“Gia Chủ cứu lão phu!”
Thanh âm thê lương của Đại Trưởng Lão Mạc Gia vang lên như cảnh tỉnh toàn trường về thất bại của hắn.
Một vị Địa Hồn Đế, đối mặt với Tiên Tôn phải buông lời cầu cứu.
Có thể thấy, dù kết quả của chuyện lần này có như thế nào, danh tiếng của Mạc Gia cũng sẽ đổ xuống sông biển.
Chuyện hôm nay có gần như toàn bộ tu sĩ cấp cao Hồn Ngọc Giới chứng kiến, muốn rửa cũng không thể nào rửa sạch.
“Lão già! Không muốn bắt ta nữa sao?”
Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng, hai tay tập hợp, thân thể lấy đà.
Vô tận lực lượng ngưng tụ vào giữa hai lòng bàn tay, tạo thành một quả cầu ẩn chứa Bá Lực cuồn cuộn.
Bá Lực Chưởng hình thành, một cổ uy hiếp tử vong vô hình lan tràn đến Đại Trưởng Lão Mạc Gia, khiến hắn rùng mình liên tục.
Nhìn thấy cảnh tượng này, bốn vị Đế Nữ đang có mặt tại hiện trường động dung, trong lòng dâng lên cảm giác ghen tị không thể tả.
Các nàng cùng lúc nhìn về phía Trì Du Điệp, ánh mắt bên trong tràn đầy đố kỵ.
Chẳng trách nữ nhân này không thèm nhìn thế hệ nam nhân Hồn Ngọc Giới vào trong mắt, chẳng trách nữ nhân này vẫn luôn chung thủy đến như vậy, ngay cả Mạc Nhai cầu hôn cũng chẳng đọng lòng.
Đơn giản, bởi vì nam nhân của nàng mới là nhân vật tuyệt đỉnh.
Lấy tu vi Tiên Tôn áp đảo Địa Hồn Đế, chuyện này quá mức kinh khủng…
Có nam nhân như vậy làm tình lang, thử hỏi có thể vừa mắt nam nhân nào khác nữa chứ?
Uổng công trước đó các nàng xem thường Trì Du Điệp, cho rằng nàng ta ngu xuẩn mất khôn, vì một lần gặp gỡ ở hạ giới mà suốt đời không quên, thật là nực cười.
Nhưng ngày hôm nay, cả đám như bị trực tiếp vả mặt, biểu hiện của Lạc Nam khiến các nàng phải ghen tị và đố kỵ Trì Du Điệp.
Các nàng tự hỏi, vì sao người may mắn gặp được Lạc Nam trước đó không phải là mình?
So với bốn vị Đế Nữ, đám Đế Tử như Hùng Giang, Tiễn Vong cũng suy nghĩ không chênh lệch chút nào.
Bọn hắn rốt cuộc hiểu ra vì sao Trì Du Điệp chưa từng xem trọng đám người mình, thì ra nếu so sánh với Lạc Nam, bọn hắn ngay cả tư cách cũng không có a.
Đáng tiếc, tất cả bọn hắn đều là hiểu lầm, nhìn nhận sai về con người Trì Du Điệp.
Bởi lẽ, ngay cả chính bản thân Trì Du Điệp cũng không thể tưởng tượng nổi nam nhân mà mình ngày nhớ đêm mông lại có một mặt cường thế đến như vậy.
Thậm chí đến tận phút này đây, nàng vẫn chưa thể xác thực mình còn mơ hay tỉnh.
“Quả nhiên…ở bất kỳ nơi đâu, Tiên Sinh vẫn ưu tú như vậy, tỏa sáng đến như vậy…” Trì Du Điệp hai mắt đầy vẻ nhu tình nhìn về bóng lưng Lạc Nam, nhưng bên trong cũng kèm theo một chút lo lắng.
Bởi vì nàng nghe được âm thanh của Đại Trưởng Lão Mạc Gia, biết một nhân vật khủng bố khác xuất hiện.
“Chết!” Lạc Nam sát khí đại thịnh, Bá Lực Chưởng toàn lực đẩy ra.
Bá Lực hình thành một cột lực lượng hủy diệt, tàn phá mọi thứ trên đường bay, nhắm thẳng về vị trí Đại Trưởng Lão…
“Gia Chủ…” Đại Trưởng Lão Mạc Gia thê lương gầm rú.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh trầm thấp pha lẫn uy nghiêm, len lõi qua mọi ngõ ngách không gian bao phủ khắp toàn trường.
Chỉ thấy giữa không trung, một con Hồn Nhãn trắng nõn khổng lồ xuất hiện.
Vẫn là Đế Uy cuồn cuộn, vẫn là khí tức của một Địa Hồn Đế…
Nhưng mà, đứng trước cổ khí tức này, Địa Đế cùng cấp như Đại Trưởng Lão lại trở nên yếu ớt đến đáng thương…
Đế Hồn Lực tinh khiết gần như hoàn hảo, lực ngưng tụ tầng tầng lớp lớp, cường độ Linh Hồn vững chắc như bàn thạch lượn lờ xung quanh Hồn Nhãn.
“Cho bổn gia chủ diệt!”
Thanh âm uy nghiêm thốt ra, từ bên trong Hồn Nhãn khổng lồ, Hồn Lực mạnh mẽ đó hình thành một tia trong suốt bắn thẳng xuống.
Va chạm trực diện cùng với Bá Lực Chưởng của Lạc Nam.
ẦM!
Thiên băng địa liệt, Bá Lực Chưởng nhanh chóng bị bào mòn, Lạc Nam đôi tay tê rần, thân thể điên cuồng lùi bước, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
“Sắp đột phá Thiên Hồn Đế, hơn nữa còn là nhân vật mạnh mẽ bên trong Địa Đế!” Lạc Nam hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên nghiêm trọng.
Nếu so với người vừa ra tay, cùng là Địa Hồn Đế nhưng Đại Trưởng Lão của Mạc Gia như trẻ con đối diện người lớn vậy.
Thứ nhất, cường độ Linh Hồn của người vừa ra tay mạnh hơn Đại Trưởng Lão Mạc gia vô số lần.
Thứ hai, mức độ tinh khiết bên trong Linh Hồn của hắn cực kỳ vững chắc, không kém gì Trì Du Điệp.
Thứ ba, khả năng nắm giữ Hồn Kỹ của người này đã đến mức đăng phong tạo cực.
Chỉ là Hồn Nhãn xuất hiện đã cho thấy sự chênh lệch về đẳng cấp khác với Mạc Gia Đại Trưởng Lão trước đây.
“Tham kiến Mạc Gia Chủ – Mạc Phong!”
Cầm đầu chúng Đế, Lưu Lãnh mang theo đám người hướng về Hồn Nhãn giữa không trung chắp tay.
Bên trong cùng cảnh giới đều có sự chênh lệch về thực lực, mà nếu nói về Mạc Gia Chủ – Mạc Phong thì Đại Trưởng Lão của Mạc Gia hoàn toàn không đủ tư cách đánh đồng.
Ít nhất, Lưu Lãnh tự biết rằng đám người Đại Đế như mình nếu liên thủ lại có thể đánh với Đại Trưởng Lão của Mạc Gia một trận, nhưng nếu muốn ở trong tay Mạc Phong cầm cự mười chiêu chỉ sợ rằng không thể.
Đó là sự chênh lệch giữa Địa Hồn Đế và Địa Hồn Đế.
Nghe nói con đường tu luyện của Mạc Phong đã được rèn luyện kỹ càng qua từng tiểu cảnh giới, chưa từng vận dụng Tiên Đan hay Linh Hồn hỗn tạp để đẩy nhanh tu vi, trái lại xây dựng nền móng cực kỳ vững chắc.
Nghe nói chỉ cần thành công đột phá Thiên Đế, Mạc Phong sẽ được Săn Ma Điện bổ nhiệm vào vị trí Trưởng Lão.
“Phụ thân mau trả thù cho ta!”
Thấy Hồn Nhãn uy nghiêm treo cao, Mạc Nhai như bắt được lòng kiêu ngạo, nhanh chóng tiến lên ủy khuất nói.
“Hồ đồ!”
Hồn Nhãn vang lên thanh âm giận dữ từ bên trong:
“Săn Ma Điện chúng ta chỉ đối phó Ma Tu và Ma Giới, không thể lấy việc công trả thù tư, ngươi nếu còn muốn lợi dụng uy thế của Săn Ma Điện để làm xằng làm bậy, hậu quả tự chịu!”
“Hài nhi biết tội!” Mạc Nhai ra vẻ cung kính thụ giáo.
“Tốt lắm!” Thanh âm hài lòng từ Ma Nhãn truyền ra.
Một đám Đế Cấp cường giả nghe vậy cứ tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc trong êm đẹp, Mạc Phong là người hiểu lý lẽ phải trái.
Nào ngờ, thanh âm tiếp theo của Mạc Phong lại khiến cả đám biến sắc.
Chỉ thấy Hồn Lực như một cái lồng giam khổng lồ từ Hồn Nhãn hiện ra, hướng về vị trí của Lạc Nam chụp xuống, kèm theo tiếng quát uy nghiêm của Mạc Phong:
“Tiểu tử! Mạc Gia hoài nghi ngươi có liên quan đến Ma Giới, trở về Săn Ma Điện điều tra một phen!”
Lạc Nam nghe vậy bật cười, quả là cha nào con nấy, tất cả đều vô liêm sĩ như nhau.
“Ngươi bị mù hay ngốc? không thấy bổn công tử sử dụng một đống Tiên Lực hay sao? Ta liên quan gì đến Ma giới?” Hắn nhìn Hồn Nhãn chất vấn.
“Hừ! nội gián của Ma Giới cài vào Tiên Giới đương nhiên phải có Tiên Lực để qua mặt người khác!” Mạc Phong cười lạnh lùng:
“Ngươi đánh lén Đế Tử Săn Ma Điện, lại có sát ý mưu đồ giết hại Đại Trưởng Lão của Mạc Gia chúng ta, đây là hành vi mà Ma Tu rất ưa thích a!”
Đám người không còn gì để nói, rõ ràng là Lạc Nam cứu mạng Trì Du Điệp nên mới ra tay với Mạc Nhai, rõ ràng là Đại Trưởng Lão Mạc Gia muốn bắt hắn nên mới bị phản kích.
Vào miệng của Mạc Phong đã đổi trắng thay đen, hơn nữa người không biết chuyện nghe xong chắc chắn sẽ còn cảm thấy có lý.
Quả là lão cáo già…
“Yên tâm! theo chúng ta về điều tra, nếu ngươi thật sự vô tội, Mạc Gia sẽ không làm khó ngươi!” Mạc Phong thản nhiên nói.
“Nếu ta không theo thì sao?” Lạc Nam lạnh lùng hỏi.
“Từ chối Săn Ma Điện hành động, bổn Gia Chủ càng hoài nghi ngươi là gian tế của Ma Giới!” Mạc Phong hả hê quát:
“Trấn trước nói sau!”
Vừa dứt lời, Ma Nhãn ở giữa không trung nứt ra, một tên nam tử từ bên trong đó xuất hiện.
Chỉ thấy hắn tuổi tầm bốn mươi, diện mạo giống với Mạc Nhai đến tận bảy phần, chỉ là do với Mạc Nhai càng có thêm sự lão luyện, thâm trầm và xảo quyệt.
Áo bào tung bay, khí tức Địa Hồn Đế hùng mạnh lan tỏa khắp bầu trời, ép đến vô số tu sĩ thấp kém bên dưới sắc mặt tái nhợt.
Mạc Phong nâng lên đôi tay, hai cái Cự Hồn Trảo ngang trời xuất thế.
Chỉ thấy so với Đại Trưởng Lão thi triển, đôi Cự Hồn Trảo này ngưng tụ gần như hóa thành thực chất, Hồn Lực của Mạc Phong kiên cố và bất khả xâm đến mức như một đôi găng tay bằng bạch ngọc.
Cự Hồn Trảo trấn thẳng xuống, muốn chụp lấy Lạc Nam.
“Phật Nộ Hàng Ma Quyền!” Lạc Nam cơ bắp bùng nổ, hướng về đôi Cự Hồn Trảo liên tục tung ra hai đấm.
Bá Lực mạnh mẽ gia trì, nhưng mà đối với Cự Hồn Trảo do Mạc Phong thi triển quá khó để tạo thành phá hoại.
Nói là Linh Hồn, nhưng đôi Cự Hồn Trảo này giống như đúc từ ngọc thạch, vững chắc chẳng khác Thể Đế trực tiếp ra tay.
Lạc Nam lần đầu tiên nhìn thấy có người đem Linh Hồn luyện đến cảnh giới như vậy, so với nhục thể cũng chẳng kém bao nhiêu, vô cùng thần dị.
“Đó là Hồn Ngọc Kinh – gần tiếp cận Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp, người tu luyện có khả năng hóa Hồn Lực của mình trở nên cứng rắn kiên cố như Ngọc thạch, vừa mạnh vừa trâu hơn!” Kim Nhi nghiêm túc giải thích:
“Tại Mạc Gia chỉ có Gia Chủ mới được phép tu luyện Hồn Ngọc Kinh!”
Hự…
Hư ảnh Đại Phật sau lưng tiêu tán, Lạc Nam chật vật bị đẩy lùi, Cự Hồn Trảo vẫn tiếp tục vồ đến.
“Thiên Hạ Vô Cực!”
Thân thể hắn biến mất ngay tại chỗ, thoát ẩn thoát hiện như quỷ mị.
“Thân Pháp rất tốt, nhưng còn chưa đủ!” Mạc Phong điềm nhiên nói ra:
“Hồn Nhãn Thâu Thiên!”
Từ bên trong đôi mắt hắn, Đế Hồn Chi Lực ầm ầm tỏa ra, sau đó như hai tia xuyên phá chiếu thẳng lên bầu trời.
Không gian nứt ra, từ bên trong đó xuất hiện hai con Hồn Nhãn khổng lồ như mặt trời, bên trong mắt ẩn chứa sự thâm thúy và sắt bén, chiếu rọi vạn dặm không gian, đem vạn vật có được linh hồn trong tầm mắt quan sát.
Trước sự chiếu rọi của Hồn Nhãn Thâu Thiên, Lạc Nam vừa mới xuất hiện đã bị Mạc Phong phát giác.
“Hồn Nhãn Thâu Thiên là tầng cao cấp nhất của Hồn Nhãn, toàn bộ Mạc Gia chỉ có Mạc Phong luyện thành!” Lưu Lãnh cảm khái nói ra:
“Mặc dù tốc độ của Lạc Nam khủng bố, nhưng nghe nói Hồn Nhãn Thâu Thiên thậm chí có thể theo kịp tốc độ của Thiên Đế!”
Đám người nghe vậy cả kinh, tốc độ của Lạc Nam khi dùng Thiên Hạ Vô Cực cũng không thể sánh bằng Thiên Đế, chẳng trách bị Hồn Nhãn Thâu Thiên phát hiện.
Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng, hắn thấy Cự Hồn Trảo mạnh mẽ kia đã tiếp tục áp sát.
Hắn nắm chặt Lạc Hồng Kiếm, Kiếm Vực rít gào, Bất Hủ Kinh Văn bao trùm cả cơ thể, Bá Lực cuồn cuộn thiêu đốt.
Hai tay nắm chặt chui Kiếm, dùng lực đạo và tốc độ nhanh nhất trảm ra.
“Hãm Quân Xa Luân Trảm!”
Trong vòng một giây, Lạc Nam liên tục trảm ra 21 Kiếm…
Số lượng đường Kiếm tối đa mà hắn có thể thi triển được vào lúc này.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Sự bá đạo của Hãm Quân Xa Luân Kiếm một lần nữa được thể hiện.
Lạc Hồng Kiếm trảm đúng một vị trí, điên cuồng oanh tạc Cự Hồn Trảo.
KENG KENG KENG KENG…
Mặc dù Kiếm trảm vào Linh Hồn, nhưng âm thanh vang dội giống hệt Kim Loại nện vào Kim Loại.
Đủ thấy Hồn Lực của Mạc Phong được ngưng tụ cứng cáp đến mức nào, vô cùng quỷ dị.
Bất quá, Hãm Quân Xa Luân Trảm và Lạc Hồng Kiếm kết hợp vẫn là một thứ gì đó vượt khỏi tầm nhận thức của người thường.
RĂNG RẮC…
Trong ánh mắt ro rụt lại của Mạc Phong, Cự Hồn Trảo gần như bất khả xâm phạm của hắn xuất hiện vết rạn nứt, sau đó ầm ầm vỡ tan.
Lạc Nam hít sâu một hơi, toàn thân dâng lên từng đợt tê dại.
Mặc dù có Bất Hủ Kinh Văn bảo vệ, hắn vẫn cảm giác được lực phản chấn kinh khủng đến từ thế công vừa rồi của mình.
“Giãy giụa trong vô vọng!” Mạc Phong sau một thoáng kinh ngạc lại lấy về bình tĩnh.
Hắn không phải Đại Trưởng Lão, Lạc Nam muốn hóa giải một đợt công kích bình thường của hắn đã phải dốc gần như là toàn lực rồi.
Nghĩ đến đây, Mạc Phong mỉm cười, hai tay kết ấn:
“Hồn Kiếm Phân Thây!”
KENG KENG KENG KENG KENG…
Từng luồng từng luồng Hồn Đế Lực sắt bén hóa thành vô số thanh Kiếm Hồn xẹt ngang tinh không, chỉ thoáng chốc đã đem Lạc Nam bao phủ vào bên trong.
“Thiên Hạ Vô Cực!” Lạc Nam biến mất tại chỗ.
Hồn Nhãn Thâu Thiên lại khóa chặt lấy hắn, vô số thanh Kiếm Hồn tiếp tục bao vây, tầng tầng lớp lớp phong tỏa toàn bộ phạm vi mà Thiên Hạ Vô Cực có thể bao phủ.
“Đáng ghét!” Lạc Nam cắn chặt răng, Bá Lực Chưởng bất chợt nhắm lên không trung bắn mạnh.
Mục tiêu của hắn là hai con Hồn Nhãn treo cao.
Chỉ cần bắn nát Hồn Nhãn Thâu Thiên, lại có cơ hội chuyển mình…
“Vô ích!” Mạc Phong chế nhạo.
Ý niệm của hắn vừa động, Hồn Nhãn Thao Thiên bị hắn thu hồi vào trong mắt, thành công né tránh Bá Lực Chưởng.
Sau đó hắn lại nhìn lên không trung, đem Hồn Nhãn Thao Thiên tiếp tục thiết lập như chưa có gì xảy ra.
“Để bổn gia chủ cho ngươi thấy, thế nào là Địa Hồn Đế chân chính!” Mạc Phong phất tay.
ẦM ẦM ẦM…
Vô số thanh Hồn Kiếm bắn đến Lạc Nam, muốn nghiền nát Linh Hồn hắn.
KENG KENG KENG KENG…
Đúng lúc này, xung quanh Lạc Nam cũng xuất hiện 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm và vô số thanh Phi Kiếm.
Vạn Kiếm Lôi xuất hiện hỗ trợ, Bá Lực gia trì vào bên trong, ầm ầm tỏa ra.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Toàn trường hãi hùng nhìn lấy hai vị cường giả đỉnh cao thống ngự phi kiếm chiến đấu.
Một bên điều khiển vô số Hồn Kiếm được ngưng tụ từ Hồn Lực của Địa Đế.
Một bên thống ngự 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm, hàng loạt Phi Kiếm và vô số Vạn Kiếm Lôi gia trì Bá Lực.
Vạn Kiếm va chạm, ở giữa không trung liên tục nổ tung, bất kể là Hồn Kiếm hay Phi Kiếm và Vạn Kiếm Lôi đều liên tiếp tiêu hao.
Ngay cả Vũ Hoàng Kiếm cũng bị Hồn Kiếm chấn đến ảm đạm.
“Hự…”
Lạc Nam rên lên đau đớn, sắc mặt có chút trắng bệch.
Hắn không né tránh kịp, bị Hồn Kiếm tập kích, đã có ba thanh đâm thẳng vào Linh Hồn.
Ôn Hồn Liên cấp tốc xoay tròn hóa giải đau đớn, cũng may có Kinh Văn Bất Hủ gia trì, bằng không chắc chắn sẽ trọng thương.
“Kết thúc!” Mạc Phong cao cao tại thượng nhìn xuống:
“Có thể ở trong tay bổn Gia Chủ trụ lâu như vậy, không hổ là gian tế do Ma Giới cài vào!”
Nói xong, hắn nghiêm túc kết ấn.
Ở giữa bầu trời, bốn cái Cự Hồn Trảo đồng loạt xuất hiện, như tứ mã phân thây lao đến Lạc Nam.
Lạc Nam vẫn đang bị vạn Kiếm Hồn vây quanh, khó thể phản kháng.
“Không được!” Trì Du Điệp như điên muốn vọt tới, lại bị Lưu Phương gắt gao giữ chặt.
“Haizz, đứng trước sức mạnh của bối cảnh, yêu nghiệt cỡ nào cũng phải ngã xuống a!” Trong lòng vô số người xuất hiện suy nghĩ như vậy.
Ngoài Thiên Địa Hội, Mạc Phong đã là cường giả mạnh nhất Hồn Ngọc Giới rồi.
Có hắn ra tay, Lạc Nam thua cũng không oan…
“Lão cẩu, các ngươi Mạc Gia biết gọi người, cho rằng bổn Thiếu Chủ không biết?” Lạc Nam không sợ, lên tiếng chế nhạo.
“Gọi người?” Mạc Phong khinh thường cười: “Hôm nay ngươi có gọi trời xuống cũng không thoát nạn!”
“Vậy sao?”
Trong khoảnh khắc, một thanh âm trầm thấp pha lẫn uy nghiêm chấn đến toàn bộ Hồn Ngọc Giới phải run rẩy:
“Trẫm muốn xem thử, Săn Ma Điện làm sao đụng vào Thiếu Chủ Côn Lôn Giới?!”