Chương 1128: Khống Đỉnh – Khai Vực

Khống Đỉnh - Khai Vực

Đan Điền bị oanh tạc, thân thể của Lạc Nam cũng nổ tung…linh hồn cũng theo đó bạo tạc…

Nhưng mà, những kinh văn Bất Hủ vốn được khảm nạm bên trên thân thể và linh hồn hắn vẫn còn tồn tại, mang theo tiềm thức của Lạc Nam.

Ý thức của hắn tồn tại ở một trạng thái vô cùng huyền diệu, nương theo các Bất Hủ Kinh Văn lơ lửng giữa không trung, chứng kiến toàn bộ sự việc đang diễn ra trước mặt.

Chỉ thấy 13 tôn Đại Đỉnh bạo tạc, Ôn Hồn Liên cùng Diệt Hồn Liên cũng phát nổ…

Vô tận lực lượng bên trong chúng nó lao vọt ra ngoài không gian…

Vô số Kinh Văn Bất Hủ thần thánh ngâm tụng…

Vô tận lực lượng trước sự điều động của Kinh Văn Bất Hủ một lần nữa tái tạo trở lại…

Mười ba tôn Đại Đỉnh, không thiếu một tôn nào…

Có sự gia nhập của Kinh Văn Bất Hủ, lực lượng bên trong các đỉnh được cải tạo và nâng cấp, ứng với tu vi hiện tại của Lạc Nam.

Những đỉnh vẫn còn là Vương Lực toàn bộ được chuyển thành Tôn Lực, kích thước của chúng nó trở nên to lớn hơn, những Đỉnh vốn là Tôn Lực và Đế Lực lại không xảy ra biến hóa.

Bất quá, điều khiến Lạc Nam âm thầm kinh dị chính là, Hồn Lực màu trắng tinh khiết đến từ Ôn Hồn Liên và Hồn Lực đen kịch âm trầm của Diệt Hồn Liên cũng đang nhanh chóng dung hợp, hóa thành một tôn Đại Đỉnh với hai màu đen trắng hoàn toàn mới…

Hồn Đỉnh?!

Hồn Lực cũng có thể tụ Đỉnh?

Lạc Nam không có mắt và miệng đế trợn tròn và há hốc, nhưng sự kinh ngạc vẫn bao trùm tiềm thức hắn lúc này.

Bao gồm Hồn Đỉnh vừa hình thành, 14 tôn Đại Đỉnh sừng sững giữa tinh không, trên thân khảm nặm Kinh Văn Bất Hủ…

Tất cả chúng nó như tồn tại một cách độc lập…không phụ thuộc vào bất kỳ chủ thể nào.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

14 tôn Đại Đỉnh cấp tốc dung hợp, Bá Đỉnh uy nghiêm lẫm liệt khai sinh!

Hồn Lực cũng hòa quyện vào các loại Lực Lượng khác một cách hoàn hảo, hết sức thần dị…

OÀNH!

Từ trên thân Bá Đỉnh, một cổ khí thế hùng mạnh hình thành lĩnh vực ầm ầm quét ngang bốn phía…

Bên trong lĩnh vực này, có sự dữ dội của hỏa diễm, có phẫn nộ của lôi đình, có lạnh lẽo của hàn băng, có tốc độ như cuồng phong, có độc chướng nguy hiểm, có hắc ám, có quang minh, có nặng nề của đại địa, có âm trầm thần bí của ma lực, có linh hồn đang gào thét…nhưng càng nhiều là khí tức Bất Hủ uy nghiêm cao thượng.

Lực lượng nhìn qua thì hỗn tạp, nhưng lại phối hợp với nhau một cách hoàn mỹ như tưởng chừng là nhất thể, tạo thành sức ép uy nghiêm bá đạo không cách nào để hình dung, trấn áp cửu thiên thập địa, đàn áp hoàn vũ tinh thần…

Đủ khiến bất kỳ kẻ nào rơi vào phải vạn kiếp bất phục…

RĂNG RẮC…

Không gian của Hệ Thống cũng phải rung động trước loại Lĩnh Vực không tưởng tượng nổi này.

Mà lúc này, Kinh Văn Bất Hủ đến từ thân thể và linh hồn trước đây của Lạc Nam lại ầm ầm ngâm tụng.

Thân thể và Linh Hồn của hắn nhanh chóng được khôi phục, máu huyết, gân mạch, linh hồn, trí não…lại hình thành như chưa từng hủy hoại.

Nhưng khiến Lạc Nam cảm thấy cả kinh chính là, mặc dù hắn đã khôi phục nhưng Bá Đỉnh vẫn nằm ngoài cơ thể hắn mà không hề tiến vào…

Tuy là thế, hắn lại không mất đi cảm ứng đối với Bá Đỉnh, trái lại cảm giác tương liên gần gũi vẫn còn tồn tại như lúc ban đầu chẳng có gì thay đổi.

Tu vi của hắn cũng vẫn nguyên vẹn không bị chút ảnh hưởng nào…thậm chí còn ẩn ẩn chạm đến ranh giới đột phá.

Bá Đỉnh lúc này giống như một bộ phận thân thể của hắn, chịu sự chi phối của hắn.

Thậm chí, dù Bá Đỉnh có cách xa hắn vạn kiếp luân hồi, chỉ cần một ý niệm của Lạc Nam, nó sẽ phá tan tất cả để trở về bên cạnh hắn ngay lập tức.

“Phân tách!” Lạc Nam hạ lệnh.

ẦM ẦM ẦM…

Bá Đỉnh chấn động, 14 tôn Đại Đỉnh một lần nữa tách ra…đem Lạc Nam vây vào trung tâm, ở xung quanh hắn điên cuồng xoay tròn, tuôn ra vô tận lực lượng.

“Hợp Đỉnh!” Lạc Nam động lấy ý niệm.

ẦM!

Không chút do dự, 14 tôn Đại Đỉnh hòa quyện vào nhau, Bá Đỉnh hình thành, khổng lồ như núi.

Lạc Nam phi người nhảy lên, đứng trên Bá Đỉnh, cao cao tại thượng đưa mắt nhìn xa xăm.

“Bá Lực Chưởng!”

Hắn nhẹ nâng tay, Bá Đỉnh ầm vang nhận mệnh, nó tự giác tuôn ra lực lượng hòa vào lòng bàn tay Lạc Nam, không cần hắn tốn thời gian ngưng tụ, Bá Lực Chưởng đã bá đạo công phá mà ra, biến mất giữa không gian.

“Lên tay!”

Lạc Nam cười gằn một tiếng, ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng.

Hắn nâng lấy bàn tay, Bá Đỉnh cấp tốc thu nhỏ lại vô số lần, bay vào lòng bàn tay của hắn, ở trên tay Lạc Nam cấp tốc xoay tròn.

“Cho ta diệt!” Lạc Nam gầm thét, hắn cầm lấy Bá Đỉnh, hung hăng hướng về phía trước nện xuống.

OÀNH!

Kinh thiên động địa, không gian Hệ Thống kịch chấn…

PHỐC!

Lạc Nam bị phản chấn bay vọt, miệng phun máu tươi, thân thể xém chút nổ tung.

Bá Đỉnh đột ngột biến lớn, đem chủ nhân của mình thu vào bên trong.

Ở bên trong Bá Đỉnh, Sinh Mệnh Huyền Mộc, Niết Bàn Linh Thủy nhanh chóng phủ lấy cơ thể Lạc Nam, bắt đầu chữa thương cho hắn.

Bên cạnh Lạc Nam bất chợt xuất hiện mấy vị tuyệt mỹ giai nhân, chính là Ám Nhi, Quang Nhi, Hỏa Nhi, Phong Nhi…

Các nàng dùng thân thể yêu kiều đỡ lấy hắn, chăm chút Lạc Nam từng li từng tí…

Lạc Nam cảm giác mình như thượng đế, thương thế nặng nề dưới sự hỗ trợ nhanh chóng được khép lại.

“Lần này chơi hơi lớn!” Lạc Nam cười khổ.

Hướng chúng nữ mỉm cười ôn nhu, hắn nhảy khỏi Bá Đỉnh, dùng ý niệm hạ lệnh:

“Trở về!”

Bá Đỉnh biến mất ở bên ngoài, một lần nữa lại xuất hiện trong Đan Điền của Lạc Nam, phân tách thành 14 tôn Đại Đỉnh, tọa trấn ở các phương hướng khác biệt y như cũ…

Dường như cảnh tượng tách rời khỏi thân thể tác oai tác oái vừa rồi là một giấc mộng.

Sự khác biệt duy nhất chính là lực lượng của chúng nó lúc này yếu nhất cũng là Tôn Lực, trên thân lại có kinh văn Bất Hủ khảm nạm vô cùng trang nghiêm, thần thánh.

Lạc Nam quan sát tình cảnh bên trong đan điền, nhớ lại cảnh tượng vừa rồi khi Bá Đỉnh vừa mới khai sinh, từ bên trong nó tuôn trào một luồng Lĩnh Vực khủng bố khiến hắn phải kinh dị đến tận linh hồn…

Cổ uy thế đó…mang đến cảm giác chưởng khống thế gian hết thảy lực lượng, làm chủ tất cả trong lòng bàn tay.

Đúng lúc này, âm thanh ngâm tụng quen thuộc lại vang lên trong tâm trí Lạc Nam:

Thế nào Phàm?

Thế nào Tiên?

Truy cầu Bất Hủ

Vạn Linh Bình Đẳng

“AAAAAAAAAAA” Lạc Nam không nhịn được ôm đầu gầm thét lên.

Vô số tin tức phủ đầy đầu não, khắc sâu vào Linh Hồn…lần này số lượng thông tin nhiều đến mức khiến một kẻ tâm trí cứng cõi như hắn cũng phải đau đớn, sắc mặt vặn vẹo.

Sợ rằng ngay cả Thiên Đế cũng chưa chắc chịu nổi sự đau đớn này, cơn đau khi tiếp nhận truyền thừa Cấm Kỵ…

Đủ loại phương pháp để vận dụng và chưởng khống sức mạnh một cách tối ưu bao trùm Lạc Nam…như nhấn chìm hắn.

Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tầng thứ ba: Khống Đỉnh – Khai Vực

Chính thức hàng lâm.

Một tòa Tiên Cung ngập tràn khí tức cao thâm và uy nghiêm trôi nổi trong vũ trụ…

Những nơi nó xuất hiện, vô số tu sĩ cung kính cúi đầu, ánh mắt hâm mộ, không dám khinh nhờn.

Bởi vì theo như tin tức mà bọn hắn biết được, nhân vật đứng đầu Tiên Cung này, chỉ cần lần cuối cùng luân hồi chuyển kiếp thành công thức tỉnh, hắn sẽ trở thành Thiên Đế.

Ở trong vũ trụ, Thiên Đế chính là cảnh giới tối cường, mỗi một người có địa vị khủng bố không thể tưởng tượng, quyết định sinh tử của vô số sinh linh chỉ với một ý niệm.

Nếu nói Tiên Đế là tầng thứ cao cấp trong Vũ Trụ, thì Thiên Đế chính là những người đứng trên đỉnh của tầng thứ cao cấp này, cao cao tại thượng, nhìn xuống chúng sinh, quát tháo thế gian vạn vật.

Vị Luân Kiếp Tiên Đế kia sắp thành Thiên Đế, thử hỏi ai lại dám đắc tội thế lực của hắn?

Không sai, tòa Tiên Cung trôi lơ lửng kia mang tên Luân Kiếp…Địa Đế Cấp Thế Lực hùng mạnh, sắp tấn thăng Thiên Đế cấp thế lực.

Tại quảng trường khổng lồ bên trong Tiên Cung, một pho tượng hình dạng nam nhân ngồi trên đế tọa sừng sững tọa trấn.

Chỉ thấy đỉnh đầu hắn luân chuyển nhật nguyệt tinh thần, dưới chân đạp nát đại địa, ánh mắt khép hờ như lạnh nhạt nhìn thế gian…

Bên dưới pho tượng, không ít thân ảnh già nua thành kính quỳ gối, tiến vào trạng thái nhập định…

Những thân ảnh già nua này, tu vi thấp nhất cũng là Thiên Tôn, cao nhất lên đến Đại Đế…

Bọn hắn đều là Hộ Pháp và Trưởng Lão của Luân Kiếp Tiên Cung, thành kính quỳ gối dưới tượng chủ nhân của mình tu luyện.

Cả đám sắc mặt cuồng nhiệt, bên trong ánh mắt tràn ngập hy vọng nhìn lấy pho tượng.

“Ngày tìm về chủ nhân, toàn bộ Vũ Trụ đều phải oanh động!”

Nghĩ đến đây, cả đám sắc mặt trở nên cuồng nhiệt…

RĂNG RẮC…

Đúng lúc này, theo một âm thanh vụn vỡ tan nứt cõi lòng, gương mặt hưng phấn của đám lão già bỗng nhiên cứng ngắc lại.

Bọn hắn không dám tưởng tượng nổi ngẩng đầu, nhìn lên trên pho tượng…

“LÀM SAO CÓ THỂ?”

Trong khoảnh khắc, cả đám như phát rồ gầm thét lên, âm thanh cuồn cuộn sôi trào, oanh khắp Cung Luân Kiếp.

Bởi vì, cả đám nhìn thấy một khe nứt xuất hiện trên đỉnh đầu pho tượng chủ nhân của mình, một khe nứt vô cùng to lớn và rõ rệch…

“Không…không thể…”

Đám lão già như gặp phải ác mộng, cả đám ngơ ngác lắc đầu kịch liệt, làn da co rúm lại, trừng trừng nhìn lấy pho tượng.

Bên trong pho tượng này có gắn kết một tia linh hồn của chủ nhân, công dụng của nó giống như Hồn Bài, vô số nam qua vẫn luôn sừng sững ở giữa Cung Luân Kiếp…

RĂNG RẮC…

Vết nứt chưa có dấu hiệu dừng lại, chạy dài từ đầu đến giữa hai chân, như có người cầm Kiếm bổ đôi từ trên xuống.

“Dừng lại…làm ơn…” Một vị Đại Đế cấp trưởng lão ngẩn ngơ.

ĐÙNG!

Dập tắt mọi hy vọng, pho tượng Luân Kiếp Tiên Đế oai hùng bao nhiêu năm tháng cấp tốc nổ tung, hóa thành bột mịn trong sự hóa đá của toàn trường.

VÈO VÈO…

Hai tiếng xé gió cùng lúc vang lên, tại hiện trường xuất hiện hai đạo thân ảnh trung niên nam tử.

Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, chắc chắn hắn sẽ nhận ra một trong hai người chính là Lôi Cực, kẻ bị Tộc Trưởng Cự Chiến Cổ Tộc bón hành toàn tập.

Hiển nhiên, hai người vừa đến chính là hai vị Thái Trưởng Lão, cường giả cấp Địa Đế của Luân Kiếp Tiên Cung, thân phận và địa vị chỉ dưới Luân Kiếp Tiên Đế.

Chỉ là mặc dù là Địa Đế, nhưng biểu hiện trên mặt của bọn hắn cũng không khá bao nhiêu…

Ngơ ngác, khó tin, không dám tưởng tượng các loại cảm xúc xuất hiện trên gương mặt.

Nhìn pho tượng Luân Kiếp Tiên Đế sụp đổ, không gian bao trùm trong sự tĩnh lặng…

“Có…có nhầm lẫn gì không?” Một vị Trưởng Lão run giọng hỏi, lời nói mang theo hy vọng mong manh.

“Ta cũng hy vọng là thế…” Hai vị Địa Đế sắc mặt đắng chát.

‘‘Giả…chắc chắn là giả…’’ Toàn thể cao tầng Luân Kiếp Tiên Cung lắc đầu kịch liệt.

Bọn hắn đều là thuộc hạ trung thành của Cao Vĩ, biết Luân Kiếp Tiên Đế làm người cẩn thận như thế nào.

Vô số năm qua nhiều lần Luân Hồi Chuyển Kiếp đều vô cùng cẩn thận, tránh nặng tìm nhẹ, làm sao sẽ xảy ra sự cố vào lần cuối cùng này ?

Sự thật quá tàn khốc khiến bọn hắn không muốn chấp nhận đệ nhất cường giả, người sắp đưa Luân Kiếp Tiên Cung trở thành Thiên Đế Cấp Thế Lực, hướng thẳng đến huy hoàng đã ngã xuống…

Nhưng mà, hy vọng thì hy vọng…một tầng u ám đã bao trùm tâm trí bọn hắn, không thể xóa nhòa.

Trừ khi đích thân Luân Kiếp Tiên Đế trở về, đích thân giải thích hiện tượng pho tượng ẩn chứa linh hồn băng liệt, có lẽ u ám trong lòng bọn hắn mới được xua tan…

‘‘Hai vị Thái Trưởng Lão, kế tiếp định thế nào ?’’ Một đám lão già mở miệng hỏi thăm.

‘‘Triệu tập các vị Thánh Nữ đời trước toàn bộ xuất động, nhanh chóng tìm đủ Thánh Nữ thế hệ này, dù nhan sắc tầm thường cũng phải tìm được trong thời gian sớm nhất !’’ Lôi Cực trầm giọng nói ra :

‘‘Chỉ có Thánh Nữ mới có biện pháp truy tìm tung tích Cung Chủ…’’

‘‘Trường hợp xấu hơn…’’ Vị Địa Đế còn lại gằn từng chữ :

‘‘Nếu Cung Chủ thật sự đã ngã xuống, như vậy cũng chỉ có Thánh Nữ là cảm giác được ấn ký hắn lưu lại trên người kẻ thù !’’

‘‘Bằng mọi giá phải trả thù cho Cung Chủ !’’

Toàn bộ Hộ Pháp và Trưởng Lão sắc mặt nghiêm nghị, hận ý trào dâng trong lòng.

‘‘Lão phu sẽ lập tức đi thông cáo cho các Thánh Nữ !’’ Một tên trưởng lão nói.

‘‘Không cần !’’

Có thanh âm nhàn nhạt từ bên ngoài quảng trường truyền vào…

Theo sau đó, 33 thân ảnh tuyệt mỹ từ bên ngoài bay đến…

Trăm hoa đua nở, khuynh quốc khuynh thành, chim sa cá lặn…

33 vị tuyệt thế giai nhân, mỗi một người đều là nữ tử được tuyển chọn khắc nghiệt đến từ Tiên giới…dung nhan, thiên phú, khí chất đều siêu quần…

Sự xuất hiện của các nàng khiến ánh mắt của một đám nam nhân cấp tốc sáng lên…

‘‘Hừ !’’ Vị nữ tử cầm đầu thân mặc Hắc Bào hừ lạnh một tiếng, khí thế Địa Đế ầm ầm chấn ra.

PHỐC !

Một đám hộ pháp và trưởng lão tu vi hơi yếu bị chấn đến phun máu.

‘‘Đừng quên thân phận của các ngươi !’’ Nữ tử mặc Hắc Bào thanh lãnh nói.

‘‘Đệ nhất Thánh Nữ tha tội !’’ Đám đông hãi hùng xin tha.

Vị nữ tử mặc Hắc Bào này chính là vị Thánh Nữ được tuyển chọn đầu tiên gia nhập Luân Kiếp Tiên Cung, sau nhiều năm tu luyện đã có tu vi Địa Đế, thực lực không thua hai vị Thái Trưởng Lão.

Cao Vĩ thành lập Luân Kiếp Tiên Cung và tuyển chọn Thánh Nữ từ khi vừa mới đột phá Đế giả.

Từ đó cho đến nay, hắn đã đầu thai chuyển kiếp thành công 16 lần, số lượng Thánh Nữ có đến 32 vị…

Thực lực của những vị Thánh Nữ đầu tiên vô cùng mạnh mẽ…

Về phần vị Thánh Nữ thứ 33, chính là Thánh Nữ ở đời này, nữ nhân mặc áo trắng từng đến Làng Nhất Thế muốn dẫn Âu Dương Thương Lan đi.

33 vị Thánh Nữ tề tụ, đệ nhất Thánh Nữ ánh mắt lãnh ngạo nhìn pho tượng sụp đổ, gằn từng chữ :

‘‘Thời gian kế tiếp, tất cả tỷ muội chúng ta sẽ xuất động, truy tìm kẻ thù hãm hại Cung Chủ !’’

‘‘Nợ máu phải trả bằng máu !’’

33 vị Thánh Nữ cùng lúc bùng nổ tu vi, khí thế cuồn cuộn, không gian rét rung…

Con Đường Bá Chủ

Con Đường Bá Chủ

Score 8.3
Status: Ongoing Author:

Bạn đang đọc truyện Con Đường Bá Chủ của tác giả Akay Hau. Nam vừa mới tỉnh giấc, chợt cảm thấy toàn thân đau nhứt vô cùng, cảm giác như toàn bộ xương cốt trên người lúc này vỡ vụn, khiến hắn muốn động đậy dù chỉ là đầu ngón tay cũng khó khăn. Quan trọng hơn đầu hắn lúc này cũng đau dữ dội, vô số ký ức xa lạ tràn vào não bộ của hắn, khiến Nam nhất thời không kip phản ứng. Hai canh giờ sau, cảm giác đau đầu dần suy yếu, Nam lúc này dần ý thức được điều gì đã xảy đến với mình. “Ta, ta vậy mà không chết, ta vậy mà thật sự xuyên qua rồi ?”


Nam lẩm bẩm trong miệng vài lần như tự hỏi, các cơ mặt vẫn thể hiện sự khó tin, cái mồm đang mở lớn cùng một thân mồ hôi lạnh cũng biết việc này khiến bản thân hắn chấn kinh vô cùng, nếu bây giờ còn đủ sức chắc hắn phải thử đấm mình vài cái thật mạnh để nghiệm chứng. Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn trong đầu, Nam bắt đầu nhớ lại, kiếp trước hắn là một đứa trẻ mồ côi được cô nhi viện nuôi dưỡng, đến lúc Nam 7 tuổi thì có một lão đầu đến nhận hắn làm con nuôi, trở về sống cùng lão đầu theo thời gian.


Nam dần lớn lên cũng biết rõ cha nuôi của mình là một quân nhân vĩ đại, cả đời ông tham gia kháng chiến, cống hiến tất cả cho quốc gia nên chẳng hề lập gia đình, khi đến tuổi xế chiều ông quyết định nhận nuôi Nam xem như có người chăm sóc khi về già. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vô Địch Đại Lão Sắp Xuất Thế và Đại Mộng Chủ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset