợi đến lúc Bắc Hải những nhóm thế lực tán tu khác cố gắng tham gia, toàn bộ cự hình đảo tự phần lớn đều đã bị chưởng khống trong tay Bắc Hải đại tiểu thể lực, chỉ còn lại một ít canh thừa thịt nguội để lại cho những tán tu này.

Mà thời điểm đợi cho các thế lực của Đông Hải cùng với Trung Thổ cũng muốn đến chia một chén súp, thì lại bị toàn bộ Bắc Hải thể lực hợp lực đánh phá. Song phương không thể tránh khỏi xảy ra xung đột, làm người được lợi lớn nhất tại Xích Vụ đảo, Chân Linh phái đối mặt sự khiêu khích trong Bắc Hải các đại thế lực lại thuộc về nhiều nhất.

Cũng may những thứ thế lực từ Trung Thổ hoặc là Đông Hải mà đến này phần lớn đều đệ tử đời thứ ba ở môn phái của mỗi người phải ra để tăng trưởng kiến thức, đề thăng lịch duyệt. Mặc dù là trong Bắc Hải tu sĩ xung đột thường thường có thể chiếm được thượng phong, nhưng dù sao cũng cường long ngoại lai, trong sự tranh đấu cùng Bắc Hải các phái đệ tử đời thứ ba rất ít xuất hiện thương vong nghiêm trọng. Thường thường sau khi đột phá xong các phái tu sĩ ngăn cản tiến vào Xích Vụ đảo, các phái tu sĩ đối với những người này sẽ không cố ý đi tiêu trừ chèn ép nữa.

Tuy nhiên trong sự giao thủ không ngừng cùng Đông Hải, Trung Thổ tu sĩ, nhưng cũng cho Bắc Hải chư phái, nhất là Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba gõ chuông báo động. Trước đó, những tu sĩ ở môn phái mỗi người đều cũng coi là hảo thủ, khi tranh tài với cùng cấp tu sĩ của những tu luyện giới khác thường thường đều thua nhiều thắng ít.

Thì ra là mình một vị trong tiểu thiên địa của mình xưng vương xưng bá, chưa từng đi Đông Hải cùng với Trung Thổ tu luyện giới, làm gì có thể biết được tu luyện giới rộng rãi thật xa, giỏi lắm thì chỉ có thể coi là một đám con cóc đáy giếng mà thôi.

Tình huống của Chân Linh phái cũng coi như được là không tệ trong các phái, ít nhất bởi vì danh tiếng của Thủy Kiếm Tiên Lục Thiên Bình bây giờ quá lớn, Đông Hải cùng với Trung Thổ các phái Tam đại tu sĩ ít nhiều đều phải cho một ít mặt mũi. Mà tình huống của những môn phái khác không tính là quá tốt, trong sự xung đột cùng ngoại lai tu sĩ, những thứ ngoại lai tu sĩ này xuất thủ không thể nghi ngờ phải nặng nhiều lắm. Không ít môn phái đệ tử xuất hiện tình huống trọng thương, thậm chí còn có truyền ra tin tức tu sĩ vẫn lạc.

Chân Linh phái tiền bối tu sĩ mặc dù sẽ không bởi vì một ít tiểu bối tranh chấp ra mặt phá hư quy củ, nhưng Lục Thiên Bình thân là đệ tử đời thứ ba cũng chưa có ước thúc như vậy, chọc giận Lục Thiên Bình trợ giúp sư huynh đệ mình ra mặt, trong đồng đại tu sĩ cũng không mấy người là đối thủ.

Dù sao địa vị của Lục Bình ở tu luyện giới hôm nay là bằng vào thực lực kiếm xuống. Lúc ở Trung Thổ thì hắn có thể cùng Tử Dương cung Tạ Thiên Dương, Ngự Thú Linh tông Tang Du giao nhau mạc nghịch hơn nữa rất được hai người này sùng bái. Hơn nữa ba người còn đã từng có chiến tích huy hoàng qua đại chiến Thiên Mã tộc pháp tướng trung kỳ tu sĩ. Lục Bình đến trên người bây giờ còn treo hiểm nghi giết chết Thiên Mã tộc Thiểu tộc trưởng.

Sau khi Lục Bình lên cấp pháp tướng kỳ không chỉ chưởng khống vô thượng thần thông của mình, hơn nữa còn đánh bại pháp tướng trung kỳ tu sĩ cũng chưởng không vô thượng thần thông. Bạch Tích Thiện đại bại trước Hàn Băng đảo, lại cùng Ngô Thế Hoàn, Vũ Văn Phi Tường một phen đại chiến bất phân thắng phụ.

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset