“Kẻ nào đầu hàng…đứng sang một bên!”
Lời của Lạc Nam như đã chắc chắn nắm giữ toàn bộ cục diện trong tay, không xem bất kỳ một ai ra gì…
Đích thật là vậy…
Nếu không vì cạnh tranh ngôi vị Côn Lôn Thiếu Chủ, những người có mặt ở đây chẳng có bất kỳ ai đủ gợi lên hứng thú cho hắn.
Có lẽ, chỉ có Thiếu Đế Chi Chiến mới là chiến trường mà Lạc Nam có thể tìm kiếm những đối thủ xứng tầm với bản thân mình trong thế hệ trẻ tuổi.
“Lạc Nam, ngươi sẽ vì sự cuồng vọng của mình mà trả giá thật lớn!” Kiếm Nhai rút ra Song Kiếm trên lưng, chiến ý dày đặc trầm giọng nói.
“Chiến một trận, trong từ điển của ta không có từ đầu hàng!” Vô Ưu sắc mặt lạnh lẽo.
“Tính chúng ta một phần!” Thanh Huy cùng Minh Không Đế Nữ bước lên.
Bọn hắn dù sao cũng là thiên tài trên Thiếu Đế Bảng, mặc dù xếp hạng không cao nhưng lòng kiêu ngạo vẫn phải có.
Làm sao có thể không đánh mà hàng trước một tiểu tử còn chưa đến một ngàn tuổi như Lạc Nam?
“Tốt lắm…” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, lại hỏi toàn trường:
“Các ngươi thì?”
“Hừ, các huynh đệ…chúng ta liên thủ, hơn sáu ngàn người, Lạc Nam dù lợi hại đến đâu cũng phải chết!” Một người dẫn đầu nói ra.
“Không sai, Lạc Nam quá mức cuồng vọng, phải khiến hắn trả giá thê thảm!”
“Tán thành!”
“Toàn lực liên thủ, chiều theo ý hắn!”
Trong lúc nhất thời, toàn bộ chiến trường đồng lòng đứng lên chống lại Lạc Nam, sắc mặt bọn hắn tràn ngập biệt khuất.
Lạc Nam trong lòng im lặng, vì sao ta có cảm giác như mình đang là nhân vật phản diện, bị một đám cao thủ chính phái liên thủ đối phó?
Bất quá, không có ai đầu hàng cũng đã nằm trong suy đoán của hắn từ trước.
Dù sao thì ở đây đều là thiên tài, mà thiên tài sẽ có tôn nghiêm thuộc về bọn hắn.
Nếu lấy nhiều đánh ít mà còn đầu hàng, chắc chắn sẽ hình thành một vết rách trong tâm cảnh của bọn hắn, ngày sau tu luyện khó thể tiến thêm được nữa.
“Toàn lực thi triển công kích, đem cả Lạc Nam và cái bát rách của hắn nghiền nát!” Thanh Huy lạnh lẽo nói ra.
Hắn phá không tiến lên, một tay cầm lấy Hắc Ám, một tay cầm lấy Kịch Độc dữ tợn.
Hắc Ám và Kịch Độc nhanh chóng hòa lẫn vào nhau, hình thành một quả cầu độc địa có tính ăn mòn dữ dội xoay tròn trước mặt.
Hắc Ám và Kịch Độc là thủ đoạn tu luyện nổi tiếng của Thanh Gia, bọn hắn sở hữu Đế Cấp Thượng Phẩm Công Pháp…Ám Độc Đế Kinh, có thể vượt cấp độc chết đối thủ, vô cùng kinh khủng.
Thanh Huy là thiên tài hàng đầu của Thanh Gia, đương nhiên được giao trọng trách tu luyện Ám Độc Đế Kinh, hơn nữa đã luyện đến tầng thứ hai, có thể đem Hắc Ám Tôn Lực kết hợp cùng Độc Lực, tạo thành công kích mạnh mẽ.
“Chết cho ta!” Thanh Huy ánh mắt sắt lẹm, quả cầu Ám Độc hung hăng chưởng đến Lạc Nam.
Cùng lúc đó, những người khác cũng làm ra thủ đoạn chiến đấu…
Vô Nhai hai tay lực lưỡng phình lớn, gân xanh lồi ra, Tôn Lực nội liễm vào bên trong cơ thể…đưa tay liên tục đánh vào hư không từng quyền dữ dội:
“Vô Hình Phá Nội Quyền!”
Quyền kình tầng tầng lớp lớp, vô hình vô ảnh, vô thanh vô tức, tập kích từ mọi phương hướng không thể đoán trước và nắm bắt, một khi đánh trúng mục tiêu, Quyền Kình sẽ trực tiếp xuyên qua phòng thủ bên ngoài mà xâm nhập cơ thể và nghiền nát kinh mạch, lục phũ ngũ tạng của đối thủ, phá hoại từ bên trong.
Đây là thủ đoạn công kích lợi hại nhất của Vô Gia, đạt đến Đế Cấp Thượng Phẩm, muốn né tránh hay phòng thủ cũng đều khó khăn, bởi vì ngươi căn bản không thể nắm bắt được bóng dáng của Vô Hình Phá Nội Quyền.
“Đồ Thiên Tru Địa Trảm!”
Kiếm Nhai nâng lên Song Kiếm trên tay, đem Lưỡi Kiếm sắt nhọn đặt sát vào nhau, một ngang một dọc, một trục một hoành, Kiếm Ý cửu tầng xuyên thấu mà ra, lực lượng có thể đồ thiên tru địa…
Nhìn thấy Đồ Thiên Tru Địa Trảm, Độc Cô Ngạo Tuyết hứng thú giành lấy mục tiêu, Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật một lần nữa triển khai, hung hăng đối kháng.
Không cam lòng yếu thế, hơn sáu ngàn thiên tài cùng lúc phát động công kích, cùng lúc xuất sử thủ đoạn công kích mạnh mẽ nhất của mình, toàn lực nhắm đến Lạc Nam và Độc Cô Ngạo Tuyết.
Trong khoảnh khắc, ngay cả Tù Không Bát cũng có chút không chịu đựng nổi mà kịch liệt rung lên, tùy thời có thể rạn nứt…
Các loại thuộc tính, các loại đẳng cấp vũ kỹ, Vương Lực, Tôn Lực, Hồn Lực…tầng tầng lớp lớp…
Uy lực quá mức dữ dội.
Chứng kiến tình cảnh này, Minh Không Đế Nữ váy dài tung bay, thân thể ưu nhã cao quý đạp không bước lên bầu trời, vô tận Quang Minh Chi Lực từ bên trong người nàng vận chuyển, môi đỏ nhẹ mở:
“Quang Minh Phổ Chiếu!”
Lấy cơ thể Minh Không Đế Nữ làm trung tâm, Quang Minh chiếu rọi thiên hạ, bao phủ toàn trường, đem toàn bộ công kích do Thanh Huy đám người và hơn sáu ngàn thiên tài đánh ra bao phủ…
Thoáng chốc, bên trên công kích của tất cả bọn hắn đều có một tầng Quang Minh lực lượng gia trì, khiến tốc độ của công kích trở nên nhanh như tốc độ ánh sáng, lực phá hoại cũng mạnh mẽ hơn.
Lạc Nam ánh mắt ngưng trọng, đối mặt với hàng loạt công kích khác hắn đã phải nghiêm túc đối xử, hiện tại có thêm Quang Minh Phổ Chiếu của Minh Không Đế Nữ gia trì, càng thêm khó nhằn.
“Bất quá…như vậy mới thú vị!”
Cười lạnh lùng bước lên, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn kích hoạt…
Trong khoảnh khắc, hắn thi triển hàng loạt động tác một cách thành thục điêu luyện.
“Bá Đỉnh…hình thành!”
“Nhìn Xuyên Yếu Điểm…kích hoạt!”
“Không Đạo Na Di – Mở!”
“Bẻ Cong Không Gian!”
“Thiên Thủ Quan Âm!”
“Thần Tướng Vệ Hồn Thuật!”
“Định Hồn – Siêu Hồn!”
“Ngự Kiếm Thuật – 109 Vũ Hoàng Kiếm, toàn diện Phi Kiếm!”
ẦM ẦM ẦM…
Tù Không Bát lắc lư liên tục…
Nhìn Xuyên Yếu Điểm vừa ra, Lạc Nam lập tức nhìn thấy quỷ tích di chuyển của Vô Hình Phá Nội Quyền do Vô Ưu đánh ra.
Bá Đỉnh xoay tròn, Bá Lực điều động, thân thể uy nghiêm, thần thánh của đại Phật Quan Âm với vô vàn cánh tay sừng sững giữa trời đất, điên cuồng tung đấm, hướng về phía trước oanh tạc dữ dội.
Hỏa Thần Tướng, Băng Thần Tướng, Hắc Ám Thần Tướng, Kim Thần Tướng, Mộc Thần Tướng…sừng sững mà ra, lao vào nghiền ép.
Chưa dừng lại ở đó, Không Đạo Na Di mở ra, đem hơn một ngàn đạo công kích thu vào mất dạng, sau đó một Không Đạo khác mở ra phía sau lưng sáu ngàn thiên tài, đem công kích của bọn hắn bắn ngược trở lại.
Bẻ Cong Không Gian lại khiến hàng ngàn công kích đi lệch quỷ đạo, xẹt ngang Lạc Nam, bắn vào Tù Không Bát…
Diệt Hồn Liên và Ôn Hồn Liên kết hợp, lại thêm Hồn Tôn triển khai, Định Hồn và Siêu Hồn đem hàng ngàn tu sĩ toàn thân đứng im bất động.
Vũ Hoàng Kiếm thiêu đốt Bá Lực, mang theo vô vàn Phi Kiếm xâm nhập chiến trường…
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Toàn bộ Hi Vũ Thành triệt để tĩnh lặng, từng đôi mắt ngơ ngác chứng kiến cảnh tượng đang diễn ra chẳng khác nào thần tích này.
Thiên Thủ Quan Âm bá đạo oanh tạc, đem tầng tầng lớp lớp Vũ Kỹ nghiền nát, chống chọi chính diện với Vô Hình Phá Nội Quyền, Hắc Ám Độc Cầu…
Trong đó, Vô Hình Phá Nội Quyền bị từng nắm đấm của Thiên Thủ Quan Âm nghiền nát, trước sự nhìn thấu của Nhìn Xuyên Yếu Điểm, khả năng vô hình vô ảnh, tập kích bất ngờ của nó trở nên vô dụng.
Bên trong Bá Lực có Đế Diễm, khắc tinh của Độc…dù là Hắc Ám Độc của Thanh Huy cũng trở thành trò cười, toàn bộ Độc tính hắn đánh ra bị Bá Lực hóa thành hư vô.
Không Đạo Na Di thu hồi công kích, bắn ra công kích từ phía sau, một hơi hạ gục hơn ngàn thiên tài, gậy ong đập lưng ong.
Bẻ Cong Không Gian khiến hàng ngàn đạo công kích khác sai lệch quỷ tích, các đại Thần Tướng nhân cơ hội nghiền ép đánh vào, chỉ có thể là càn quét.
Định Hồn kết hợp Siêu Hồn, hơn ngàn tu sĩ chẳng khác nào pho tượng, Hắc Ám Thần Tướng tung ra Tỏa Thiên Hắc Ám, đem bọn hắn như cá sà lưới, toàn diện phong tỏa lực lượng.
Vũ Hoàng Kiếm tập kích bất ngờ, không ít tu sĩ kẻ chết người bị thương…
Mà ở một bên khác, Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật va chạm chính diện Đồ Thiên Tru Địa Trảm…
KENG!
Trúc Kiếm cùng Song Kiếm trong tay Kiếm Nhai va chạm chính diện…
RĂNG RẮC…
Trúc Kiếm là Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo, Song Kiếm trong tay Kiếm Nhai chỉ là hàng Đế Cấp Trung Phẩm…
Kiếm Nhai sở hữu cửu tầng Kiếm Ý, tu vi Địa Tôn…
Mà tu vi của Độc Cô Ngạo Tuyết đã gần trở thành Thiên Tôn, sở hữu Kiếm Vực…
Ai mạnh ai yếu, lập tức có thể nhìn thấy…
Theo một thanh âm vỡ nát vang lên, đôi Song Kiếm trong tay Kiếm Nhai rạn nứt, miệng hắn tràn ra máu tươi, một vết Kiếm xuất hiện trước ngực…
Máu bắn tung tóe…
BỊCH…
Kiếm Nhai ngã xuống, mặc dù không chết…nhưng đã mất đi khả năng chiến đấu.
Nhân vật xếp hạng 89 trên Thiếu Đế Bảng, Kiếm Nhai Đế Tử bị một nữ Kiếm Tu chưa có danh tiếng quá lớn đánh bại…
Độc Cô Ngạo Tuyết cánh tay khẽ run, nàng liên tục thi triển hai lần Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật bảy phần kiếm, tiêu hao vô cùng nghiêm trọng.
Hít sâu một hơi, quay mặt nhìn lại…
Khóe môi nhẹ nhàng cong lên, ánh mắt hiện lên một tia nhu tình và tự hào…
Đúng như nàng dự đoán, cái gọi là Tuyển Chọn Côn Lôn Thiếu Đế, ở trước khả năng của nam nhân nàng chính là trò trẻ con.
Trước mặt Lạc Nam lúc này, chỉ còn lại Thanh Huy, Minh Không và Vô Ưu ba người còn có khả năng đứng thẳng…
Hơn sáu người thiên tài, người ngã ngựa đổ…thê thảm đến không thể hình dung.
“Quái thai…” Vô Ưu nhìn Lạc Nam, chậm rãi phun ra hai chữ, trong lòng đắng chát.
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn của đối phương quả thật là khắc tinh của hắn, Vô Hình Phá Nội Quyền từng giúp hắn đạt thành tích trong Thiếu Đế Chi Chiến lúc này trở nên lộ liễu không chịu nổi.
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đã là hàng Đế Cấp Trung Phẩm, nếu là Vô Đế đích thân đánh Vô Hình Phá Nội Quyền nó sẽ không đủ khả năng nhìn thấu, nhưng Vô Ưu còn kém xa lắm, bị Nhìn Xuyên Yếu Điểm thấy hết là chuyện bình thường.
So với Vô Ưu, Ám Độc của Thanh Huy càng thêm khuất nhục…ở trước mặt Bá Lực của Lạc Nam giống như con gặp bố, hoàn toàn chẳng có chút tác dụng nào.
Duy chỉ có Minh Không Đế Nữ là khiến Lạc Nam có chút bất ngờ, nữ nhân này tinh thông cả Quang Minh và Hắc Ám Tôn Lực, lại có thể thông qua Đế Cấp Công Pháp của Minh Đế đem Quang Minh với Hắc Ám dung hợp cùng nhau, tạo thành Ám Minh Lực, tương đối mạnh mẽ.
Tuy nhiên, ba người vẫn như cũ không phải đối thủ của hắn…
…
“Xong rồi…” Toàn trường thổn thức nhìn lấy cảnh tượng này…
Bọn hắn cảm thấy tâm tình phức tạp đến cực điểm, vừa vui vừa buồn…
Vui vì Côn Lôn Giới sắp có một thiếu đế mạnh mẽ, ở trong Thiếu Đế Chi Chiến rất có hy vọng lọt vào các top cao, đem về vinh quang vô thượng.
Buồn vì nhân vật này không phải người xuất thân Côn Lôn Giới, còn đem toàn bộ thiên tài Đế Thiên Côn Lôn đánh cho thành cẩu…
Nhưng không người nào cảm thấy không phục…
Bọn hắn thật sự bị màn biểu diễn của Lạc Nam thuyết phục, tâm phục khẩu phục…
Từ khi triển lộ thiên phú kinh khủng, cho đến lúc này lực áp toàn trường, lấy sức một người gần như độc chiến toàn bộ…
Lạc Nam chiến thắng quá thuyết phục…Không muốn phục cũng phải phục…
Kiếp Tâm ước lượng thời gian, cười khổ: “Chỉ mất bảy phút!”
Ánh mắt của nàng lóe lên một tia dị sắc…
Lạc Nam đã làm quy tắc của vòng đấu thứ hai trở nên vô nghĩa…
“Hừ!” Nữ Hoàng trong lòng yêu kiều hừ một tiếng, uổng công nàng suy nghĩ ra quy tắc thi đấu lần này.
Tưởng chừng sẽ hết sức thú vị, nào ngờ bị tiểu tử này biến thành sân khấu cho riêng hắn biểu diễn, mà quy tắc của nàng đã trở thành vật làm nền…
Bất quá, ngay cả chính Nữ Hoàng cũng không cảm nhận được rằng, bình thường nàng vốn uy nghiêm cao ngạo, sẽ không biểu lộ ra những cảm xúc như vậy, tâm cảnh bất biến.
Chính Lạc Nam đã trong lúc vô tình trở thành ngoại lệ…
Không ai chú ý, Kiếm Phi Vân đang đứng thản nhiên hơi liếc nhìn Thanh Nguyệt Nương một chút.
Thanh Nguyệt Nương bí mật gật đầu, trong lòng yên lặng đếm ngược: “3…2…1!”
BÙM!
Bên trong Tù Không Bát, thân thể của Thanh Huy đột nhiên nổ tung, như một quả bom không có chút dấu hiệu nào báo trước.
“Chuyện gì xảy ra?” Toàn trường cả kinh với biến cố thất thường.
“Không xong!” Lạc Nam sắc mặt đại biến, vội vàng tiến đến bên cạnh Độc Cô Ngạo Tuyết, Bá Lực bùng phát đem hai người bao phủ.
Từ trong cơ thể Thanh Huy, vô tận Độc tính cấp tốc bùng phát, chỉ thoáng chốc đã lan tràn đến khắp tất cả mọi người…
XÈO XÈO XÈO…
Đứng trước Độc tính dữ dội, hư không cũng hóa thành chất lỏng, Vô Ưu cùng Minh Không đang ở gần hét thảm một tiếng, một nửa cơ thể nhanh chóng bị hòa tan,…
Cũng may bọn hắn lấy ra Đế Cấp Pháp Bảo phòng thân, mới có thể kéo dài một cái mạng, nhưng cũng không khá hơn chút nào.
Hơn sáu ngàn thiên tài, chỉ qua một hô hấp ngắn ngũi, hơn một nghìn người đã hóa thành chất lỏng.
“Chuyện gì xảy ra?” Toàn trường hoảng hốt, Thanh Đế sắc mặt đại biến.
“Độc này thậm chí có thể xâm nhập Bá Lực!” Lạc Nam trong lòng hãi hùng, bởi vì hắn cảm giác cơ thể của mình đột ngột đau nhứt.
Vội vàng xoay người lại, chứng kiến Độc Cô Ngạo Tuyết dù có Bá Lực che chở vẫn da dẻ trắng bệch, đôi môi tái xanh.
XÈO XÈO…
Độc lực dữ dội chạm đến Từ Không Bát, thanh âm ăn mòn vang lên.
Lạc Nam cảm thấy không ổn, vội vàng đem Tù Không Bát thu hồi lại, trong lòng hắn dâng lên cảm giác nguy cơ.
Độc này tuyệt đối không phải Thanh Huy có khả năng khống chế, là có người mượn dùng cơ thể hắn làm một bình chứa độc, lúc này bạo phát đi ra mà thôi…
Loại Độc này, chắc chắn có nguồn gốc kinh khủng nào đó…
Chưa dừng lại, sau khi Tù Không Bát giải trừ, Độc tính được dịp bùng nổ, hết sức đột nhiên thẩm thấu xuống mặt đất.
BÙM!
Như một quả bom nguyên tử nổ tung, bên dưới mặt đất cũng có kịch độc…
Trong khoảnh khắc, Độc tính dữ dội bao phủ toàn thể chiến trường, lấy một tốc độ khủng bố lan tràn, muốn tiến vào vô số tu sĩ không liên can ở bên ngoài.
Nếu không kịp thời ngăn chặn, toàn bộ Hi Vũ Thành sẽ hóa thành một vùng đất chết…
Kiếm Phi Vân cùng Thanh Nguyệt Nương âm thầm liếc mắt, cả hai như bị hơi Độc nhập thân, ngã lăn trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt.
“Thanh Đế, chuyện gì đang xảy ra?” Vô Đế chất vấn nhìn Thanh Đế.
“Độc này…ngay cả Thanh Gia chúng ta cũng không có biện pháp, nó đến từ Thượng Cổ, có thể độc chết cả Đế!” Thanh Đế sắc mặt trở nên khó coi.
“Có chuyện nói sau!” Côn Lôn Nữ Hoàng thanh âm không nghe rõ cảm xúc:
“Hiện tại giúp trẫm ngăn Độc!”
Thiên Đế tu vi bùng phát, hai bàn tay nàng nhẹ nhàng nâng lên.
Trong thoáng chốc, Lạc Nam rõ ràng nhìn thấy Thiên Đế chi lực ở trên hai cánh tay của Nữ Hoàng biến thành lớp lưới, như bao tay trải rộng từ bàn tay cho đến hết cánh tay…
Tay trái ngân bạc, tay phải vàng kim…cực kỳ cao quý…
Hai cánh tay của nàng nhẹ nhàng huy động, một cổ lực lượng khủng bố có thể tụ lý càn khôn, đem toàn bộ Độc Tính cố định trong phạm vi chiến trường, không để lan tràn ra ngoài chút nào…
Độc tính kinh khủng có thể giết cả Đế, ở trước mặt Nữ Hoàng thành công bị phong tỏa.
“Hi Vũ, tử kỳ của ngươi đã đến…”
Mà đúng lúc này, một thanh âm đằng đằng sát khí vang vọng thiên không, chấn kinh toàn bộ Côn Lôn Giới.