Chương 268: Cự nhân gặp nạn

Cự nhân gặp nạn

Ải Nhân Đảo…

Võ Tam Nương hai mắt trợn tròn nhìn đôi găng tay như có thể che thiên chấn địa, đôi môi đỏ rực hơi hé, hai gò bông đào tròn lẳng phập phồng lên xuống, hơi thở nóng rực…

Bên cạnh, Ải Nhân tộc trưởng sắc mặt u sầu luyến tiếc nhìn chằm chằm, tràn ngập cảm giác buồn khổ…bởi hắn biết, chủ nhân đích thực của Chân Cấp Cực Phẩm pháp bảo Phách Thiên Già Thủ đã đến…

Nếu là vô danh tiểu tốt, Ải Nhân Tộc Trưởng có chết cũng không nỡ để đôi găng tay này thuộc về kẻ như vậy, đáng tiếc người Lạc Nam lựa chọn lại là Võ Tam Nương…

Nhắc đến Cuồng Bạo Nữ Vương, chỉ cần là người có chút kiến thức trên Việt Long Tinh Cầu đều hiểu rằng nàng là tồn tại như thế nào…

Một trong những cường giả mạnh nhất, quan trọng hơn là với sức mạnh thể chất bá đạo và quyền pháp mạnh mẽ, dựa vào một đôi tay đánh ra cả thiên hạ…

Tại thế giới này, không có kẻ thích hợp hơn nàng để làm chủ nhân của Phách Thiên Già Thủ…

Cũng vì lẽ đó, Ải Nhân Tộc Trưởng phải nuốt tất cả lưu luyến vào trong lòng, nước mắt lưng tròng chứng kiến tất cả…

Không thể không nói thiên phú Luyện Khí của Ải Nhân Tộc thuộc hàng đỉnh cấp, chỉ trong thời gian ngắn sửa chửa và tham khảo Phách Thiên già thủ, tu vi luyện khí vốn gặp bình cảnh sau nhiều năm của hắn rốt cuộc đột phát…

Chân chính trở thành một tên Bát Cấp Viên Mãn Luyện Khí Sư…

Nếu nói về tu vi, Ải Nhân Tộc Trưởng có lẽ không sánh bằng Võ Tam Nương, nhưng xét về thuật Luyện Khí, cho dù là nàng cũng phải gọi hắn một tiếng “đại sư”…

Thân phận và địa vị hoàn toàn không kém chút nào…

Nghĩ đến tâm nguyện đột phá tu vi luyện khí được thực hiện, Ải Nhân Tộc Trưởng càng xem Lạc Nam càng vừa mắt, thầm nghĩ không uổng mình giao đồ đệ bảo bối cho hắn…

Một bên khác, Tinh Linh Nữ Vương và Á Liên Nga vẫn chưa lấy lại tinh thần, bọn họ vốn dĩ theo Lạc Nam đến Ải Nhân Đảo làm khách, nhân tiện thăm hỏi Ải Nhân Tộc…

Dù sao Tinh Linh và Ải Nhân vốn là hai chủng tộc có quen biết từ trước, nào ngờ được chứng kiến một kiện Pháp Bảo có đẳng cấp cao nhất toàn Tinh Cầu, chuyện này chẳng khác nào nằm mơ…

Chân Cấp Cực Phẩm, đây là tồn tại mà ngay cả Đa Bảo Các cũng chưa chắc xuất ra được a.

Dù có Võ Tam Nương tỏa ra lực lượng cầm cố, nhưng khí thế mà đôi găng tay tỏa ra vẫn khiến không gian xung quanh nhẹ nhàng gợn sóng…

Điều đáng nói, kiện pháp bảo này lại thuộc về Lạc Nam, nhìn biểu lộ của Võ Tam Nương, rõ ràng cũng hết sức bất ngờ trước món quà lần này của hắn…

Trong lúc nhất thời, tam nữ dùng ánh mắt cổ quái nhìn Lạc Nam, hy vọng nghe lời giải thích từ phía hắn…

“Thứ này là truyền thừa một vị tiền bối để lại, hy vọng tìm người hữu duyên…ta cảm thấy không ai thích hợp với nó hơn sư phụ…” Lạc Nam bất đắc dĩ nhìn mấy người nhún vai nói.

“Vận khí cức chó!” Ải Nhân Tộc Trưởng âm thầm mắng chửi…

Truyền thừa nghịch thiên như vậy sao không đến phiên hắn?

Ngay cả Tinh Linh Nữ Vương và Á Liên Nga cũng hết nói nổi rồi, vận khí của Lạc Nam quả thật kinh khủng vượt tầm hiểu biết của các nàng, tùy tiện đạt truyền thừa Pháp Bảo Cực Phẩm Chân Cấp, chỉ sợ cả Tinh Cầu không ai may mắn hơn hắn…

Chỉ riêng một kiện Pháp Bảo này, chỉ sợ địa vị của Võ Tam Nương tại Tinh Cầu lại tăng lên đến mức đáng sợ, dù Tam đại Học Phủ khác cũng không dám láo nháo trước mặt nàng…

Trong các yếu tố tạo nên cách biệt thực lực giữa các cường giả, Pháp Bảo góp phần quan trọng…

Đáng tiếc, nếu có người của Thiên Cơ Điện ở đây, nhất định sẽ cảm thán một câu “Không hổ danh thiên đạo chi tử a”

“Sư phụ, hài lòng không?” Lạc Nam cười nhếch miệng, hiếm khi nào hắn thấy biểu lộ kinh ngạc của Võ Tam Nương như vậy…

Võ Tam Nương nhẹ hít một hơi nóng bỏng, không nói không rằng phất tay…

Theo sau đó, một cổ lực lượng vô hình đem Ải Nhân Tộc Trưởng, Tinh Linh Nữ Vương cùng Á Liên Nga đẩy ra ngoài…

Một kết giới kiên cố được hình thành, bao trùm nàng và Lạc Nam bên trong…

Trong lúc Lạc Nam còn ngơ ngác vì thực lực của sư phụ quá cường đại, nàng đã hai tay chống nạnh trừng mắt nhìn hắn:

“Tiểu tử thúi, kể lại toàn bộ quá trình đạt được Phách Thiên Già Thủ cho lão nương”

Khác vẻ ngạc nhiên lúc ban đầu, hiện tại sắc mặt Võ Tam Nương cực độ nghiêm trọng và nghiêm túc, mong chờ nhìn lấy hắn…

Lạc Nam cảm giác được bất thường, vội vàng đem toàn bộ quá trình gặp Cự Phách Thiên dưới đáy biển kể lại…

Võ Tam Nương nghe xong, hai mắt đăm chiu, hai tay chắp sau đi đi lại lại, đôi môi nóng bỏng lẩm bẩm:

“Trách không được Cự Phách Thiên đột nhiên mất tích, trách không được Cự Nhân Tộc lâm vào cảnh thê lương…”

Nghe lời lẩm bẩm của nàng, đến lượt khóe miệng Lạc Nam trừng lớn, một suy nghĩ hoang đường xuất hiện…

“Sư phụ…đừng nói…ngươi nhận biết Cự Nhân Tộc?” Lạc Nam lắp bắp.

Võ Tam Nương trừng mắt nhìn, môi đỏ cười mắng:

“Lão Nương từng đến Man Hoang Tinh Cầu, có thể không biết Cự Nhân Tộc sao?”

“…”

Lạc Nam cạn lời, theo như những gì Cự Phách Thiên nhắn nhủ, hắn chính là phó tộc trưởng của Cự Nhân Tộc ở Man Hoang Tinh Cầu…

Vốn Man Hoang Tinh là nơi cực độ xa xôi so với Việt Long Tinh Cầu, Lạc Nam không biết phải đến cấp độ nào mình mới có thể tiếp xúc…

Hiện tại đột ngột sư phụ nói nàng từng đến nơi đó, hoàn toàn phá vỡ nhận thức của hắn…

Thấy trong mắt hắn toàn là nét kinh dị, Võ Tam Nương lắc đầu:

“Chuyện rất dài, ngày sau lão nương kể cho ngươi…vốn lần huấn luyện sắp tới ta cũng định mang ngươi về Man Hoang Tinh đấy!”

“Cái gì?” Lạc Nam nhảy dựng, theo sau đó là hô hấp bắt đầu dồn dập vì hưng phấn…

Man Hoang Tinh Cầu, dựa theo lời của Kim Nhi, đó là thế giới chỉ chú trọng Thể Tu, quả thật rất thích hợp để tu luyện Bát Môn Độn Giáp a…

“Trách không được tu vi Thể Tu của sư phụ khủng bố như thế, thì ra là…” Lạc Nam nhìn Võ Tam Nương cười khổ nói.

“Đương nhiên là luyện ở Man Hoang Tinh, bằng không với điều kiện tại Việt Long Tinh, muốn đột phá Bát Chuyển Thể Tu còn khó hơn lên trời, dù là tại nơi có thiên nhiên khắc nghiệt như Hoàng Sa Đại Lục cũng không đủ” Võ Tam Nương bĩu môi hừ một tiếng…

“Làm sao có thể đến nơi đó?” Lạc Nam không nhịn được buộc miệng hỏi…

“Tới thời điểm ngươi sẽ biết, đó là cơ duyên lớn nhất trong cuộc đời lão nương!” Võ Tam Nương nhếch miệng…

Lạc Nam nghe vậy đè nén tâm tình, bất quá rất nhanh sắc mặt hắn bắt đầu trầm xuống:

“Nghe sư phụ nói Cự Nhân Tộc xảy ra chuyện?”

Hắn nhận ơn của Cự Phách Thiên, còn Bát Môn Độn Giáp vẫn chưa kịp tu luyện, đã từng hứa có cơ hội sẽ đến xem Cự Nhân Tộc một chút…

Hiện tại nghe nói chủng tộc của cố nhân xảy ra chuyện, sao có thể làm ngơ?

Võ Tam Nương nghe vậy nghiêm túc nói:

“Cách đây rất lâu, Man Hoang Tinh có Tam Đại Chủng Tộc đứng đầu…phân chia thiên hạ…”

“Một là Cự Nhân Tộc, hai là Cự Hán Tộc…cuối cùng là Cự Yêu Tộc…”

“Ba chủng tộc này thực lực ngang nhau, tạo thành thế chân vạc…kiềm chế lẫn nhau, vì con đường Thể Tu khó đi và cần lượng tài nguyên khổng lồ, cả ba chủng tộc không ngừng minh tranh ám đấu, tranh đoạt lợi ít lớn nhất thuộc về mình…”

“Bất quá thực lực cả ba chỉ ngang bằng nhau, nên không ai làm gì được ai…”

Võ Tam Nương nói đến đây, nâng lên Phách Thiên Già Thủ, nhớ lại chuyện xảy ra ở Man Hoang Tinh Cầu, lâm vào hồi ức kể lại:

“Bỗng một ngày, Phó tộc trưởng Cự Nhân Tộc và đại lượng cường giả trong tộc đột ngột mất tích, dẫn đến Cự Hán Tộc và Cự Yêu Tộc sinh lòng rụt rịt, làm ra thỏa thuận…”

“Hai tộc liên hợp, bất ngờ ra tay với Cự Nhân Tộc…trận chiến thảm thiết kéo dài gần một thập kỷ…vô số cường giả ngã xuống, Man Hoang Tộc Trưởng bằng vào Thể Tu Bí Thuật Bát Môn Độn Giáp đánh cho hai vị Tộc Trưởng Cự Yêu và Cự Hán trọng thương…”

“Đáng tiếc, bản thân Cự Linh Tộc Trưởng cũng chưa tu Bát Môn Độn Giáp đến tầng cao nhất, mà hai vị tộc trưởng kia lại cũng không kém cạnh gì, cuối cùng Cự Nhân Tộc Trưởng phải ngã xuống…”

“Số ít cường giả của Cự Nhân Tộc vì giữ gìn những giọt huyết mạch cuối cùng, lựa chọn tự sát đầu hàng…với điều kiện hai tộc kia phải bỏ qua cho lứa trẻ Cự Nhân Tộc!”

“Sau trận đại chiến, Cự Hán và Cự Yêu cũng tổn thất thảm trọng, không muốn tiếp tục thương vong…hai vị tộc trưởng chấp nhận điều kiện, tiến hành nhỏ máu lập lời thề với thiên địa…”

“Kết quả cuối cùng, Cự Nhân Tộc còn sót lại không đến trăm người trẻ tuổi, từ một chủng tộc hàng đầu…trở thành thế lực áp chót toàn bộ Tinh Cầu…”

Lạc Nam hai nắm tay siết chặt, trong thế giới mạnh được yếu thua này, chuyện như vậy xảy ra như cơm bữa…

Chỉ là nghĩ đến chủng tộc của một cường giả hào hiệp như Cự Phách Thiên lâm vào cảnh đó, khiến máu nóng trong người hắn sôi sục…

Võ Tam Nương nói tiếp:

“Điều đáng nói là, Cự Hán và Cự Yêu hai tộc dù đã lập lời thề không ra tay với tộc nhân còn sót lại của Cự Nhân Tộc, nhưng trong bóng tối vẫn âm thầm chèn ép, không để bọn hắn khôi phục nguyên khí…”

“Có thể nói, Cự Nhân Tộc triệt để trở thành chuột chạy qua đường, người người kêu đánh!”

Lạc Nam nhíu chặt chân mày, có lẽ ngay cả Cự Phách Thiên cũng không ngờ rằng, chủng tộc từng huy hoàng của mình sẽ lâm vào cảnh khốn đốn như vậy…

“Chỉ đáng tiếc là, mục đích chính của Cự Hán và Cự Yêu hai tộc là chiếm hữu [Bát Môn Độn Giáp] bất thành, dù hai tộc đã lục tung toàn bộ lãnh thổ của Cự Nhân Tộc vẫn không tìm được” Võ Tam Nương cười cười chế giễu…

Lạc Nam giật mình, vô thức nhớ lại tấm bia đá bên trong Linh Giới Châu…

Nếu hắn đến Man Hoang giới luyện Bát Môn Độn Giáp, chẳng phải trở thành đối tượng truy nã hàng đầu của hai tộc Cự Yêu và Cự Hán sao?

Trong lúc nhất thời, sắc mặt tên này đen lại…

Võ Tam Nương không chú ý biểu tình của hắn, nàng nhẹ nhàng lung lay Phách Thiên Già Thủ, tán thán nói:

“Phách Thiên Già Thủ là pháp bảo nổi danh khi còn trẻ Cự Phách Thiên sử dụng, dù hiện tại đã không thể giúp ít gì cho hắn, vẫn mang theo bên người…rõ ràng là một kẻ rất trọng tình nghĩa!”

Lạc Nam gật đầu đồng ý với điểm này, cách hành xử của Cự Phách Thiên chứng tỏ y làm người rất cương trực…

“Rốt cuộc, tầng thứ tu luyện của Man Hoang Tinh Cầu đạt đến mức nào? Chân Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo lại chỉ là vật dùng thời trẻ?” Lạc Nam rốt cuộc nêu ra thắc mắc…

Hắn biết, đẳng cấp của mỗi thế giới có sự chênh lệch, cũng giống như trái đất kiếp trước không thể sánh bằng Việt Long Tinh Cầu, đồng nghĩa với Việt Long Tinh cũng không thể so sánh ngang với Man Hoang Tinh…

Đẳng cấp thế giới càng cao, tu vi đạt được sẽ càng không hạn chế…

Võ Tam Nương hấp háy mắt, như cười như không nhìn hắn nhếch miệng:

“Bên trên Bát Chuyển Thể Tu là Cửu Chuyển tương đương Bán Tiên cường giả, bên trên Cửu Chuyển được xưng là Thập Chuyển tương đương Chân Tiên cảnh cường giả…”

“Nghe nói Tộc trưởng nhị tộc Cự Yêu và Cự Hán đều có thực lực vượt qua Thập Chuyển Thể Tu…cụ thể thế nào, lão nương cũng không rõ!”

Lạc Nam: “…”

Con Đường Bá Chủ

Con Đường Bá Chủ

Score 8.3
Status: Ongoing Author:

Bạn đang đọc truyện Con Đường Bá Chủ của tác giả Akay Hau. Nam vừa mới tỉnh giấc, chợt cảm thấy toàn thân đau nhứt vô cùng, cảm giác như toàn bộ xương cốt trên người lúc này vỡ vụn, khiến hắn muốn động đậy dù chỉ là đầu ngón tay cũng khó khăn. Quan trọng hơn đầu hắn lúc này cũng đau dữ dội, vô số ký ức xa lạ tràn vào não bộ của hắn, khiến Nam nhất thời không kip phản ứng. Hai canh giờ sau, cảm giác đau đầu dần suy yếu, Nam lúc này dần ý thức được điều gì đã xảy đến với mình. “Ta, ta vậy mà không chết, ta vậy mà thật sự xuyên qua rồi ?”


Nam lẩm bẩm trong miệng vài lần như tự hỏi, các cơ mặt vẫn thể hiện sự khó tin, cái mồm đang mở lớn cùng một thân mồ hôi lạnh cũng biết việc này khiến bản thân hắn chấn kinh vô cùng, nếu bây giờ còn đủ sức chắc hắn phải thử đấm mình vài cái thật mạnh để nghiệm chứng. Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn trong đầu, Nam bắt đầu nhớ lại, kiếp trước hắn là một đứa trẻ mồ côi được cô nhi viện nuôi dưỡng, đến lúc Nam 7 tuổi thì có một lão đầu đến nhận hắn làm con nuôi, trở về sống cùng lão đầu theo thời gian.


Nam dần lớn lên cũng biết rõ cha nuôi của mình là một quân nhân vĩ đại, cả đời ông tham gia kháng chiến, cống hiến tất cả cho quốc gia nên chẳng hề lập gia đình, khi đến tuổi xế chiều ông quyết định nhận nuôi Nam xem như có người chăm sóc khi về già. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vô Địch Đại Lão Sắp Xuất Thế và Đại Mộng Chủ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset