Chương 296: Con bài ra hết

Con bài ra hết

Lạc Nam nhìn đội hình chiến đấu của đối phương mà sắc mặt chuyển từ thản nhiên thành nghiêm nghị…

Thổ Nguyên Cá Mập Lục giai Viên Mãn có thể cắn lén bất kỳ lúc nào, Phong Linh Hầu có tốc độ khủng bố, Liệt Vân Điểu lượn lờ tập kích trên không trung, lại thêm Nham Tinh Tinh có sức phòng ngự không tầm thường…

Một đám yêu thú như vậy kết hợp, thậm chí có thể cầm cự trước mặt Hợp Thể Sơ Kỳ cường giả…

Hắn lại không muốn bạo phát toàn lực, như vậy sẽ bại lộ thân phận…mà khi ba tên kia biết hắn là Lạc Nam, nhất định sẽ toàn lực bỏ chạy, diễn biến sẽ không theo ý muốn của hắn…

Tu vi Hồn Lực vốn rất khó đột phá, lần này Lạc Nam muốn ăn một cái thật đã, để đem cảnh giới Hồn Tu của mình nâng cấp, đuổi kịp Linh và Thể…

Trong lúc nhất thời, đầu não điên cuồng vận chuyển đối sách, muốn đem toàn bộ đám này đoạt mạng…

Hai người Ngự Hàn và Ngự Quốc không biết tên này đang muốn một mẻ lưới bắt gọn tất cả bọn chúng, ngược lại tự tin cười ha ha, có Lục giai Viên Mãn yêu thú của sư phụ hỗ trợ, bọn hắn còn sợ cái gì?

“HÙM!”

Như để chứng minh sự tự tin, Nham Tinh Tinh nhổ một cây đại thụ ven đường, dùng sức mạnh phá tan cả núi của nó nện xuống đầu Lạc Nam…

Liệt Vân Điểu không hổ danh cái tên Liệt Vân, một đôi cánh cứng như sắt xé tan cả trời mây, lao vút xuống…

Phong Linh Hầu hóa thân thành một cơn gió, bàn tay khỉ ngưng tụ lên từng cơn bão, liên tiếp tung chưởng…

Ba con yêu thú mở màn với các loại công kích đa dạng, Thao Thôn Cầu lại thản nhiên mà nhìn, như nhân vật chính chỉ ra sân sau vậy…

Lạc Nam mở ra Nhìn Xuyên Yếu Điểm, tay cầm trọng Kiếm…hỏa diễm thiên thanh trên thân kiếm bùng phát dữ dội, nặng nề quét ngang…

“Trọng Hỏa Ngự Kiếm Quyết thức thứ nhất – Trấn Sơn!”

Một kiếm vừa ra mang theo vô tận áp bách nặng nề, tạo thành một luồng kiếm khí có sức tàn phá kinh khủng đem thế công của ba con yêu thú toàn bộ phá giải…

Chuyện chưa dừng lại ở đó, chỉ nghe Lạc Nam tiếp tục gào thét:

“Trọng Hỏa Ngự Kiếm Quyết thức thứ hai – Liệt Địa!”

Trọng Kiếm rung lên kịch liệt tác hưởng, lại một kiếm trảm ra ngoài, bên dưới mặt đất bạo liệt thành từng mảnh nối liền không dứt…

Đã từ lâu Lạc Nam đã có thể sử dụng thức thứ 2 – Liệt Địa từ Trọng Hỏa Ngự Kiếm Quyết.

Luồng kiếm khí phô thiên cái địa khiến không gian như muốn rung lên…

Liệt Vân Điểu khiếp sợ hoảng loạn, vội vàng đập cánh bay vút lên cao, thành công giữ mạng…

Phong Linh Hầu cũng cực kỳ linh động, sắc mặt nó tái nhợt không còn chút máu, vội vả thi triển cuồng phong chạy mất…

Duy chỉ có Nham Tinh Tinh tốc độ chập chạm không kịp phản ứng, đành ỷ vào sức phòng ngự mạnh mẻ trời sinh của mình…

RỐNG…

Nó gào lên dữ tợn, bên ngoài cơ thể hình thành một bộ giáp nham thạch kiên cố dị thường, đón lấy một kiếm Liệt Địa của Lạc Nam…

ĐÙNG…

Một kiếm thành công trảm xuống, trước ánh mắt muốn lòi ra của đám người, áo giáp nham thạch trên người Nham Tinh Tinh bạo liệt thành từng khối, mà cơ thể khổng lồ của nó bị nện văng xa vài chục mét, tình cờ thế nào rơi trúng Hỏa Diệm Sư đang nằm đó…

Hỏa Diệm Sư sau thời gian nghỉ ngơi vừa lấy lại chút sức, bị thân thể nặng vài tấn của đồng bọn rơi lên người, nhất thời lòi mắt, xương cốt nát bấy, triệt để ngất đi…

“Chết đi!” Lạc Nam quyết định truy sát, chân đạp thân pháp lao thẳng đến chúng nó, đây là hai Linh hồn béo bở…

“HÓNG!”

Mắt thấy đồng bọn sắp bị mất mạng, Thao Thôn Cẩu há miệng bắn ra một quả cầu đen kịch về phía Lạc Nam, to như bánh xe bò…

Những nơi quả cầu đi qua, toàn bộ vật chất đều bị nó hút vào, sau đó ăn mòn triệt để, ngay cả không gian cũng không ngoại lệ…lực lượng hết sức quỷ dị.

Lạc Nam bị Thao Thôn Cẩu xen vào, đành phải tạm dừng truy sát hai con yêu thú, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm ngưng tụ hỏa diễm từ đôi cánh, hướng quả cầu kia vỗ đến…

XÈO XÈO…

Trước ánh mắt co rụt lại của Lạc Nam, Dị Hỏa vậy mà bị quả cầu phát ra lực lượng đem nuốt chửng…

Bất quá nuốt dị hỏa cũng làm nguồn năng lượng từ quả cầu trở nên suy yếu, cuối cùng tan rả trong không trung.

“Lực lượng thật quỷ dị…” Lạc Nam lần đầu chứng kiến Dị Hỏa bị lực lượng ngang cấp ngăn chặn, ngưng trọng nói.

“Đó gọi là “Hủ Thực”, thiên phú của Thao Thiết nhất tộc – có thể dùng lực lượng để ăn vạn vật trên thế gian, con Thao Thôn Cẩu này đã lĩnh ngộ được một phần…” Kim Nhi trầm giọng nói…

“Có cách nào khắc chế “Hủ Thực” hay không?” Lạc Nam tò mò hỏi…

“Đương nhiên, chỉ cần sử dụng lực lượng cao cấp hơn khả năng Hủ Thực, nó sẽ không làm gì được công tử…ngoài ra Côn Bằng nhất Tộc với thiên phú Thôn Phệ cũng là khắc tinh của Thao Thiết Tộc…” Kim Nhi lập tức cho ra đáp án…

“Côn Bằng?” Nhắc đến Côn Bằng, Lạc Nam lập tức nhớ đến Côn Minh Nguyệt, tiểu loli trong hình dạng mỹ nữ kia chính là Côn Tộc, hậu nhân vô số đời của Côn Bằng Tộc…

“HÓNG HÓNG, nuốt sạch, ăn sạch…”

Thao Thôn Cẩu không cho Lạc Nam suy nghĩ, nó há ra cái miệng rộng như chậu máu của mình hướng về phía hắn…

Trong khoảng khắc đó, một lực hút cực kỳ bá đạo truyền ra, muốn đem toàn thân Lạc Nam nuốt chửng…

Bát Hoang Hoành Thiên Viêm điên cuồng đập cánh về hướng ngược lại, ngăn cản lực hút dữ dội đó…

Trong lúc nhất thời hình thành thế giằng co….

“Lực lượng cao cấp hơn Hủ Thực chính là Tam Sắc Lôi Kiếp hoặc các loại Dị Hỏa kết hợp…nhưng hiện tại ta lại không thể thi triển…” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ.

Chỉ khi nắm chắc có thể đem lão già kia cùng mấy tên này toàn bộ lưu lại, ngăn cản không cho bọn hắn chạy trốn…khi đó mới là thời điểm nên bộc phát toàn lực.

“Chết!”

Đám yêu thú không cho Lạc Nam cơ hội rảnh rỗi, từ dưới mặt đất sâu thẳm, thân ảnh khổng lồ của Thổ Nguyên Cá Mập lấy đà lao lên không trung, vươn ra hàm răng khủng bố của nó một lần nữa tập kích…

Phong Linh Hầu cùng Liệt Vân Điểu vừa chạy trốn cũng quay lại bộc phát công kích…

Tình huống nguy cấp vạn phần…

Ngự Hàn cùng Ngự Quốc thấy thế cười haha, kẻ này đã khó thoát khỏi cái chết…

Ngự Quốc âm thầm nhìn Thao Thôn Cẩu phát huy tác dụng mạnh mẽ, ánh mắt trở nên tham lam…

Sư đệ của hắn từng nhặt về một con chó nhỏ bị cả tông môn xem thường, nhưng sau đó con chó này lại trở thành ác chủ bài lớn nhất của hắn, khiến Ngự Quốc ghen ghét vô cùng.

“Đúng là phiền phức, triệt để chết đi cho ta!” Lạc Nam nhìn hai con Phong Linh Hầu và Liệt Vân Điểu nảy sinh sát khí…

Ánh mắt của hắn đột ngột phát sáng, một luồng bá đạo Hồn Lực cuồng bạo quét thẳng ra ngoài…

Dù sao thân phận hiện tại của hắn là giả, không cần phải che giấu Hồn Tu làm gì…

“Tạc Hồn Thuật…”

Hồn Tu vừa đột phá Hóa Thần, độ mạnh mẽ không cần nói cũng biết…

“QUÁT QUÁT”

“KHẸT KHẸT”

Hai con yêu thú không hiểu chuyện gì xảy ra lập tức trúng chiêu, linh hồn trở nên đau nhứt kịch liệt, cảm giác đầu não sắp nổ tung khiến trúng nó phát điên, đầu óc trở nên vô tri, thân thể mất thăng bằng từ không trung rơi xuống…

Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam cười lạnh nhìn Thao Thôn Cẩu đang ra sức cắn nuốt mình, lại một chiêu Tạc Hồn Thuật giành riêng cho nó…

“GẤU….”

Thao Thôn Cẩu sắc mặt đại loạn, trời đất quay cuồng khiến nó khép chặt lại miệng rộng…điên cuồng lúc lắc đầu, muốn giảm đi cảm giác đau đớn…

Bất quá thân có huyết mạch mạnh mẽ giúp nó không chật vật như hai tên đồng bọn, vẫn có thể đứng vững.

“Chuyện gì xảy ra?” Ngự Quốc cùng Ngự Hàn thấy đám yêu thú của mình đột ngột mất đi sức chiến đấu, như gặp quỷ hét ầm lên…

Lạc Nam mặc kệ bọn hắn, Hỏa Pháp Vạn Lý triển khai, thành công né tránh một kích kinh người từ phía Thổ Nguyên Cá Mập…hắn còn chưa ngu xuẩn đến mức đi đón nhận công kích của một con Lục giai Viên Mãn yêu thú.

“Là hồn tu? Ngươi là người Thiên Cơ Điện?” Lão già sư phụ đứng trên lưng Hắc Đại Bàng vẫn luôn chú ý tình huống chiến đấu bên này, thấy dị động xảy ra lập tức bật thốt lên, sắc mặt dị thường âm trầm…

Bởi vì tại Việt Long Tinh Cầu, nhắc đến Hồn Tu sẽ lập tức khiến người liên tưởng đến thế lực thần bí Thiên Cơ Điện, đây là một trong số ít thế lực có thể sánh ngang Ngự Thú Chiến Tông.

Bất quá rất nhanh lão già lắc đầu, tự trấn định nói:

“Thiên Cơ Điện không thể có Hồn Tu mạnh mẽ như ngươi được, Dị Hỏa, Thể Tu kết hợp…đó là chuyện không thể nào…ngươi là một yêu nghiệt, chỉ cần bắt được ngươi, tên tuổi của ta sẽ vang danh thiên hạ…”

Nói xong, ánh mắt đầy sát ý của hắn chuyển đến trên thân Lạc Nam, cưỡi Hắc Đại Bàng lao đến…

Hắc Đại Bàng mặc dù đang bị thương, nhưng nó chính là Thất giai yêu thú, giải quyết Lạc Nam dư sài…

“Muốn đi?” Hoa Thanh Trúc sắc mặt chìm xuống, tóc dài tung bay…Pháp Trượng vận chuyển đến cực hạn…

“Linh Cấp Vũ Kỹ – Băng Vũ Cửu Thiên!”

Vô số băng giá từ chín tầng trời rơi xuống như mưa, bên trong từng hạt mưa băng lại ẩn chứa sát khí kinh người, chỉ cần Luyện Hư Kỳ dính vào một hạt cũng lập tức hóa thành băng, đây là một trong những Vũ Kỹ mạnh mẽ nhất của Hoa Thanh Trúc…

“Thiết!”

Thiết Bò Cạp bị dính vô số hạt băng giá lạnh, thân hình to lớn tạm thời không thể động đậy…

Thân pháp triển khai, Hoa Thanh Trúc đã xuất hiện phía trước mặt lão già, ngăn trở đường đi của hắn…

Thổ Băng Lạc Anh Chưởng nhắm ngay Hắc Đại Bàng chưởng đến…muốn ngăn cản bước tiến của tên này.

Lão già nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt quyết tâm, chợt làm ra hành động liều lĩnh không ai ngờ tới…

Chỉ thấy hắn đột ngột nhảy khỏi lưng Hắc Đại Bàng, tu vi Hợp Thể Sơ Kỳ bạo phát, bằng tốc độ khủng bố lao đến Lạc Nam…

“QUÉT…”

Hắc Đại Bàng bị chủ nhân rời khỏi, trúng toàn bộ chưởng lực của Hoa Thanh Trúc, hét lên thảm thiết, thân thể đau đớn rung lên bần bật, triệt để mất đi sức chiến đấu rơi xuống mặt đất, hấp hối chờ chết…

“Không được!” Hoa Thanh Trúc hoa dung thất sắc, Ngự Thú Chiến Tông phần lớn dựa vào Yêu Thú chiến đấu, nào ngờ tên lão già này lại tự thân ra trận…

Mặc dù chiến lực của hắn không mạnh bằng Hợp Thể thông thường, nhưng vẫn đủ sức trọng thương Lạc Nam rồi…

Nàng cắn răng, điên cuồng đuổi theo lão già nhưng đã không còn kịp nữa…

“Yêu nghiệt như ngươi không thể sống!” Lão già khóa chặt lấy thân ảnh Lạc Nam, sát ý đại động.

Trước ánh mắt tuyệt vọng của Hoa Thanh Trúc, thân ảnh lão già đã kề cận với Lạc Nam…

Hợp thể lực lượng ngưng tụ, một chưởng muốn vổ mạnh vào đầu hắn…

“Chết đi!” Ngự Hàn và Ngự Quốc vui sướng cười ha hả, kẻ này giết yêu thú của bọn hắn, phải đền mạng…

Mắt thấy Lạc Nam đứng im bất động, tất cả đều cho rằng hắn bị lão già dọa cho đứng hình rồi.

Lão già cười dữ tợn, sắp giết một thiên tài tuyệt đỉnh khiến máu huyết trong người hắn sôi sục…

Chỉ là một giọng nói lãnh ngạo chợt vang lên…

“Động đến nam nhân của bổn tọa? ai cho ngươi gan chó?”

Nét cười dữ tợn trên mặt lão già đọng lại, không biết từ bao giờ…bên cạnh Lạc Nam chợt xuất hiện một người…

Một nữ nhân diễm tuyệt thiên hạ, thân hình thành thục tuyệt mỹ, mắt phượng kiêu ngạo thương sinh, hư ảnh Kim Ô cao quý phò tá, tay cầm Quyền Trượng lập lòe Lôi Đình, không có từ ngữ nào đủ miêu tả vẻ đẹp và khí phách của nàng…

Diễm Nguyệt Kỳ dùng ánh mắt khinh miệt nhìn lão già, Hợp Thể Sơ Kỳ này nàng không xem ra gì…

Thân thể lão già rung lên, nữ nhân này chỉ bọc phát khí tức của Luyện Hư Viên Mãn nhưng lại khiến lòng hắn cảm thấy nguy hiểm hơn bao giờ hết…nhất là cây quyền trượng kia, nó đang chấn nát vô số tầng không gian dù chưa sử dụng…

Lôi Đế Trượng…

“Chân cấp…pháp…bảo?” Lão già khó khăn bật thốt lên,…

“Không sai!” Diễm Nguyệt Kỳ nhẹ phun ra hai chữ, quyền trượng nâng lên, hai loại Lôi Đình ầm vang ngưng tụ…

Tử Sắc cùng Hắc Sắc Lôi Đình điên cuồng mà ra, nện thẳng xuống đầu lão già…

Ánh mắt lão già rung lên, mọi chuyện diễn ra quá mức ngoài tưởng tượng, hắn không thể hiểu rõ nữ nhân này vì sao xuất hiện…càng không thể hiểu rõ tại sao nàng lại mạnh như vậy…

Phản xạ cơ thể buộc hắn đưa cánh tay lên đón đỡ một trượng nện xuống của nàng…

“AAAAA”

Có tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp không gian, cánh tay lão già nát bấy, vô số lôi điện truyền vào cơ thể khiến hắn rung lên kịch liệt…

Tu sĩ Ngự Thú Chiến Tông lực chiến rất thấp, lại gặp người có thể vượt cấp chiến đấu khủng bố như Diễm Nguyệt Kỳ…

Chỉ có thể nói là xui xẻo…

“Song Nguyệt Tiên Tử…” Ngự Hàn cùng Ngự Quốc hãi hùng khiếp vía nhìn mọi chuyện vừa diễn ra, quả thật là nhanh như chóp.

Hơn nữa nàng vừa nói gì? Thanh niên nhìn qua chỉ là Hóa Thần kia lại là nam nhân của nàng, trời ạ…

Ngay cả Hoa Thanh Trúc cũng trở nên thất thần trong thoáng chốc trước sự xuất hiện của Diễm Nguyệt Kỳ, chiến ý trong người đột nhiên bùng phát…

Đây là nữ nhân đầu tiên gây cho nàng ấn tượng mạnh như thế, xét về diện mạo hay khí chất đều kích phát lòng hiếu thắng của nàng…đặc biệt nhất, dù người kia chỉ có tu vi Luyện Hư Viên Mãn lại khiến Hoa Thanh Trúc cảm giác được nguy hiểm…

“Chúng ta có nên đánh tiếp không?” Ngự Hàn cùng Ngự Quốc hoảng sợ hét ầm lên, muốn đái ra máu…

Diễm Nguyệt Kỳ không quan tâm người khác nghĩ gì, Lôi Đế Trượng bùng phát hai cổ Lôi Đình hủy diệt, cười lạnh một tiếng lao đến lão già…

Lần đầu chiến với Hợp Thể khiến nàng rất hưng phấn, mặc dù tên này không mạnh như Hợp Thể bình thường khác nhưng có còn hơn không…

“Hai người các ngươi mau chạy trốn!” Lão già hoảng sợ hướng hai tên đồ đệ hét ầm lên, tình cảnh nghịch chuyển quá nhanh khiến hắn vừa giận vừa sợ…

Ngự Thú Chiến Tông bọn hắn không mấy chú trọng Linh Lực, càng không chú trọng các loại tín hiệu cầu viện…bình thường tâm cao khí ngạo ỷ vào lấy đông hiếp yếu, người khác phải sợ bọn hắn chứ nào gặp cảnh như vậy?, hiện tại đá nhầm thiết bảng, không có cách nào hướng tông môn viện trợ.

“Không sai, chỉ cần chúng ta một người thành công lan truyền tin tức ra ngoài, ba người bọn hắn sẽ trở thành mục tiêu của toàn thiên hạ…” Ngự Hàn và Ngự Quốc liếc nhau làm ra quyết định…

“Muốn chạy?” Lạc Nam đã nổi lên sát khí, nào để bọn hắn đạt được mục đích…

Không giữ lại chút lực nào, Hợp Linh Chưởng ầm ầm ngưng tụ… đây là thời điểm nên kết liễu…

“Hợp Linh Chưởng? Hắn là Lạc Nam?” Nhìn thấy vũ kỹ đã sớm nổi danh khắp tinh cầu, ba người Ngự Hàn xém chút ngất đi…

Hợp Linh Chưởng bá đạo mà ra, lần này Lạc Nam quyết tâm tất sát, Đế Diễm, Tam Sắc Lôi Kiếp đều vận dụng…mục tiêu chính là Ngự Hàn…

Tên này là chủ nhân của Thao Thôn Cẩu, giết hắn rồi thì nó cũng chết theo…

Thổ Nguyên Cá Mập vốn định ngăn cản, nhưng cảm giác tử vong mà Hợp Linh Chưởng mang lại quá lớn khiến nó e ngại không dám tiến vào…Ngự Hàn không phải chủ nhân của nó, không cần thiết liều mạng.

Rống…

Mắt thấy chủ nhân sắp bị bắn chết, Thao Thôn Cẩu phi thân ra phía trước, há to cái miệng rộng của mình muốn đem Hợp Linh Chưởng nuốt sạch…

Ầm ầm…

Trước ánh mắt của đám người, thân thể Thao Thôn Cẩu hóa thành một làn mưa máu, tan xương nát thịt…

Chết đến không thể chết lại…

Bầu không khí nhất thời trở nên tĩnh lặng…

Ngủ ngon nha các ae!!!

Bác nào có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Ngân hàng Agribank ạ.

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Chân thành cảm ơn

Con Đường Bá Chủ

Con Đường Bá Chủ

Score 8.3
Status: Ongoing Author:

Bạn đang đọc truyện Con Đường Bá Chủ của tác giả Akay Hau. Nam vừa mới tỉnh giấc, chợt cảm thấy toàn thân đau nhứt vô cùng, cảm giác như toàn bộ xương cốt trên người lúc này vỡ vụn, khiến hắn muốn động đậy dù chỉ là đầu ngón tay cũng khó khăn. Quan trọng hơn đầu hắn lúc này cũng đau dữ dội, vô số ký ức xa lạ tràn vào não bộ của hắn, khiến Nam nhất thời không kip phản ứng. Hai canh giờ sau, cảm giác đau đầu dần suy yếu, Nam lúc này dần ý thức được điều gì đã xảy đến với mình. “Ta, ta vậy mà không chết, ta vậy mà thật sự xuyên qua rồi ?”


Nam lẩm bẩm trong miệng vài lần như tự hỏi, các cơ mặt vẫn thể hiện sự khó tin, cái mồm đang mở lớn cùng một thân mồ hôi lạnh cũng biết việc này khiến bản thân hắn chấn kinh vô cùng, nếu bây giờ còn đủ sức chắc hắn phải thử đấm mình vài cái thật mạnh để nghiệm chứng. Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn trong đầu, Nam bắt đầu nhớ lại, kiếp trước hắn là một đứa trẻ mồ côi được cô nhi viện nuôi dưỡng, đến lúc Nam 7 tuổi thì có một lão đầu đến nhận hắn làm con nuôi, trở về sống cùng lão đầu theo thời gian.


Nam dần lớn lên cũng biết rõ cha nuôi của mình là một quân nhân vĩ đại, cả đời ông tham gia kháng chiến, cống hiến tất cả cho quốc gia nên chẳng hề lập gia đình, khi đến tuổi xế chiều ông quyết định nhận nuôi Nam xem như có người chăm sóc khi về già. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vô Địch Đại Lão Sắp Xuất Thế và Đại Mộng Chủ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset