“Lão già, bổn thiếu chủ hỏi ngươi…là ai cướp mồi của ai?”
Thanh âm chậm rãi từ miệng Lạc Nam vang lên lại khiến toàn trường rúng động.
Vô số người ngơ ngơ ngác ngác, không dám tin vào những gì mình vừa nghe được.
“Hắn…hắn vậy mà chất vấn một vị Nguyên Lão?”
Từng đôi mắt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương sự kinh dị.
Mặc dù vừa rồi nhóm người Lạc Nam diệt đi toàn bộ Sát Thiên Đạo Tặc, đặc biệt còn đánh bại ba vị Thiên Ma Đế khiến toàn trường kinh ngạc, nhưng điều đó cũng không thể chứng minh được hắn đủ khả năng khiêu khích Nguyên Lão của Săn Ma Điện a.
Từ thấp lên cao, bất kỳ cảnh giới nào cũng đều có phân chia mạnh yếu.
Thiên Đế, Thiên Ma Đế hay Thiên Yêu Đế lại càng như vậy.
Đã đạt đến hàng ngũ cường giả đỉnh cấp của phiến vũ trụ này, đồng sở hữu Thiên Đế Lực hùng mạnh, thì vô vàn các yếu tố khác sẽ quyết định sức mạnh của từng người.
Công Pháp, Vũ Kỹ, Thân Pháp, Thần Thông…
Đơn Tu, Đồng Tu, Tam Tu…
Mức độ tinh thông các loại chức nghiệp…
Pháp Bảo, Vũ Khí, Phù Chú, Trận Pháp, các loại thủ đoạn…
Năng lượng thuộc tính, những thứ mà thiên địa sản sinh có thể gia tăng sức mạnh như Dị Thuộc Tính, Vĩnh Hằng Thuộc Tính.
Mức độ làm chủ các loại Vực.
Kinh nghiệm, đầu óc và khả năng chiến đấu.
Và thứ quan trọng nhất, thế lực sau lưng.
Có thể trở thành Nguyên Lão của Săn Ma Điện, không dám nói nắm giữ mọi thứ vừa được liệt kê, nhưng ít nhất cũng là cường giả được xếp vào nhóm đầu của vũ trụ.
Nguyên Lão là những kẻ góp phần thành lập nên Săn Ma Điện, lão quái vật chân chính sống qua vô số năm tháng, thủ đoạn của bọn hắn có thể ít sao? kinh nghiệm trong chiến đấu sẽ kém sao?
Chỉ riêng vừa rồi khi Lục Nguyên Lão một Kiếm trảm ra bảy tầng Kiếm Vực đã viễn siêu hai mỹ nhân bên cạnh Lạc Nam về khả năng chấp chưởng Vực rồi.
Ấy còn chưa kể vô số con bài chưa lật khác, thanh Kiếm trong tay cũng là hàng Đế Cấp Cực Phẩm, không hề lép vế về mặt Pháp Bảo.
Và trên hết, sau lưng Lục Nguyên Lão chính là Săn Ma Điện – một trong số những thế lực cự đầu sừng sững tại vũ trụ này chống lưng.
Nói thẳng ra, Lục Nguyên Lão thuộc một đẳng cấp khác so với ba tên Thiên Ma Đế của Sát Thiên Đạo Tặc, bảy tầng Kiếm Vực vừa ra đã đủ bình định chiến cuộc.
Vô số người cho rằng việc Lục Nguyên Lão xuất hiện sẽ khiến Lạc Nam vui mừng và cảm kích vì có người trợ giúp mình tiêu diệt Ma Tu.
Nào ngờ hành vi tiếp theo của Lạc Nam lại là buông lời khiêu khích Lục Nguyên Lão, hành vi này khác nào đang khiêu khích Săn Ma Điện? hoàn toàn trái với mạch suy nghĩ của đa số, làm sao bọn hắn có thể không kinh dị?
Đối với cách nhìn nhận của người khác, Lạc Nam chẳng thèm quan tâm, bởi vì hắn biết không nhiều người biết ân oán giữa mình và Săn Ma Điện.
Nhưng hành vi của Lục Nguyên Lão thật sự khiến hắn chướng mắt, rõ ràng là vừa ăn cắp vừa la làng, phớt lờ đám Ma Tu để bọn chúng mưu hại hắn, sau khi Lạc Nam sắp thu hoạch lại đúng lúc xuất hiện ra vẻ lẫm nhiên cướp đoạt con mồi…
Thử nghĩ mà xem, nếu Lạc Nam không có Thiên Cơ Bảng, Côn Lôn Lão Nhân cũng chẳng thể tính ra hành tung của những Thiên Ma Đế, vậy hắn và người thân của hắn sẽ rơi vào tình cảnh gì?
Đó là tình cảnh mà có tận 423 cá nhân, thế lực luôn rình rập như sói đói rình mồi, lúc nào cũng phải đề phòng cao độ, không biết thời điểm nào, hoàn cảnh nào sẽ đột nhiên có Ma Tu nhảy ra ám sát mình và người thân bên cạnh mình.
Ăn ngủ không yên!
Nhờ có Thiên Cơ Bảng, Lạc Nam mới nắm trước tiên cơ và tiến hành phản sát.
Tuy là vậy, hắn cũng phải bỏ ra một cái giá không hề nhỏ, tận 320 tỷ Điểm Danh Vọng để đạt được những tin tức đó.
Hắn kiếm Điểm Danh Vọng cũng cực kỳ vất vả a, không phải từ trên trời rơi xuống mà có đâu.
320 tỷ là con số khổng lồ, đủ để hắn vơ vét vật phẩm trong Cửa Hàng May Mắn bồi dưỡng ra một đội quân hùng mạnh.
Nhưng vì an toàn của bản thân mình và người thân bên cạnh, hắn chấp nhận bỏ ra cái giá này để tìm tung tích của tất cả Ma Tu đang ẩn nấp, cũng mong muốn trong lúc giết bọn hắn sẽ thu hồi phần nào vốn liếng, nào ngờ chưa kịp hoàn thành…một lão già đã ngang nhiên nhảy ra muốn tranh đoạt chiến lợi phẩm.
Lạc Nam có thể không phẫn nộ sao?
Hắn không trực tiếp vác Lạc Hồng Kiếm chém Lục Nguyên Lão đã là khắc chế tốt lắm rồi.
“Tiểu tử ngươi dám quát mắng lão phu?”
Lục Nguyên Lão hai mắt như điện dựng ngược lên, bên trong đáy mắt loáng thoáng có một tia sát khí.
Hắn không biết suy nghĩ của Lạc Nam lúc này, càng không hề muốn biết.
Hắn chỉ biết rằng với thân phận và địa vị của hắn, dù là sư phụ của Lạc Nam là Côn Lôn Nữ Hoàng cũng thấp hơn hắn, vậy mà tên tiểu tử này lại dám trực tiếp chất vấn mình.
Đã bao nhiêu năm qua chưa từng có ai dám dùng giọng điệu bất kính nói chuyện với hắn.
“Chất vấn ngươi thì đã sao?” Lạc Nam cười lạnh nói:
“Chúng ta đang săn Ma Tu để kiếm Săn Ma Điểm, toàn trường đều nhìn thấy, lão già ngươi chạy ra muốn tranh công, chẳng lẽ Săn Ma Điện các ngươi nghèo đến mức trả khổng nổi vật phẩm tương ứng Săn Ma Điểm sao?”
“Phu quân nói rất hay!” Võ Tam Nương cười khanh khách, bộ ngực bạo mãn run rẩy nói:
“Trả không nổi thì dẹp mẹ Săn Ma Bảng cho rồi!”
“Này lão già, Tru Tiên Điện dám treo thưởng một thiên tài trẻ tuổi như phu quân ta với giá 1 tỷ Tru Tiên Điểm, Săn Ma Điện các ngươi chẳng lẽ nghèo hơn Tru Tiên Điện sao?” Âu Dương Thương Lan giọng điệu mỉa mai.
“Hít!”
Vô số tiếng hít khí lạnh vang lên, toàn trường trợn mắt há hốc mồm.
Vợ chồng nhà này quá mức khủng bố nha, vậy mà chỉ thẳng mặt Lục Nguyên Lão nhục nhã như vậy.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, bọn hắn quả thật không có cách nào phản bác.
Đúng nha, rõ ràng là Lạc Nam và hai nữ sắp thành công hạ mấy tên Thiên Ma Đế, dù không có Lục Nguyên Lão ra tay thì kết quả đã định, sự xuất hiện đúng lúc của Lục Nguyên Lão có chút dư thừa.
Cảm giác như ngươi vất vả đi săn Yêu Thú, trong lúc sắp giết thành công thì một tên khác nhảy ra tung đòn kết liễu rồi muốn chiếm hết vậy.
Nghĩ đến đây, toàn trường dần cảm thấy Lạc Nam tức giận là có lý do, đổi lại là bọn hắn cũng sẽ tức giận nhưng không dám làm gì.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều ánh mắt nghi ngờ hướng về phía Lục Nguyên Lão, thầm nghĩ sao lại có chuyện trùng hợp như vậy? chẳng lẽ thật sự Lục Nguyên Lão thân là tiền bối lại muốn chiếm công lao của mấy hậu bối như Lạc Nam sao?
Đối mặt đám đông hoài nghi, Lục Nguyên Lão trong lòng cũng hơi chột dạ, ngoài mặt lại lãnh tĩnh nói ra:
“Săn Ma Điện chúng ta luôn có tôn chỉ trừ Ma vệ đạo, vừa rồi tình cờ thấy hai tên Thiên Ma Đế đang trọng thương bỏ chạy, bổn Nguyên Lão muốn ra tay kết liễu là chuyện bình thường!”
“Chẳng may đám hậu bối các ngươi để bọn hắn chạy thoát, nuôi thành hậu hoạn về sau thì ai gánh chịu?”
Không ít người nghe vậy cũng gật đầu, lời Lục Nguyên Lão khá hợp tình hợp lý.
“Côn Lôn Thiếu Chủ, Lục Nguyên Lão…hai vị đều là nhân vật quan trọng của Tiên Giới chúng ta, đừng vì chút chuyện nhỏ này mà làm tổn thương hòa khí!”
Thấy bầu không khí căng thẳng, một lão già diện mục hiền hòa, khoác áo choàng xám trong đám người chậm rãi bước lên, kính cẩn giảng hòa:
“Lão phu thấy trong thời gian này, việc truy tìm tung tích của những Ma Tu lẻn vào Tiên Giới của chúng ta mới là điều quan trọng!”
“Thì ra là Tứ Trưởng Lão của Trận Điện!” Lục Nguyên Lão nhìn ra thân phận của lão già vừa lên tiếng, chậm rãi gật đầu đáp:
“Nể mặt Trận Điện, bổn Nguyên Lão không thèm trách cứ đám hậu bối thất lễ!”
Nói xong, thân ảnh biến mất ngay tại chỗ.
Hắn biết mình không chiếm lý trong trường hợp này, lại có vô số người đang chứng kiến nên chẳng thể làm gì được Lạc Nam, vì vậy quyết định đánh bài chuồn cho đỡ mất thời gian.
Vô số người thán phục, tốc độ khủng bố, không gian yên tĩnh lạ thường cho thấy Lục Nguyên Lão cũng chẳng hề xé rách nó.
Âu Dương Thương Lan nhíu mày, Lục Nguyên Lão quả nhiên khó chơi hơn những Thiên Ma Đế bình thường rất nhiều, tốc độ vừa rồi mà hắn thể hiện…nàng chưa đột phá Thiên Đế e rằng khó thể đuổi kịp dù đã sở hữu Lạc Thương Lôi Dực.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe nhìn lão già áo xám, không ngờ người của Trận Điện cũng có mặt trong đám đông, cái tên này còn ra vẻ hiền lành như vậy.
Khác với diễn biến trong Luân Hồi, Trận Điện ở thực tại làm nhiều chuyện ác nhưng chưa lộ ra ánh sáng, cũng chẳng biết bọn hắn đã phát triển đến mức độ nào rồi.
Những nghiên cứu vô nhân đạo của tên Điện Chủ kia nếu đạt được thành tựu, e rằng Trận Điện cũng là một cổ thế lực khó nhằn.
Chỉ tiếc hiện nay Lạc Nam quá mức bận rộn, còn chưa rảnh rỗi để tâm đến Trận Điện.
Cùng hai nữ rơi xuống Bá Vũ Điện, chín tôn Kim Cương Thiên Long nghiền nát hư không lao vụt đi.
Cuộc đi săn vẫn chưa kết thúc.
…
Tổng bộ Săn Ma Điện…
Lục Nguyên Lão sắc mặt hậm hực trở về, lập tức triệu tập một đám cường giả vào nghị sự.
Những cường giả này đều là nhân vật thân tính của Lục Nguyên Lão, đương nhiên tất cả đều là Thiên Đế cấp cường giả.
Bên trong đại điện nghị sự, Lục Nguyên Lão vỗ bàn quát tháo:
“Có ai nói cho bổn Nguyên Lão, Lạc Nam vì sao biết rõ tất cả tung tích và vị trí của đám sát thủ Ma Tu?”
Đám thân tính hai mặt nhìn nhau, một người nhíu mày lên tiếng:
“Lạc Nam là Côn Lôn Thiếu Chủ, mà dựa theo tình báo của chúng ta, Đế Sư của Côn Lôn Giới là Côn Lôn Lão Nhân tinh thông Thiên Cơ Thuật, chẳng lẽ chính Côn Lôn Lão Nhân tiết lộ cho hắn?”
“Hừ, Côn Lôn Lão Nhân dù là thần thánh thì khả năng của hắn cũng có giới hạn, làm sao có thể liên tiếp tìm ra vị trí của các Thiên Ma Đế?” Lục Nguyên Lão bất mãn hỏi ngược lại.
“Cái này…” Đám người đồng loạt nhíu mày, bởi ai cũng biết khả năng của Côn Lôn Lão Nhân còn chưa thần thông quảng đại đến mức như vậy.
Đồng cấp thăm dò thiên cơ đã là chuyện khó, càng đừng nói Côn Lôn Lão Nhân chỉ là Địa Đế, làm sao vượt cấp thăm dò đám Thiên Đế được?
Lục Nguyên Lão sắc mặt ngày càng âm trầm, trong lòng bực bội đến cực hạn.
Thật ra từ khi có rất nhiều Ma Tu lén lút vào Tiên Giới, Săn Ma Điện đã sớm phát giác được.
Trong tình cảnh đó, một cuộc thảo luận quan trọng đã được diễn ra, có cả Săn Ma Điện Chủ và chư vị Nguyên Lão cùng tham dự, nhằm đưa ra phương án giải quyết thích hợp.
Có một vài vị Nguyên Lão ý kiến muốn nhân cơ hội này xuất động cường giả đỉnh cấp diệt sạch Ma Tu dám bén mảng lẻn vào Tiên giới, nhằm gia tăng danh vọng của Săn Ma Điện sau những lần bẻ mặt.
Nhưng sau khi tìm hiểu rõ ràng nguyên nhân, biết được đám Ma Tu này tiến vào Tiên Giới là vì muốn lấy mạng Lạc Nam, Lục Nguyên Lão đã kiên quyết đưa ra đề nghị.
Đó là để những Ma Tu này tạm thời yên ổn một thời gian, chờ khi mượn tay bọn chúng làm thịt Lạc Nam, hay ít nhất là khiến hắn thống khổ vì mất đi người thân, khi đó Săn Ma Điện sẽ toàn diện xuất động diệt gọn lũ Ma Tu, gia tăng tiếng tăm, lấy lại danh dự cũng không muộn.
Nào ngờ mọi thứ diễn ra chưa được bao lâu, Lạc Nam đã phát hiện ra tất cả vị trí ẩn thân của đám Ma Tu, còn hùng hùng hổ hổ kéo đến tàn sát bừa bãi.
Việc này trực tiếp khiến kế hoạch của Lục Trưởng Lão bị ngâm nước, có thể nói là thất bại nặng nề, chẳng những không được lợi ích gì, còn khiến người ngoài cho rằng Săn Ma Điện làm việc vô dụng, để Ma Tu lộng hành.
Lục Trưởng Lão có nghĩ nát óc cũng không rõ, vì sao Lạc Nam lại biết được vị trí của những tên Ma Tu một cách chính xác đến như vậy, phá hỏng hoàn toàn kế hoạch của hắn.
Chẳng lẽ hệ thống tình báo của Côn Lôn Giới đã khủng bố đến mức này rồi sao?
“Ta đã phần nào đoán ra nguyên nhân…” Một vị Trưởng Lão bỗng nhiên nghiêm nghị nói.
“Mau nói!” Lục Nguyên Lão cùng đám người cùng lúc vểnh tai.
“Chắc chắn là Tuế Nguyệt Nữ Đế mật báo cho Lạc Nam!” Vị Trưởng Lão ánh mắt lấp lóe tiến hành phân tích:
“Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng là là nhân vật tinh thông thiên cơ hàng đầu vũ trụ, lại thêm có Luân Hồi Kính là Pháp Bảo có thể nhìn thấu vạn sự thế gian luân hồi, muốn tìm ra tung tích đám Ma Tu không phải chuyện khó!”
“Dựa theo mâu thuẫn giữa nàng và Săn Ma Điện chúng ta, lại thêm Lạc Nam còn là phụ thân của Lạc Kỳ Nam – Đồ đệ duy nhất của Tuế Nguyệt Nữ Đế, nàng cung cấp tin tức cho hắn đánh mặt chúng ta cũng là bình thường!”
Lục Nguyên Lão nghe xong đứng lên, trong mắt hiện lên một tia căm phẫn, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Lần này quả thật là Bổn Nguyên Lão sơ suất, ta còn chưa cân nhắc đến Tuế Nguyệt Nữ Đế, không ngờ việc nhỏ thế này mà nàng cũng nhúng tay vào!”
Cả đám nhẹ gật đầu, Tuế Nguyệt Nữ Đế nếu đã nhúng tay, kế hoạch mượn đám Ma Tu giết Lạc Nam đã triệt để thất bại.
“Lúc này cứu vãn cũng chưa muộn, các ngươi toàn diện xuất động, tìm đám Ma Tu và diệt sát, náo động càng lớn càng tốt, đừng để Lạc Nam tiếp tục lập công!” Lục Nguyên Lão hạ lệnh nói
“Tuân mệnh!”
Thân tính của Lục Nguyên Lão tuân mệnh, nhao nhao phá không rời đi.
Mãi đến khi còn lại một mình bên trong đại điện, Lục Nguyên Lão bỗng nhiên lẩm bẩm:
“Chuyện của Phượng Tịch Y sao rồi?”
“Hồi bẩm Nguyên Lão, đã bí mật sưu hồn những thuộc hạ mà Phượng Tịch Y mang theo, tất cả bọn chúng đều cho thấy Phượng Tịch Y bị giam cầm dưới đáy Phượng Sào nhiều năm không thấy ánh mặt trời, rất thống hận Phượng Hoàng Tộc, trước khi đi còn quậy tung Phượng Tộc, đả thương các Trưởng Lão, không có gì khả nghi!” Có thanh âm vang lên hồi đáp.
“Nếu là như vậy, Bổn Nguyên Lão nên lôi kéo nàng vào vây cánh của ta…” Lục Nguyên Lão hài lòng gật đầu:
“Tịch Diệt Phượng Hoàng là Thần Thú biến dị rất mạnh, nếu như có thể thu phục chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh!”
“Nhưng mà…” Thanh âm có chút rụt rè đáp:
“Nhân lúc Lục Nguyên Lão ngài ra ngoài, Nhị Nguyên Lão đã thành công dùng Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh chiêu mộ Phượng Tịch Y rồi!”
“XOẢNG!”
Lục Nguyên Lão đập nát vò rượu trước mặt, ngửa đầu gào thét:
“Cũng chỉ tại tiểu súc sinh Lạc Nam làm mất thời gian của ta, thật là tức chết!”