Đại hán đầu trọc vui tươi hớn hở nói:
– Ta gọi Viên Hồng, đây là đại ca ta Viên Khải Viên Tùng. Tiểu tử. Ta nhìn ngươi cũng không tệ lắm. Như vậy đi, ngươi giao ra không gian giới chỉ, chúng ta để ngươi rời đi, được không?
Gã đại hán đầu trọc trước chỉ thanh niên tuấn mỹ mặc quần áo xanh trắng giao nhau kia. Sau đó lại chỉ qua tên thanh niên âm lãnh thanh niên bên người tùy tiện giới thiệu.
Nói sau khi xong còn tự chủ trương khích lệ Lâm Dịch chủ động giao không gian giới chỉ cho bọn họ, sau đó sẽ để Lâm Dịch rời đi.
Lâm Dịch không khỏi hơi sững sờ. Ba người này nói là một đội đạo tặc Lâm Dịch còn có thể tin tưởng, nhưng nếu như nói là huynh đệ…
Lâm Dịch nhìn kĩ gã đầu trọc trước mắt, lại nhìn thanh niên tuấn mỹ khí chất có chút xuất chúng bên người, sau đó lại nhìn thanh niên âm lãnh vẫn đang dùng ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm mình…Nói thực ra ba người này vô luận là khuôn mặt hay khí chất, căn bản không có chút liên hệ nào với nhau cả.
Lâm Dịch không khỏi khỏi lại:
– Huynh đệ ruột thịt?
Gã đại hán đầu trọc trừng mắt, không vui nói:
– Đúng vậy, mấy tên loạn thất bát tao bên kia sao có thể gọi là huynh đệ chứ?
Lâm Dịch nghe vậy không khỏi âm thầm kỳ…Ở Thiên Giới này, cường giả Hư Thần Cảnh cũng đã cực kỳ hiếm thấy. Nhưng một nhà này thật tốt, thoáng cái đã xuất hiện ba người, lại đều là Luyện Cách Kỳ, thật sự không thể không khiến người sợ hãi thán phục.
– Sao hả? Giao không gian giới chỉ của ngươi ra đây, chúng ta sẽ bỏ qua ngươi.
Gã đại hán đầu trọc Viên Hồng thấy Lâm Dịch không trả lời lại hỏi lại lần nữa.
– Các ngươi muốn không gian giới chỉ của ta sao?
Viên Hồng rất trực tiếp. Đầu năm nay làm cường đạo còn có thể thẳng thắng thành khẩn như hắn thật không có mấy người.
– Chỉ cần ta đưa không gian giới chỉ cho các ngươi, các ngươi sẽ không giết ta sao?
Lâm Dịch lại hỏi lần nữa.
Viên Hồng tiếp tục gật đầu.
Thần sắc Lâm Dịch thu liễm lại, có chút không vui nói:
– Không gian giới chỉ chính là mạng của ta, các ngươi muốn chính là muốn mạng của ta, thực xin lỗi, ta cự tuyệt.
Viên Hồng hơi sững sờ, hơi nhíu mày nói:
– Tiểu tử, lão tử nhìn ngươi thuận mắt mới cho ngươi cơ hội sống sót, ngươi phải nên nắm chặt đấy.
Lâm Dịch lắc đầu, cũng không nói chuyện.
Viên Hồng nhướng mày lần nữa, muốn nói thêm gì đó. Đại ca của hắn, tên nam tử tuấn mỹ kia lại có chút thò tay, ngăn trở lời hắn muốn nói. Viên Hồng thấy động tác của đại ca cũng rất nghe lời im lặng nhìn về phía Lâm Dịch.
Một người thì nhìn như tùy tiện, như không có tâm cơ gì cả. Mà người khác thì cười khẽ lời nói nhỏ nhẹ, hơn nữa cách cư xử cũng chú ý hơn Viên Hồng nhiều, mang đến cho người khác một cảm giác rất lễ phép.
Lâm Dịch nhìn hắn một cái, lập tức nói:
– Lâm Dịch.
– Nguyên lai là Lâm huynh đệ…
Viên Khải có chút gật đầu một cái, lập tức cười nói:
– Xem ra đây là lần đầu các hạ đến Bạo Loạn Tinh Hải a?
Tâm tư Lâm Dịch khẽ nhúc nhích, lập tức nghi hoặc nhìn nói:
– Làm sao ngươi biết?
Viên khải mỉm cười nói:
– Không khó nhìn ra…Ở Bạo Loạn Tinh Hải, cũng chỉ có người mới đến như các hạ mới đi quang minh chính đại thế thôi.
Lâm Dịch nhíu mày, trong nội tâm nghi hoặc nhưng cũng không hỏi lại gì. Mà Viên Khải kia cũng đón lấy cười nói:
– Đề nghị của Tam đệ cũng không tồi, chỉ cần Lâm huynh đệ giao ra không gian giới chỉ, huynh đệ chúng ta sẽ lập tức rời khỏi. Nếu không…Ha ha. Kính xin Lâm Dịch huynh đệ suy nghĩ thật kỹ.
Viên Khải nói lời này bộ dáng rất nhẹ nhàng, tiêu sái thoải mái không nói nên lời. Tựa hồ là quả thực không muốn giết chết Lâm Dịch cho nên mới khuyên bảo vậy.
Nhưng trong lòng Lâm Dịch lại như một tấm gương sáng.
Có hảo cảm? Hừ nếu như có hảo cảm với mình còn có thể đoạt của mình sao?
Lâm Dịch không tin.
Chuyện dị thường tất có trá, bọn hắn nói vậy hẳn là có mục đích gì đó.
Nếu có mục đích, như vậy mục đích là gì đã rất rõ ràng rồi, đó chính là giết chết mình.
Viên Hồng kia bộ dạng nhìn như tùy tiện không chút tâm cơ, nhưng Lâm Dịch tuyệt tin tưởng người như vậy tuyệt không thể đạt tới cảnh giới như hôm nay được. Viên Hồng, tuyệt đối là một tên bề ngoài chất phác, nhưng trên thực tế lại là một nhân tinh. Cái này từ trong cách ăn nói của hắn cũng có thể nhìn ra được một chút. Nhìn bộ dáng của hắn là một người hồ đồ, nhưng nói chuyện lại rất trật tự không loạn chút nào. Thậm chí vừa rồi Lâm Dịch cố ý thử một câu “Ta sao phải sợ?
Biểu lộ ngạc nhiên sau lời này, cũng hoàn toàn là giả vờ. Tuy rằng che dấu vô cùng tốt, nhưng Lâm Dịch lại chú ý quan sát con mắt đối phương, trước khi ánh mắt hắn biến thành ngạc nhiên, ẩn ẩn có một cổ vui vẻ xuất hiện.
Đối phương hỏi câu “Tiểu tử, ngươi không sợ?
chính là để mình trả lời. Sau đó lại nói tiếp mấy câu nữa, biểu hiện ra hắn có hảo cảm với mình, cũng thuận lý thành chương nói các mấy câu đại loại như “Ta có hảo cảm với ngươi, cho nên giao không gian giới chỉ ra đây, ta sẽ không giết ngươi.
Hơn nữa…Lâm Dịch tin tưởng, vô luận ngươi nói kiểu gì, chỉ cần tiếp lời đầu của đối phương, đối phương sẽ theo ý mình mà đi. Bởi vì mục đích của bọn hắn chính là để mình thực sự tin tưởng bọn hắn có hảo cảm với mình nên mới không đành lòng giết chết.
Nếu tâm trí hơi yếu một chút, chỉ sợ sẽ thật sự giao cho bọn hắn a?
Sau đó, chỉ sợ tận thế của mình đã đến rồi.
Đối phương chính là bọn cướp chuyên nghiệp. Điểm ấy từ bộ dáng trò chuyện vui vẻ là có thể thấy được bọn hắn tuyệt đối đã lão luyện rồi. Bọn hắn sẽ tin tưởng một người đặt tất cả bảo vật trong không gian giới chỉ sao? Hơn nữa có vài bảo vật có thể thu nhập vào trong thân thể nữa.
Từ cường độ lần công kích vừa rồi mà xem, Lâm Dịch chắc chắn nếu mình phản ứng chậm lại một chút, kết cục tuyệt đối sẽ bị trọng thương. Đối với loại ngay từ đầu không nói lời nào đã ra tay hung ác, ngươi thực sự chờ mong đối phương sẽ thỏa mãn với vật trong không gian giới chỉ của ngươi sao? Nếu vật trong đó không quá trân quý, bọn hắn sẽ thấy không đủ. Nếu như đủ trân quý, bọn hắn càng sẽ không thỏa mãn…Bọn hắn sẽ tưởng trên người ngươi còn có vật trân quý.
Đây chính là thiên tính tham lam của nhân loại. Dù là cường giả Hư Thần Cảnh, chỉ sợ cũng không thoát khỏi loại thiên tính tham lam này a?
Mà mất đi không gian giới chỉ, những thứ không nói khác, các loại dùng để khôi phục năng lượng như linh tinh nội đan khẳng định sẽ thiếu đi a? Một ít bảo vật công thủ tuyệt đối sẽ ít đi a? Đợi đến đến khi chính thức động thủ, đối phương ba người cùng vây công tới, đến lúc đó không phải sẽ tận thế sao?
Về phần đào tẩu…Tất cả mọi người đều là cường giả Hư Thần Cảnh, ngươi có thể nhanh được bao nhiêu? Mặc dù thật sự có thân pháp tiêu hao nguyên khí phi thường mạnh, nhưng đối phương cũng đã đoạt được không gian giới chỉ của ngươi rồi.
Lâm Dịch không khỏi có chút cảm khái. Không thể không nói một câu, phương thức cướp bóc của ba người này quả thật rất cao minh.
Ba cường giả Luyện Cách Kỳ đứng chung một chỗ đối mặt với một Luyện Cách Kỳ. Loại thực lực đối lập này, rõ ràng chính là ưu thế của bọn hắn. Cho nên vừa bắt đầu không có người nào sẽ nghĩ đến mình bị lừa gạt cả. Dù sao, Thiên Giới là nơi cường giả vi tôn, cường giả đều có thói quen dùng nắm đấm nói chuyện, đoán chừng không ai nghĩ đến có người sẽ lừa gạt. Cũng không phải nói đầu bọn hắn chỉ biết tư duy theo quán tính, mà là do bọn hắn không ngờ tới thôi.
– Giờ phương thức cướp bóc của bọn cướp cũng đã có học vấn như thế rồi…
Lâm Dịch bất đắc dĩ nghĩ đến.
Đương nhiên, cảm khái cũng chỉ là cảm khái. Lâm Dịch lại biểu hiện ra vẻ nhíu mày, lập tức nói:
– Các ngươi tuy rằng nói như vậy, nhưng sao ta có thể tin được lời các ngươi chứ? Vạn nhất ta giao không gian giới chỉ cho các ngươi, các ngươi trở mặt động thủ với ta, chẳng phải ta sẽ chịu thiệt sao?
Viên Khải tựa hồ hơi sững sờ, khuôn mặt lập tức trầm xuống, không vui nói:
– Chúng ta đã nói qua muốn thả Lâm huynh đệ, tự nhiên nói được sẽ làm được. Lâm huynh đệ nói như vậy chính là khinh thường chúng ta sao?
Trong nội tâm Lâm Dịch cười lạnh, xem ra những người này rất thấu triệt nhân tính. Thử nghĩ xem, đổi lại một người khác không hiểu rõ vấn đề trong này. Mà Viên Khải với khí chất cực kỳ phiêu dật tuấn lãng khiến người rất dễ sinh ra hảo cảm nói một câu không vui như vậy, chỉ sợ sẽ cảm thấy nếu mình cẩn thận quá lại có chút keo kiệt.
Mấy gia hỏa này chính là tập hợp của bọn cướp và lừa đảo ah…Lâm Dịch không khỏi lại lần nữa cảm khái.
Biểu lộ của Lâm Dịch hơi do dự một phen. Sau một lát hắn hít sâu một hơi nói:
– Ta có thể giao không gian giới chỉ cho các ngươi, nhưng các ngươi phải nói cho ta biết, sao trước kia ta lại không phát hiện ra các ngươi,
Những lời này mới chính là mục đích chu yếu Lâm Dịch nói chuyện với đối phương cả buổi như vậy.
Thần thức hiện giờ của hắn đã là Luyện Cách Kỳ. Tuy rằng dưới tình huống không gia trì chiến văn, năng lượng không đạt tới, nhưng thần thức đã đủ rồi. Ba người này đột nhiên lại nhảy ra bên cạnh hắn…Sao khiến hắn không kinh ngạc cho được?
Rất hiển nhiên, ba người này tuyệt đối chưa đạt đến cấp độ khiến mình không thể dò xét được.
Nhưng vậy tất nhiên có phương pháp gì đó, kết hợp với đặc điểm không có khí tức sinh mệnh ở chung quanh, Lâm Dịch tin tưởng, muốn áp dụng phương pháp này rất đơn giản. Chỉ là hắn không biết là do có bảo vật nào đó hoặc là nguyên nhân nào khác thôi.
Lâm Dịch phải biết rõ nguyên nhân này…Nếu không, ai biết tiếp theo còn người nào đột nhiên nhảy ra công kích hắn nữa không? Lâm Dịch cũng không muốn trên đường đi làm mục tiêu cho người ta.
Viên Khải ngược lại không nghĩ đến đối phương sẽ hỏi vấn đề này, lông mày hơi ép xuống, trong lòng ẩn ẩn có dự cảm không tốt lắm. Tựa hồ hành động lần này cũng không được nhẹ nhõm gì.
Nhìn thấy Lâm Dịch nghi hoặc nhìn nét mặt của mình, Viên Khải quyết định mạo hiểm một phen…Cùng lắm thì cứ đánh tới. Tuy rằng Viên Tùng nói thực lực của đối phương rất mạnh, hơn nữa năng lượng cực kỳ quái dị, nhưng nào lo được nhiều như vậy?
Viên Khải nghĩ đến, ngoài miệng lại cười nói:
– Nguyên lai là vấn đề này…Kỳ thật rất đơn giản, bởi vì phía trước mấy chục vạn km, có một thành thị, mà trong thành thị kia có bán ra loại Ẩn Tức Hoàn được cường giả Thần cấp làm ra.
Cường giả Thần cấp?
Lâm Dịch lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Viên Khải nhìn hắn một cái, lập tức nhẹ gật đầu, nói:
– Không tệ, đúng là xuất từ cường giả Thần cấp. Ẩn Tức Hoàn có thể sử dụng để khiến tinh thần lực và năng lượng của ngươi bị áp chế đến trạng thái gần như không. Bất quá cũng không có ảnh hưởng gì đến thực lực của ngươi cả. Chỉ cần khi sử dụng năng lượng áp chế đến 1% bản thân vẫn có thể che dấu. Nghe nói, dù là cường giả Thần cấp cũng là khó có thể phát hiện.
Lâm Dịch nghe vậy lập tức có chút giật mình…Ẩn Tức Hoàn được xưng là dù cường giả Thần cấp cũng khó có thể phát hiện? Vậy cũng không khỏi quá biến thái a? Không hổ là được xuất ra từ trong tay cường giả Thần cấp…
Lâm Dịch như lẩm bẩm nói:
– Thứ này xuất từ trong tay cường giả Thần cấp, chỉ sợ giá không rẻ a.
Viên Khải cũng cảm khái gật đầu nói:
– Không rẻ. Một ngàn tinh thạch một khỏa…
5000 vạn tinh thạch, tương đương nửa khỏa Linh tinh. Nói một cách khác, một khỏa linh tinh lớn chừng quả trứng gà, chỉ có thể mua được mười cái.
Đây quả thật là cái giá trên trời.
Thấy Lâm Dịch cả buổi cũng không nói gì. Viên Khải cũng suy nghĩ một chút, ho khan một tiếng rồi nói:
– Sao hả Lâm huynh đệ? Định xong chưa?
Lâm Dịch hít sâu một hơi, sau đó nhẹ gật đầu nói:
– Quyết định.
Viên Khải lộ ra dáng tươi cười. Theo hắn nghĩ thì ba Luyện Cách Kỳ đối phó một, mặc dù năng lượng đối phương có chút quỷ dị, nhưng tuyệt đối không dám hành động thiếu suy nghĩ. Dù sao, ba cường giả ngang cấp liên thủ, cũng không phải dễ đối phó như vậy.
Mà chỉ cần Lâm Dịch giao không gian giới chỉ cho bọn hắn…
Nghĩ tới đây, trong mắt Viên Khải lóe lên một tia tàn nhẫn, hắn không tin Lâm Dịch lại bỏ tất cả bảo vật vào không gian giới chỉ.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu nói:
– Các ngươi giao không gian giới chỉ của mình cho ta, ta sẽ tha cho các ngươi một mạng.
Yên lăng!
Ba huynh đệ đạo tặc này lập tức lộ ra thần sắc ngạc nhiên, sau một lát mới phục hồi tinh thần lại. Ngoại trừ Viên Tung vốn dùng khuôn mặt âm trầm nhìn Lâm Dịch thôi, Viên Khải và Viên Hồng vốn đang cười không ngừng cũng dần âm trầm lại.
– Lâm huynh đệ đang đùa bỡn ba huynh đệ chúng ta sao?
Ánh mắt Viên Khải lộ ra sát ý lành lạnh.
Vừa rồi còn cười không ngớt, trong nháy mắt lại sát khí trùng thiên…tốc độ trở mặt như vậy, thật đúng là khiến người sợ hãi thán phục.
Lâm Dịch cười khẽ một tiếng chậm rãi nói:
– Chỉ bằng vào việc ba người các ngươi vừa rồi đột nhiên công kích ta, lẽ ra ta sẽ không buông tha cho các ngươi, càng không nói đến các ngươi dám mưu đoạt không gian giới chỉ của ta, sau đó giết chết ta. Bất quá nể tình các ngươi cho ta biết tin tức về Ẩn Tức Hoàn, ta sẽ cho các ngươi một cơ hội. Giao không gian giới chỉ ra ta cho các ngươi rời đi, nếu không…Ha ha…
Một Luyện Cách Kỳ đối mặt với ba cường giả ngang cấp lại nói ngông cuồng như thế, không ai mà không phẫn nộ cả.
Khí tức của Viên Khải trong nháy mắt liền lạnh lại, chậm rãi nói:
– Đây là do ngươi muốn chết. Vốn định bỏ qua cho ngươi, nhưng ngươi đã không biết điều như thế, cũng không thể oán được chúng ta.
Cũng khá khen cho Viên Khải này diễn kịch thật tốt, đến lúc này rồi còn nói ra mấy lời này. Cũng may Lâm Dịch đã sớm nhìn thấu bọn hắn, nếu không quả thật phải xin lỗi bọn hắn rồi.
Lâm Dịch cười xùy một tiếng, khoanh tay nhìn ba người, tựa hồ đang đợi bọn hắn tiến công vậy.
Viên Tung vẫn một mực dùng ánh mắt ầm trầm nhìn Lâm Dịch nở nụ cười cổ quái, hai mắt lộ ra thần sắc ầm trầm độc ác.
Hắn hơi có chút tàn khốc duỗi đầu lưỡi đỏ tươi ra liếm môi dưới, bộ dạng tà ác và buồn nôn không nói nên lời. Ánh mắt kia, càng lộ ra hưng phấn quỷ dị không nói nên lời.