Chương 1571: Một người xông một giới

Một người xông một giới

“Dương Diệp, Thái Thượng…các ngươi cút ra đây cho ta!”

Thanh âm cuồn cuộn như sấm vang vọng toàn bộ Luyện Đan Đại Lục, bất kỳ ai cũng có thể nghe thấy…

Hiển nhiên, người vừa lên tiếng đã cố ý dùng âm ba công vào tiếng hét này để âm thanh của nó lan tràn khắp mọi ngõ ngách Luyện Đan Đại Lục…

Khoan…toàn trường sững sờ khoảng chừng 2 giây, sau đó sắc mặt cả đám kịch biến.

Khiêu khích…trắng trợn khiêu khích.

Lại có người dám bảo Dương Diệp và Thái Thượng cút ra ngoài gặp hắn?

Hơn nữa còn là ngay tại địa bàn của Đan Thần Tháp?

Kẻ điên…kẻ này điên rồi…

Như đã nói, Dương Diệp và Thái Thượng là ai?

Trong hoàn cảnh hai vị Thiên Đan Đế khác của Đan Thần Tháp vắng mặt, Thái Thượng Đan Đế đang là nhân vật chí cao vô thượng, có quyền lực thông thiên, một tay che trời, danh vọng vũ trụ, dưới trướng quy tụ hàng loạt thế lực, rất nhiều cường giả, vô số thuộc hạ.

Mà Dương Diệp…lại là một trong các đệ tử đắc ý của hắn, được phong Đan Tử Đan Thần Tháp.

Nhắc đến Thái Thượng, dù hắn đi đến bất kỳ đâu trong vũ trụ này cũng đều được xem là thượng khách, là nhân vật đứng trên đỉnh cao của danh vọng.

Vậy mà hôm nay có kẻ dám trực tiếp đến Luyện Đan Đại Lục bất kính với hắn, ai cho kẻ này ăn gan hùm mật báo rồi hả?

Có thể làm ra hành vi như vậy, không phải bị điên thì là gì?

Bất quá, một điều khiến toàn bộ Luyện Đan Đại Lục muốn biết nhất lúc này chính là…

Kẻ điên đó rốt cuộc là ai?

“Cuồng đồ lớn mật nào dám đến Luyện Đan Đại Lục chúng ta giương oai?”

Trong khoảnh khắc, mười cổ khí thế phóng lên tận trời.

Mười luồng Địa Đế Chi Uy quét ngang trời đất, theo đó là mười thân ảnh mặc chiến giáp che phủ toàn thân từ tầng thứ nhất của Đan Thần Tháp phá không mà lên, sát khí hoá thành thực chất, thiên địa rung động.

“Nhìn kìa, Đan Thần Thập Tướng ra mặt rồi!” Có người thấy cảnh này hào hứng lên tiếng.

“Hừ, dám nhục mạ Thái Thượng và Đan Tử, Đan Thần Thập Tướng đương nhiên sẽ trấn áp cuồng đồ!” Không ít kẻ vỗ tay khen hay.

Đan Thần Thập Tướng là mười vị đại tướng phụ trách vấn đề trị an bên trong phạm vi lãnh thổ Đan Thần Tháp, bọn hắn đều là nhân vật có chiến lực hùng mạnh,…

Có người đồn đoán rằng, bất kỳ ai bên trong Đan Thần Thập Tướng đều có khả năng vượt cấp chiến Thiên Đế, nếu cả mười vị liên thủ, ngay cả Thiên Đế cũng sẽ bị trấn sát.

Mặc dù Đan Thần Tháp và Luyện Đan Đại Lục chuyên thu nhận Luyện Đan Sư, nhưng không có nghĩa là ở nơi này không có cường giả toạ trấn.

Ngược lại, bởi vì khả năng hiệu triệu của Luyện Đan Sư là quá lớn…rất nhiều cường giả cam nguyện làm việc dưới trướng bọn hắn để đổi về tài nguyên, Đế Đan tu luyện…

Chính vì vậy nên chất lượng và số lượng cường giả ở Luyện Đan Đại Lục so với các Đế Thiên Giới khác chỉ có hơn chứ không kém.

Nhiều năm qua, không ít cường giả nổi danh từng tham lam, có ý đồ đánh cướp đan dược cũng như các loại thiên tài địa bảo ở Đan Thần Tháp đều nhận cái kết thê thảm, không một ngoại lệ…tất cả đều đã xoá tên khỏi vũ trụ này.

Lúc này đây, khi nhận ra có kẻ đui mù tự xông vào tìm chết, toàn bộ Luyện Đan Đại Lục đều hứng thú bừng bừng, muốn xem thử kết cục của hắn…

“Loạn thần tặc tử, mau cút ra nhận cái chết!” Một vị Đan Thần Tướng ngạo nghễ gầm lên.

NGAO!

Đáp lại hắn là một tiếng rồng ngâm kinh hồn như đến từ thời thượng cổ vọng về.

RĂNG RẮC…

Không gian băng liệt, một con quái vật khổng lồ với dáng vẻ dữ dội từ trong không gian đen kịch hiện ra trước mắt vị Đan Thần Tướng vừa mở miệng.

Hình thể của nó được bao trùm bởi Kim Cương bất khả xâm phạm, lực lượng thể phách tiệm cận Thiên Thể Đế toàn lực bùng phát, giương nanh múa vuốt như muốn xé tan tất cả chướng ngại phía trước thành mảnh vụn.

Chính là Kim Cương Thiên Long.

Sắc mặt vị Đan Thần Tướng sau lớp khôi giáp biến dạng, bất quá thân là cường giả, hắn vẫn là phản ứng cực nhanh.

“Hộ Tháp Thương Quyết!”

Ngửa đầu gầm lên một tiếng, trong tay xuất hiện Chiến Ngân Thương, năm tầng Thương Vực bùng nổ, hung hăng đối kháng Kim Cương Thiên Long.

KENG!

Vuốt rồng va chạm Chiến Ngân Thương, chỉ nghe một tiếng vang kinh thiên động địa, thân ảnh vị Đan Thần Tướng liên tục bị đẩy lùi giữa không trung, toàn thân ma sát với không khí toé lửa, chiến giáp và trường thương không ngừng run rẩy trước áp lực khổng lồ.

NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO!

Không hề dừng lại ở đó, theo từng tiếng long ngâm khủng bố kinh thiên khác vang lên, nối tiếp lấy nhau…không gian đen kịch lại tầng tầng vỡ nát, lại có thêm tám tôn Kim Cương Thiên Long cự đại gào thét mà ra, toàn diện nghiền về phía Đan Thần Tướng.

“Làm sao có thể?” Đan Thần Thập Tướng toàn thân chấn động.

Chín người còn lại cấp tốc rút ra Chiến Ngân Thương muốn tiến hành chi viện cho đồng bọn.

Nào ngờ không gian lại vỡ tan lổ hổng khổng lồ, một toà Cung Điện bá đạo vô pháp hình dung đột ngột như thế giới rơi rụng trấn áp mà xuống, hung hăng nện xuống chín vị Đan Thần Tướng.

Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!

Bất ngờ nối tiếp bất ngờ, chín vị Đan Thần Tướng chỉ kịp nhìn thấy ba chữ cổ lão uy nghiêm sừng sững “Bá Vũ Điện” trước khi thổ huyết như giẻ rách bay tán loạn, chín bộ Chiến Giáp vỡ tan thành từng mảnh cũng vừa đủ bảo vệ tính mạng của bọn hắn.

Đáng tiếc, vị Đan Thần Tướng vừa xúc phạm Lạc Nam lại không được may mắn như vậy…

Cửu Đại Kim Cương Thiên Long oanh sát, năm tầng Thương Vực yếu ớt như một trang giấy mỏng, chiến giáp toàn thân vỡ vụn, tan xương nát thịt trước nanh vuốt của rồng…

Chết đến không thể chết hơn được nữa…

Tĩnh…toàn trường, toàn bộ đại lục lâm vào một bầu không khí yên tĩnh đến đáng sợ.

Bọn hắn vừa nhìn thấy gì?

Đan Thần Thập Tướng khi liên thủ đủ giết Thiên Đế vừa bị áp đảo một cách hoàn toàn, ngay cả cơ hội liên thủ cùng nhau cũng không có.

Bên tai vô số người lúc này chỉ còn lại thanh âm kiệt ngạo bất tuần của Cửu Đại Kim Cương Thiên Long đang gầm thét…

Mọi thứ diễn ra thật sự quá nhanh, lúc này toàn trường mới kịp lấy lại tinh thần, nhận thức tình cảnh trước mặt…

Đập vào mắt bọn hắn là một toà Cung Điện hùng vĩ, cao quý khó thể hình dung, từng sợi xiềng xích khổng lồ như có thể vắt ngang thiên địa được móc vào thân thể khổng lồ của chín con rồng thần bí dữ tợn.

Bọn hắn sẽ không thể nào quên được, toà cung điện và chín con rồng này là tồn tại vừa nghiền nát Đan Thần Thập Tuớng vang danh thiên hạ như nghiền ép cặn bã…

“Hít…ông trời ạ, đây rốt cuộc là Pháp Bảo gì?”

Rốt cuộc, có người không thể nhịn nổi hít vào một ngụm khí lạnh, âm thanh mang theo kinh hãi tột độ chẳng chút che giấu.

Bá Vũ Điện hùng vĩ và khí phách vượt quá tầm nhận thức của hắn.

“Chín giống loài Long Tộc kéo xe, chẳng lẽ Long Ngạo Thiên đích thân đến?” Một ông lão ngưng trọng nói, sống qua vô số năm…hắn chưa từng nhìn thấy Pháp Bảo Phi Hành nào kinh khủng như vậy.

Trong lúc nhất thời, vô số cường giả Luyện Đan Đại Lục sắc mặt trịnh trọng cực kỳ…

Chỉ nhìn vào Pháp Bảo khủng bố kia, không ai cho rằng chủ nhân của nó sẽ là một nhân vật đơn giản.

Xem ra lần này người đánh vào Đan Thần Tháp thật sự có thực lực a.

Rất nhiều cường giả muốn dùng Thần Thức thăm dò tình cảnh bên trong Bá Vũ Điện, đáng tiếc Trận Pháp cự đại bên trên đã ngăn cản toàn bộ rồi.

“Cửu long lôi kéo Cung Điện, gần đây ta từng nghe nói Pháp Bảo đó thuộc về một người…”

Rốt cuộc, có người của Luyện Đan Đại Lục lẩm bẩm lên tướng, nhớ lại tin tức gần đây mà mình nghe được.

Không đợi hắn suy nghĩ và cho ra đáp án, chỉ thấy vô số Trận Văn bên trên Bá Vũ Điện lưu chuyển, Trận Pháp ẩn đi…một thân ảnh chậm rãi bước ra bên ngoài.

Tóc dài tung bay không trói buộc, một đôi mắt Hắc Bạch phân minh chậm rãi luân chuyển, mắt phải treo lơ lửng vầng khuyết nguyệt với hai màu trắng đen như âm dương đối lập, mắt trái với các đồng tử như hố đen vô tận đang chậm rãi xoay tròn, vô cùng tà dị…

Phong thần tuấn lãng, khí vũ hiên ngang…một thân trường bào màu trắng ung dung tiêu sái…

Vô số người nhất thời hốt hoảng, cảm giác như chỉ cần gặp gỡ nam nhân này một lần, cả đời bọn hắn sẽ không thể nào quên được phong thái đó.

“Đúng là hắn rồi!”

Mà lúc này, kẻ vừa nhận ra lai lịch của Bá Vũ Điện bất chợt rống lên:

“Côn Lôn Thiếu Chủ – Lạc Nam, chính là hắn!”

“Cái gì? Hắn chính là Côn Lôn Thiếu Chủ, người được xưng là yêu nghiệt bậc nhất Tiên Giới, sánh ngang với Văn Lang của Ma Giới sao?” Không ít người cả kinh, vội vàng nhìn thật kỹ, muốn xem rõ Côn Lôn Thiếu Chủ tròn méo như thế nào.

“Chẳng trách bá đạo như vậy, chỉ Pháp Bảo Phi Hành đã đánh cho Đan Thần Thập Tướng vô cùng chật vật!”

“Trời ạ, Côn Lôn Thiếu Chủ đơn thân độc mã đánh vào Đan Thần Tháp, hắn điên rồi sao?”

“Chẳng lẽ tin tức gần đây là sự thật, Côn Lôn cấu kết Phiêu Miểu Tiên Cung, ý đồ muốn nhúng tay vào nội bộ Đan Thần Tháp?”

“Bất kể như thế nào, lần này lớn chuyện rồi!”

“Lớn chuyện cái rắm a, Côn Lôn nội tình hơn 8000 năm, làm sao dám gây vào Đan Thần Tháp?”

“Tuổi trẻ khinh cuồng a, Côn Lôn Thiếu Chủ gần đây được ca ngợi quá mức nên bắt đầu ảo tưởng, coi trời bằng vung rồi!”

“Có thể trở thành đệ nhất thiên tài chắc chắn không phải kẻ đơn giản, ta không tin Lạc Nam ngu xuẩn như vậy!”

“Để rồi xem…”

Vô số người quan sát nghị luận ầm ĩ, thái độ vô cùng bất thiện khóa chặt lấy Lạc Nam.

Luyện Đan Đại Lục là địa bàn của bọn hắn, Lạc Nam nếu dám vào giễu võ giương oai, bọn hắn sẽ để kẻ này phải trả giá đắt.

Bất quá để xem Đan Thần Tháp ứng đối thế nào, chỉ cần Thái Thượng Đan Đế ra lệnh một tiếng, sẽ có vô số cường giả sẳn sàng lao vào lấy mạng Lạc Nam.

Không thèm để ý đến ánh mắt của đám đông, sắc mặt Lạc Nam lạnh lùng, thanh âm như sấm động cửu tiêu:

“Dương Diệp, Tử Yên là thê tử của ta, ngươi dám có ý đồ bất chính với nàng, muốn chết đúng không?”

“Phiêu Miểu Tiên Cung là đồng minh của Côn Lôn Giới, ngươi dám mưu hại, Đan Thần Tháp cũng không giữ được ngươi!”

“Cái gì?” Nghe tiếng quát của Lạc Nam, toàn trường âm thầm cả kinh.

Quả thật gần đây Luyện Đan Đại Lục có tin tức Dương Diệp Đan Tử thầm mến Tử Yên của Phiêu Miểu Tiên Cung, còn nhờ Thái Thượng Đan Đế ngỏ ý cưới nàng làm vợ.

Không nghĩ đến, Tử Yên lại vốn là thê tử của Lạc Nam.

Ân oán này quả thật không đội trời chung, chẳng trách Lạc Nam phẫn nộ tự mình giết đến tận cửa.

Lạc Nam chắp tay mà đứng trên đỉnh Bá Vũ Điện, cửu đại Kim Cương Thiên Long rống giận ngút trời, chỉ cần chủ nhân hạ lệnh một tiếng, chúng nó sẽ điên cuồng nghiền nát chướng ngại vật.

Lạc Nam cực kỳ quả quyết và khí khách…

Hắn không thèm đề cập đến mâu thuẫn giữa mình và Dương Diệp, cũng chẳng cần giải thích nguyên nhân việc Dương Diệp là bại tướng dưới tay mình nên lập mưu gây hại.

Hắn giết đến Đan Thần Tháp với lý do vô cùng đơn giản, cũng cực kỳ quang minh chính đại.

Ngấp nghé thê tử của hắn, mưu hại Phiêu Miểu Tiên Cung…

Dù lần này kẻ gây ra không phải Dương Diệp mà là một người khác, hắn vẫn sẽ làm như vậy.

Lý do đơn giản, không hơn không kém, càng không đề cập đến ân oán trước đó.

“Lạc Nam đừng tưởng sau lưng có Côn Lôn Giới và Tuế Nguyệt Cung chống lưng mà không xem ai ra gì, Đan Thần Tháp không phải nơi ngươi có thể giễu võ giương oai!”

Âm thanh lạnh lùng vang lên, một tên thanh niên thân khoác trang phục Đan Tử của Đan Thần Tháp từ bên trong bước ra, sau lưng còn có một lão già tu vi Thiên Đế hộ tống.

Ở Luyện Đan Đại Lục, tuổi trẻ có người hộ tống đạt đến tận Thiên Đế chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Mà thanh niên trước mắt đúng là kẻ Lạc Nam muốn tìm.

Đan Tử Dương Diệp.

Thấy kẻ cần tìm xuất hiện, Lạc Nam không rảnh nói thêm tiếng nào, hắn không phải kẻ lắm mồm trước trận chiến.

Ý niệm vừa động, cửu đại Kim Cương Thiên Long điên cuồng vỗ cánh, mang theo sức mạnh khổng lồ nghiền ép trực diện mà đến, muốn xé xác Dương Diệp thành từng mảnh.

“Lớn mật!”

Thiên Lục Hộ Pháp thấy Lạc Nam ra tay quả quyết như vậy lập tức giận dữ gầm lên.

Tu vi Thiên Đế toàn diện bùng phát.

Một thanh Đại Đao hừng hực liệt diễm xuất hiện trong tay hắn.

Đao này vừa ra, toàn bộ không gian lập tức hóa thành chất lỏng, một cổ nhiệt độ khủng bố lan tràn khắp bốn phương tám hướng.

“Trùng Thiên Đao Pháp – Trùng Thiên Trảm!”

Thiên Lục Hộ Pháp dũng mãnh gầm lên, thân thể không quá cường tráng của hắn bạo phát sức mạnh khổng lồ, Trùng Thiên Trảm hung hăng bổ xuống.

HỪNG HỰC…

Hỏa diễm trùng thiên, Đao khí hòa quyện cùng ngọn lửa mang tính hủy diệt vậy mà đẩy lùi Cửu Đại Kim Cương Thiên Long.

Đặc biệt là ngọn lửa kia bá đạo vượt xa Hỏa Thiên Đế Lực thông thường, có thể thẩm thấu vào lớp vảy kim cương gần như bất khả xâm phạm của Kim Cương Thiên Long, khiến chúng nó e ngại không dám tiến bước.

“Có ý tứ…vậy mà là Pháp Bảo được ngọn lửa Tam Muội luyện nên, chẳng trách có ý năng như vậy!”

Lạc Nam ánh mắt lấp lóe nhìn thanh Đại Đao của Thiên Lục Hộ Pháp thản nhiên nói.

Hắn từng tiếp xúc Vĩnh Hằng Thuộc Tính – Tam Muội Chân Hỏa, cho nên đối với khí tức của ngọn lửa này cực kỳ nhạy bén.

Lạc Nam đã nhận ra, thanh Đại Đao mà Thiên Lục Hộ Pháp sử dụng được Thiên Khí Đế mượn hỏa diễm của Tam Muội Chân Hỏa để rèn đúc nên, vì thế mới có uy lực mạnh hơn so với Pháp Bảo bình thường trong cùng cấp.

Không hổ là Đan Thần Tháp, sở hữu Tam Muội Chân Hỏa mang đến quá nhiều lợi ích cho bọn chúng.

Chỉ tiếc bên trong kiếp Nghịch Long, Lạc Nam không có duyên với Tam Muội Chân Hỏa, bằng không đã sớm tìm cách thu phục.

“Hừ, đã nhiều năm rồi lão phu chưa dùng đến Hỏa Thiên Đao!” Thiên Lục Hộ Pháp tay cầm Đại Đao, cất tiếng cười ngạo nghễ:

“Để hôm nay dùng nó dạy dỗ hậu bối ngông cuồng như ngươi một bài học!”

Con Đường Bá Chủ

Con Đường Bá Chủ

Score 8.3
Status: Ongoing Author:

Bạn đang đọc truyện Con Đường Bá Chủ của tác giả Akay Hau. Nam vừa mới tỉnh giấc, chợt cảm thấy toàn thân đau nhứt vô cùng, cảm giác như toàn bộ xương cốt trên người lúc này vỡ vụn, khiến hắn muốn động đậy dù chỉ là đầu ngón tay cũng khó khăn. Quan trọng hơn đầu hắn lúc này cũng đau dữ dội, vô số ký ức xa lạ tràn vào não bộ của hắn, khiến Nam nhất thời không kip phản ứng. Hai canh giờ sau, cảm giác đau đầu dần suy yếu, Nam lúc này dần ý thức được điều gì đã xảy đến với mình. “Ta, ta vậy mà không chết, ta vậy mà thật sự xuyên qua rồi ?”


Nam lẩm bẩm trong miệng vài lần như tự hỏi, các cơ mặt vẫn thể hiện sự khó tin, cái mồm đang mở lớn cùng một thân mồ hôi lạnh cũng biết việc này khiến bản thân hắn chấn kinh vô cùng, nếu bây giờ còn đủ sức chắc hắn phải thử đấm mình vài cái thật mạnh để nghiệm chứng. Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn trong đầu, Nam bắt đầu nhớ lại, kiếp trước hắn là một đứa trẻ mồ côi được cô nhi viện nuôi dưỡng, đến lúc Nam 7 tuổi thì có một lão đầu đến nhận hắn làm con nuôi, trở về sống cùng lão đầu theo thời gian.


Nam dần lớn lên cũng biết rõ cha nuôi của mình là một quân nhân vĩ đại, cả đời ông tham gia kháng chiến, cống hiến tất cả cho quốc gia nên chẳng hề lập gia đình, khi đến tuổi xế chiều ông quyết định nhận nuôi Nam xem như có người chăm sóc khi về già. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vô Địch Đại Lão Sắp Xuất Thế và Đại Mộng Chủ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset