Chương 825: Chó cắn chó

Chó cắn chó

Phú Kim Đoàn bất ngờ xuất hiện vượt qua dự kiến của rất nhiều người.

Càng bất ngờ hơn nữa chính là, Phú Kim Đoàn và Bồng Lai Tiên Đảo vốn dĩ không thù không oán, vì sao đột nhiên ra tay đánh lén?

Tin tức về việc Phú Kim Đoàn giả mạo Phú Kim Khánh, ý đồ tập kích Liễu Tú Quyên bất thành và bị đuổi khỏi Phú Gia đã sớm truyền ra ngoài, Phú Kim Đoàn trở thành phản đồ của Phú gia, tuy nhiên không ai biết Phú Kim Đoàn đã đi đâu.

Lúc này đây Phú Kim Đoàn tập kích Âu Dương Thương Thương Lan hầu như không ai lường trước được.

Ngay cả Âu Dương Thương Lan vốn mạnh mẽ kinh người cũng thế.

Không thể phủ nhận chiến lực của Loạn Thương Thiên Vương khủng bố vô cùng, nhưng mà còn phải dựa vào từng trường hợp.

Đối thủ của nàng không ai là nhân vật đơn giản, một người là Gia Chủ của Đồ gia – thành viên thuộc thế lực hùng mạnh trải rộng toàn Tiên giới Săn Ma Điện, một người là tộc trưởng của Hồn Tộc nổi danh Bạch Nguyệt Tộc.

Lại thêm Ngọc Bội thần bí tỏa ra lực lượng của Vực…

Âu Dương Thương Lan lại chưa thể phát huy hết sức mạnh của Đế Cấp Ngân Dạ Song Thương.

Nàng đem Bạch Nguyệt Dương với Đồ Hoàng toàn diện áp chế dưới nhiều tình huống bất lợi như thế đã cực kỳ kinh người rồi.

Bởi thế mà lúc này đây…khi nhân vật không kém cạnh gì Đồ Hoàng với Bạch Nguyệt Dương là Phú Kim Đoàn đánh lén, toàn trường lập tức kinh hồn.

“Bồng Lai Tiên Đảo cấu kết Ma giới, người người đều có thể tru diệt!”

Phú Kim Đoàn cười gằn vang vọng như tuyên bố động lực đánh lén của mình là vô cùng chính nghĩa.

Thiên Vương Lực ầm ầm triển khai, ngưng tụ thành một Lưỡi Đao bằng Vương Lực sắt lẹm dị thường, không gian xung quanh nó bị cắt gọt thành một đường vòng cung đen kịch.

Không chút thương hương tiếc ngọc, nhắm ngay cái cổ trắng nõn không tỳ vết của Âu Dương Thương Lan vô tình trảm đến.

Thực ra, Phú Kim Đoàn cũng là nhân vật háo sắc vì thế mới ngấp nghé Liễu Tú Quyên thời gian dài như thế, chỉ bất quá Âu Dương Thương Lan mặt đeo mặt nạ, lại thêm trên thân là áo choàng rộng thùng thình…

Nhìn ở mặt ngoài, rất khó tưởng tượng ra nhan sắc của nàng như thế nào.

Bằng không chỉ sợ một khi lộ mặt, rất khó có nam nhân nào đủ can đảm ra tay tàn nhẫn với nàng.

Đáng tiếc mọi thứ chỉ là giả định, Âu Dương Thương Lan che dung mạo là thật, Phú Kim Đoàn ra tay tàn nhẫn cũng là thật.

Âu Dương Thương Lan lại vừa mới triển khai công kích va chạm với hai đối thủ cường hãn, giờ khắc này dù nàng có cảm giác được hung hiểm cũng không kịp làm ra phản ứng nữa rồi.

Thời điểm Phú Kim Đoàn ra tay cực kỳ trí mạng, hắn như một độc xà ẩn nấp trong bóng râm, vừa xuất kích làm dùng cặp nanh đầy độc tố của mình kết liễu con mồi.

“Đại tỷ cẩn thận!” Độc Cô Ngạo Tuyết cùng Đình Manh Manh hãi hùng khiếp vía kinh hô.

“Đại Đảo Chủ!” Bồng Lai Ngũ Tiên cùng các đệ tử đang chật vật giao đấu cũng là bất an mãnh liệt.

Âu Dương Thương Lan một khi xảy ra chuyện gì, nội tâm trong lòng chúng nữ sẽ sụp đổ…

Địa vị của Âu Dương Thương Lan ở Bồng Lai Tiên Đảo là không thể thay thế được.

Ẩn núp bên trong không gian, Thục Phi ánh mắt lóe lên một tia quyết đoán, vô tận Tôn Lực bắt đầu vận chuyển trong cơ thể, nàng quyết định ra tay cứu viện.

Hơn ai hết, Thục Phi hiểu rất rõ địa vị của Âu Dương Thương Lan trong lòng nam nhân kia, nếu để nàng ta xảy ra chuyện gì mà không cứu viện, nam nhân kia nhất định sẽ đánh cái mông nàng trong cơn tức giận.

Thà để lộ bí mật Tiên Tôn…cũng không thể để Âu Dương Thương Lan xảy ra chuyện.

Vô Lực Tiên Băng nhanh chóng tiến ra, Thục Phi lướt trong hư không lao vọt tới.

Nhưng mà…

Ngay cả khi Thục Phi chưa kịp ra tay, sắc mặt Phú Kim Đoàn bỗng nhiên đại biến hô:

“Làm sao có thể?”

Không biết từ bao giờ, lưỡi đao sắc bén do hắn ngưng tụ từ Thiên Vương Lực sắp tiếp cận cái cổ trắng nõn nà của Âu Dương Thương Lan lại bị ăn mòn một cách nhanh chóng.

Không sai, là ăn mò.

Lưỡi Đao Vương Lực trong tay Phú Kim Đoàn nhanh chóng bị ăn mòn, mãi đến khi chạm vào Âu Dương Thương Lan, tất cả chỉ còn lại là không khí.

Tiên Vương giao đấu, một chút biến cố đã là đảo ngược thế cờ, càng đừng nói việc công kích đột nhiên mất đi tác dụng.

Âu Dương Thương Lan mặc dù chưa hiểu ra sao, nhưng nàng không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một.

“Oanh Hồn Quyền!”

Thể Tu vận chuyển, Hồn Lực triển khai…một quyền hung hăng nện thẳng vào mặt Phú Kim Đoàn.

PHỐC…

Phú Kim Đoàn như một tấm giẻ rách bay vọt ra ngoài, đầu lâu nứt vỡ, Linh Hồn đau đớn khiến hắn sắp phát điên ôm đầu rống lên.

“Chết!”

Ngân Dạ Song Thương cũng vừa lúc quay về bên cạnh chủ, Âu Dương Thương Lan ánh mắt sát khí dâng trào, vội vàng chụp lấy thân thương, nhắm ngay Phú Kim Đoàn phóng vụt đến.

VÈO!

Không gian băng liệt, Ngân Thương hóa thành luồng sáng vô hình, muốn xuyên thủng đầu lâu Phú Kim Đoàn.

“Nguy hiểm!”

Phú Kim Đoàn không hổ là Thiên Vương cấp cường giả, trong thời khắc sinh tử hắn vẫn cố gắng chuyển mình, né khỏi quỷ tích nguy hiểm của Ngân Thương.

XOẸT…

Máu me bắn tung tóe, một vết sẹo dài trải rộng trên mặt Phú Kim Đoàn, lấy mất một bên lỗ tai, cũng may vẫn giữ được cái mạng rách nát.

“Lại chuyện gì xảy ra?”

Vô số người khiếp sợ, biến cố bất thình lình khiến bọn hắn chưa theo kịp tình huống.

Vì sao Phú Kim Đoàn công kích thất bạo, Lưỡi Đao do Thiên Vương Lực hóa thành của hắn đâu rồi?

Bên trong không gian, Thục Phi đã thu hồi công kích sắp đánh ra, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn về côn trùng nhỏ đang lơ lửng trước mặt Âu Dương Thương Lan, côn trùng nhỏ cực kỳ quen thuộc.

Chính là Tiểu Lạc!

“Là kẻ nào chơi lén bổn tọa? Cút ra đây!”

Phú Kim Đoàn như phát điên ngửa đầu rống giận, phẫn hận dâng lên trong lòng khiến hắn như muốn nổ phổi.

Thời khắc mấu chốt rõ ràng sắp hạ gục Âu Dương Thương Lan, Thiên Vương Lực của hắn lại quỷ dị bị biến mất, nếu không có người giở trò…có chết Phú Kim Đoàn cũng không tin tưởng.

Chẳng những Phú Kim Đoàn biệt khuất, mà ngay cả những người đang quan chiến cũng muốn biết chuyện gì xảy ra.

Không để bọn người đợi lâu, một thân ảnh đã ung dung bước ra từ không gian, thân thể thành thục tuyệt mỹ, dáng người yểu điệu mê người, diện mục lạnh lùng như sương lạnh khóa chặt Phú Kim Đoàn, miệng buông lời nhục nhã:

“Phú Kim Đoàn, mạng chó của ngươi thật lớn!”

Mà khi chứng kiến thân ảnh này, sắc mặt đám người trở nên cổ quái…

Phú gia phu nhân Liễu Tú Quyên!

“Tú Quyên!”

Chứng kiến Liễu Tú Quyên sắc mặt vô cảm, lời nói khinh bỉ tập trung về mình, Phú Kim Đoàn sắc mặt vặn vẹo:

“Liễu Tú Quyên, ngươi dám ra tay với ta…làm trái quy tắc Thiên Địa Hội sao? đừng quên ta hiện tại đã rời khỏi Thiên Địa Hội!”

“Haha!” Tú Quyên nghe vậy cười nhạt, lắc đầu thương hại nhìn Phú Kim Đoàn nói:

“Không biết ngươi ngu thật hay giả vờ ngu xuẩn, bất quá hôm nay đã là tử kỳ của ngươi!”

“Ngươi dám?” Phú Kim Đoàn rống to: “Đừng quên ta mới là người mang huyết mạch dòng chính của Phú gia, ngươi chỉ là một ngoại nhân!”

Liễu Tú Quyên không thèm để ý Phú Kim Đoàn phản ứng, chỉ nhàn nhạt nhìn quanh toàn trường đính chính nói:

“Phú gia sẽ không xen vào tranh đấu như thường lệ, tuy nhiên Phú Kim Đoàn tập kích Gia Chủ bất thành lại tuyên bố rời khỏi Phú gia để thoát ly trách nhiệm, thế gian nào có chuyện dễ dàng như vậy?”

“Nếu Phú Kim Đoàn đường đường chính chính rời khỏi Phú gia, ta đương nhiên sẽ không làm gì được ngươi!” Liễu Tú Quyên ánh mắt như điện khóa lấy Phú Kim Đoàn lãnh ngạo nói:

“Tuy nhiên ngươi ý đồ mưu hại gia chủ bất thành, đã được định là tội nhân của Phú gia nói riêng và Thiên Địa Hội nói chung…chưa có sự cho phép của Thiên Địa Hội, tội nhân đủ tư cách rời Thiên Địa Hội sao? hành vi của ngươi chính là chạy trốn mà thôi, như con chuột trong cống hôi vậy…”

Đám người nghe vậy bừng tĩnh hiểu ra, từ lúc mà Phú Kim Đoàn quyết định tập kích Tú Quyên thì đã định trước hắn đã mất đi tự do và quyền hạn tùy ý ra vào Thiên Địa Hội nữa rồi.

Thử hỏi nếu một kẻ ám sát thành viên cấp cao của Thiên Địa Hội thất bại chỉ việc tuyên bố rời khỏi Hội mà không bị bất kỳ ràng buộc nào, Thiên Địa Hội sau đó vì không xen vào tranh đấu bên ngoài mà bỏ qua mọi chuyện, bỏ qua cho tên có mưu đồ ám sát phản nghịch, vậy sẽ loạn đến mức nào?

Ví dụ ngươi muốn ám sát Hội Trưởng để đoạt vị, sau đó thất bại và rời Hội, chẳng lẽ Thiên Địa Hội không thể làm gì ngươi? Có vô lý hay không?

Đổi lại trước khi rời Hội nếu ngươi có lai lịch trong sạch, sau đó ngươi có biến thành ma đầu cái thế giết người như ngóe thì Thiên Địa Hội cũng chẳng bận tâm…

Thiên Địa Hội là thế lực khổng lồ, bọn hắn đương nhiên cũng có hệ thống quy tắc riêng biệt theo từng tình huống, kẻ phản đồ đã mất quyền tự do tự ý rời Hội, không chịu trọng phạt chỉ còn cách bỏ chốn, tuy nhiên sau khi trốn rồi vẫn chịu sự truy nã phạm vi toàn Tiên giới với giá cao.

Trường hợp của Phú Kim Đoàn chính là như vậy.

“Đây là lệnh truy nã ban bố toàn thể Tiên giới, kẻ nào bao che Phú Kim Đoàn được xem là đồng phạm cố tình chống đối Thiên Địa Hội, Thiên Địa Hội sẽ cắt bỏ mọi hoạt động đang hợp tác nếu có, cả đời không giao dịch với đồng phạm dù chỉ là một khối Tiên Thạch.”

Tú Quyên một tay nâng lên tấm da màu vàng sáng rực, bên trên chính là từng hàng chữ uy nghiêm mà cổ lão, chính là lệnh truy nã Phú Kim Đoàn.

Trong thời gian qua, Tú Quyên đã gửi toàn bộ thông tin, bằng chứng và xin chỉ thị của Thiên Địa Hội cao tầng ban lệnh, liệt Phú Kim Đoàn vào đối tượng truy nã, nàng có quyền tiền trảm hậu tấu khi gặp phải.

“Khốn kiếp! ta hiện tại là thành viên của Đồ gia, đang cùng Đồ gia truy quét phản đồ cấu kết Ma giới, ngươi đứng ra bao che chẳng lẽ là muốn đắc tội Săn Ma Điện?” Phú Kim Đoàn đổi giọng, dùng Săn Ma Điện làm chỗ dựa nói.

“Ha hả” Liễu Tố Quyên cười nhạt, thản nhiên đáp: “Nếu Đồ gia Săn Ma Điện dám thu nhận phản đồ như ngươi hợp tác, Phú gia cũng sẽ liệt bọn hắn vào trạng thái địch nhân, Phú gia mặc dù hiền lành nhưng chưa từng sợ đại chiến!”

“Ngươi…” Phú Kim Đoàn sắc mặt trắng nhợt quát: “Làm gì thì chừa cho nhau một đường lui, ngươi chẳng lẽ muốn vì chút mâu thuẫn nhỏ khiến Thiên Địa Hội và Săn Ma Điện đại chiến?”

“Ha hả, đừng tự cho rằng mình quá có giá trị!” Liễu Tú Quyên chưa kịp đáp trả, một âm thanh khác đã vang lên:

“Đồ gia tuyên bố không có bất kỳ liên hệ nào cùng Phú Kim Đoàn!”

Chỉ thấy Đồ Hoàng ánh mắt lạnh nhạt nhìn Phú Kim Đoàn, một bộ đôi bên hoàn toàn xa lạ.

“Ngươi…” Phú Kim Đoàn xém chút phun máu, hận ý khóa chặt lấy Đồ Hoàng, lồng ngực trập trùng thở phì phò lên xuống.

Cách đây không lâu còn nhờ hắn giúp đỡ, nay trở mặt không quen?

“Nhìn cái gì?” Đồ Hoàng hừ lạnh một tiếng, chuyển sang nhìn Liễu Tú Quyên với thái độ thành khẩn:

“Đồ gia thực tình không biết Phú Kim Đoàn đã làm nên những chuyện tày trời và bị xem là tội nhân, lúc này đã nhìn thấu bộ mặt của hắn, vì lẽ đó nguyện hỗ trợ Phú gia thanh lý môn hộ!”

Phú Kim Đoàn hiện tại đã lưng đeo tiếng xấu, đối với một thế lực vừa mất uy tín trầm trọng như Săn Ma Điện từ chuyện Tuế Nguyệt Nữ Đế bại lộ làm sao dám cưu mang hắn?

Một khi cưu mang Phú Kim Đoàn, Thiên Địa Hội lại đem tin tức Đồ gia cứu kẻ phản đồ, tội nhân của Phú gia thu nhận…

Chỉ sợ bấy nhiêu đó thôi, danh tiếng của Đồ gia sẽ bị hạ thấp, dẫn đến Săn Ma Điện sẽ tiếp tục bị chìm xuống, mà tất cả trách nhiệm thuộc về Đồ Hoàng gánh chịu.

Chính vì biết mình gánh không nổi, Đồ Hoàng đành phải lên tiếng từ bỏ Phú Kim Đoàn, mặc kệ hắn cùng với Phú gia sống chết.

Nhưng không…Phú Kim Đoàn biết mình khó thoát khỏi số phận, hắn phải lôi kéo đám khốn kiếp xuống nước.

Nghĩ đến đây, Phú Kim Đoàn chỉ vào Đồ Hoàng hét ầm lên:

“Chó má Đồ gia, năm xưa nếu các ngươi không xúi giục và trợ giúp…ta làm sao lừa gạt và vây giết được Phú Kim Khánh?”

Lời vừa nói ra, toàn trường sắc mặt đại biến…

Từ lúc Liễu Tú Quyên xuất hiện, Phú Kim Đoàn và Đồ gia trở mặt như chó cắn chó, Bồng Lai Tiên Đảo cùng Bạch Nguyệt Tộc âm thầm xem kịch vui cùng hàng loạt tu sĩ đến từ Hải Vực Tinh.

Chuyện lớn như vậy đã không thể che giấu nữa rồi.

Ngay cả Liễu Tú Quyên cũng là nghiêm túc dị thường.

Chẳng trách thực lực giữa Phú Kim Đoàn và Phú Kim Khánh ngang nhau nhưng Phú Kim Khánh lại chết, thì ra là có bóng dáng Đồ gia thúc đẩy phía sau.

Bất quá nguyên nhân cái chết của Phú Kim Khánh không còn quan trọng nữa rồi…

Chuyện quan trọng nhất lúc này chính là…hành vi năm xưa của Đồ gia theo lời Phú Kim Đoàn chính là trực tiếp tác động vào nội bộ Thiên Địa Hội theo hướng tiêu cực, gây mất đoàn kết, hãm hại thành viên Thiên Địa Hội.

Trọng tội như vậy, Thiên Địa Hội sẽ không chết không thôi, dù cho ngươi có là thành viên Săn Ma Điện.

Chuyện này nếu làm không tốt…chỉ sợ hai đỉnh cấp thế lực phải bùng nổ đại chiến, Tiên Đế cũng phải xuất động.

Nhận ra tầm quan trọng của sự việc, Đồ Hoàng chối bay chối biến:

“Phú Kim Đoàn ngươi ngậm máu phun người! rõ ràng là ngươi tự ý giết Phú Kim Khánh vì ham mê Liễu Tú Quyên, sao lại lôi Đồ gia chúng ta vào?”

“Đừng có chối một cách ngu xuẩn, dám từ bỏ ta…cho các ngươi hối hận vì được sinh ra trên đời này!” Phú Kim Đoàn cười dữ tợn, từ trong ngực lấy ra vài khối Lưu Ảnh Ngọc.

“Đây là toàn bộ bằng chứng năm xưa Đồ gia thúc đẩy Phú gia nội chiến, có thể xem là trực tiếp xen vào nội bộ Thiên Địa Hội…đây là điều tối kỵ, Đồ gia ơi Đồ gia…để xem Săn Ma Điện có dám cứu các ngươi hahaha!”

Phú Kim Đoàn cười to, năm xưa khi hợp tác cùng Đồ gia, cũng may hắn nhanh nhẹn lưu lại một bộ phận bằng chứng.

Chính Đồ gia tung tin có bí cảnh lợi hại xuất thế dẫn dụ Phú Kim Khánh, sau đó bố trí mai phục liên hợp cùng hắn nhất kích tất sát Phú Kim Khánh.

“Phú Kim Đoàn!” Đồ Hoàng ánh mắt như muốn phún hỏa, vội vàng nhìn sang Liễu Tú Quyên:

“Phu nhân nên thật sáng suốt, những thứ tên này lấy ra không hề đáng tin cậy!”

“Có đáng tin hay không sẽ do cao tầng Thiên Địa Hội chứng thực!”

Liễu Tú Quyên trịnh trọng thu hồi các bằng chứng từ tay Phú Kim Đoàn, nàng biết chuyện này vượt quá quyền hạn của mình.

Có xử trí Đồ gia hay không…còn phải do cao tầng xem xét.

Bởi vì liên quan đến việc xung đột cùng Săn Ma Điện, đây là chuyện lớn…

Nhưng còn Phú Kim Đoàn lúc này bốn bề thọ địch, đã như chó nhà có tang…

Không thể không giết!

Con Đường Bá Chủ

Con Đường Bá Chủ

Score 8.3
Status: Ongoing Author:

Bạn đang đọc truyện Con Đường Bá Chủ của tác giả Akay Hau. Nam vừa mới tỉnh giấc, chợt cảm thấy toàn thân đau nhứt vô cùng, cảm giác như toàn bộ xương cốt trên người lúc này vỡ vụn, khiến hắn muốn động đậy dù chỉ là đầu ngón tay cũng khó khăn. Quan trọng hơn đầu hắn lúc này cũng đau dữ dội, vô số ký ức xa lạ tràn vào não bộ của hắn, khiến Nam nhất thời không kip phản ứng. Hai canh giờ sau, cảm giác đau đầu dần suy yếu, Nam lúc này dần ý thức được điều gì đã xảy đến với mình. “Ta, ta vậy mà không chết, ta vậy mà thật sự xuyên qua rồi ?”


Nam lẩm bẩm trong miệng vài lần như tự hỏi, các cơ mặt vẫn thể hiện sự khó tin, cái mồm đang mở lớn cùng một thân mồ hôi lạnh cũng biết việc này khiến bản thân hắn chấn kinh vô cùng, nếu bây giờ còn đủ sức chắc hắn phải thử đấm mình vài cái thật mạnh để nghiệm chứng. Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn trong đầu, Nam bắt đầu nhớ lại, kiếp trước hắn là một đứa trẻ mồ côi được cô nhi viện nuôi dưỡng, đến lúc Nam 7 tuổi thì có một lão đầu đến nhận hắn làm con nuôi, trở về sống cùng lão đầu theo thời gian.


Nam dần lớn lên cũng biết rõ cha nuôi của mình là một quân nhân vĩ đại, cả đời ông tham gia kháng chiến, cống hiến tất cả cho quốc gia nên chẳng hề lập gia đình, khi đến tuổi xế chiều ông quyết định nhận nuôi Nam xem như có người chăm sóc khi về già. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vô Địch Đại Lão Sắp Xuất Thế và Đại Mộng Chủ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset