Chương 243: Đến Tinh Linh Đảo

Đến Tinh Linh Đảo

Sau khi Lạc Nam đem Băng Hoàng Y, Phạt Thiên Kiếm Pháp cùng Băng Huyền Cầm tặng cho Băng Lam Tịch…

Giai nhân không thể nghi ngờ là cực kỳ cảm động, chút ghen tuông với Băng Linh Nhi cũng biến đi đâu mất, lại cùng hắn ân ái triền miên một phen…

Hai người làm bạn trên Ải Nhân Đảo nửa tháng, sáng ngắm mặt trời mọc, tối đến cùng tắm suối nước nóng, quan hệ phu thê càng thêm gắn khít…

Nhưng tiệc vui nào rồi cũng chóng tàn, thế cục tại Băng Huyền Đế Quốc vẫn chưa ổn định, nàng đành chia tay hắn trở về…

“Phu quân, phải đến Đế Quốc cưới thiếp nhé! còn Ngũ muội chờ chàng đi thu thập đấy…” Băng Lam Tịch gạt đi khóe mi ướt đẩm, cố gắng nhoẻn miệng cười trêu chọc hắn…

Lạc Nam cưng chiều ôm nàng vào trong ngực, ngấu nghiến hôn lấy đôi môi kiều diễm đến khi sưng đỏ, đem cái lưỡi nhỏ thơm ngào ngạt ôn nhu mút lấy, lại vỗ mông nàng hồi lâu, lúc này mới tách ra nghiêm túc nói: “Lão bà yên tâm, ta sẽ đến…chỉ là hiện tại còn chưa phải lúc…”

Bàn tay của Băng Lam Tịch nhẹ đặt lên cánh môi, tưởng niệm dư vị ngọt ngào còn đọng lại, lưu luyến nhìn hắn hồi lâu, rốt cuộc cắn răng đem không gian xé rách, tiến vào bên trong…

Hương thơm còn truyền lưu mà giai nhân đã biến mất, Lạc Nam thở dài trong lòng, một ngày nào đó hắn sẽ đem tất cả các nàng về bên cạnh, không tách nhau ra dù chỉ một chút…

ĐÙNG ẦM ẦM…

Chợt, trên đỉnh núi lửa nơi cao nhất, từ trong hang động của tộc trưởng Ải Nhân, âm thanh chấn thiên kinh địa vang lên, Lạc Nam vội vàng quay phắt lại…

Tiếng sấm vang vọng toàn bộ Ải Nhân Đảo, vô số sinh linh ngẩng cao đầu…

Thân ảnh Lạc Nam lập tức biến mất…

Một lần nữa xuất hiện đã tiếp cận nơi cửa động…từ bên trong truyền ra âm thanh lôi đình gào thét, khí tức quen thuộc khiến hắn vui mừng tột độ…

Lôi Đình Quyền Trượng…

Hồi lâu sau, âm thanh Lôi đình tản đi…

“Tiểu tử, có thể tiến vào…” Một âm thanh thản nhiên truyền ra, giọng điệu pha lẫn chút vui mừng…

Lạc Nam theo lời đi vào, lập tức bị một thứ đang lơ lửng giữa không trung thu hút ánh mắt…

Một thanh Quyền Trượng lấp lóe lôi đình chi lực, mỗi một sợi Lôi đình nó phát ra đều mang khí thế kinh thiên, không gian không ngừng sụp đổ trước uy lực kinh khủng đó…

Thân trượng thon gọn nhưng lại cứng cáp vô cùng, không ngừng bộc phát ánh sáng cao quý lộng lẫy do Kim Cương Khoáng tạo thành…

Đỉnh quyền trượng khảm nạp một khỏa Thiên Lôi Thạch hình cầu, vô tận lực lượng là do nó phát ra…ngoài ra khí tức của Quyền Trượng còn ẩn ẩn mang theo uy áp, hiển nhiên bên trong có yêu đan của một Yêu Thú cấp cao…

Quá mức hoàn mỹ…

“Khí tức này, hình như vượt qua cả Linh Cấp?” Lạc Nam hít sâu một hơi lẩm bẩm, mang theo vô hạn chờ mong nhìn sang Ải Nhân Tộc trưởng…

“Không sai, đẳng cấp của nó hiện tại là Bán Chân…ngày sau chỉ cần hấp thụ Lôi Đình nào đó mạnh mẽ, tăng lên Chân Cấp cũng là chuyện sớm muộn…” Ải Nhân Tộc trưởng vuốt râu mỉm cười, nếu không phải vì Nguyên Liệu Lôi Hệ quá mức quý hiếm khó tìm, hắn thậm chí có thể đem Quyền Trượng tăng đến Chân Cấp…

“Tiền bối, thật sự nó còn có thể tăng cấp sao?” Lạc Nam nuốt nước bọt cái ực, nhịp tim đập thình thịt…

“Không sai, Thiên Lôi Thạch ngươi giao cho ta là nguyên liệu có khả năng hấp thụ Lôi Đình gia tăng đẳng cấp, mà hiện tại phần lớn sức mạnh của Quyền Trượng đều phụ thuộc vào Thiên Lôi Thạch, vì thế nó có khả năng hấp thu Lôi Đình mạnh hơn để tăng cấp…bất quá cũng có giới hạn nhất định của nó, bằng không Thiên Lôi Thạch sẽ vỡ vụn…” Ải Nhân Tộc trưởng cười nhạt nói…

Lôi Đình Quyền Trượng hiện tại đang rung động dữ dội, không ngừng quậy phá, tính cách cuồng ngạo, muốn đem không gian nơi này phá diệt…

Bất quá bên trên nó là một thanh Búa Lớn mang uy thế hủy diệt đang mạnh mẽ trấn áp, vì thế không làm nên trò trống gì…

Đại Búa kia chính là Thương Lôi Chiến Phủ của Ải Nhân Tộc Trưởng…

“Mau thu hồi đi, tránh nó nghịch phá động phủ của bổn tộc trưởng, ta còn muốn tiếp tục nghiên cứu đôi Phách Thiên Già Thủ kia…” Ải nhân tộc trưởng khoác khoác cánh tay nhỏ bé, một lần nữa đem đôi găng tay ôm lấy, tiến hành quan sát…

“Đa tạ tiền bối!” Lạc Nam đem Lôi Đình Quyền Trượng thu vào Linh Giới Châu, thành tâm cảm tạ…

Theo hắn thấy, Tộc trưởng phu nhân và Tộc trưởng đều có ân rất lớn với mình, mà bản thân mình chỉ việc cho Tộc trưởng mượn Phách Thiên Già Thủ nghiên cứu mà thôi, không hao tổn gì…

Tịch Lạc Kiếm có thể giúp chiến lực của Băng Lam Tịch gia tăng khủng bố, cộng thêm những thứ hắn cho nàng, chỉ cần thành công tu luyện, lấy tu vi Luyện Hư Trung Kỳ đánh với Luyện Hư Viên Mãn cũng không thành vấn đề…

Vì thế Lạc Nam càng thêm yên tâm cho nàng về Đế Quốc mà không sợ xảy ra sơ sót đáng tiếc…

Thậm chí đôi găng tay vốn có một vết nứt do ngăn cản Lôi Kiếp cũng đang được Ải Nhân Tộc Trưởng chữa trị, nhìn tới nhìn lui người có lời luôn là Lạc Nam hắn…

Đối với người có ân với mình, Lạc Nam luôn chân thành tôn trọng, chỉ cần có thể trong tương lai hắn sẽ trả ơn Ải Nhân Tộc gấp trăm lần…

“Hừ, không cần khách khí với lão phu, chỉ cần ngươi thành tâm tốt với nha đầu kia là được…” Ải Nhân Tộc Trưởng hừ một tiếng, hết sức ngạo nghễ nói…

“Tâm nhi chính là thê tử của ta, dù ngài không nói ta cũng tuyệt không để nàng ấy chịu thiệt thòi dù là nhỏ nhất…” Lạc Nam nhìn thẳng vào Tộc Trưởng nghiêm túc nói, sau đó lễ độ chắp tay đi ra ngoài…

Nhìn bóng lưng của hắn, Ải Nhân Tộc Trưởng vuốt vuốt râu gật đầu, trong mắt tràn ngập hài lòng…

Hắn là lão già thành tinh sống hàng vạn năm, một tiểu tử chưa dứt sữa như Lạc Nam đương nhiên không thể nói dối qua mặt hắn…

Ải Nhân Tộc Trưởng có thể cảm nhận được tiểu tử này nói lời thật lòng…

Bên trong Linh Giới Châu…

Lạc Nam ngồi xếp bằng trên mặt đất, Lôi Đình Quyền Trượng nằm lơ lửng trước mặt hắn…

Nhìn khối Thiên Lôi Thạch lập lòe trên đầu trượng, hắn âm thầm hỏi:

“Kim Nhi, liệu thứ này tiếp nhận được Tam Sắc Lôi Kiếp không?”

“Theo lý mà nói thì không đủ khả năng tiếp nhận, bất quá Tam Sắc Lôi Kiếp là do công tử đánh ra, uy lực không thể mạnh bằng thiên kiếp do Thiên Đạo Chi Nhãn điều động, vì thế có thể thử xem…” Kim Nhi từ tốn nói…

Dù sao đẳng cấp vốn có của Thiên Lôi Thạch không cao, nếu trong một lần đón đỡ Tam Sắc Lôi Kiếp, chỉ sợ không nát cũng hỏng mất…

Lạc Nam nghĩ nghĩ, một tia Tử Sắc Lôi Đình xuất hiện trên đầu ngón tay, đem nó truyền thẳng vào Thiên Lôi Thạch…

XÈO XÈO…

Thiên Lôi Thạch bọc phát ánh sáng mãnh liệt, thong dong đem tia Tử Sắc Lôi Đình kia hấp thụ…

Lạc Nam gật đầu, gia tăng cường độ Tử Lôi lên gấp vài lần…

Thiên Lôi Thạch lần này hơi rung động, bất quá vẫn không hề hấn gì…

Lạc Nam âm thầm vui mừng, dốc toàn lực đánh ra Tử Lôi…

Hắn quyết định thay vì đem Tam Sắc Lôi Kiếp đánh vào, chi bằng truyền các loại Lôi Đình lần lượt vào bên trong…

Theo sự cố gắng của hắn, khí tức từ Lôi Đình Quyền Trượng chậm rãi tăng lên, viên Thiên Lôi Thạch càng trở nên rực rỡ ánh sáng…

“Tiếp tục dùng Hắc Lôi…” Lạc Nam nhẹ giọng nói, lại điều động thêm Hắc Sắc Lôi Đình, truyền vào Thiên Lôi Thạch…

Ong ong…

Lôi Đình Quyền Trượng toàn thân lôi quang lấp lóe, loáng thoáng có thể nghe thấy âm thanh rung động vì hưng phấn của nó…

Hiển nhiên được hai loại Lôi lực đẳng cấp cao gia trì, gia tăng rất lớn cho uy lực của nó…

Không biết qua bao lâu, khi sắc mặt Lạc Nam trở nên hơi tái, Kiếp Lôi Đỉnh vận chuyển đến cực hạn, linh khí tại Linh Giới Châu thậm chí không kịp bổ sung…

Bởi vì Lạc Nam đã vận dụng cả ba loại Lôi Lực màu sắc khác nhau, truyền vào Lôi Đình Quyền Trượng…

Không gian Linh Giới Châu không ngừng vặn vẹo, từng vết nứt li ti như mạn nhện nứt ra rồi lành lại…

Khí thế của Lôi Đình Quyền Trượng ngày một gia tăng…

Phù…

Lạc Nam vô lực ngã xuống đất, khóe môi hiện lên một tia mỉm cười…

Linh khí cuồn cuộn tiến về thân thể bắt đầu khôi phục, hắn mặc kệ tất cả, mỉm cười nhìn thanh Quyền Trượng đang lập lòe trên không trung…

Tam Sắc Lôi Đình ầm ầm vang vọng, khối Thiên Lôi Thạch vốn thuần một màu trắng nay đã bị cả ba loại màu sắc chiếm cứ, quyền trượng oai phong lẫm lẫm, nếu không có không gian trong Linh Giới Châu áp chế, chỉ sợ đã sớm hoành hành bát phương…

“Tên của ngươi sẽ do nàng ấy đặt…” Lạc Nam lẩm bẩm một câu, nhắm mắt ngáy khò khò…

Hắn chính thức ngủ say, khuôn mặt an tường thoải mái, thậm chí có tiếng ngáy khò khò từ miệng phát ra…

Đây là lần hiếm hoi Lạc Nam độc lai độc vãng, chúng nữ toàn bộ đều đang bế quan tu luyện, mà ngày sinh nhật Tinh Linh Nữ Vương đã sớm gần kề…

“Cũng may trước đó Nhã nhi cung cấp cho ta vị trí Tinh Linh Đảo, bằng không quả thật tìm không ra…” Lạc Nam nhếch môi lẩm bẩm…

Tinh Linh Đảo là một nơi thần bí, rất ít xuất hiện trong thiên hạ…Cơ Nhã từng là thành viên của Thiên Cơ Điện mới biết được nơi trú ngụ của nó, nếu không dù là Thủy Nương Khanh cũng tìm không ra…

Lạc Nam đang phi hành trên không trung, không quên nhìn tới nhìn lui quan sát…

Chỉ sợ rằng hầu hết mọi người đều không ngờ tới được, Tinh Linh Đảo không nằm trên mặt biển, trái lại lơ lửng trên bầu trời…

Xung quanh có trận pháp khổng lồ che đậy, nếu không biết rõ lộ tuyến, dù Hợp Thể Kỳ cũng chưa chắc phát hiện vị trí cụ thể của nó…

Cách Quần Đảo Nga Mỹ ba vạn dặm về phía Tây, chính là tọa độ cụ thể của Tinh Linh Đảo…

Trận pháp huyền ảo tạo thành một đám mây cự đại, đem toàn bộ quang cảnh bên trong che giấu kỹ lưỡng, thậm chí một tia khí tức cũng không lan tỏa ra bên ngoài…

Bóng mát che phủ cả một vùng hải vực, người khác từ xa nhìn vào cứ tưởng mây che mất ánh nắng, nhưng nào nghĩ đến rằng là do toàn bộ Tinh Linh Đảo…

Cơ thể Lạc Nam vừa xuyên qua tầng mây trắng, một vùng trời mới xuất hiện trong tầm mắt hắn…

Thái dương buổi sớm ấm áp dễ chịu, chiếu rọi các đỉnh núi nơi xa xăm…

Màu xanh…nổi bậc nhất là màu xanh…

Vô tận hoa thơm cỏ lạ và muôn vàng rừng già nhìn không thấy điểm cuối…

Tiếng chim hót líu lo, dã thú thoải mái gào rống, tiếng gió xào xạt xuyên qua tán lá, suối chảy róc rách trong veo…

Tất cả đều nằm trên hòn đảo khổng lồ này…

Từng cây đại thụ to như cột trống trời, cao chót vót xuyên qua tầng mây, nhưng đều bị trận pháp che giấu…

Nhìn từ xa, Lạc Nam có thể nhìn thấy từng căn nhà gỗ được xây dựng trên cây, cùng thiên nhiên hòa hợp đến cực điểm…

Nếu các cây này mọc ra mây trắng thay vì lá xanh, nếu thay các căn nhà gỗ nhỏ bằng những Cung Điện lộng lẫy, có lẽ độ xa hoa của chúng không kém gì Cung Đình Thụ…

Rừng già và cây xanh, chính là nguồn cung cấp Mộc Linh Lực chủ yếu cho Tinh Linh Tộc tu luyện…

Ngoài ra, dọc theo ven hòn đảo, vô số Cối Xoay Gió luân phiên xoay tròn, mát mẻ đến cực điểm…đồng thời cung cấp Phong Linh Lực…

Tinh Linh Tộc tại Tây Hải Châu, chỉ tu Phong và Mộc hai loại Linh Lực…

Độ nồng đậm của Phong và Mộc linh khí tại nơi này, thậm chí có thể sánh ngang Linh Giới Châu…

“Dù là tại toàn thể vũ trụ, Tinh Linh cũng là giống loài cao quý, ngoài Mộc và Phong, còn có Hỏa Tinh Linh, Thủy Tinh Linh, Thổ Tinh Linh…Ám Tinh Linh các loại, nếu có dịp công tử sẽ được diện kiến…” Kim Nhi ngồi trên vai hắn cười nói…

Lạc Nam gật đầu, đang định hạ mình xuống đảo…chợt toàn thân căng cứng…

Một thanh Trường đao đã kề lên cổ hắn…

Khác với Đại Đao chuôi cầm ngắn của Tiêu Thanh Tuyền, Trường Đao có thân dài gần hai mét, lưỡi đao hình bán nguyệt sắt bén đến cực điểm, lại ẩn chứa Phong hệ hết sức mạnh mẽ, khiến da thịt Lạc Nam hơi đau rát…

Không biết từ bao giờ, một nữ tinh linh tuyệt mỹ cưỡi trên Bạch Thiên Mã cao quý, tay cầm Trường Đao kề sát cổ hắn…

Lạc Nam đưa mắt nhìn, chỉ thấy đây là một đại mỹ nữ tinh linh tuổi chừng 30, lỗ tai trắng nõn dài nhọn, mái tóc xanh lục óng mượt xỏa tung, làn da như tuyết bạch, bờ môi đỏ mộng kiều diễm, cặp mắt xinh đẹp nhưng đầy sắc xảo, đôi mày kiếm khiến vẻ đẹp của nàng có nét oai hùng khác xa nữ tử bình thường…

Thân hình thon thả khỏe khoắn, khoác lấy lục sắc chiến giáp kiên cố, bộ ngực căng đầy vểnh lên ngạo nghễ, lưng đeo trường cung, bờ mông núc ních thịt trên lưng Bạch Thiên Mã, tay cầm trường Đao ẩn chứa sát khí kinh thiên kề sát cổ hắn…

Đây chính là một ngự tỷ cực phẩm, nhìn nàng khiến Lạc Nam liên tưởng đến Diễm Nguyệt Kỳ…

Sau lưng nàng, hàng trăm nữ tinh linh xinh đẹp như hoa xếp hàng đứng thẳng, sau lưng là đôi cánh tiên trong suốt như cánh ve nhẹ nhàng vũ động…

Lạc Nam đánh giá một vòng, quả nhiên các nàng đều xinh đẹp tuyệt luân, là cực phẩm mỹ nữ phương Tây, mỗi người mỗi vẻ, đa dạng vô cùng…

Trong lòng thầm khen Tinh Linh Tộc đúng là thiên đường a…

“Tự tiện xâm nhập Tinh Linh Nữ Quốc, theo bản tướng quân vào ngục…” Nữ tinh linh ngồi trên Bạch Thiên Mã lạnh lùng nói, oai phong lẫm liệt…

“Tại hạ đến đây theo lời mời của Á Nhi cùng Tinh Linh Nữ Vương…” Lạc Nam mặc kệ lưỡi đao trên cổ, chắp tay từ tốn nói…

Nàng này tự nhận Tướng Quân, lại mang theo hàng trăm nữ hộ vệ, ra tay với người lạ mặt như hắn, xem ra là người phụ trách trị an tại Tinh Linh Đảo…

Đám nữ tinh linh sắc mặt hơi đổi, một nữ thống lĩnh lấy ra bức họa, cung kính đến bên cạnh nữ tinh linh tướng quân đưa ra…

Nữ tướng quân nhìn vào bức họa có vẽ một thanh niên anh tuấn, lại nhìn sang Lạc Nam, không những không thu đao, trái lại chiến ý tràn đầy, cười lên ha hả:

“Không sai, đúng là ngươi…cùng bản tướng quân một trận chiến!”

Lạc Nam gương mặt mộng bức, nữ nhân này là có bệnh sao? nếu xác định được hắn là khách thì thôi đi, còn muốn tuyên chiến?

“Bẩm công tử, tướng quân chúng tôi rất thích đối thủ mạnh, từ lâu đã có hứng thú với người…” Một tinh linh vệ nhoẻn miệng cười nói, xinh đẹp như hoa…

Lạc Nam bừng tĩnh, xem ra đây lại là một phần tử hiếu chiến a…

Dựa vào kinh nghiệm tình trường của Lạc Nam, đối với loại nữ cường nhân như thế này, chỉ có hai cách để ứng phó…một là bỏ chạy mất dạng, hai là đánh cho nàng phục…

Hắn đến nơi này làm khách, bỏ chạy sẽ bị xem thường, chỉ còn cách chiến…

“Nàng muốn chiến cũng được, bất quá ta không có thói quen đánh với nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân ngay cả tên cũng không biết…” Lạc Nam mỉm cười nhìn nữ tướng quân nói…

Nữ tinh linh tướng quân nghe vậy, uyển chuyển nhảy khỏi lưng ngựa, trong mắt chiến ý càng đậm, môi thơm khai mở tràn đầy khí phách hào hùng:

“Bản tướng Á Liên Nga – Hoàng Kim Bảng đệ 15, mong cùng ngươi một trận chiến!”

Ánh mắt Lạc Nam co rụt lại…

Con Đường Bá Chủ

Con Đường Bá Chủ

Score 8.3
Status: Ongoing Author:

Bạn đang đọc truyện Con Đường Bá Chủ của tác giả Akay Hau. Nam vừa mới tỉnh giấc, chợt cảm thấy toàn thân đau nhứt vô cùng, cảm giác như toàn bộ xương cốt trên người lúc này vỡ vụn, khiến hắn muốn động đậy dù chỉ là đầu ngón tay cũng khó khăn. Quan trọng hơn đầu hắn lúc này cũng đau dữ dội, vô số ký ức xa lạ tràn vào não bộ của hắn, khiến Nam nhất thời không kip phản ứng. Hai canh giờ sau, cảm giác đau đầu dần suy yếu, Nam lúc này dần ý thức được điều gì đã xảy đến với mình. “Ta, ta vậy mà không chết, ta vậy mà thật sự xuyên qua rồi ?”


Nam lẩm bẩm trong miệng vài lần như tự hỏi, các cơ mặt vẫn thể hiện sự khó tin, cái mồm đang mở lớn cùng một thân mồ hôi lạnh cũng biết việc này khiến bản thân hắn chấn kinh vô cùng, nếu bây giờ còn đủ sức chắc hắn phải thử đấm mình vài cái thật mạnh để nghiệm chứng. Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn trong đầu, Nam bắt đầu nhớ lại, kiếp trước hắn là một đứa trẻ mồ côi được cô nhi viện nuôi dưỡng, đến lúc Nam 7 tuổi thì có một lão đầu đến nhận hắn làm con nuôi, trở về sống cùng lão đầu theo thời gian.


Nam dần lớn lên cũng biết rõ cha nuôi của mình là một quân nhân vĩ đại, cả đời ông tham gia kháng chiến, cống hiến tất cả cho quốc gia nên chẳng hề lập gia đình, khi đến tuổi xế chiều ông quyết định nhận nuôi Nam xem như có người chăm sóc khi về già. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vô Địch Đại Lão Sắp Xuất Thế và Đại Mộng Chủ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset