Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
– —
Dịch Linh Quân dẫn Diệp Oản Oản đi xuống dưới dài, đi vào trong đám người.
Đáy mắt như có ánh sao lóe lên, ngay sau đó bày ra vẻ của một người cha hiền, đầy trịnh trọng và trang nghiêm nói rằng, “Thật không dám giấu diếm, tâm sự lớn nhất hiện tại của tôi chính là hôn sự của Vân Mạc. Chẳng qua là ánh mắt đứa nhỏ này quá kén chọn, thật sự là khiến cho kẻ làm cha này nhức đầu không thôi mà!”
Lời này, không thể nghi ngờ, chính là một viên đá tảng, làm dấy lên ngọn sóng lớn ngập trời.
Nghe được lời này của Dịch Linh Quân, người sáng suốt có ai còn có thể không hiểu.
Hội trưởng vội vã đem Dịch Vân Mạc tìm về đây, sợ rằng mục đích chủ yếu là để tìm chồng cho con gái, còn không phải sao?
“Hội trưởng, nghe ngài nói, lệnh thiên kim đẹp như vậy, lại có năng lực như vậy, ánh mắt cao hơn một chút là việc không thể bình thường hơn. Huống chi dù sao cũng là muốn tìm người sẽ làm bạn suốt đời, dĩ nhiên là phải cẩn trọng chọn lựa!”
“Không sai! Huống chi Thiên Thủy thành chúng ta thanh niên tuấn kiệt nhiều như vậy, hôm nay cũng đến không ít, Dịch tiểu thư hoàn toàn có thể quen biết nhiều người hơn một chút!”
…
Lúc này, mấy gã đàn ông trẻ tuổi mới vừa nãy còn đang vây ở bên cạnh Tần Hi Viện ân cần hỏi han, lập tức quẫy đuôi chó đi sang bên này.
Trong đó, có một gã thân sĩ mặc âu phục màu xám tro, phong độ nhanh nhẹn đầy ôn nhu tiếp cận, “Dịch tiểu thư, tôi tự giới thiệu mình một chút, tôi là quản lý của Trọng Tài Hội, là người địa phương tại Thiên Thủy thành, rất quen thuộc đối với nơi này. Dịch tiểu thư cô vừa trở về, nếu như cần người dẫn đường, tôi luôn sẵn lòng nguyện ý ra sức giúp cô.”
Thấy lại có thể có người đã chủ động tự đề cử mình, những người khác cũng nhất thời đứng ngồi không yên rồi, rối rít tiến lên tiếp lời.
“Mắt thẩm mỹ của Dịch tiểu thư thật tuyệt, bộ đồ này thật sự là quá đẹp!”
Dịch Linh Quân bên kia, cũng có không ít các vị cao tầng lớn tuổi hàn huyên, “Hội trưởng, con trai tôi cũng đã ở nước ngoài nhiều năm, nói không chừng cũng sẽ có điểm chung nào đó với lệnh thiên kim!”
“Ồ, thật sao?” Dịch Linh Quân cũng không hề cự tuyệt ai, khách khí trò chuyện với từng người một, dáng vẻ hoàn toàn nghiêm túc tuyển chồng cho con gái.
Diệp Oản Oản nhìn mà không còn lời nào để nói, chẳng lẽ thật đúng là lão ta dự định tuyển chồng cho nàng thật sao?
Trời má, hỏi thăm nghiêm túc như vậy làm cái gì!?
Thái độ này của Dịch Linh Quân, quả thực là e sợ thiên hạ không loạn!
Gương mặt Diệp Oản Oản vẫn là tạo hình tượng lãnh ngạo, chân mày hơi hơi nhíu lại, mở miệng nói, “Cha, con qua bên kia một chút.”
Người đã đẹp, thì ngay cả một cái chau mày cũng đẹp đến cực hạn. Một chút mất kiên nhẫn nơi đáy mắt kia, giống như là giọt sương đêm đọng trên cánh hoa hồng, khiến cho những vị thân sĩ nổi tiếng vây chung quanh nàng bỗng trở nên ngây ngẩn thất thần.
Dịch Linh Quân lập tức ân cần hỏi thăm: “Vân Mạc, sao vậy? Không thoải mái sao?”
“Không khí nơi này không tốt.” Diệp Oản Oản thuận miệng ném câu tiếp theo, rồi lập tức sải cao giày cao gót, thẳng bước rời đi.
Nói bóng gió, chính là ngại nơi này ồn ào.
Dịch Linh Quân bất đắc dĩ chống đỡ, “Đứa nhỏ này, tính tình đúng là quá cô tịch rồi!”
Phương thức và cách nói chuyện của cô gái, tuy là khiến cho người khác rất không thoải mái, nhưng cũng hoàn toàn không một ai dám nhiều lời.
Dù sao, cái cô nàng Dịch Vân Mạc này cũng không nhằm vào đích danh một người nào, mà là nhằm vào tất cả mọi người ở đây.
Cũng không một ai nguyện ý đi lên làm chim đầu đàn, cùng nàng lý luận mấy câu.
Dù cho cái tính tính này của nàng, phách lối như ngọn lửa, lãnh ngạo như hàn băng, nhưng lại khơi dậy khát vọng chinh phục của không ít người đàn ông…
Tần Hi Viện đẹp thì có đẹp, nhưng thật không có cá tính, giống như một bông hoa tươi được tỉ mỉ tẩn mẩn nuôi trồng trong nhà kính.
Huống chi, vô luận là bàn về xinh đẹp, hay là bàn về gia thế, Tần Hi Viện và Dịch Vân Mạc đều khác nhau như trời vực, không cách nào đánh đồng với nhau.
Xem ra, từ hôm nay trở đi, danh xưng đệ nhất mỹ nhân Thiên Thủy thành, đệ nhất danh viện Thiên Thủy thành, tất cả đều sẽ phải đổi sang cho người khác rồi!
Cũng không biết là vô tình hay là cố ý.
Diệp Oản Oản vừa vặn đi về phía Ân Hành và Tần Hi Viện…