Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
—
“Rất tốt!” Diệp Oản Oản gật đầu một cái, chợt đưa chiếc hộp gỗ đặt sợi tóc của Tư Dạ Hàn cho Đại trưởng lão.
“Tra cái này và mẫu thử lần trước tôi đem về, có kết quả thì nói ngay cho tôi biết!” Diệp Oản Oản phân phó.
Nghe lệnh, Đại trưởng lão gật đầu một cái, chợt xoay người rời khỏi căn phòng.
Lần này, trong lòng Diệp Oản Oản không khỏi có chút khẩn trương. Đường Đường chắc hẳn chính là tiểu bảo bối của mình và Tư Dạ Hàn sinh ra, chuyện này nhất định là không sai đi!
Giám định thân nhân cần mất thời gian mấy ngày, Diệp Oản Oản cũng không ở lại Không Sợ Minh, mà quay trở về học viện Xích Diễm.
…
Sau khi Diệp Oản Oản trở lại học viện, cũng không vội vã giao nộp sợi tóc của Tư Dạ Hàn ra. Đầu tiên nàng cần phải tìm hiểu rõ, đến tột cùng là ai ban bố nhiệm vụ này? Người ra nhiệm vụ cần tóc của Tư Dạ Hàn để làm cái gì?
Nếu như mình cứ như vậy không minh bạch đem tóc Tư Dạ Hàn đi nộp, vạn nhất gây bất lợi cho anh ấy thì biết làm thế nào?
Chỉ bất quá, tin tức của người ra nhiệm vụ, cơ hồ đều được bảo mật, thuộc về thông tin cơ mật của học viện Xích Diễm. Muốn điều tra ra được ai ra nhiệm vụ hết sức khó khăn, chỉ có viện trưởng học viện Xích Diễm, hoặc là những nhân vật cao tầng của học viện kia, mới biết tin tức người giao nhiệm vụ. Mà học viên và huấn luyện viên, cũng không có khả năng biết được những thứ này.
Bất đắc dĩ, Diệp Oản Oản chỉ có thể ôm tâm lý lấy ngựa chết coi là ngựa sống đi tới nơi ở của Cung lão.
Nếu như, Cung lão không muốn giúp mình điều tra một phen, vậy nhiệm vụ này, cũng chỉ có thể bỏ qua. Tóc của Tư Dạ Hàn, Diệp Oản Oản cũng sẽ không giao ra.
“Nghe nói con tiếp nhận 3 nhiệm vụ liên tiếp, 2 cái cấp S, 1 cấp S+?”
Trong phòng, Cung lão pha một bình trà.
Sau khi Diệp Oản Oản giúp Cung lão rót một ly xong, Cung lão bỗng nhiên nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng hỏi.
Nghe Cung lão hỏi vậy, Diệp Oản Oản gật đầu đáp: “Vâng, thưa sư phụ…”
“Vậy con thật đúng là lợi hại! Học viện Xích Diễm, cho tới bây giờ không ai dám một hơi tiếp nhận ba cái nhiệm vụ cấp S, chứ đừng nói tới là còn có nhiệm vụ cấp S+.” Cung lão nói.
Không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, Cung lão tiếp tục nói: “Mấy ngày trước con vừa tiếp nhận nhiệm vụ, vậy mà giờ đã quay trở lại rồi sao? Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ thế nào rồi?”
Cung lão đối với tiến độ hoàn thành nhiệm vụ của Diệp Oản Oản, dường như vô cùng quan tâm.
Nghe Cung lão hỏi vậy, thần sắc Diệp Oản Oản hơi có chút lúng túng. Nàng biết trả lời như thế nào bây giờ? Nhẫn của Kỷ Hoàng bị người đàn ông của mình đoạt đi rồi, nhiệm vụ hộ tống cấp S+, hàng hóa cũng bị người đàn ông của mình cướp mất…
Nhiệm vụ sợi tóc là thứ duy nhất có thể hoàn thành, nhưng nàng còn phải băn khoăn lo lắng cho sự an toàn của người yêu.
Suy nghĩ kỹ một chút, thế này thật con mịa nó đúng là, “Tư mỹ nhân” ngược nàng trăm ngàn lần, chính nàng lại nâng niu anh ta như mối tình đầu! Có phải là nên “ngược” anh ta lại cho huề hay không?
“Chuyện đó… Sư phụ, lần này tới đây, thật ra thì, có chuyện muốn nhờ cậy sư phụ…” Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Cung lão, có chút chột dạ mà lên tiếng.
Dù sao, thứ nàng muốn hỏi chính là tin tức về người phát ra nhiệm vụ cấp S. Điều này ở bất kỳ học viện lính đánh thuê nào cũng thuộc vào hàng cơ mật.
Thử nghĩ, nếu như tin tức về người phát nhiệm vụ, dễ như trở bàn tay bị người ta điều tra ra, vậy thì còn ai dám tới tam đại học viện lính đánh thuê để tuyên bố nhiệm vụ nữa chứ?
Vạn nhất là nhiệm vụ ám sát vị đại nhân vật nào đó thì sao?
Hơi hơi điều tra nhẹ một cái, liền biết được tin tức người yêu cầu ám sát, vậy thì còn đi đến đâu?
Cũng đúng là như vậy, tại Độc Lập Châu, mặc kệ là tam đại học viện lính đánh thuê cũng được, hay là một số học viện cỡ nhỏ khác cũng được, đều xem việc bảo mật thông tin khách hàng là ưu tiên hàng đầu, là nguyên tắc bất di bất dịch.
Lần này Diệp Oản Oản mở miệng liền muốn hỏi Cung lão vấn đề mang tính chất nguyên tắc như vậy, quả thật là khó có thể mở lời…