“Lạc công tử cùng hai vị tiểu thư nhanh chóng lên thuyền!”
Lơ lửng giữa không trung Địa Tiên Môn, một chiếc Phi Thuyền đón gió mà bay, hai cái cánh quạt gió khổng lồ liên tục xoay tròn tạo thành bão cát dữ dội, nâng đỡ lấy thân Thuyền…
Thuyền này không quá lớn, nhưng Lạc Nam lập tức nhận ra đây là một kiện Ngọc Cấp Phi Hành Pháp Bảo, có thể hành tẩu trong tinh không, tốc độ cực kỳ không tệ…
Không nói hai lời, Lạc Nam mang theo hai nữ đạp không mà lên, chỉ thoáng chốc đã xuất hiện bên trên Thuyền…
Trên thuyền lúc này đã chờ sẳn ba người, chính là Địa Ngọc Huyền, Địa Mạnh Hùng cùng Địa Mục đang dùng ánh mắt u oán nhìn Lạc Nam.
Tuyển Tử Đại Hội đã cận kề, Lạc công tử đến thật sự có phần trễ, phải biết địa điểm Đại Hội diễn ra cách Lam Cực Tiên Tinh khá xa, Ngọc Cấp phi thuyền trong một tuần bay toàn lực mới mong đến kịp…
Nếu không phải vì thật sự xem Lạc Cầu Bại là bằng hữu, Địa Tiên Môn mấy người đã sớm nóng ruột rời đi rồi…
“Thật có lỗi, bận chút chuyện nên đến muộn!” Lạc Nam cười xấu hổ, có chút áy náy nói ra.
“Vẫn còn kịp lúc!” Địa Ngọc Huyền ung dung nói, ánh mắt lại vô thức nhìn về phía Ỷ Vân bên cạnh Lạc Nam.
Ỷ Vân lúc này…toàn thân khoác lấy Ngọc Cấp Bảo Y – Tiên Ảnh màu trắng tinh khiết ôm sát cơ thể, chất vải trơn bóng co giãn, mang theo Tiên vận ung dung tiêu sái, thân thể thành thục triển lộ từng đường cong hoàn mỹ, dung nhan tuyệt trần, vừa như tiên tử lại pha lẫn sự quyến rũ thần bí.
Khiến Địa Ngọc Huyền kinh hãi trong lòng chính là, vị nữ tử này có khí tức cực kỳ khó lường, tạo cho nàng một cảm giác nguy hiểm mà chỉ Thiên Vô Ảnh mới mang lại.
Địa Ngọc Huyền không ngờ bên cạnh Lạc Cầu Bại ngoại trừ Thiên Vô Ảnh còn có nữ tử xuất chúng như thế.
Phải biết trong bảy tháng qua, Địa Ngọc Huyền tiếp tục lĩnh hội truyền thừa Tiên Vương, một thân thực lực đã đạt đến Ngọc Tiên Trung Kỳ đỉnh…sắp đột phá Hậu Kỳ, vậy mà vẫn có cảm giác không thể sánh bằng hai nữ nhân bên cạnh Lạc Cầu Bại.
Điều này khiến trong mắt Địa Ngọc Huyền có chút cô đơn…
Địa Mạnh Hùng nhận ra tâm tình không tốt của nữ nhi, cũng đưa mắt nhìn Ỷ Vân hỏi thăm: “Vị này là?”
“Ỷ Vân là thiếp thân thị nữ của công tử, ra mắt chư vị!”
Không đợi Lạc Nam mở miệng, Ỷ Vân đã xinh đẹp mỉm cười, ôn nhu nói ra…
“Thị nữ?” Địa Mạnh Hùng với Địa Mục hít một ngụm khí lạnh, ngay cả Địa Ngọc Huyền cũng sững sờ trước đáp án này.
“E hèm, nếu không khởi hành…chỉ sợ chúng ta sẽ thật sự trễ!” Lạc Nam ho khan một tiếng nhắc nhở nói, bị ba người dùng ánh mắt như xem quái vật hắn có chút không quen…
“Lão phu lập tức đi lái Thuyền!” Địa Mục đè ép kinh hãi trong lòng ứng tiếng nói.
VÙ…
Địa Mạnh Hùng vung tay, hàng loạt Tiên Thạch đã cuồn cuộn tiến vào nơi chứa nhiên liệu, cung cấp năng lượng cho Phi Thuyền hoạt động.
“Tiểu thư cố lên! chúng ta chờ tin tốt của ngươi!”
Bên dưới vang lên âm thanh đưa tiễn vang trời của toàn bộ Địa Tiên Môn, bọn hắn hiểu rằng chuyến đi này sẽ quyết định tương lai của toàn thể Môn Phái.
Nếu Địa Ngọc Huyền thành công được các Vương Cấp Thế Lực nhìn trúng, như vậy địa vị của toàn bộ Địa Tiên Môn sẽ nước lên thuyền lên, tại phạm vi Hải Vực Tinh không ai dám chọc.
Ngược lại…trong Tuyển Tử Đại Hội nguy cơ bốn phía, đối thủ ở khắp mọi nơi, nếu ngay cả mạng cũng không còn, như vậy xem như mất trắng.
Mỗi một kỳ Tuyển Tử Đại Hội đều để lại vô vàn đau thương cho các thế lực thất bại, tương tự cũng khiến một số thế lực một bước lên trời, cơ duyên song hành cùng nguy hiểm, muốn trở thành một Cường giả chân chính…phải chấp nhận đối diện sự thật đó.
Địa Mạnh Hùng đã vượt qua tuổi tác để tham dự, lần này đích thân hắn xuất hành là muốn động viên và cổ vũ nữ nhi một cách toàn vẹn nhất, theo dõi nàng đến xuyên suốt hành trình.
Đương nhiên nếu không vì Địa Tiên Môn cần có người tọa trấn, chỉ sợ toàn thể đám Trưởng Lão đều đã kéo nhau đi cùng rồi.
XOẸT…
Ngọc Cấp phi thuyền ngự trị bão cát phá không lao vút mà lên, chỉ thoáng chốc đã rời khỏi phạm vi Lam Cực Tiên Tinh, xuất hiện tại tinh không vũ trụ…
“Có chút vắng vẻ!”
Lạc Nam nhìn đầy trời đen kịch cùng những vì sao cười nói.
Địa Ngọc Huyền liếc mắt kiều hừ nói: “Tuyển Tử Đại Hội là đại sự, những thế lực khác đã xuất phát từ một tháng trước rồi!”
“Hắc hắc!” Lạc Nam xấu hổ vuốt mũi cười cười, hắn thật sự bị Luyện Đan làm cho quên mất, xém chút nữa làm lỡ đại sự.
“Tại Lam Cực Tiên Tinh có bao nhiêu Thế lực tham gia?” Ỷ Vân nhìn Địa Ngọc Huyền hỏi.
“Rất nhiều…đều là Ất Cấp Thế Lực trở lên, bất quá Ngọc Cấp chỉ còn lại Lam gia và Địa Tiên Môn, ngoài ra Chu gia và Cao gia cũng tham gia náo nhiệt!” Địa Ngọc Huyền mỉm cười đáp.
“Còn quá chậm, đem tốc độ đến mức tối đa!” Địa Mạnh Hùng yêu cầu nói.
Tốc độ của Phi Thuyền cần đạt đến vận tốc tốt nhất, bằng không đến trễ chẳng khác nào thiếu tôn trọng đối với Đại Hội, để lại ấn tượng xấu trong mắt đại diện đến từ các Vương Cấp Thế Lực thì không xong.
“Tuân lệnh!” Địa Mục cắn chặt răng, từng đống lớn Tiên Thạch ném vào…vận chuyển trận pháp trên Thuyền đến cực hạn.
VÙ VÙ VÙ…
Phi thuyền lướt như tên lửa bên ngoài tinh không, lại phải luồng lách né tránh các ngôi sao và thiên thạch, không hề dễ dàng.
Lạc Nam thấy tình cảnh này cũng lấy ra một núi Tiên Thạch hỗ trợ nguyên liệu, góp phần gia tăng tốc độ của Phi thuyền.
“Tuyển Tử Đại Hội diễn ra ở đâu? Chúng ta thật sự cần đi gấp như vậy?” Thiên Vô Ảnh có chút ngây thơ hỏi thăm.
Địa Ngọc Huyền ánh mắt cổ quái, trong đầu thầm nghĩ chẳng lẽ Lạc Cầu Bại cùng hai nữ thật sự từ trong rừng lớn lên, vì sao chuyện gì cũng không biết?
Bất quá nàng vẫn lịch sự giải thích nói: “Tuyển Tử Đại Hội, cuộc thi tuyển chọn đệ tử ưu tú của các thế lực Hải Vực Tinh, được tổ chức tại một Chiến Trường Xưa Cổ qua nhiều thời đại, Chiến Trường này có kích thước không thua một Bí Cảnh cỡ lớn…cách Lam Cực Tiên Tinh chúng ta thời gian khoảng một tháng di chuyển với tốc độ của Ngọc Tiên Cảnh!”
“Tận một tháng?” Lạc Nam với hai nữ cười khổ, chả trách những Thế Lực khác đã sớm khởi hành…
Cũng may có Ngọc Cấp Phi Thuyền của Địa Tiên Môn tốc độ kinh khủng vượt xa Ngọc Tiên tự mình di chuyển, bằng không trong một tuần thật sự khó đủ thời gian tiến đến.
“Chiến Trường này nghe nói là do các vị cường giả của Vương Cấp Thế Lực kéo từ một vùng tinh không hẻo lánh về đến nơi này, để trở thành sân bãi cho Tuyển Tử Đại Hội!” Địa Ngọc Huyền gật đầu nói.
“Quy tắc Tuyển Tử Đại Hội có gì đặc biệt?” Lạc Nam chiến ý tràn đầy hỏi.
Ngay cả những nhân vật như Địa Mạnh Hùng, Ngọc Chấn Lôi…Thiên Vô Pháp các loại cũng từng thất bại, đủ thấy sự khốc liệt của kỳ Tuyển chọn đệ tử này.
Địa Ngọc Huyền trong mắt xuất hiện một tia ngưng trọng nói:
“Bất kể là tu vi gì…tuổi tác của người tham dự không được vượt quá 5000, tất cả lẫn nhau tranh đấu để tranh giành một mục tiêu cuối cùng, đó chính là tiến về Võ Đài Chung Kết!”
“Võ Đài Chung Kết?” Lạc Nam cùng hai nữ nghi hoặc càng sâu.
“Đúng, Tuyển Tử Đại Hội có vô số thiên tài đến từ vô số các thế lực lớn nhỏ…tuy nhiên Võ Đài Chung Kết là nơi được Thiết Lập Trận Pháp chỉ có sức chứa 16 người, tương ứng 16 vị Thiên Tài kiệt xuất nhất vượt qua tầng tầng lớp lớp đối thủ và các nguy hiểm được bố trí trong Chiến Trường để đến được nơi đó!”
“Chỉ tuyển 16 người sao?” Ánh mắt Lạc Nam cũng xuất hiện một tia ngưng trọng.
Chỉ riêng lần thám hiểm Bí Cảnh trước đó cũng có rất nhiều thiên tài tham dự rồi, càng đừng nói đến sự kiện trọng đại như Tuyển Tử Đại Hội, vậy mà chỉ có 16 người được tiến vào Võ Đài Chung Kết, tỷ lệ đào thải thật sự kinh khủng.
Địa Ngọc Huyền mỉm cười đáp: “16 người thành công vào Võ Đài Chung Kết sẽ chắc suất được các Vương Cấp Thế Lực lựa chọn, về phần những người khác nếu biểu hiện lọt mắt các vị giám khảo cũng sẽ có cơ hội được lựa chọn…tất cả phải xem tâm tình của họ mà thôi!”
“Tiên Vương quả nhiên có thể tùy ý…” Ỷ Vân cảm thán một tiếng nói.
Cạnh tranh khốc liệt để lọt vào top 16 người…còn không bằng để một vị Tiên Vương nhìn trúng trực tiếp tuyển thẳng thành Đệ tử.
Địa Ngọc Huyền cười khổ gật đầu, đối với bọn hắn thì Tuyển Tử Đại Hội là nơi quyết định số phận…nhưng đối với những Tiên Vương cao cao tại thượng kia thì Tuyển Tử Đại Hội chỉ là sân chơi trẻ con, bọn hắn chính là quy tắc.
“Đương nhiên 16 vị trí đầu sẽ có những giải thưởng nhất định, thậm chí có lần xuất hiện Vương Cấp Công Pháp khiến không ít thiên tài điên cuồng!” Địa Ngọc Huyền cười nói, cho thấy nỗ lực lọt vào top 16 không phải là không có hồi báo.
“Ta từng nghe nói…có những lần Tuyển Tử Đại Hội tất cả mọi người đều thất bại phải không?” Lạc Nam lúc này nhớ lại lời của Ngọc Chấn Lôi nói ra.
“Không sai…bởi vì ngoài thí sinh đấu với nhau thì Chiến Trường còn được các Vương Cấp Thế Lực bố trí không ít thử thách nguy hiểm, trong lịch sử có những kỳ Đại Hội mà không một thí sinh nào sống sót, đương nhiên cũng chẳng có 16 người tiến đến Võ Đài Chung Kết!” Địa Ngọc Huyền nghiêm nghị nói ra:
“Có lần các Vương Cấp Thế Lực thậm chí cử ra Đệ Tử của mình tiến vào Chiến Trường để trở thành thử thách, các thí sinh tham dự rất khó sống sót nếu chạm trán bọn hắn!”
“Hít!” Ỷ Vân với Vô Ảnh hai mặt nhìn nhau…
Lạc Nam trong mắt lóe lên vô vàn chiến ý…lần Tuyển Tử Đại Hội này có ý nghĩa hoàn toàn khác với lần trước khi vào Bí Cảnh, bởi vì cuộc thi này không hề giới hạn Tu Vi…
Điều đó chứng tỏ, một Cực Tiên như hắn sẽ phải chiến với những anh kiệt Ất Tiên…thậm chí là Ngọc Tiên.
…
Năm ngày nhanh chóng trôi đi…
“Sắp đến rồi!”
Địa Ngọc Huyền ánh mắt lấp lóe một tia hưng phấn cùng tràn ngập chờ mong…
Nàng đã không nhịn được muốn thể hiện chính mình trên Chiến Trường xưa cổ…sau đó đặt chân lên Võ Đài Chung Kết chiến một trận oanh oanh liệt liệt cùng Lạc Cầu Bại.
Lạc Nam cùng ba nữ đứng tại đầu thuyền, tóc dài không gió tự bay…ánh mắt tràn đầy hướng tới…
Chiến Trường sắp đến!
“Nổ pháo!”
Đúng lúc này, một âm thanh ngông cuồng pha lẫn khoái ý ngập tràn vang lên…
ĐOÀNG!
Âm thanh chấn động tinh không, Địa Mạnh Hùng sắc mặt đại biến nhìn một Chiến Thuyền khác đang di động với tốc độ chóng mặt tiếp cận Phi Thuyền của bọn hắn…
Vừa gặp mặt đã không nói lời nào, họng pháo dữ tợn ngưng tụ Tiên Lực bắn mạnh mà ra…
“Nguy hiểm, là Tinh Không Đạo Tặc!”
Địa Mục hét ầm lên…vội vàng khởi động Trận Pháp phòng ngự bên trên Phi Thuyền…
ẦM!
Đạn Pháo oanh tạc vào Trận Pháp phòng ngự, toàn bộ Phi Thuyền lắc lư kịch liệt, cũng may chưa xảy ra tổn hao…
“Khốn kiếp, vì sao xui xẻo gặp phải đám điên này?” Địa Mạnh Hùng sắc mặt cực kỳ khó coi.
Tinh Không Đạo Tặc…những băng nhóm cướp của giết người tại tinh không, bọn hắn thường là ác mộng của các Thế Lực khắp nơi trên vũ trụ.
Đương nhiên Tinh Không Đạo Tặc cũng có mạnh yếu, ít nhất khiến Địa Mạnh Hùng thở phào nhẹ nhõm chính là mình không cảm ứng được khí tức vượt quá Ngọc Tiên bên trên Chiến Thuyền của Đạo Tặc…
Đám Đạo Tặc này phần lớn đều là loại cùng hung cực ác, bất chấp hậu quả chỉ cần tiêu diệt được con mồi và cướp được tài sản, nhân số cực kỳ đông đúc…
“Nam giết! nữ lưu lại!”
Một tên nam tử trung niên thân khoác hắc bào cười dữ tợn hạ lệnh, khí thế Ngọc Tiên Viên Mãn ầm ầm triển khai, hắn cũng là thủ lĩnh của nhóm Tinh Không Đạo Tặc này.
“Thật phiền phức, trễ giờ Đại Hội diễn ra mất!” Địa Mạnh Hùng sắc mặt cực kỳ khó coi, thủ lĩnh của băng Đạo Tặc chỉ có một tên Ngọc Tiên Viên Mãn nên hắn không hề e ngại, chỉ lo bỏ lỡ thời gian quan trọng.
“Địa môn chủ, nhờ ngươi cầm chân tên thủ lĩnh vài hơi thở!” Một âm thanh nhàn nhạt đã vang lên bên tai Địa Mạnh Hùng.
Trong khoảnh khắc đó, ba thân ảnh đạp lấy tinh không…nhất nam nhị nữ như hổ nhập bầy cười, không đợi đám Đạo Tặc có đến vài chục tên tiến sang cướp bóc, ngược lại chủ động tấn công.
“Tình huống như thế nào?”
Đám Đạo Tặc một mặt mộng bức, hiển nhiên cũng không lường trước được con mồi của mình lại hung hăng đến mức độ này, chỉ với ba người lại chủ động lao lên băng nhóm của bọn hắn?
Muốn tìm chết sao?
“Phụ thân ngươi còn đứng đó làm gì? mau chóng quấn lấy tên Thủ Lĩnh!” Địa Ngọc Huyền lên tiếng nhắc nhở Địa Mạnh Hùng một tiếng, nàng cũng không chút chần chờ bay vọt theo sau Lạc Nam, trong mắt hừng hực chiến ý.
“Được rồi!” Địa Mạnh Hùng không kịp suy nghĩ đáp ứng một tiếng, Thiết Thổ nhanh chóng mà ra, lực lượng Thể Tu cùng Tiên Tu bùng nổ, nhanh chóng lao đến tên thủ lĩnh Đạo Tặc.
“Hừ, muốn chết!” Tên thủ lĩnh sắc mặt trầm xuống, thực lực của Địa Mạnh Hùng không kém gì hắn…nhưng khiến hắn tự tin chính là nhân số của mình vượt xa đối phương, chỉ cần cầm chân Địa Mạnh Hùng, trận này tám phần mười cướp giết thành công.
Thật không may cho thủ lĩnh Đạo Tặc, bởi vì đó cũng là suy nghĩ của Lạc Nam lúc này…hơn nữa không phải tám phần, mà là chắc chắn mười phần thắng lợi.
Chứng kiến bốn phía xung quanh hoang vu vắng vẻ, Lạc Nam khóe miệng nhếch lên một tia dữ tợn…
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM!!!
Bên trong Đan Điền, Kiếp Lôi Đỉnh với kích thước gần sánh ngang Diễm Tâm Đỉnh ầm ầm gào thét, Kiếm khí lưu chuyển mang theo ngập trời Kiếp Lôi…
Trong ánh mắt kinh hãi của đám người, xung quanh Lạc Nam lúc này…một số lượng khủng bố Lôi Kiếm đột nhiên xuất hiện, mỗi một tia đều được ngưng tụ từ Thất Sắc Lôi Kiếp, uy lực không cách nào để hình dung…
“Vạn Kiếm Lôi? Không, so với Vạn Kiếm Lôi còn mạnh hơn vô số lần…Thất Sắc Lôi Kiếp?!” Địa Mạnh Hùng toàn thân kịch chấn, sắc mặt hoảng sợ khi chứng kiến cảnh tượng này.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Lạc Nam như công tử ưu nhã dạo chơi giữa hư không, xung quanh hắn là ngập trời Thất Sắc Kiếm Lôi, tổ hợp giữa Vạn Kiếm Lôi kết hợp Thất Sắc Lôi Kiếp, nguy hiểm khó thể hình dung.
Theo Ngự Kiếm Thuật điều động, từng tia Thất Sắc Vạn Kiếm Lôi như sinh ra linh tính của mình tung hoành ngang dọc, một đám Đạo Tặc có thực lực Cực Cấp, Ất Cấp chưa kịp định thần, toàn bị bị Kiếm Lôi hủy diệt, cảnh tượng khốc liệt vô cùng…
“Mau! Tập trung giết chết hắn, đừng để hắn thi triển công kích khủng khiếp này nữa!”
Thủ lĩnh Đạo Tặc nhận ra vấn đề mấu chốt nằm ở Lạc Nam, hạ lệnh cho những trợ thủ đắc lực nhất trong băng nhóm của mình tiến lên tiêu diệt hắn…
Có tổng cộng ba người đạt đến Ngọc Tiên, sau khi thành công len lõi né tránh Lôi Kiếm…tiếp cận với Lạc Nam mang theo sát ý cường liệt.
Chỉ là mắt thấy sắp thành công giết chết tiểu tử Cực Tiên quỷ dị này, ba thân ảnh mỹ miều phong hoa tuyệt đại đã thản nhiên ngăn chặn trước mặt bọn hắn.
Ba giọng nói ngạo kiều theo đó cùng lúc vang lên:
“Các ngươi…dừng ở đây được rồi!”