Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.net
– –
Ánh mắt Diệp Oản Oản liếc xéo qua, nhìn tập album trên bàn trước mặt Tư Dạ Hàn, con ngươi đảo nhanh như chớp.
Thật không ngờ Tư Dạ Hàn lại sẽ có thể lén xem áo cưới một mình nha…
Tất nhiên là nàng sẽ không nói toạc ra… Không có khả năng!
Diệp Oản Oản cười hì hì tiến tới, giống như lơ đãng đem tập ảnh mở ra, “Bảo Bảo, anh đang xem áo cưới à! Anh thích em mặc bộ nào?”
Diệp Oản Oản nói xong, ánh mắt dừng ở trên một bộ có phong cách phục cổ, tương đối xa hoa, “Em cảm thấy bộ này không tệ. Bảo Bảo, anh cảm thấy thế nào?”
Tư Dạ Hàn nhìn một cái: “Cái này anh đã đặt rồi.”
“Anh cũng nhìn trúng cái này?” Diệp Oản Oản kinh ngạc vui mừng, nháy mắt một cái.
Diệp Oản Oản nói xong, ngay sau đó lại tiếp tục lật xem, chỉ một bộ váy đuôi cá màu trắng, “Bộ này cũng được!”
Tư Dạ Hàn: “Bộ này cũng đã đặt xong.”
Diệp Oản Oản kinh ngạc ngẩng đầu, “Anh lại đoán được cái em thích? Không hổ là Bảo Bảo nhà em, hiểu em rất rõ! Nhưng mà… bộ váy xòe dài màu bạc này cũng đẹp! Thật là khó chọn mà!”
Những bộ áo cưới trong album này là các tác phẩm kinh điển của những nhà thiết kế hàng đầu trên thế giới, cho nên quả thật mỗi một bộ đều rất đẹp. Diệp Oản Oản xem mà muốn hoa cả mắt.
Kết quả, Tư Dạ Hàn nghe vậy, bình tĩnh đáp: “Đều đã đặt trước hết rồi.”
Liên tục chọn ba bộ, Tư Dạ Hàn lại đều có thể biết trước, đặt may hết? Diệp Oản Oản ngẩng đầu lên, mặt đầy kinh ngạc: “Bảo Bảo, chúng ta thần giao cách cảm đến vậy sao?”
Tư Dạ Hàn: “Tất cả kiểu mẫu trong album này, anh đều đã đặt may sẵn mỗi loại một bộ.”
Diệp Oản Oản sắc mặt ngẩn ngơ, ngay sau đó khóe miệng không ngừng co quắp: “…”
Hóa ra cái anh chàng này đã đặt mua tất cả các kiểu mẫu có trong bộ album này?
Quả nhiên, biện pháp tốt nhất để giải quyết khó khăn khi phải chọn lựa, chính là mua sạch sao?
Diệp Oản Oản quả thật là cực kỳ cạn lời: “Mua nhiều bộ như vậy, xưởng giấm ế quá, nên anh chuyển nghề mở tiệm áo cưới sao?”
Cặp con ngươi lấp lánh điên đảo chúng sinh kia của Tư Dạ Hàn nhấp nháy, bỗng nhiên nghiêng người, hôn lên trên môi của nàng, thì thầm qua làn môi: “Mỗi một bộ… đều muốn em mặc cho anh xem.”
Diệp Oản Oản: “…!!!”
Vào giờ phút này, trái tim Diệp Oản Oản đập nhanh cứ như thể vừa trải qua một trận quyết đấu sống còn với Cẩu Tạp Chủng vậy.
Thật là vạn vạn không ngờ tới mà!
30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây, không ngờ sẽ có ngày bị Tư Dạ Hàn tán đổ triệt để như vậy.
Diệp Oản Oản che lấy gương mặt ửng hồng càng lúc càng nóng lên, “Khục, nhưng vậy cũng mua hơi nhiều quá rồi? Em phải mặc tới lúc nào đây?”
Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng vuốt ve lọn tóc đen nhánh bên tai nàng, “Nhiều sao? Dù sao đời này anh chỉ kết hôn có một lần, em có thể từ từ mặc.”
Diệp Oản Oản: “…” Anh thắng rồi.
“Ồ đúng rồi, suýt chút nữa quên nói với anh chuyện chính. Em đến tìm anh, là có chuyện muốn thương lượng với anh. Hôn lễ của chúng ta, có khả năng… em sẽ không lấy cái thân phận Nhiếp Vô Ưu này để tổ chức… cũng không tổ chức ở Độc Lập Châu…” Diệp Oản Oản cân nhắc chọn lời một hồi, ngay sau đó mở miệng nói.
Đối với chuyện này, dường như Tư Dạ Hàn không hề có chút dị nghị nào, trực tiếp đáp ứng: “Cũng được. Vô luận em muốn ở nơi nào, lấy thân phận nào, đều được hết. Nếu như mỗi một thân phận em muốn tổ chức một lần, đương nhiên cũng có thể! Anh sẽ thu hồi câu, sẽ chỉ kết hôn một lần, vừa nói.”
Diệp Oản Oản: “…!!!”
Nhưng mà em cũng không muốn kết hôn nhiều lần như vậy, cảm ơn!
Com lê của chính nàng, cộng thêm com lê của anh, mỗi một bộ com lê kết hôn một lần, vậy thì phải kết hôn đến bao giờ?
Diệp Oản Oản: Em cũng không muốn kết hôn nhiều lần như vậy, cảm ơn!
Tư Dạ Hàn: Anh muốn.