Chương 1187: Thiên Kiêu tụ hội

Thiên Kiêu tụ hội

Một ngày này…

Không hề hẹn trước nhưng vẫn có hàng loạt thân ảnh xẹt ngang hư không, tiến về phạm vi trung tâm Tiên Ma Mộ Địa.

Bên trên thiên không, hư ảnh Long Tộc khổng lồ gào thét, khuất trong từng đám mây xanh phiêu bồng là tầng tầng lớp lớp bảy rồng xanh biếc uy nghi, biểu tượng cao quý của Chân Long Nhất Tộc.

Long Ngạo Thế đến rồi…

Chân Long được xưng là chủng tộc Thần Thú mạnh nhất Tiên Giới, vua của vạn yêu, không kiêng nể gì ai, ngang nhiên một đường thẳng tiến.

RỐNG RỐNG RỐNG…

Nhưng ngay khi Chân Long đang uy thế, ở phía xa xăm khác…tầng tầng mây đen liên tục kéo đến, lấy tư thái ương ngạnh càn quét trời xanh, mang theo những tiếng gầm rống dữ tợn, một bóng dáng khổng lồ với từng lớp vảy đen kịch như sắt nung bất khả xâm phạm.

Ma Long Tộc – Ma Long Nhị cường hoành mà đến.

“Hừ, một bầy giun đất cũng dám ngăn cản uy thế của Ngạo Thế đại ca!” Cuồng phong sôi trào, hư ảnh Phong Long Đế Tử cười lạnh lẽo.

“Đám rắn lục các ngươi lấy tư cách gì kiêu ngạo?” Không hề yếu thế, Mong Long Ngũ lập tức đáp trả đầy khiêu khích.

Chân Long và Ma Long, vừa mới gặp nhau đã hết sức đỏ mắt, sát cơ sôi trào.

Từ cổ chí kim, qua vô vàn trận chiến…Chân Long và Ma Long vẫn luôn là kỳ phùng địch thủ của nhau, trong các trận chiến Tiên và Ma, số lượng Chân Long và Ma Long chết trong tay đối phương hầu như đếm không xuể.

Thù hận đã sớm đạt đến đỉnh điểm, không đội trời chung.

“Ma Long Nhị, ngươi thật khiến bổn Đế Tử thất vọng!” Bên trong đám mây, thanh âm bình thản nhưng đầy uy quyền của Long Ngạo Thế truyền ra:

“Xếp hạng thứ 12 còn dám giương oai trước mặt ta, ai cho ngươi gan chó?”

Lời của Long Ngạo Thế lập tức chạm vào chỗ đau trong lòng Ma Long Nhị, hắn nghiến răng lạnh lùng:

“Long Ngạo Thế, một chút chênh lệch thứ hạng khiến ngươi tự tin như thế sao? qua trận chiến này…bổn Đế Tử mới là kẻ cười cuối cùng!”

“Ta cũng muốn xem thử, ngươi tiến bộ được đến đâu!” Long Ngạo Thế cười gằn.

Tiếng cười vừa dứt, một cái Chân Long Trảo khảm nạm tầng tầng Chân Long Lân xuyên thủng hư không, nhắm thẳng đến tròng mắt khổng lồ đỏ ngầu của Ma Long Nhị vồ đến.

“Chẳng lẽ ta lại sợ ngươi?” Ma Long Nhị nở nụ cười âm trầm:

“Ma Long Trảo!”

Lại một cái Ma Long Trảo với vô số Ma Long Lân kiên cố rắn chắc chụp về phía trước, va chạm chính diện với Chân Long Trảo.

Chưa dừng lại ở đó, từng đường Long Văn đầy sức mạnh bất chợt bao phủ hai cái Long Trảo.

Chân Long Văn và Ma Long Văn…

ĐÙNG!

Không gian băng liệt, vụ nổ kinh thiên động địa lan tràn vạn dặm…

Quần mây tán đi, thân ảnh từng cá thể Long Tộc khủng bố ngạo thị đương trường…

Sau lưng Long Ngạo Thế gồm có Mộc Long Đế Tử, Kim Long Đế Tử, Phong Long Đế Tử, Ám Long Đế Tử và Địa Long Đế Tử.

Phía Ma Long Nhị chẳng hề kém cạnh, Ma Long Ngũ, Viêm Ma Long Đế Tử, Lôi Ma Long Đế Tử, Băng Ma Long Đế Tử, Thủy Ma Long Đế Tử…

Mỗi bên gồm sáu cá thể Long Tộc giương nanh múa vuốt, sát khí gần như hóa thành thực chất va chạm lấy nhau, che phủ thiên địa…

Chứng kiến tình cảnh này, không ít người hít một ngụm khí lạnh.

Long Tộc va chạm, tượng trưng cho hai cổ lực lượng tối cao của Tiên giới và Ma giới, ngày thường muốn thấy tình cảnh này hầu như là điều không thể.

Chỉ có những đại sự kiện trọng đại như Thiếu Đế Chi Chiến mới có thể chứng kiến viễn cảnh kinh thiên này mà thôi.

“Hừ, một đám hư trương thanh thế!”

Bên dưới mặt đất, ba thân ảnh vừa lúc đi tới, ánh mắt đầy khinh thường nhìn lên một đám Long Tộc trên không.

Đây là tổ hợp kỳ quái, gồm có một con Heo, một tên Cự Nhân và một kẻ Bán Yêu Tộc nửa người nửa gà.

Chính là nhóm ba người Cự Thiên Cuồng, Nhân Kê và Hắc Trư.

“Nếu tỷ phu thể hiện, đám rồng này lập tức hóa thành giun dế!” Cự Thiên Cuồng trong mắt sáng rực hơi nóng nhiệt hỏa.

“Haha, không cần dùng đến sức mạnh Nghịch Long, công tử vẫn có thể nghiền ép bọn chúng!” Nhân Kê tự tin mãnh liệt thì thào.

Hắc Trư nhìn hai con hàng này biểu lộ sùng bái, môi dày hơi bĩu: “Hắn vừa lộ ra, chỉ sợ Long Ngạo Thế lập tức dẫn quân san bằng Tiên Ma Vực và Côn Lôn!”

Quả nhiên đúng như dự kiến của ba người, bên trên thiên không…mười hai con rồng cũng không hề xung đột.

Trái lại giận dữ trừng nhau, sau đó hóa thành mười hai tên nhân loại đứng im tại chỗ.

Hiển nhiên bọn hắn không hề ngu ngốc, lúc này mà xung đột người chết ta sống chẳng khác nào tạo cơ cho kẻ khác ngư ong đắc lợi.

Mặc dù Chân Long và Ma Long hận không thể dồn nhau vào chỗ chết, nhưng khi cuộc chiến chưa chính thức khai hỏa, bọn hắn vẫn sẽ bảo tồn lực lượng.

“Được rồi, cuộc chiến này Trư gia sẽ không xen vào, có thể đi đến mức nào phải xem biểu hiện của hai ngươi!” Hắc Trư nhún nhún vai, dùng móng heo vỗ vỗ Cự Thiên Cuồng và Nhân Kê cười hắc hắc.

“Sao thế?” Nhân Kê giật mình: “Có sự gia nhập của ngươi, chúng ta chẳng phải dễ dàng càn quét?”

Nhận được truyền thừa của Dậu Kê, Nhân Kê thừa hiểu con heo trước mặt mình khủng bố như thế nào.

Đừng thấy nó ngả ngớn không đáng tin cậy, thực chất sức mạnh đủ để ngạo thị quần hùng…

Cự Thiên Cuồng cũng khó hiểu nhìn Hắc Trư.

“Mấy lão quái của Cổ Việt Tộc đã cảnh cáo ta!” Hắc Trư bất đắc dĩ bĩu môi:

“Ta không phải yêu thú của thí sinh, cũng không phải thí sinh…nếu gia nhập sẽ gây mất cân bằng!”

“Thì ra là vậy!” Nhân Kê với Cự Thiên Cuồng bừng tỉnh.

“Hắc hắc, biểu hiện cho tốt…Trư gia đứng bên ngoài cổ vũ cho các ngươi!” Hắc Trư nhếch miệng cười xấu xa.

Cân Đẩu Vân triển khai, chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Không gian bỗng nhiên kịch chấn, khói bụi mịt mù, có tiếng trống trận sa trường quét ngang bốn phương tám hướng.

Chỉ thấy hàng ngàn Thiên Binh Thiên Tướng hiên ngang nhiệt huyết hành quân mà đến, bước chân thẳng tắp như một, quân kỹ nghiêm minh, chiến ý ngang trời.

Thiên Lãm toàn thân khoác lấy Đế Bào, cưỡi trên lưng một tôn Đế Uy Thiên Mã, hông khoác Bảo Kiếm, đầu đội Vương Miện như bậc quân vương…

Đế Tử Thiên Đình đến.

“Thật là náo nhiệt…” Phạm Chí lắc lư quạt xếp trong tay, cùng Viên Hồng Ma sóng vai xuất hiện, ánh mắt điềm tĩnh nhìn quanh một vòng…

Có Viên Hồng Ma bên cạnh, sự tự tin của hắn dâng lên chưa từng có, bởi hơn ai hết…Phạm Chí hiểu Viên Hồng Ma đáng tin cậy như thế nào.

Thân là một trong Hỗn Thế Tứ Hầu, ngay cả khi đối mặt nhân vật như Quỷ Đỏ thì Viên Hồng Ma vẫn có sức đấu một trận.

“Cổ Việt Tộc đến!” Có tu sĩ lên tiếng kinh hô.

HÍ…

Chiến Quân Thiết Mã thét dài, Đế Uy cuồn cuộn nặng nề như sấm…

Phù Đổng tay cầm gậy Tre, cưỡi trên Chiến Quân Thiết Mã đạp phá ngôi sao, hàng lâm mà đến…

Đám đông đánh giá Phù Đổng một thoáng, ánh mắt biến thành ngưng trọng nhìn về phía sau hắn.

Chỉ thấy giữa tinh không đen kịch, đột ngột có sóng thần cuồng nộ dâng trào mà lên, hải dương thành lập, gió biển rít gào, một thân ảnh chắp tay đứng trên hải dương, để từng ngọn sóng dữ dội mang theo mà đến.

Đây là một tên nam tử lực lưỡng cởi trần, đầu tóc rối tung mang theo hơi thở cuồng dã, làn da rắm nắng, gân xanh cuồn cuộn, những hình xăm Thủy Quái hung tàn trên cơ thể, vác lấy một thanh Tam Xoa Kích nơi bả vai.

Hắn đi đến đâu, biển cả vờn quanh đến đó, như xu nịnh, như tôn sùng một vị thần của biển…

Thủy Tinh của Cổ Việt Tộc, lần đầu tham gia Thiếu Đế Chi Chiến nhưng đang xếp hạng thứ 5…

Phù Đổng cũng đang nằm trong top 30, đi cùng Thủy Tinh như hai tôn chiến thần, tạo ra áp lực không nhỏ lên các phương cường giả.

Nhắc đến Cổ Việt Tộc, không bất kỳ một ai ở phiến vũ trụ này dám buông lời xem nhẹ…

Cái bóng mà Tản Viên để lại vào 6000 năm trước vẫn còn quá lớn, nghe nói Thủy Tinh này là nhân vật đuổi sát bóng lưng Tản Viên, chênh lệch không nhiều.

Xét về nhân số, Cổ Việt Tộc lần này chỉ tiến vào hai vị Đế Tử, lại đủ để trấn áp nhất phương.

“Lại là kẻ đáng gờm…” Long Ngạo Thế, Thiên Lãm đám người đánh giá Thủy Tinh.

Có cảm giác như đang nhìn một cái vô tận hải vực, vĩnh viễn không có điểm cuối.

Phù Đổng cùng Thủy Tinh sóng vai mà đứng, đảo mắt quét ngang chiến trường.

Không nhìn thấy thân ảnh của Na Tra và nam nhân kia, trong lòng hắn có chút thất vọng…

Chẳng biết vì sao, Phù Đổng đang mong chờ một cuộc chiến có mặt của hai người bọn hắn.

Có lẽ đến lúc này hắn vẫn không quên được trận chiến ngày đó ở trong không gian, hình bóng nam nhân kia độc chiến chính mình và Na Tra lưu lại ấn tượng quá lớn.

Đối với kẻ hiếu chiến như Phù Đổng, hắn khao khát cuộc chiến như vậy.

Ở một phương khác, năm thân ảnh tuyệt mỹ chậm rãi bước ra, chính là Lãnh Vận Du, Phượng Cửu Huyền, Viêm Miên Châu, Hồ Ảnh và Đào Kỷ.

Sự xuất hiện của các nàng nhanh chóng thu hút ánh mắt của toàn trường.

Hiếm thấy các tuyệt đại mỹ nhân của cả Tiên giới và Ma giới tạm thời gác bỏ hiềm khích để liên thủ cùng nhau.

Chỉ có thể trách áp lực mà những yêu nghiệt kia mang đến cho các nàng thật sự quá lớn.

RĂNG RẮC…

Vừa nhắc đến yêu nghiệt, toàn trường ánh mắt lập tức co rụt lại.

Bởi vì ở giữa không trung, vừa lúc bước ra bốn thân ảnh phân biệt đứng ở bốn hướng đông tây nam bắc.

Một cổ áp lực vô hình phủ xuống toàn trường, khiến những nhân vật máu mặt như Long Ngạo Thế, Ma Long Nhị cũng phải nín thở.

Áo choàng đen kịch tung bay, Hắc Y Nhân không nói không rằng khoanh tay mà đứng.

Bạch y phất phới, Bạch Y Nhân ung dung bước ra, bốn phía không gian hóa thành hư vô tan rã.

Bộ dạng bình phàm, bảy thân ảnh nữ nhân diện mạo y đúc đứng cùng một chỗ, khóe môi hiện lên vẻ bất cần và trêu tức quan sát đám đông.

Mặc dù là bảy người, nhưng ai cũng biết tất cả đều do một người hóa thành, yêu nghiệt đang xếp thứ ba, Lâm Tích thần bí.

Kẻ cuối cùng, mặt nạ quỷ, áo choàng đỏ, găng tay đỏ…từ trên xuống dưới thuần một màu huyết quang chói lọi…

Chiến Mệnh Cung – Quỷ Đỏ.

So với những quái thai còn lại…thân phận của Quỷ Đỏ vẫn tương đối dễ chấp nhận.

Chiến Mệnh Cung không phải thế lực vô danh, nó là một trong những tồn tại lâu đời bậc nhất Vũ Trụ.

Quỷ Đỏ hùng mạnh có thể lý giải.

Hắc Bạch Y Nhân là cựu top 2 và top 1 của Thiếu Đế Chi Chiến kỳ trước, hầu hết thiên tài đều đã từng lĩnh giáo sự khủng bố của bọn hắn…

Nhưng Lâm Tích là ai?

Vẫn chưa ai có một chút tin tức nào đáng giá về cái tên này…

Điều này vô hình chung khiến không ít nhân vật kiêu ngạo cảm thấy không phục.

Bọn hắn chấp nhận đứng dưới Quỷ Đỏ của Chiến Mệnh Cung, chấp nhận đứng dưới Kỳ Nam của Tuế Nguyệt Cung.

Nhưng Lâm Tích là ai? Đến từ thế lực nào? có tư cách gì đứng trên đầu bọn hắn?

Nhất là một số kẻ chưa từng chạm mặt Lâm Tích càng không phục…

Và thế là, có người ra tay.

“Lâm Tích, để ta xem thử ngươi có bản lĩnh hay chỉ là may mắn!”

Theo một tiếng quát ngạo nghễ vang lên, bóng đen che phủ bầu trời, một cái miệng rộng như chậu máu hình thành giữa không trung, mang theo lực hút dữ dội quét mạnh về phía bảy người Lâm Tích.

“Thao Thiết Tộc – Thao Ngao!”

Trông thấy cảnh tượng này, không ít người vội vàng kinh hô lên.

Thao Ngao cũng là nhân vật máu mặt của Ma giới, đang xếp hạng thứ 15 trên Sinh Mệnh Bảng, vô cùng mạnh mẽ.

Hắn vậy mà cảm thấy không phục Lâm Tích, quyết định ra tay rồi.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều thiên tài âm thầm chờ mong, bởi vì bọn hắn cũng chưa từng thấy Lâm Tích trổ tài.

Có Thao Ngao làm chuột bạch, cầu còn không được.

“Đáng chết, xem thường bổn Tiểu Thư đúng không?” Lâm Tích cũng là âm thầm giận dữ.

Vì sao rất nhiều người ngươi không đánh? Lại nhắm ngay đến ta? Nghĩ bổn Tiểu Thư là quả hồng mềm?

“Hừ, sợ cái gì? Có thực lực tuyệt đối thì chơi chết hắn!” Bên trong lòng ngực Lâm Tích, con chồn đen cao ngạo ngẩng đầu.

“Không cần ngươi nói!” Lâm Tích cười lạnh.

Mắt thấy cái miệng rộng kia tuôn ra lực hấp dữ dội về phía mình, bảy người cùng lúc nâng tay về phía nó.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Trong khoảnh khắc, tầng tầng lớp lớp Bức Tường Không Gian được hình thành, đem cái miệng rộng lớn giữa bầu trời bao trùm ở bên trong.

Hấp lực gặp phải vô số lớp Không Gian ngăn cản nhanh chóng trở nên vô dụng.

“Hừ, chỉ có thế sao?” Thao Ngao cười lạnh, trong cái miệng rộng ngưng tụ Ma Đế Lực như đạn pháo, muốn bắn phá Không Gian.

Chỉ là rất nhanh, sắc mặt của hắn trở nên đại biến.

Bởi vì tầng tầng lớp lớp Không Gian kia cứng rắn như thép, chúng nó đang lấy một tốc độ kinh hoàng siết lại, xoắn và ép như một cái cối xoay thịt.

PHỐC!

Khuôn miệng khổng lồ bị vô tận Không Gian xoắn nát, máu tươi cuồng phún, Ma Đế Lực đang ngưng tụ bị nổ tung, một thân ảnh chật vật như giẻ rách bay vọt ra ngoài, điên cuồng thổ huyết.

Chính là Thao Ngao…

Chưa dừng lại ở đó, Lâm Tích không phải loại người hiền lành.

Dám khiêu khích nàng, không chết không thôi.

Thời gian gia tốc quanh thân, bằng một tốc độ kinh hoàng, bảy người Lâm Tích đã biến mất ngay tại chỗ.

Xuất hiện một lần nữa đã tiếp cận Thao Ngao.

Thao Ngao chưa kịp ổn định thân mình, 14 thanh Song Kiếm đã lóe lên trước mặt hắn.

“Không thể…” Hoảng sợ gầm lên, nhưng hắn lại phát hiện cơ thể mình chậm chạp đến cực điểm, Thời Gian xung quanh như biến thành đầm lầy, mà tốc độ của Lâm Tích lại nhanh đến mức kinh hoàng.

Khó thể nào chống cự…

Lâm Tích cười lạnh lùng, Thao Ngao là con mồi ngon, xếp thứ 15 trên Sinh Mệnh Bảng chắc chắn có không ít Điểm Sinh Mệnh.

ẦM!

Ngay khi sắp đắt thủ, Quỷ Đỏ và Long Ngạo Thế bất chợt ra tay.

Một người thô bạo tung quyền, một người vươn ra Chân Long Trảo.

Cả hai vồ đến Lâm Tích.

Hiển nhiên, bọn hắn không thể trơ mắt nhìn Lâm Tích săn mồi dễ dàng như vậy.

“Đáng ghét!”

Trước hai đòn công kích khủng bố, Lâm Tích buộc phải dừng lại thế công, thoát một cái đã biến mất tại chỗ.

Cùng lúc đó, bóng dáng đen kịch của Ma Long Nhị lóe lên, ôm lấy Thao Ngao biến mất.

ĐÙNG!

Một quyền của Quỷ Đỏ cùng Chân Long Trảo nghiền nát không gian, đem vài khỏa ngôi sao ở gần chấn đến bạo liệt.

“Đa tạ Long Nhị huynh hỗ trợ…” Thao Ngao đổ mồ hôi lạnh, nhìn lấy Ma Long Nhị cảm kích.

“Thao Ngao huynh quá chủ quan!” Ma Long Nhị lắc đầu, ánh mắt lóe lên đề nghị:

“Một mình ngươi khó thể làm nên đại sự, có muốn liên thủ cùng ta?”

Thao Ngao hít sâu một hơi, gật mạnh đầu:

“Được!”

Con Đường Bá Chủ

Con Đường Bá Chủ

Score 8.3
Status: Ongoing Author:

Bạn đang đọc truyện Con Đường Bá Chủ của tác giả Akay Hau. Nam vừa mới tỉnh giấc, chợt cảm thấy toàn thân đau nhứt vô cùng, cảm giác như toàn bộ xương cốt trên người lúc này vỡ vụn, khiến hắn muốn động đậy dù chỉ là đầu ngón tay cũng khó khăn. Quan trọng hơn đầu hắn lúc này cũng đau dữ dội, vô số ký ức xa lạ tràn vào não bộ của hắn, khiến Nam nhất thời không kip phản ứng. Hai canh giờ sau, cảm giác đau đầu dần suy yếu, Nam lúc này dần ý thức được điều gì đã xảy đến với mình. “Ta, ta vậy mà không chết, ta vậy mà thật sự xuyên qua rồi ?”


Nam lẩm bẩm trong miệng vài lần như tự hỏi, các cơ mặt vẫn thể hiện sự khó tin, cái mồm đang mở lớn cùng một thân mồ hôi lạnh cũng biết việc này khiến bản thân hắn chấn kinh vô cùng, nếu bây giờ còn đủ sức chắc hắn phải thử đấm mình vài cái thật mạnh để nghiệm chứng. Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn trong đầu, Nam bắt đầu nhớ lại, kiếp trước hắn là một đứa trẻ mồ côi được cô nhi viện nuôi dưỡng, đến lúc Nam 7 tuổi thì có một lão đầu đến nhận hắn làm con nuôi, trở về sống cùng lão đầu theo thời gian.


Nam dần lớn lên cũng biết rõ cha nuôi của mình là một quân nhân vĩ đại, cả đời ông tham gia kháng chiến, cống hiến tất cả cho quốc gia nên chẳng hề lập gia đình, khi đến tuổi xế chiều ông quyết định nhận nuôi Nam xem như có người chăm sóc khi về già. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vô Địch Đại Lão Sắp Xuất Thế và Đại Mộng Chủ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset