Chẳng qua cũng may mắn là như vậy, nếu không Lâm Cường và Vân Băng phải cân nhắc quan hệ giữa nàng và Lâm Dịch…dù sao người bình thường cùng cường giả cảnh giới tinh vị kém nhau qua xa. Chỉ riêng về tuổi thọ đã có cách biệt khổng lồ…nếu như cường giả cảnh giới tinh vị không có vấn đề bất thường sẽ không tử vong, còn người bình thường như dị năng giả bát cấp, tuổi thọ chỉ chống đỡ được sáu trăm năm là cùng. Nếu như Thủy Linh Lung ở cùng một chỗ với Lâm Dịch, không thể nghi ngờ rằng có chút không có khả năng.
Cũng may, hết thảy đều hướng về phía tích cực.
Mà người Cổ Năng tự nhiên cũng không cách nào tìm được bọn họ. Mặc cho vây cánh của Cổ Năng rộng tới mức nào cũng không có khả năng bao phủ tất cả những nơi hẻo lánh ở trên đại lục. Đi từ thành Lạc Hà ra, bọn họ phi hành hơn mười ngày, ít nhất cùng vài nghìn km, tìm một nơi tuyệt đẹp mà lại hẻo lánh. Mục đích chính là để đề phòng người Cổ Năng có thể tìm được bọn họ.
Một năm trôi qua, không có một ai đi ra ngoài, tự nhiên bọn hắn cũng không biết ngày thứ ba sau khi bọn họ rời khỏi học viện Dị Năng thì có người Cổ Năng tìm tới…Lạp Cổ Kỳ cũng là người thông minh, tự nhiên hắn biểu hiện vô cùng cung kính. Dù sao đối phương là người Cổ Năng, mà Lạp Cổ Kỳ là người của hoàng tộc đế quốc cũng không dám dễ dàng đắc tội. Dựa theo lời nói lúc đầu, hắn chỉ nói Lâm Dịch cùng cha mẹ hắn tới học viện, nhưng sau đó mang theo Lâm Yến và Thủy Linh Lung rời đi…cụ thể ở chỗ nào thì hắn không biết.
Người Cổ Năng phái tới cũng là một người già thành tinh, lão dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Lạp Cổ Kỳ…tuy rằng thực lực của Lạp Cổ Kỳ không cao lắm thế nhưng thường xuyên liên hệ cùng những người không nằm trong thế tục. Hắn sớm đã luyện được một thân không biểu hiện bất kỳ hành động nào khác ra bên ngoài. Mặc cho người Cổ Năng hoài nghi như thế nào, Lạp Cổ Kỳ vẫn biểu hiện vô cùng thành khẩn. Không có chứng cứ, người Cổ Năng kia cũng không cách nào làm gì được hắn…dù sao đối phương cũng là cường giả cảnh giới tinh vị. Đối đãi với nhóm người mình như thế đã là rất đáng quý. Không có chứng cứ, hắn cũng không thể tùy tiện đưa Lạp Cổ Kỳ đi hoặc làm gì đó…dù sao Cổ Năng với tư cách là một trong ba đại thế lực truyền thừa bá chủ vẫn cần phải có thanh danh. Nếu như chuyện tình ép buộc người yếu bị truyền ra ngoài, quả thật không tốt chút nào…bọn họ căn bản không nghĩ tới, Lâm Dịch sớm đã nói ra những việc chúng lừa dối. Bọn chúng nghĩ rằng bông hoa tai trọng yếu như thế, chắc chắn Lâm Dịch không có khả năng tùy ý để cho người ngoài biết được.
Rơi vào đường cùng, người Cổ Năng chỉ có thể bắt đầu sưu tầm phạm vi lớn trong hành tình Lý Khắc, hy vọng có thể tìm được bọn người Lâm Dịch…kết quả tự nhiên là không đạt được gì.
Chẳng qua Lâm Dịch cũng không hề biết những chuyện này, tạm thời không đề cập tới.
Mà những ngày này, Lâm Dịch không nói gì nhưng hắn và phụ thân đồng dạng cảm giác được…sống trốn tránh như vậy quả thật không phải biện pháp. Cũng không thể để cho cuộc sống dài dằng dặc sau này của bọn họ vẫn trì trệ tại một địa phương như vậy.
Thời gian một năm nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm. Thế nhưng biểu hiện của Lâm Yến đã vô cùng chán ngấy…đối với những người khác mà nói, nàng là một người nhỏ tuổi nhất, tâm tính chưa định, một lần ham chơi suốt một năm ở trong khu vực này đã khiến nàng rất chán ghét. Dị năng Thủy hệ vẫn chậm chạp không có đột phá, hơn nữa thường xuyên nhớ tới Kim Trĩ Hàn, điều này khiến nàng lộ ra vẻ rầu rĩ không vui suốt ngày.
Lâm Dịch nhìn thấy không khỏi âm thầm động tâm tư. Hắn tự hỏi làm sao có thể để người nhà tự do du lịch trên đại lục mà không cần phải lo lắng người Cổ Năng sẽ xâm phạm?
Hai phương pháp, thứ nhất chính là giao bông hoa tai cho bọn họ. Chỉ cần giao bông hoa tai cho bọn họ, tự nhiên bọn họ sẽ không có lý do một mực nhằm vào người nhà Lâm Dịch. Về phần những thù hận kia, bông hoa tai miễn cưỡng có thể bù đắp, có lẽ bọn họ cũng hiểu được cầm được hay không.
Chẳng qua phương pháp đó vừa xuất hiện trong đầu Lâm Dịch đã bị hắn gạt phắt đi. Lâm Dịch tự hỏi hắn không phải người bụng dạ hẹp hòi, thế nhưng hắn cũng không có cách nào tha thứ cho kẻ thù giam giữ mẫu thân của hắn suốt hai mươi bảy năm, khiến cho cả nhà bọn họ không đươc gặp nhau lâu như vậy, điều này khiến cho sát tâm của hắn nổi lên. Huống hồ Lâm Dịch vẫn nhớ rõ ánh mắt tham lam của Mộc Nhu kia, Lâm Dịch có cảm giác kể cả đem bông tai giao cho bọn chúng, bọn chúng cũng không có khả năng buông tha cho người nhà của chính mình.
Phương pháp thứ nhất bị phủ quyết, vậy chỉ còn phương pháp thứ hai. Phương pháp đo chính là…diệt Cổ Năng.
Chỉ cần Cổ Năng bị tiêu diệt, mọi chuyện cũng sẽ giải quyết dễ dàng. Về phần hai đại thế lực truyền thừa khác…dù sao bọn họ cũng không rõ ràng lắm chuyện tình mình giữ bông hoa tai. Chỉ cần ngày sau cẩn thận một chút, không cho hai thế lực kia biết rõ thực hư là được.
Chẳng qua độ khó của phương pháp kia thực sự quá lớn. Phải biết rằng, mặc dù thiếu khuyết Thủy Ngưng thế nhưng Cổ Năng vẫn còn nguyên ba cường giả Đại tinh vị thượng giai. Lực lượng như vậy không phải người một nhà Lâm Dịch có thể đối phó.
Nhưng bất kể thế nào, Lâm Dịch cũng cảm giác mình phải nỗ lực hơn nữa.
Năng lượng trong cơ thể hắn vẫn không ngừng đề thăng nhanh. Chẳng qua xem tình hình này, muốn tiến nhập vào Đại tinh vị trung giai vẫn cần một đoạn thời gian cực dài. Trừ phi là gặp được thần vật như Sinh Linh quả, có lẽ mới có thể tăng lên trong thời gian ngắn. Thế nhưng thần vật như vậy có thể đạt được dễ dàng sao? Cái này vừa xuất hiện trong đầu Lâm Dịch đã bị hắn ném sang một bên…cho dù là ai cũng biết khả năng đụng phải loại đồ vật như thế gần như không có chút nào.
Như vậy còn phương pháp nào có thể khiến Lâm Dịch có được lực lượng mạnh trong thời gian ngắn, thậm chí có thể trực tiếp đối phó với Cổ Năng hay không?
Lâm Dịch âm thầm suy tư, hơi chút ngẩng đầu lên.
Hắn không khỏi kiểm kê lại thực lực hiện giờ của mình một phát.
Một thần khí bông hoa tai hư hư thực thực nhưng không cách nào điều khiển được. Còn lại có thể thuật Đại tinh vị hạ giai, chiến văn tăng phúc chiến lực lên bảy mươi sáu lần. Trong dị năng Trung tinh vị thượng giai, linh văn gia trì gấp năm lần. Băng Sương Vịnh Thán tàn khuyết giúp thực lực tăng lên gấp đôi, về phần dưới bụng đủ đề duy trì hơn mười lần công kích bằng năng lượng màu vàng.
Những thứ này cộng lại cũng đủ để đối phó cường giả Đại tinh vị thượng giai, thế nhưng vẫn vô cùng miễn cưỡng…dù sao không phải năng lượng nhiều là đủ, còn có kỹ xảo chiến đấu cùng kinh nghiệm cũng là những yếu tố cực kỳ quan trọng.
Mặc dù Lâm Dịch thường xuyên chiến đấu thế nhưng hai điểm này đối với hắn mà nói cũng không có vấn đề gì. Hắn vẫn không hoàn toàn nắm chắc…đừng nhìn vào chiến lực hiện giờ của hắn mà tính toán, dường như có vẻ còn mạnh hơn Đại tinh vị thượng giai vài phần.