Nghe đám người xung quanh lí nhí, Lạc Nam ánh mắt nghiêm túc đánh giá nam tử mặc hắc bào.
Lạc Nam đã nghe qua đại danh của Săn Ma Bảng, có tên bên trên nó, không thể nào là nhân vật đơn giản.
Săn Ma Bảng cũng không phải tốt đẹp gì, đây là loại bảng dùng để treo thưởng cái đầu của ngươi với từng giá trị nhất định, người lên Săn Ma Bảng thông thường là các thiên tài hoặc cường giả Ma Tu, bất kỳ ai thành công giết chết bọn hắn cũng có thể tìm đến Săn Ma Điện nhận thưởng.
Đối lập với Săn Ma Bảng, Tru Tiên Điện cũng có một bảng gọi là Tru Tiên Bảng, bên trên treo giá mạng sống của thiên tài và cường giả Tiên Tu, để các Ma Tu dựa vào đó hành động.
Từ Săn Ma Bảng và Tru Tiên Bảng, có thể thấy hai thế lực Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện đối lập nhau như thế nào.
Khó có thể tin bọn hắn từng bắt tay liên thủ để diệt trừ Tiên Ma Cung.
Đương nhiên, có thể khiến Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện treo thưởng đều là những nhân vật cộm cán, người bình thường muốn săn giết bọn hắn để nhận thưởng, phải xem ngươi có đủ mạng để chết hay không.
Nam tử hắc bào một thân sát khí không nói không rằng, lầm lì tiến vào một góc Tửu Lâu ngồi xuống, kêu gọi một bình liệt tửu, ngửa đầu lên đổ vào.
“Keng, phát động nhiệm vụ chi nhánh: “Săn Ma và Tru Tiên”, thành công nhận được một lần chỉ định triệu hoán Công Pháp, một lần chỉ định triệu hoán Pháp Bảo Kiến Trúc, một lần chỉ định triệu hoán Phù Chú!”
Đúng lúc Lạc Nam đang suy tư, bên tai lại vang lên thanh âm thông báo của Hệ Thống.
Hắn hơi ngoài ý muốn, vội vàng mở ra nhiệm vụ chú thích…
Tru Tiên và Săn Ma: Trong vòng 1 năm, lấy thân phận Ma Tu săn giết 5 tên Tiên Tu tội ác tày trời trên Tru Tiên Bảng, lấy thân phận Tiên Tu săn giết 5 tên Ma Tu tội ác tày trời trên Săn Ma Bảng, sau đó đến Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện nhận thưởng.
“Tội ác tày trời?” Lạc Nam lẩm bẩm.
Có thể tu luyện và trở thành tu sĩ, trong tay ngươi bắt buộc phải từng dính lấy máu tươi, từng giết người, từng tranh đoạt tài nguyên, đây là điều không thể tránh khỏi.
Vậy đều là giết người, vì sao có những kẻ được gọi là tội ác tày trời? thập ác bất xá?
Câu trả lời hết sức đơn giản, những kẻ tội ác tày trời chính là những tên làm ra những chuyện thiên địa bất dung, giết người số lượng lớn để đạt được mục đích, giết người một cách tàn nhẫn để thỏa mãn thú vui giết chóc, đồ sát những kẻ nhỏ yếu, không có sức phản kháng…
Ví dụ như Lạc Vũ, năm xưa vì tu luyện Vương Anh Đại Pháp và đúc nên Vương Anh Tà Thể, số trẻ nhỏ và người vô tội bị hắn bắt giết không thể nào đếm xuể, sau này cho đến cả Lạc Phá Lôi cũng trở thành nạn nhân của hắn.
Hành vi của Lạc Vũ chính là giết người đến phát rồ, bất chấp tất cả để đạt mục đích, hắn chính là tội ác tày trời.
Nhiệm vụ lần này muốn Lạc Nam phải tiêu diệt những kẻ như vậy, mười người…năm Tiên, năm Ma, hơn nữa phải là nhân vật trên Săn Ma Bảng với Tru Tiên Bảng.
Lạc Nam nhìn phần thưởng của nhiệm vụ, một lần chỉ định triệu hoán công pháp, chỉ định triệu hoán pháp bảo kiến trúc, chỉ định triệu hoán phù chú.
“Khá lắm, nhiệm vụ này là muốn ta kích thích cả hai phe sao?” Lạc Nam nhếch miệng.
Trong đầu hắn lập tức đã có ý tưởng để sử dụng phần thưởng lần này, không thể bỏ qua được.
Bất quá hắn đối với các nhân vật trên Tru Tiên Bảng và Săn Ma Bảng dốt đặc cán mai, ngay cả tên hắc bào nam tử vừa mới tiến vào cũng chẳng biết tên tuổi, muốn làm nhiệm vụ như thế này, cần thông tin trước đã.
“Xem ra phải liên hệ với Mộng Chi một chuyến!” Lạc Nam thầm nghĩ.
Đúng lúc này, bên ngoài Tửu Lâu lại đi vào một kẻ, khiến không ít người chú ý nhảy dựng lên, ngay cả nam tử mặc hắc bào bộ dạng lạnh lùng đạm mạc cũng co rụt tròng mắt lại.
Chỉ thấy đây là một tên tiểu hài đồng bộ dạng chỉ tầm mười tuổi, đầu ba giá, giữa trán có một nốt liệt diễm đỏ rực, thân mặc áo yếm đỏ, sau lưng khoác áo choàng, hai chân chần đạp đất, vô cùng đáng yêu.
“Hồng Hài Tiên Tôn!” Có người không nhịn được bật thốt lên.
“Cái gì? Là hắn? nhân vật xếp hạng 35 trên Thiếu Đế Bảng đó sao?”
Nghe đến đây, ngay cả Lạc Nam và mấy nữ cũng phải liếc mắt, dù sao có thể xếp hạng trên 35 đã vô cùng cao, chưa kể Hồng Hài Tiên Tôn còn là một Đế Tử của Săn Ma Điện.
Hồng Hài Tiên Tôn mặc dù sở hữu hình dạng của một đứa trẻ, nhưng khí thế và ánh mắt sắt bén của hắn không kém chút nào một đại tướng chinh chiến sa trường.
Vừa tiến vào tửu lâu, khí thế nóng rực đã lập tức khóa chặt lấy thân ảnh hắc bào nam tử, giọng điệu trầm thấp khác hẳn vẻ non nớt bên ngoài vang lên:
“Đao Lang, nghe nói ngươi vừa giết chết bốn vị Chấp Pháp của Săn Ma Điện chúng ta?”
Nam tử mặc hắc bào vuốt lấy trường đao rỉ máu, cười gằn một tiếng: “Phải thì thế nào? chẳng lẽ Săn Ma Điện các ngươi chỉ cho phép ta bị giết, mà không cho phép ta phản sát?”
Vô số người rùng mình, một số kẻ đã âm thầm ly khai, không dám ở lại tránh tai bay vạ gió.
“Không cần nhiều lời, nếu đã giết người, phải có giác ngộ bị giết!” Hồng Hài cười gằn một tiếng, một tay vung ra, vô tận Hỏa Kiếp như có sinh mệnh gào thét vang trời, hóa thành đại thủ khổng lồ chụp xuống.
Hành vi bá đạo ngang tàng, bất chấp nơi này là tửu lâu, thân phận Đế Tử của Săn Ma Điện cho phép hắn làm điều đó.
“Muốn chết!” Hắc bào nam tử tên Đao Lang sắc mặt lạnh lẽo, không nghĩ đến đối thủ nói đánh là đánh.
“Thiên Lang Đao Pháp!”
Hắn bất chấp tất cả, Đại Đao rỉ máu trong tay rung lên, có tiếng sói tru vang vọng, hư ảnh một con Hắc Lang đen kịch với đôi mắt đỏ ngầu như máu xuất hiện sau lưng, hướng về đại thủ cuồn cuộn Hỏa Kiếp hung hăng trảm xuống.
Đao khí xung thiên, Thiên Lang gào thét vang trời, mãnh liệt va chạm.
ẦM!
Tửu Lâu sụp đổ, một chút tu sĩ chưa kịp thoát thân bị chấn đến thổ huyết bay vọt ra ngoài.
Lạc Nam nhếch miệng, hư ảnh Mộc Quy kiên cố xuất hiện, ngăn cản dư ba công kích, mang theo tam nữ nhảy vọt lên không.
Tửu Lâu đổ nát, hiện ra thân ảnh với toàn thân Hỏa Kiếp của Hồng Hài và Đao Lang…
“Chết!”
Hồng Hài trong tay xuất hiện một thanh Hỏa Thương, Cửu Tầng Thương Ý bùng nổ, Kiếp Hỏa bao trùm, thân thể xẹt ngang bầu trời như một tia liệt diễm, đầu thương sắt nhọn hướng về Đao Lang trấn xuống.
Đao Lang tên này mặc dù tuổi tác đã hơn ba vạn nên không liệt vào Thiếu Đế Bảng, nhưng chiến với Hồng Hài Tiên Tôn lại chẳng sợ hãi chút nào.
Hai tay hắn cầm Đao, hư ảnh Thiên Lang ngưng tụ ngày càng rõ rệch, tiếng sói tru chấn động cả một vùng, Ma Tôn Lực điên cuồng tụ hội, cửu tầng Đao Ý theo đó nghiền ép mà ra, Đại Đao trảm xuống.
KENG!
Dư ba quét ngang chiến trường, Hồng Hài thân hình bình ổn, mà Đao Lang lại lùi liên tục vài bước, y phục quanh người bị Hỏa Kiếp thiêu đốt, da thịt bắt đầu bong tróc.
“Không được, Hỏa Kiếp quá mức khó chơi, ta không phải là đối thủ!” Đao Lang sắc mặt trở nên khó coi.
Hắn là một Tán Tu bên phía Ma giới, bình thường hay săn giết thiên tài Tiên Tu trên Tru Tiên Bảng để đổi lấy tài nguyên tu luyện, bất quá so với Hồng Hài sở hữu cả Hỏa Kiếp thật làm kém không ít.
Hỏa Kiếp là lực lượng chỉ có Tiên Đế mới có thể thu gom để cho hậu bối tu luyện, Đao Lang chỉ có Ma Tôn Lực bình thường, làm sao chống nổi?
Thiên Lang Đao Pháp của hắn là Đế Cấp Sơ Kỳ công pháp, bất quá Thương Pháp mà Hồng Hài tu luyện hình như còn cao minh hơn.
“Hỏa Kiếp Liệt Ma Thương!” Hồng Hài gầm thét một tiếng, bất chấp Đao Lang suy nghĩ gì, Hỏa Thương như kinh hồng, lấy tư thế hàng yêu trừ ma nâng lên trời cao.
RỐNG!
Hỏa Kiếp đầy trời bao phủ toàn thân, từ trên cao Hồng Hài mãnh liệt đâm xuống.
“Chạy!”
Đao Lang cắn răng, ý niệm vừa động, trong không gian pháp bảo xuất hiện một thân ảnh chó sói to lớn, xung quanh cơ thể là vô tận gió đen cuộn trào, tốc độ kinh khủng vô cùng.
Đây là một con Ma Phong Long, loại Yêu Thú tinh thông tốc độ.
Đao Lang nhảy lên lưng Ma Phong Lang, ra hiệu nó tăng tốc bỏ trốn.
UUUUUUUUUUU….
Ma Phong Lang tru lên một tiếng thật dài, thân ảnh đã hóa thành cuồng phong đen kịch đào tẩu, tránh thoát một thương mang tính hủy diệt của Hồng Hài.
“Chạy? ngươi chạy được sao?” Hồng Hài thấy cảnh này cười lạnh, đột ngột móc ra một chiếc quạt lớn hơn cả cơ thể hắn, bên trên thân quạt là từng sợi đường vân huyền ảo, ẩn chứa phong thuộc tính dữ dội.
“Đế Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo – Quạt Ba Tiêu!”
Hồng Hài tay cầm Quạt Ba Tiêu, nhìn thấy Đao Lang đang cưỡi sói hóa thành cuồng phong đào tẩu, hắn nhếch miệng cười lạnh lùng.
Quạt Ba Tiêu trong tay rung động, hướng về hướng Đao Lang đang bỏ chạy quật xuống.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Trong khoảnh khắc, Đế Phong gào thét mà ra, điên cuồng xoắn nát không gian, chỉ thoáng chốc đã truy kích kịp thời Đao Lang ở phía xa xăm.
“Đế Phong? Làm sao có thể?” Đao Lang sợ hãi quá đỗi hét ầm lên.
Bên trong Quạt Ba Tiêu vậy mà ẩn chứa Đế Phong, hắn làm sao có thể chống lại?
Bất quá không cam lòng chịu chết, Đao Lang nhảy khỏi lưng Ma Phong Lang, Đại Đao trong tay huy động thành tầng tầng lớp lớp đao ý, bảo vệ xung quanh cơ thể mình.
BÙM!
Ma Phong Lang mất đi chủ nhân che chở, thân thể bị Quạt Ba Tiêu nghiền thành bọt máu, chết một cách thê thảm.
PHỐC!
Đao Lang không khá hơn là bao, cửu tầng Đao Ý vỡ tan, cơ thể hắn vết thương chồng chất, máu tươi cuồng phún, ngã xuống mặt đất.
Hồng Hài chưa chịu buông tha, đầy trời Hỏa Kiếp được hắn huy động gào thét cuốn đến Đao Lang.
Quạt Ba Tiêu một lần nữa quạt xuống, mang theo Đế Phong cuồn cuộn…
Hỏa Kiếp vừa được Đế Phong gia trì vào, nhất thời hưng phấn như uống phải chất kích thích, uy lực tăng mạnh gấp cả chục lần.
“KHÔNG….” Đao Lang không cam lòng rống lên, Hỏa Kiếp đã bao trùm lấy cơ thể hắn.
Ngọn lửa dữ dội quét ngang, một vùng thiên địa hóa thành tro bụi, Đao Lang thi thể cháy đen như mực, một đời Ma tu cường giả, chết đến không thể chết lại…
Tĩnh…
Bầu không khí tĩnh lặng đến cực điểm, Hồng Hài bất chấp ánh mắt kiêng kỵ của đám người, thu lấy thi thể Đao Lang xoay người rời đi.
“Ực…”
Rốt cuộc, có kẻ mãnh liệt nuốt nước miếng, kinh khủng hít một hơi thật sâu:
“Đây là thực lực của hạng 35 Thiếu Đế Bảng sao? thật quá kinh khủng!”
“Kiếp Hỏa, Quạt Ba Tiêu, cửu tầng thương ý…” Một ông lão Tiên Tôn sắc mặt ngưng trọng, nghĩ đến thực lực của Hồng Hài Tiên Tôn mà mồ hôi lênh láng.
“Mau dựng lại Tửu Lâu, ngày mai tiếp tục kinh doanh!”
Đúng lúc này, một thanh âm mang theo Đế uy vang lên, ra hiệu cho một đám thuộc hạ.
Đám người rùng mình, biết đây là vị Tiên Đế chủ nhân của Tửu Lâu này.
Đáng tiếc mặt dù hắn là Tiên Đế, nhưng đứng trước Đế Tử của Săn Ma Điện muốn giết người cũng không dám ho he một tiếng, đợi đại chiến kết thúc mới dựng lại Tửu Lâu tiếp tục mua bán.
Tiên Đế ở nơi khác có thể cao cao tại thượng, nhưng đối mặt với quái vật khổng lồ như Săn Ma Điện chỉ có thể nhượng bộ lui binh.
“Thật bá đạo nha!” Đạm Đài Uyển cau mày nói một câu.
“Bực mình, tâm trạng mất hết rồi!” Hoàng Y Thiền cũng bĩu môi nói.
Hiển nhiên các nàng đang rất hưởng thụ ngồi tửu lâu hóng chuyện, lúc này bị Hồng Hài phá hủy hết.
“Haha, đừng có bực…nếu gặp lại tên Hồng Hài kia ở lễ hội của Vạn Yêu Thánh Địa, ta sẽ củ hành hắn một trận cho các nàng hả giận!” Lạc Nam cười nói.
Chứng kiến thủ đoạn của nhân vật trên Thiếu Đế Bảng hạng 35, Lạc Nam biết bấy nhiêu đó chưa phải tất cả.
Hồng Hài rõ ràng chiến chưa hết sức, hắn chắc chắn còn những con bài chưa lật nào đó.
Hạng 35, không chỉ đơn giản như vậy…
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Hồng Hài ở hạng 35 đã mạnh mẽ như vậy, không biết tên Nhị Lang thuộc top 9 kia sẽ càng kinh khủng đến mức nào, phải biết ngay cả Đế Nữ của Ma Đình cũng chỉ xếp hạng 12 mà thôi.
Săn Ma Điện ra một đám Thiên Tài như thế này, ngày bọn hắn trưởng thành, tương lai chắc chắn không phải lo thiếu thốn trụ cột.
Nghe Lạc Nam tự tin như vậy, mấy nữ sắc mặt cũng dễ chịu không ít, các nàng biết Trưởng Làng nhà mình khủng bố, Hồng Hài kia mặc dù không tệ nhưng còn lâu mới là đối thủ.
“Chúng ta đi, tìm chỗ vắng ta có tí việc!” Lạc Nam cười nói, mang theo tam nữ rời đi.
…
Mộng gia…
“Cái gì? Lạc công tử muốn thông tin thể chất top 1, kém nhất cũng là top 2?”
Bên trong nghị sự đường của Mộng gia, một nam tử trung niên mặc trường bào, khí khái hào hùng trợn mắt há hốc mồm, xém chút từ trên bảo tọa nhảy dựng lên.
Nếu có người chứng kiến bộ dạng này của hắn, chắc chắn không thể tưởng tượng được đây là đương nhiệm gia chủ của Mộng gia – Mộng Tung Hoành, Tiên Đế cấp bậc cường giả.
Hết cách rồi, Thể Chất top 1 và top 2 mang lại xung kích quá lớn, tham vọng của Lạc Nam quá lớn, lớn đến mức khiến Mộng Tung Hoành đứng ngồi không yên.
“Không sai, hắn nhờ chúng ta tìm tin tức của hai thể chất đó, giá cả không thành vấn đề!” Mộng Chi Tiên mặt đẹp ửng hồng, môi mộng cười khổ.
Nàng không quá bất ngờ khi phụ thân của mình phản ứng lớn đến như vậy…
“Thể Chất top 1 hoặc top 2, đây thuộc về cơ mật tối cao của vũ trụ, chỉ có số ít lão quái vật mới biết được, Mộng gia chúng ta ngay cả tên của Thể Chất cũng không biết a…” Mộng Tung Hoành ảo nảo.
Thú thật, Mộng gia nhiều lần đạt được lợi ích từ Lạc Nam khiến người làm gia chủ như hắn cũng có chút ngại ngùng, mong muốn được đền đáp cho Lạc Nam xứng đáng.
Chỉ là Thể Chất top 1 hoặc top 2…thật sự ngoài tầm tay của hắn.
Tiên Đế ở trong cùng cấp cũng phân chia mạnh yếu, càng đừng nói đến Mộng Tung Hoành chỉ là một Đế giả.
Sợ rằng chỉ có những Thiên Đế lão quái cao cao tại thượng trong Thiên Địa Hội kia mới có chút thông tin về hai loại thể chất này.
Năm xưa Tuế Nguyệt Nữ Đế đã thanh danh vang dội mới đủ tư cách khiến mấy lão quái kia chỉ điểm về Thể Chất top 3, hơn nữa nàng còn phải thiếu nhân tình cực lớn của Thiên Địa Hội.
“Việc này…phải hỏi Lạc công tử có thể đưa ra được cái giá nào!” Mộng Tung Hoành cười khổ nói.
Hắn biết mấy lão quái vật kia xem trọng lợi ích bên trên tất cả, có được lợi ích mới cạy miệng của bọn hắn được.
“Không cần!” Thanh âm nhu hòa vang lên, chỉ thấy một vị mỹ phụ đoan trang, cao quý, khí chất như tuyết liên trên đỉnh thiên sơn bước vào, mang theo hương thơm nhàn nhạt.
“Mộng Chi gặp qua lão tổ!” Mộng Chi Tiên cung kính chắp tay.
Mỹ phụ chính là Mộng Thải Vân, đệ nhất cường giả hiện tại của Mộng gia.
“Đã nói bao nhiêu lần, hiện tại ta rất trẻ trung, dẹp cái từ lão tổ đó đi!” Mộng Thải Vân chau mày, có chút không vui nói.
Mộng Chi Tiên lè lưỡi hồng phấn, vô cùng đáng yêu…
“Khụ khụ, không biết ý kiến của người về việc này như thế nào?” Mộng Tung Hoành giả vờ ho khan, hỏi thăm Mộng Thải Vân.
“Ta sẽ đích thân đến tổng bộ một chuyến, để xem mấy lão quái kia muốn thế nào mới chịu nhả tin tức ra…Mộng gia nợ ân tình của Lạc công tử, phải ra sức một chút!” Mộng Thải Vân bình thản nói.
“Đa tạ Thải Vân tỷ!” Mộng Chi Tiên hơi ngượng mồm nói.
Bất quá nghe xưng hô như thế, sắc mặt Mộng Thải Vân hiện lên vẻ hài lòng.
Mộng Tung Hoành cũng thở dài một hơi, nếu Mộng Thải Vân đã ra mặt, hắn cũng yên lòng đôi chút.
Đúng lúc này, khối Truyền Âm Ngọc mang theo bên người của Mộng Chi Tiên bất chợt rung lên.
Mặt đẹp của nàng lập tức rạng rỡ, khóe môi anh đào mỉm cười vui vẻ:
“Lạc công tử liên hệ!”