Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
—
Diệp Oản Oản dụ dỗ: “Dạ dạ dạ, đủ đẹp trai, chúng ta trực tiếp đi phòng chờ nghỉ ngơi đi.”
“Tiểu gia” nào đó mới vừa rồi còn xù lông, nổ banh xác đòi đi tìm người ta đánh nhau, giờ lại vui vẻ không thôi, ngoan ngoãn đi theo Diệp Oản Oản đi đến phòng nghỉ ngơi rồi.
Diêu Giai Văn ở bên cạnh nhìn mà mặt đầy kinh ngạc. Cung Húc này… rốt cuộc coi như là dễ dụ, hay là khó dỗ?
Khuyên nửa ngày cũng vô dụng, nhưng lại hết lần này tới lần khác lại chỉ vì một câu nói của Diệp Bạch liền thỏa hiệp.
Những cảnh đầu tiên là phần quay của Lăng Thiếu Triết, Cung Húc và Lạc Thần đợi chừng khoảng hai giờ, mới đến phiên bọn họ lên sân khấu.
Kết quả, sau khi đến phiên bọn họ, quay chưa tới 10 phút liền đã kết thúc.
Diêu Giai Văn đè nén tức giận, cùng bắt chuyện với Hầu Sùng Minh: “Đạo diễn Hầu, đã xong rồi sao? Có phải là có chỗ nào không đúng hay không?”
Hầu Sùng Minh đang muốn lấy lòng Lăng Thiếu Triết, không nhịn được quay đầu nhìn về phía Diêu Giai Văn, “Không đúng? Có cái gì không đúng?”
“Nội dung kịch bản đã bị cắt đi nhiều lắm rồi, không giống như ban đầu chúng ta trao đổi. Hơn nữa thứ tự cũng không đúng, thời điểm Cung Húc cùng Lạc Thần ra sân, vị trí cũng đã gần chót rồi…”
“Kịch bản chương trình thay đổi ngoài dự kiến, đây là chuyện rất bình thường. Về phần thứ tự ra sân, dĩ nhiên là dựa theo giá trị và nhân khí. Tôi sắp xếp Thiếu Triết, điểm này chắc hẳn mọi người đều không có ý kiến chứ? Cho nên, còn có vấn đề gì không?”
Diêu Giai Văn còn muốn giải thích, đã bị Diệp Oản Oản kéo trở lại, “Đi thôi, đi đến địa điểm quảng cáo tiếp theo.”
Ở chỗ này lãng phí thời gian cũng không có ý nghĩa, cố gắng hoàn thành tiết mục, chẳng qua là vì giữ nguyên tắc, hoàn thành công tác cùng với tôn trọng hợp đồng mà thôi.
Diêu Giai Văn vẫn còn có chút sa sút, “Chỉ có 10 phút quay, cắt cắt giảm giảm, chỉnh sửa một hồi còn lại chừng 5 phút là cùng! Cũng quá ít…”
Diệp Oản Oản nghe vậy nhếch miệng lên, trong mắt mang theo lãnh ý. 5 phút? Có phần đánh giá cao thiện tâm của Diệp Y Y rồi.
Những trở ngại bọn họ sắp gặp phải, Diệp Oản Oản cũng sớm đã tính tới, bây giờ thời gian của bọn họ vô cùng quý báu, không rảnh mà dây dưa vì loại chuyện nhỏ này. Có thể tranh thủ được phút nào hay phút đó, thông báo được cho càng nhiều người càng tốt. Phòng bán vé cũng rất quan trọng, nhưng, không phải trọng điểm.
Mục tiêu lần này của nàng cho tới bây giờ cũng không phải là doanh thu phòng vé, nếu không chỉ cần làm y như Hoàng Thiên kiếp trước, trực tiếp đổi kịch bản là được rồi.
Mục tiêu của nàng, là giải thưởng Kim Lan.
Thời gian thoáng cái đã qua, rất nhanh đã tới thời gian công chiếu của 《 Sinh Tử Một Đường 》
Giống như Diệp Oản Oản dự liệu, doanh thu phòng vé cũng tạm được.
Bất quá, điều đáng mừng chính là, mặc dù bởi vì Hoàng Thiên và Hoàn Cầu đồng thời chèn ép, phòng vé ít đến thấy thương, nhưng trên mạng sau khi xem qua bộ phim này, tất cả đều vô cùng khen ngợi.
Thỉnh thoảng mấy gã thủy quân của đối phương bình luận, cũng đều bị những fan lý trí nghiền nát, thất trận trở về.
Biểu hiện của Cung Húc ở trong phim, không thể nghi ngờ, khiến cho fan khiếp sợ…
[ Ta thiên! Ta thấy được cái gì, đây là Húc Bảo Bảo nhà ta sao? Quả thật là đẹp trai, fan ruột như ta cũng không nhận ra! ]
[ Vốn là chỉ định xem Lạc Thần cùng Cung Húc bán hủ, không nghĩ tới lại xem đến khóc rồi! Quá cảm động lòng người rồi! Kỹ thuật diễn xuất lần này của Cung Húc thật sự bùng nổ nha! Anh ấy có phải là uống lộn thuốc hay không? ]
[ Lạc Thần quá tuyệt vời! Tiến bộ thật là lớn! Cung Húc… A, Cung Húc, tôi cũng hoài nghi anh ấy có phải là bị cái gì kích thích hay không? Cái kỹ thuật diễn xuất này…không khoa học nha! ]
Cung Húc nhìn thấy những bình luận trên mạng kia, than thở, “Xí, lúc trước tôi không thèm để ý, chỉ nhắm mắt diễn đại, bọn họ tất cả cũng đều chạy đi tiêu tiền, hiện tại tôi nghiêm túc cẩn thận liều mạng đi diễn, lại không có mấy người xem… Ai, đây chính là giới giải trí đó…”
Mặc dù bởi vì nhân khí trước kia của hắn cùng Lạc Thần, độ chú ý cũng tạm được, nhưng so với lượt xem bùng nổ như trước đây, hoàn toàn không thể sánh bằng.
Số liệu này cùng với doanh thu phòng vé, nhìn kiểu nào, cũng đều không đủ để lấy lại vốn.
Diệp Oản Oản liếc mắt nhìn Cung Húc một cái, hiếm khi thấy cái tên này còn có thể có chiều sâu như thế.
Kết quả, mới vừa nghĩ xong, liền thấy Cung Húc đem điện thoại di động gõ một lèo, “Uống nhầm thuốc là cái quỷ gì! Không khoa học vậy là cái quỷ gì! Ai quy định ta lại không thể có kỹ thuật diễn xuất tốt hả? Không thể chụp mũ ta như vậy được, không phải là mong đợi ta ăn C.Ứ.T đúng không! Có phải là fan ruột không vậy trời?”