Chương 358: Kích vẫn

Kích vẫn

Thổ Hùng đã được Lạc Nam bí mật gia trì vào Hồn Lực, trước ý niệm của hắn, nó lập tức cầm lấy Không Động Chuông, hướng miệng chuông về phía cả ba người Vương Ưng lắc mạnh…

ĐINH ĐINH ĐINH…

Tiếng chuông quỷ dị bá đạo vang lên, không gian lập tức hình thành từng cơn sóng lớn nghiền ép mà đến, âm ba công kích quá mức dữ dội, khiến sắc mặt Vương Ưng cùng Minh Ngô trở nên khó coi…

“Khốn kiếp, hắn muốn chúng ta phải ra tay!” Vương Ưng sắc mặt khó coi, Lạc Nam rõ ràng muốn lấy một chọi ba như đã suy tính.

Vương Ưng làm sao để hắn toại nguyện? hắn lập tức lấy ra một kiện Pháp Bảo có dạng áo choàng, đem trùm lên người, ngay cả phần đầu cũng bị bịch kín…

Áo choàng khí thế bất phàm, cấp tốc lóe ánh sáng xanh, tạo thành một lớp phòng ngự băng giá hết sức vững vàng xung quanh Vương Ưng, vậy mà ngăn được phần lớn sự quấy nhiễu đến từ Không Động Chuông…

Băng Ngự Áo Choàng, một kiện Linh Cấp Hạ Phẩm pháp bảo với khả năng phòng ngực cực tốt của Thiên Sơn Tiên Cảnh, được Vương Ưng vận dụng.

Mà Minh Ngô cũng không cam lòng yếu thế, hắn đồng dạng từ nhẫn trữ vật lấy ra một cây bút lông lớn dài tận vài mét, hai tay cầm lấy thân bút, viết lên hư không một chữ:

“Phòng”

Chữ Phòng cấp tốc biến lớn…Vô tận Ám linh lực theo đó vận chuyển, vậy mà hình thành một màn chắn phòng ngự đen kịch như đêm tối bao quanh cơ thể Minh Ngô, ngăn cản phần lớn tiếng chuông…

Tên này là một tu sĩ sở hữu Ám linh căn, giống với Tần Mộng Ảnh.

Cây bút lông hắn sử dụng là một kiện Linh Cấp Trung Phẩm pháp bảo có tên Ám Linh Bút, là pháp bảo thuận tay vừa công vừa thủ của Minh Ngô…

Minh Ngô và Vương Ưng không hổ là người có địa vị cao quý, cả hai đều sở hữu pháp bảo Linh Cấp.

Đinh Đinh Đinh…

Thổ Hùng vẫn không ngừng tay, nó mặc kệ mấy tên này giở trò gì, tiếng chuông liên tục ngân vang, khiến sắc mặt Vương Ưng cùng Minh Ngô dù đã thành công phòng ngự vẫn nghiêm nghị đến cực điểm…

Bọn hắn đã dốc thủ đoạn phòng ngự, nhưng vẫn bị tiếng chuông truyền vào đầu não, một cảm giác đau nhứt ẩn ẩn hết sức khó chịu…

Dù sao đẳng cấp của Không Động Chuông vẫn cao hơn pháp bảo phòng thủ của hai người bọn hắn một bậc, bị tác động là điều không thể tránh khỏi.

Phải biết trước đó ở Hải Châu Đại Lục, Lạc Nam từng dùng Không Động Chuông khiến Trưởng Lão Hải Cung là Hải Hà có tu vi Luyện Hư Viên Mãn thổ huyết liên tục đấy…

Hai người bọn hắn cũng không ngu ngốc trốn vào Hư Không, nơi đó uy lực của Không Động Chuông sẽ càng mạnh hơn.

“Bá Lực Giao Hoàng, ngươi để hắn giương oai đến bao giờ?” Vương Ưng trầm giọng nói, mặc dù biết Lạc Nam cố ý nhắm vào mình, nhưng hắn vẫn không có ý định ra tay.

Minh Ngô cũng hướng Bá Lực Giao Hoàng nghiêm túc quát: “Nếu ngươi không đánh được thì để ta lên trước!”

Như đã nói, bọn họ có lòng tự tôn của riêng mình, sẽ không lấy ba đánh một…nhưng nếu để Thổ Hùng tiếp tục lắc chuông, như vậy bọn hắn sẽ không ngừng tốn Linh Lực để phòng thủ…

Cách hóa giải duy nhất chính là Bá Lực Giao Hoàng đủ sức đánh cho Lạc Nam chật vật, để hắn không còn tâm tư điều khiển Thổ Hùng…

“Hừ, các ngươi chờ xem bổn hoàng làm thịt hắn!” Bá Lực Giao Hoàng cười dữ tợn, một lớp Vảy dày mọc ra đem toàn bộ đầu hắn bao trùm vào trong, ngăn cản một phần xung kích từ Không Động Chuông…

“Linh Cấp Trung Phẩm Huyết Giao Mâu, xuất hiện đi!”

Hư không chấn động, loáng thoáng có tiếng gầm vang của Giao tộc, một thanh Huyết Mâu dài hơn bốn mét xuất hiện, thân mâu có vô số vảy Giao đỏ rực bao phủ, nhìn qua hết sức bất phàm…

“Nếu nắm đấm không thể đánh bại ngươi, thì ta dùng Vũ Khí!” Bá Lực Giao Hoàng hai tay cầm Chiến Mâu, đôi sừng trên đầu lấp lóe, hết sức bất phàm…

“Thủy Giao Bộ – Huyết Giao Mâu Pháp!”

Bá Lực Giao Hoàng gầm thét một tiếng, vô số Thủy Linh Lực gia trì vào cơ thể hắn, hóa thành một làn nước lao đến, đầu mâu sắt lẹm hướng tim Lạc Nam đâm tới…

RỐNG…

Nhìn Xuyên Yếu Điểm triển khai, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lập lòe ánh sáng, theo một tiếng rống vang trời, Giao Vương Kích bá đạo xuất hiện trên tay, hư ảnh một con Giao Vương khủng bố ngạo thị trời cao lúc ẩn lúc hiện, khiến Huyết Giao Mâu trong tay Bá Lực Giao Hoàng trở nên phẫn nộ, như gặp được cừu nhân vậy.

“Thiên Quân Kích Pháp – Hoành Tảo Thiên Quân!”

Lạc Nam không nói hai lời, đem Dị Hỏa và Lôi Đình bao trùm thân kích, hướng về Huyết Giao Mâu của Bá Lực Giao Hoàng quét ngang…

ĐÙNG…

Không gian vỡ nát, cả Lạc Nam cùng Bá Lực Giao Hoàng phải lùi lại vài chục bước, vũ khí trên tay ong ong rung động, làn sóng linh lực sau cú nện nhau lan truyền khắp bốn phương tám hướng…

“Lại tới!” Lạc Nam cảm giác được Giao Vương Kích trong tay mình rung lên kịch liệt vì khát chiến, hắn cười lớn một tiếng, Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ triển khai, một kích tiếp tục nện xuống đầu Bá Lực Giao Hoàng…

“Đến đúng lúc lắm, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là Vũ Khí giao tộc chân chính!” Bá Lực Giao Hoàng cười lạnh, thô bạo mà tiến, Huyết Giao Mâu lấy cứng đối cứng đáp trả lại Lạc Nam…

Mâu và Kích liên tục va đập vào nhau tạo thành tia lửa sáng rực trên bầu trời, không gian không ngừng đổ nát trước sự va chạm của bọn hắn.

Ánh mắt Lạc Nam hơi đổi, hắn cảm giác Giao Vương Kích trong tay có dấu hiệu thua thiệt đối thủ, mỗi lần cùng Huyết Giao Mâu va chạm, thân Kích đều run lên một lần rất nhỏ…

“Kích Động Cửu Thiên!”

Thiên Quân Kích Pháp thức thứ hai khai triển, vô số Lôi đình trên thiên không ầm ầm mà về, ánh mắt Lạc Nam hừng hực, hung hăng đâm ra một Kích…

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Những nơi đầu kích đi qua, không gian phá toái, uy lực như chấn động chín tầng trời…

“Haha, còn non lắm! Huyết Giao Mâu Pháp thức thứ hai – Huyết Giao Xuất Hải!”

Bá Lực Giao Hoàng cười gằn dữ tợn, sau lưng hắn…hư ảnh một con Huyết Giao dữ tợn thét gào, một Mâu đâm ra, Huyết Giao lao đến, không ngần ngại va chạm cùng đầu Kích của Lạc Nam…

ẦM.

Bầu trời lắc lư, vô số kiến trúc Huyết Linh Tông bên dưới vỡ vụn, vô số người âm thầm kéo đến quan chiến biến sắc mặt…

Bọn hắn không ngờ được rằng, ở nơi này sẽ xảy ra đại chiến giữa tân Hoàng Kim Bảng top 10 Lạc Nam cùng top 12 Bá Lực Giao Hoàng…

Càng đánh, đôi tay Lạc Nam càng trở nên tê rần, Giao Vương Kích trong tay hắn rung lên lẩy bẩy, nó đã rơi vào thế hạ phong trước Huyết Giao Mâu.

Mà Bá Lực Giao Hoàng kiêu ngạo nói ra:

“Giao Vương chỉ là một con Giao tộc tầm thường đột phá Lục giai mà thôi, mà Huyết giao chính là giống loài biến dị bên trong Giao tộc, thực lực mạnh mẽ hơn Giao Vương không biết bao nhiêu lần, dám dùng Giao Vương Kích đối kháng Huyết Giao Mâu của ta, ngươi thật ngây thơ!”

Sắc mặt Lạc Nam bình thản, hắn biết lời của Bá Lực Giao Hoàng chính là sự thật, Giao Vương Kích chỉ là một kiện Thiên Cấp Cực Phẩm pháp khí được rèn đúc từ gân và vảy của một con Giao Vương, đương nhiên không thể mạnh bằng Huyết giao, hơn nữa người thi triển còn là một Giao Hoàng – hoàng giả trong Giao tộc…

Rống.

Như nhận ra sự xem thường của đối thủ, Giao Vương Kích truyền ra âm thanh rống giận, chiến ý một lần nữa được kích phát, ý niệm điên cuồng của nó truyền vào trong đầu Lạc Nam, mặc dù mơ hồ không quá mức rõ ràng, nhưng đủ khiến Lạc Nam hiểu nó muốn chiến đến giây phút cuối cùng.

Thiên cấp Cực Phẩm Pháp Bảo tiếp cận Linh Cấp, đã hình thành chút ít linh tính của riêng nó, Giao Vương Kích là một thanh vũ khí kiêu ngạo, nó không cho phép đối thủ xem thường chính mình, dù có là Giao Hoàng hay Huyết Giao cũng không được…

“Haha, tốt lắm, hôm nay ta sẽ để Giao Vương Kích ngươi được tắm máu của một tên Giao Hoàng!”

Lạc Nam ngửa mặt lên trời cười ha ha, bị chiến ý của Giao Vương Kích lây nhiễm, hưng phấn nhìn chằm chằm Bá Lực Giao Hoàng, dường như đối phương đã trở thành con mồi béo bở.

“Hừ, thật cuồng vọng, chỉ là một con Giao Vương chết đi bị luyện thành Vũ Khí, cũng dám hung hăng trước mặt bổn Hoàng?” Bá Lực Giao Hoàng cười gằn xem thường, Huyết Giao Mâu gầm rống không chịu thua kém, nó cũng muốn đập nát tên Giao Vương ngu xuẩn không biết trời cao đất rộng kia.

Lạc Nam nâng lên Giao Vương Kích.

Bá Lực Giao Hoàng nâng lên Huyết Giao Mâu.

Hai người hung tợn nhìn nhau, vô tận lực lượng lưu chuyển, một lần nữa lao thẳng vào nhau…

“Hoành Tảo Hoang Vũ, Kích Động Cửu Thiên!”

Lạc Nam liên tục đánh ra hai thức, một Kích quét ngang, một Kích đâm thẳng…

“Huyết Giao Xuất Hải, Huyết Giao Xuất Hải!” Bá Lực Giao Hoàng ánh mắt hưng phấn, ngay cả tiếng chuông từ Không Động Chuông chèn ép cũng bị hắn tạm thời quên mất, chiến ý vượt cả tinh thần.

ĐÙNG ĐÙNG…

Hai cú va chạm long trời lỡ đất vang lên, trong ánh mắt kinh dị của đám người, Giao Vương Kích xuất hiện những vết nứt chằn chịt trên thân kích, nhưng nó vẫn hung hăng rống giận, hư ảnh Giao Vương như ẩn như hiện trên bầu trời, giương nanh múa vuốt, không hề khuất phục…

“Vỡ vụn đi thứ không biết điều!”

Bá Lực Giao Hoàng cười lên vang dội, Huyết Giao Mâu hưng phấn rít gào, nó sắp nghiền ép một con đồng tộc ngu xuẩn.

Mắt thấy Huyết Giao Mâu thức thứ hai Huyết Giao Xuất Hải sắp nện lên Giao Vương Kích, Tốc Biến triển khai né tránh, ánh mắt Lạc Nam mãnh liệt trợn lên, lạnh lùng phun ra vài chữ:

“Thiên Quân Kích Pháp thức thứ ba – Thiên Quân Nộ Sát!”

Hư ảnh Giao Vương ngửa đầu lên trời thét gào, cùng lúc đó phong vân biến sắc, bầu trời ảm đạm, Lạc Nam thô bạo mà dứt khoát đâm ra một kích, bên trong ẩn giấu vô hạn phẫn nộ cùng sát cơ…

Tròng mắt Bá Lực Giao Hoàng trở nên co rút, hắn bất chợt nhìn thấy sau lưng Lạc Nam như xuất hiện vô số Thiên Quân Vạn Mã với gương mặt phẫn nộ đầy rẫy sát khí, trong tay cầm Kích đâm về phía hắn…

Một kích này vừa ra, không gian băng liệt, bầu trời u ám, chỉ còn tiếng rống hào hùng của Giao Vương cùng sự phẫn nộ của Thiên Quân Vạn Mã..

Thiên Quân Kích Pháp, tên như ý nghĩ…tu luyện đến tầng cao nhất, mỗi một Kích đâm ra đều như có Thiên Quân Vạn Mã phò trợ, sức mạnh trùng điệp gia tăng…

Vô số Kích ảnh khiến Bá Lực Giao Hoàng như lâm vào ảo giác, Huyết Giao Mâu trên tay hắn không cam lòng rống giận, muốn ngăn cản một kích kinh thiên động địa kia…

Bá Lực Giao Hoàng nhất thời tỉnh táo, trong tình huống nguy cấp, hắn chỉ có thể hung tợn nâng lên Huyết Giao Mâu đâm đến đón đỡ…

XOẸT…

Thiên Quân Nộ Sát bá đạo xoẹt ngang mũi nhọn của Huyết Giao Mâu, như Giao Vương liều mạng chiến Huyết Giao, dưới lực lượng hỗ trợ từ Thiên Quân Vạn Mã, rốt cuộc thành công đem nó quất bay ra ngoài, sau đó lấy thế đồng quy vu tận mà qua, muốn xuyên thủng tên Giao Hoàng khốn kiếp…

Đáng tiếc phản ứng của Bá Lực Giao Hoàng nhanh đến cực hạn, một lớp vảy đã kịp thời hình thành trên cơ thể hắn, ngăn cản những vị trí yếu điểm…

Phập…

Giao Vương Kích hung hăng xuyên thấu lớp vảy, bất quá lại bị lực ma sát bởi lớp vảy cứng cáp chuyển dời vị trí, từ tim trượt lên bả vai Bá Lực Giao Hoàng, cắm mạnh vào…

Phốc…

Máu tươi văng tung tóe, gương mặt anh tuấn của Lạc Nam bị nhuộm đỏ, bả vai Bá Lực Giao Hoàng triệt để bị Giao Vương Kích xuyên thấu mà qua, đầu Kích lòi thẳng ra phía sau một đoạn rất dài, hoàn toàn lúc cán…

Ngay cả bàn tay cầm chuôi Kích của Lạc Nam cũng chạm vào bả vai Bá Lực Giao Hoàng…

“Làm sao có thể như vậy?” Bá Lực Giao Hoàng nhìn Giao Vương Kích hung hăng xuyên thấu cơ thể mình, ngơ ngác lẩm bẩm, một cảm giác không chân thật hiện hữu trong lòng hắn…

RỐNG…

Giao Vương Kích nếm được máu Giao Hoàng, hưng phấn gầm thét chấn động thiên địa, sau đó ầm một tiếng, toàn bộ vỡ vụn trước ánh mắt giằn xé của Lạc Nam, vỡ vụn trong tình trạng vẫn còn cắm vào cơ thể Bá Lực Giao Hoàng…

Hư ảnh Giao Vương hóa thành vô số ánh sáng tiêu tán lộng lẫy, trước khi hoàn toàn tan biến, ánh mắt nó xuất hiện cảm xúc, tràn đầy tự hào cùng mãn nguyện nhìn về Lạc Nam, chủ nhân của mình…

Lạc Nam khép đôi mắt lại, đem giọt nước sắp tràn ra nuốt ngược vào trong, tình cảnh này không ngoài dự đoán của hắn…

Giao Vương Kích đã sớm bị Huyết Giao Mâu đánh cho tổn thương trầm trọng, nó không chịu được uy lực quá mức khổng lồ của Thiên Quân Nộ Sát, sau khi giúp Lạc Nam thành công thi triển, uống máu Giao Hoàng, rốt cuộc mãn nguyện trở về với cát bụi…

Nghĩ đến Giao Vương Kích cùng mình trải qua vô vàn trận chiến, lồng ngực Lạc Nam như bị bóp chặt.

Không gian trở nên tĩnh lặng, ngay cả tiếng chuông của Không Động Chuông cũng trở nên không đáng chú ý…

Vô số ánh mắt ngơ ngác nhìn sự ra đi hào hùng của Giao Vương Kích, nó đã đâm xuyên da thịt kẻ xem thường nó, nó đã uống máu trong sự kinh hoàng của đối thủ…

Mà người làm nên kỳ tích đó, để Giao Vương Kích ra đi oanh liệt, chính là chủ nhân của nó, Lạc Nam…

Nhìn từng giọt máu từ cơ thể rơi xuống, một cảm giác sỉ nhục dâng lên trong lòng Bá Lực Giao Hoàng, phẫn nộ, điên cuồng khiến hắn gần như mất đi lý trí…

Cảm giác này còn nhục nhã hơn so với việc bị Lạc Nam dùng miệng lưỡi công kích trước đó.

Yêu thú vốn là chủng tộc phân biệt mạnh yếu nhất, phân biệt thân phận và địa vị rõ rệch nhất…

Tại Giao Tộc, thân phận của Bá Lực Giao Hoàng chỉ sau ca ca hắn là Giao Quân, còn những tên Giao Vương…giống đực chỉ xứng làm thuộc hạ, giống cái chỉ xứng làm thị thiếp, nô tì cho Giao Hoàng hắn…

Vậy mà giờ đây, một tên Giao Vương vốn dĩ đã chết đi, bị luyện thành Vũ Khí, lại đâm xuyên cơ thể cao quý của hắn, điều đó khiến Bá Lực Giao Hoàng chính thức điên cuồng…

Ánh mắt Bá Lực Giao Hoàng trở nên đỏ ngầu, hắn từ từ ngẩng lên cái đầu dữ tợn của mình, nhìn chăm chú kẻ thù đang ở phía đối diện, kẻ vừa giúp một Giao Vương thấp hèn uống lấy máu huyết cao quý của hắn, gằn lên từng chữ:

“Lạc Nam, bổn Hoàng muốn ngươi trả giá thê thảm!”

Con Đường Bá Chủ

Con Đường Bá Chủ

Score 8.3
Status: Ongoing Author:

Bạn đang đọc truyện Con Đường Bá Chủ của tác giả Akay Hau. Nam vừa mới tỉnh giấc, chợt cảm thấy toàn thân đau nhứt vô cùng, cảm giác như toàn bộ xương cốt trên người lúc này vỡ vụn, khiến hắn muốn động đậy dù chỉ là đầu ngón tay cũng khó khăn. Quan trọng hơn đầu hắn lúc này cũng đau dữ dội, vô số ký ức xa lạ tràn vào não bộ của hắn, khiến Nam nhất thời không kip phản ứng. Hai canh giờ sau, cảm giác đau đầu dần suy yếu, Nam lúc này dần ý thức được điều gì đã xảy đến với mình. “Ta, ta vậy mà không chết, ta vậy mà thật sự xuyên qua rồi ?”


Nam lẩm bẩm trong miệng vài lần như tự hỏi, các cơ mặt vẫn thể hiện sự khó tin, cái mồm đang mở lớn cùng một thân mồ hôi lạnh cũng biết việc này khiến bản thân hắn chấn kinh vô cùng, nếu bây giờ còn đủ sức chắc hắn phải thử đấm mình vài cái thật mạnh để nghiệm chứng. Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn trong đầu, Nam bắt đầu nhớ lại, kiếp trước hắn là một đứa trẻ mồ côi được cô nhi viện nuôi dưỡng, đến lúc Nam 7 tuổi thì có một lão đầu đến nhận hắn làm con nuôi, trở về sống cùng lão đầu theo thời gian.


Nam dần lớn lên cũng biết rõ cha nuôi của mình là một quân nhân vĩ đại, cả đời ông tham gia kháng chiến, cống hiến tất cả cho quốc gia nên chẳng hề lập gia đình, khi đến tuổi xế chiều ông quyết định nhận nuôi Nam xem như có người chăm sóc khi về già. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vô Địch Đại Lão Sắp Xuất Thế và Đại Mộng Chủ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset