Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
—
Tư Dạ Hàn hướng về phía con trai nhìn một cái: “…”
Cậu nhóc mới vừa rồi còn đang tố cáo ba ba không có nguyên tắc, giờ phút này rốt cuộc mới nhận ra được là chính mình quên mất chính sự, mấp máy môi, tựa hồ có hơi ảo não.
Bất quá, vừa nghĩ tới mới rồi gọi điện thoại cùng mẹ, nghe được âm thanh của mẹ, lại vui vẻ.
Cậu bé thần sắc nghiêm túc mở miệng: “Mẹ đã nói chỉ uống một chút xíu, mẹ sẽ có chừng mực. Trong sách có nói, uống lượng rượu vừa phải thì cũng không sao.”
Tư Dạ Hàn ê đầu, thả văn kiện trong tay xuống.
Nàng tự nhiên là không sao…
Có sao, là người khác…!
Một lát sau, đám người Hứa Dịch, Phong Huyền Diệc, Thập Nhất, còn có một đám phân đội trưởng như thường lệ báo cáo tiến độ nhiệm vụ hàng tuần cho Tư Dạ Hàn.
Đợi mọi người báo cáo xong xuôi, chuẩn bị lui ra, Tư Dạ Hàn lại gọi bọn họ lại.
Tư Dạ Hàn: “Chờ một chút.”
Đám người Hứa Dịch, Thập Nhất nhất thời đều dừng bước.
Hứa Dịch hỏi: “Cửu gia, ngài còn có gì phân phó?”
“Các cậu chờ lát nữa theo tôi đi đón Oản Oản.” Tư Dạ Hàn mở miệng.
“Vâng, Cửu gia!” Hứa Dịch nói ‘vâng’ xong, lại sửng sốt một chút, bởi vì bọn họ đều chú ý tới, mới vừa rồi Tư Dạ Hàn nói là “Các cậu”.
Hứa Dịch: “Cần phải đi mấy người?”
Tư Dạ Hàn: “Tất cả mọi người.”
Hứa Dịch kinh ngạc: “Mọi người chúng tôi đều đi?”
Tư Dạ Hàn: “Ừm.”
Hứa Dịch: “…”
Các Ám Vệ trố mắt nhìn nhau, nhiều người như vậy cùng đi đón, có phải là có hơi khoa trương rồi hay không?
Bất quá, đối với phân phó của gia chủ, trong lòng bọn họ mặc dù hoài nghi, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, chỉ coi là gia chủ quá sủng Diệp tiểu thư mà thôi.
Lúc này, tiếng bước chân bạch bạch bạch vang lên, Đường Đường vội vã từ trên lầu đi xuống, “Cha, con cũng phải đi đón mẹ!”
Mặc dù trước khi tới, Hứa Dịch đã dặn dò cùng mọi người chuyện của đứa bé này, bất quá mọi người vừa chợt nghe đến tiếng “Cha” này, vẫn không nhịn được yên lặng lau mồ hôi.
Trong đám người, Phong Huyền Diệc ung dung thản nhiên hướng về phía tiểu nãi oa nhìn một cái, nghe được tiếng “cha” kia, chân mày dường như hơi hơi nhướn lên một chút.
Tư Dạ Hàn nhìn cậu bé: “Quên mẹ dặn gì à?”
Đường Đường rũ đầu nhỏ: “Mẹ dặn Đường Đường ngoan ngoãn đi ngủ… Nhưng mà… Nhưng mà tối nay mẹ uống rượu! Mẹ là một cô gái, uống rượu về nhà không an toàn! Đường Đường muốn đi đón mẹ!”
Các Ám Vệ đang đợi ở một bên, sau khi nghe được lời này của tiểu nãi oa, cơ hồ đều đồng loạt cùng nhau ngẩng đầu lên, mặt không cách nào tin nổi.
What!?
Oản Oản tiểu thư… Uống rượu???
Căn phòng lớn như vậy trong nháy mắt dường như đón nhận một cơn địa chấn mà chao đảo, tất cả mọi người mặt đầy khiếp sợ.
“Hứa quản gia, chuyện gì xảy ra? Oản Oản tiểu thư làm sao lại được uống rượu? Ông chủ không phải là không cho nàng uống rượu sao? Nàng làm sao được uống rượu nữa vậy!” Thập Nhất vội vàng hạ thấp giọng hỏi Hứa Dịch bên cạnh.
“Đúng vậy Hứa quản gia! Diệp tiểu thư làm sao lại uống rượu chứ!”
“Ông chủ làm sao lại để cho Diệp tiểu thư uống rượu?”
Tất cả mọi người đều như kiến bò trên chảo lửa, hướng về Hứa Dịch nhìn lại, mà chính bản thân Hứa Dịch cũng mộng bức rồi, “Làm sao tôi biết! Tôi chỉ biết Oản Oản tiểu thư tối nay đi tham gia một bữa tiệc cùng đoàn làm phim thôi…”
Làm sao biết được Cửu gia lại sẽ cho phép nàng uống rượu!
Khó trách… Khó trách Cửu gia phải dẫn nhiều người như vậy đi đón nàng!
Đây là sợ Oản Oản tiểu thư vạn nhất uống nhiều rồi lại say khướt, không ai ngăn được? Cho nên mang mới mang theo nhiều người một chút để phòng ngừa vạn nhất?
Xin can! Bọn họ cũng không ngăn được, có được hay không…
Có đi cũng là đi nạp mạng đấy!
Cuối cùng, Đường Đường vẫn vì ngại cam kết với mẹ, ngoan ngoãn lên lầu đi ngủ.
Về phần đám người Hứa Dịch, Thập Nhất, Phong Huyền Diệc, chỉ có thể hồn phi phách tán đi theo ông chủ nhà mình đi ra cửa đón người…