Chương 1396: Viết giấy nợ

Viết giấy nợ

Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Giờ phút này, trụ sở chính Không Sợ Minh, bên trong phòng làm việc, Diệp Oản Oản ngồi ở trên ghế, quan sát ba người trước mặt, thần sắc hơi có chút nghi ngờ.

Ba người này, từ cách ăn mặc, cũng không giống như người của Không Sợ Minh, còn có đứa nhỏ này là chuyện gì xảy ra?

Diệp Oản Oản cũng không nôn nóng mở miệng, mà lại chờ mấy người này nói tiếp.

Rất nhanh, gã đàn ông tóc quăn đi lên trước, hất mái tóc dài một cái, khóe miệng treo lên một nụ cười mê người: “Phong tỷ, mạo muội quấy rầy, chúng tôi là đội lính đánh thuê Tru Tinh.”

“Đội lính đánh thuê Tru Tinh…” Nghe được lời nói này, Diệp Oản Oản thần sắc kinh ngạc.

Sau khi đi tới Độc Lập Châu, đối với một vài thế lực lính đánh thuê chuyên cung cấp sát thủ của Độc Lập Châu, Diệp Oản Oản đương nhiên cũng có nghe qua.

Đội lính đánh thuê Tru Tinh, tại Độc Lập Châu, thậm chí còn là cả khu vực Châu Âu, đều thuộc về đoàn đội lính đánh thuê cấp truyền kỳ. Nghe nói, những nhiệm vụ mà đội lính đánh thuê Tru Tinh tiếp nhận, cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ để sẩy, tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ là 100%…

“Các cậu là đội lính đánh thuê dưới tay Nhiếp Vô Danh?” Diệp Oản Oản như có điều gì suy nghĩ.

“Vâng, đội lính đánh thuê Tru Tinh chúng tôi, thuộc đoàn đội lính đánh thuê cấp 2, thủ hạ của ngài Nhiếp Vô Danh.” Nam tử tóc dài gật đầu nói.

Cái gọi là đoàn đội lính đánh thuê cấp 2, chính là đoàn đội lính đánh thuê thuộc nấc thang thứ 2 trong số đông đảo các thủ hạ trong tay Nhiếp Vô Danh, vẫn chưa đạt tới trình độ đứng đầu.

Đội lính đánh thuê Tru Tinh, không chỉ vẻn vẹn thuộc về Nhiếp Vô Danh, nhưng dưới trướng Nhiếp Vô Danh, chỉ có thể đứng vào loại hạng hai, đây không khỏi cũng quá khoa trương rồi đi…

Diệp Oản Oản thần sắc khó hiểu, chẳng lẽ mình thật sự đánh giá thấp Nhiếp Vô Danh rồi sao?

“Phong tỷ, Nhiếp gia đã nói rồi, lần này để cho chúng tôi qua đây phụ tá cô.” Nam tử tóc quăn tiếp tục cười nói.

Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, nam tử tóc quăn lại nói: “Nếu như cô đã xác định thuê chúng tôi mà nói, vậy trước tiên đóng một ít tiền đặt cọc đi! Nếu không, khi Nhiếp gia đòi tiền chúng tôi, chúng tôi cũng không tiện giao phó.”

Nghe được lời nói này, sắc mặt Diệp Oản Oản nhất thời đen lại, quả nhiên, cái con hàng Nhiếp Vô Danh trong mắt chỉ có tiền là tiền mà!

“Nhiếp gia còn nói, nếu như Phong tỷ cô tạm thời không có tiền thừa, vậy thì viết giấy nợ cũng được.” Nam tử tóc quăn nói.

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản gật đầu một cái, ngay trước mặt ba người, viết một tờ giấy nợ… 

“Đứa nhỏ này là chuyện gì xảy ra? Cũng thuộc đội lính đánh thuê Tru Tinh?” Diệp Oản Oản quan sát thiếu niên trước mặt ước chừng khoảng 11 – 12 tuổi, thần sắc cổ quái.

Cậu bé ăn mặc một bộ đồ thường khá đáng yêu, đỉnh đầu đội một chiếc mũ thiếu nhi, mặt có vẻ ngây thơ vô hại, nhìn kiểu nào cũng không giống như là lính đánh thuê.

Nhưng mà, người đàn ông đeo kính vàng trong số ba người, lấy ngón trỏ nâng mắt kính của mình lên, lãnh đạm thờ ơ giải thích: “Cậu ta tên là Phù Sinh, không phải là trẻ con, thân thể có vấn đề, nên chưa trưởng thành mà thôi.”

Nghe vậy, Diệp Oản Oản như có điều gì suy nghĩ. Loại tình huống này ngày trước nàng ở tại Hoa quốc cũng chưa từng nghe nói qua. Một vài người trưởng thành đến 20 – 30 tuổi, thoạt nhìn giống như trẻ con, ngày hôm nay lại là lần đầu tiên nhìn thấy.

“Rất tốt.” Một lát sau, Diệp Oản Oản nhẹ nhàng gật đầu, mở miệng cười nói: “Nhiếp Vô Danh hẳn cũng đã từng nói qua với các vị, ở tại hội nghị A Tu La gây chuyện, các cậu có can đảm này hay không?”

Nam tử tóc quăn đi tới bên cạnh Diệp Oản Oản, thần sắc tự tin mở miệng cười nói: “Phong tỷ, chúng tôi là đoàn đội lính đánh thuê, đừng nói là A Tu La, bất luận kẻ nào, bất kỳ thế lực nào, không có chuyện mà lính đánh thuê không dám làm. Dĩ nhiên, thù lao như thế nào…”

Nói tới chỗ này, nam tử tóc quăn nhìn con số trong giấy nợ trong tay, bất đắc dĩ thở dài. Thù lao cô gái này chi ra, quả thực chưa ra hình dáng gì…

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Score 8.8
Status: Completed Author:
Tên khác: Cô Vợ Bất Lương Có Chút Ngọt Ngào

"Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?"

Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt.

Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương.

Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô.

Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset