Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
—
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi dương lên. Có Dịch Thủy Hàn ra tay, tất cả mọi chuyện đều có thể được giải quyết dễ dàng.
Nhưng mà, Diệp Oản Oản đứng ở cạnh ghế sa lon đợi cả nửa ngày, lại không thấy Dịch Thủy Hàn nói tiếp.
“Dịch đại hiệp, bước kế tiếp thì sao?” Diệp Oản Oản nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, không nhịn được chủ động hỏi.
“Bước kế tiếp?” Nghe tiếng, trên mặt Dịch Thủy Hàn đầy vẻ khó hiểu: “Bước kế tiếp phải trông vào chính bản thân cô.”
“Cái gì?” Diệp Oản Oản có chút ngẩn ra, Dịch Thủy Hàn không quản sao?
“Dịch đại hiệp, là anh bảo tôi đi thăm dò, hiện tại tra ra được rồi, chẳng lẽ anh mặc kệ sao?” Diệp Oản Oản hỏi.
“Bởi vì là cô tìm ra, nên cũng phải do cô giải quyết. Trừ chuyện Cổ tộc ra, tôi sẽ không nhúng tay vào bất kỳ tranh đấu của bất kỳ thế lực nào tại Độc Lập Châu, lại càng không nói đến vấn đề gia đình. Cô tự nghĩ biện pháp đi.” Dịch Thủy Hàn ngáp một cái.
Diệp Oản Oản: “…” Có thể con mịa nó bớt hố hàng người ta một chút, có được hay không?
Diệp Oản Oản thề, nếu như không phải là nàng đánh không lại hắn, nhất định đem sẽ đầu của Dịch Thủy Hàn gõ cho nát bấy…! Một kẻ thiếu trách nhiệm như hắn ta, làm sao lại có thể làm sư phụ của Đường Đường.
“Tôi buồn ngủ… Muốn ngủ chung hay sao?” Dịch Thủy Hàn nằm ở trên ghế sa lon, lấy chăn che kín người, nhìn về phía Diệp Oản Oản hỏi.
Diệp Oản Oản thở dài: “Được rồi, vẫn là để tôi trước tiên đi giải quyết chuyện này vậy.”
“Lúc đi giúp tôi đóng cửa lại.”
Thấy Diệp Oản Oản đứng dậy rời đi, Dịch Thủy Hàn nói.
Diệp Oản Oản: “…” Đóng cái em gái anh!!
“Được rồi, Dịch đại hiệp!” Diệp Oản Oản ý cười đầy mặt, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
…
Sau khi trở lại Không Sợ Minh, Diệp Oản Oản đem Bắc Đấu và Thất Tinh gọi qua.
Bây giờ, trong Không Sợ Minh, khiến cho Diệp Oản Oản tín nhiệm, cũng chỉ có hai người này.
Sau khi đem ngọn nguồn báo cho Bắc Đấu và Thất Tinh, hai người trố mắt nhìn nhau, thần sắc kinh ngạc.
“Bắc Đẩu, nếu như cậu đem chuyện này nói ra ngoài, ngày mai cũng không cần đi làm nữa.” Diệp Oản Oản nhìn về phía Bắc Đẩu, thần sắc nghiêm túc.
Đối với cái miệng rộng của Bắc Đẩu, Diệp Oản Oản quả thật là có chút chột dạ. Chỉ bất quá, loại chuyện này, Diệp Oản Oản vẫn có thể tin được Bắc Đẩu.
“Phong tỷ, câu này…Cái gì nhẹ, cái gì nặng, đệ còn không phân biệt được hay sao? Đệ dù có chết cũng không có khả năng nói ra.” Bắc Đẩu vội vã mở miệng.
“Phong tỷ, chuyện này đối với Nhiếp gia không phải chuyện đùa, nhưng đối với Không Sợ Minh chúng ta mà nói, dường như không có quan hệ gì… Nhưng mà, nếu như Phong tỷ đem sự thật báo cho Nhiếp gia, Nhiếp gia nhất định sẽ cảm kích Không Sợ Minh, đệ cảm thấy cũng có khả năng này.” Thất Tinh trầm tư chốc lát, mở miệng nói.
“Rắm!” Bắc Đẩu cau mày: “Phong tỷ, chuyện này, tuyệt đối không thể đơn giản như vậy! Nhiếp gia là một trong tứ đại thế gia của Độc Lập Châu. Nếu như người đó là giả mạo, sau lưng không có quan hệ, làm sao có thể giấu giếm được Nhiếp gia? Hơn nữa, rất nhiều cơ quan giám định tại Độc Lập Châu, cho ra kết quả cô ta chính là Nhiếp gia Nhị tiểu thư. Có thể thấy được thế lực sau lưng đáng sợ đến dường nào!”
“Yo, hôm nay lại có đầu óc như vậy?” Diệp Oản Oản kinh ngạc nhìn chằm chằm Bắc Đẩu, không ngờ, cái gã này lại có thể phân tích ra được đến vậy.
“Phong tỷ, tỷ trước tiên hãy nghe đệ nói… Không Sợ Minh chúng ta và Nhiếp gia, nguyên bản là không hợp. Phong tỷ lúc trước đào hố lừa Nhiếp gia cũng không ít lần. Lời mà Không Sợ Minh Chủ nói, Nhiếp gia làm sao có thể sẽ tin tưởng, đến lúc đó ngược lại còn cho rằng Không Sợ Minh chúng ta đang khích bác, ly gián, gây chuyện… Hơn nữa, tất nhiên sẽ bứt dây động rừng, làm cho ả Nhiếp Vô Ưu giả đó cảnh giác. Một khi như thế, sau này còn muốn vạch trần cô ta, coi như khó hơn lên trời rồi.”
Bắc Đẩu phân tích.
Nghe câu này của Bắc Đẩu, Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm. Đối với biểu hiện hôm nay của Bắc Đẩu, Diệp Oản Oản hết sức vui mừng, thậm chí có một loại cảm giác như chứng kiến con trai mình trưởng thành…
“Phong tỷ, Bắc Đẩu nói có lý, trước đó là đệ không suy nghĩ kỹ càng.” Thất Tinh mở miệng nói.