Chương 678: Tình địch chân chính…

Tình địch chân chính…

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

————————————————–

Đêm lạnh, ngoài trời mưa tí tách rơi, giống như tâm tình hiện tại của Cung Húc.

Hắn phát hiện, cảm giác lúc này của hắn quả thật là giống như là… Lâm vào yêu đương cháy bỏng…

Nghĩ tới đây, Cung Húc không khỏi cảm thấy rợn cả tóc gáy khắp người, nhất thời hắn bị chính ý nghĩ của mình dọa sợ.

Cmn, lâm vào yêu đương cháy bỏng sao?

Điên rồi sao! Hắn phát sinh tình yêu nồng đậm với một người đàn ông sao?

Nhưng… Dù sao hắn cũng là người có tình trường ngang dọc, cũng không phải là chưa trải qua chuyện lớn gì, không có khả năng không hiểu chuyện được, vì thế phản ứng thái quá của hắn như vậy là đang đại biểu cho cái gì đây, thật sự là làm hắn kinh hồn bạt vía mà!

Không được, lại tiếp tục suy nghĩ như vậy nữa hắn sẽ muốn điên mất!

Hắn có muốn hay không… Có muốn thân mật hơn với Diệp ca một chút nữa hay không a?

Nếu hắn cũng cảm thấy buồn nôn giống như khi hôn Đường Tinh Hỏa, vậy thì hắn nhất định liền có thể yên tâm… 

Cung Húc đang xoa tay suy nghĩ lung tung, Diệp Oản Oản mở miệng nói: “Là muốn hỏi tôi chuyện có liên quan đến mứt hoa nhỏ sao?”

“À? Cái gì?” Vào lúc này Cung Húc cũng sớm đã đem mứt hoa nhỏ của hắn bỏ qua một bên đến ngoài chín tầng mây rồi.

Diệp Oản Oản phát giác ra biểu hiện của Cung Húc có cái gì đó không đúng lắm, ánh mắt nhìn lại Cung Húc.

Ngay tại lúc Cung Húc bị nhìn chằm chằm làm hắn càng thêm tâm hoảng ý loạn, ánh mắt của Diệp Oản Oản nhìn xéo qua, đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe màu đen từ từ chậm rãi ngừng lại ở ven đường.

Là xe của Tư Dạ Hàn.

Ánh mắt của Diệp Oản Oản lúc này mới từ trên người Cung Húc dời đi, nhìn về hướng đối diện.

Chỉ thấy khi cửa xe mở ra, một đôi chân thon dài bước ra, theo sau chính là một bóng người thanh lãnh thật cao, từ trong bóng đêm an tĩnh chậm rãi đi về hướng quầy rượu trong ngọn đèn lóa mắt.

Từng bước từng bước đi tới trước mặt của Diệp Oản Oản, rồi đứng lại.

Hàn Thiên Vũ nhìn người đi tới, nhất thời con ngươi hơi co lại.

Người bạn mà Diệp Bạch nói, hóa ra là Tư Cửu.

“Tư tiên sinh, lại gặp mặt nữa rồi!” Hàn Thiên Vũ lên tiếng chào.

Vẻ mặt lãnh đạm của Tư Dạ Hàn nhìn Hàn Thiên Vũ, rồi gật đầu một cái.

Lạc Thần mặc dù chỉ gặp qua Tư Dạ Hàn một lần, nhưng ấn tượng cũng khắc sâu, lần đó Tư Dạ Hàn ở trước mặt hắn cùng Hàn Thiên Vũ hôn Diệp Bạch một cái, khi đó hắn bị dọa đến vô cùng hoảng sợ…

Thấy Tư Dạ Hàn đến, Diệp Oản Oản cùng mọi người lên tiếng chào muốn rời đi: “Thiên Vũ, bạn của tôi đến rồi, tôi đi trước đây!”

“Được, trên đường đi chậm một chút.”

“Lạc Thần, Tiểu Tình đã tới chưa?” Diệp Oản Oản nhìn về phía Lạc Thần.

Lạc Thần: “Còn năm phút nữa.”

“Được.” Diệp Oản Oản gật đầu, nhìn về phía Cung Húc: “Cung Húc, ở đây chờ tài xế qua tới, cậu uống rượu, đừng chạy xe.”

“Uhm…” Cung Húc mất tập trung nhìn người đàn ông bên người Diệp Oản Oản.

Người đàn ông này là ai?

Cũng không biết là chuyện gì xảy ra, rõ ràng chỉ là một người xa lạ, lại để cho hắn có loại cảnh giác cùng bài xích đến từ bản năng…

Một loại cảm giác rất có tính uy hiếp…

Đường Tinh Hỏa vẫn đang một mực muốn giảm bớt cảm giác tồn tại của mình nhưng không nhịn được mở miệng nói: “Người đàn ông này là ai vậy? Khí thế thật là mạnh mẻ…”

Diệp Oản Oản cùng đám người Hàn Thiên Vũ chào hỏi bắt chuyện xong sau liền cùng Tư Dạ Hàn cùng rời đi đi về phía chiếc xe ở đối diện.

Ban đêm gió có chút lạnh, Diệp Oản Oản đi được một nửa, chợt hắt hơi một cái.

Bên cạnh, chân mày của Tư Dạ Hàn nhíu lên, hơi dừng chân lại.

Anh cởi áo khoác màu đen to lớn trên người xuống, nhẹ nhàng khoác ở trên vai của Diệp Oản Oản.

Được chiếc áo khoác mang theo nhiệt độ cơ thể bao bọc lại thân thể, Diệp Oản Oản nhất thời cảm thấy thân thể mình thật ấm áp.

Diệp Oản Oản sững sờ, sau đó sốt ruột nói: “A? Không cần cho em đâu! Vạn nhất anh bị cảm làm sao bây giờ?”

Nếu Tư Dạ Hàn bị cảm thì đó cũng không phải là chuyện nhỏ, hơn nữa hiện tại cô đang mặc đồ nam nha!

Thấy Diệp Oản Oản muốn đem áo khoác trả lại cho mình, Tư Dạ Hàn đột nhiên kéo tay cô một cái.

Cảm nhận được nhiệt độ lạnh giá trên ngón tay của Oản Oản, chân mày của Tư Dạ Hàn nhất thời nhíu càng thêm lợi hại, trực tiếp đem cái tay nhỏ bé kia kề sát vào trong lồng ngực ấm áp của mình…

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Score 8.8
Status: Completed Author:
Tên khác: Cô Vợ Bất Lương Có Chút Ngọt Ngào

"Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?"

Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt.

Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương.

Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô.

Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset