Quyển 3 – Chương 10-2

Quyển 3 - Chương 10-2

Dự cảm của Lãnh Hạ không sai chút nào, những ngày sau, nàng luôn bị Chiến Bắc Liệt vẻ mặt phơi phới bắt ép nằm trên giường.

Mỗ Chiến thần hóa thành chú chó trung thành, ngày nào cũng phục ở bên giường, chỉ cần có động tĩnh gì là lập tức nhảy dựng lên: “Thai khí, thai khí a!”

Lãnh Hạ bóp trán, cuối cùng với mọi cách cưỡng bức dụ dỗ thuyết phục, nàng mới được xuống giường đi bộ một chút…..

Nhưng…… muốn xuống giường?

Được, ta đỡ nàng.

Kết quả là, Lãnh Đại sát thủ, giống như một người tàn phế, được Chiến Bắc Liệt dìu đi trong phòng, cùng với những tiếng ‘Thai khí’ cuồn cuộn bên tai………..

Đi bộ trong phòng……..

Đi bộ trong phòng………

Rốt cuộc, phạm vi hoạt động chỉ có một gian phòng nho nhỏ, mỗ sát thủ, bùng nổ!

Nàng túm lấy cổ áo Chiến Bắc Liệt, sát khí bốc lên ngùn ngụt, gầm lên một tiếng: “Ta phải ra ngoài!”

“Tức phụ, thai khí, thai khí a!” Đại Tần Chiến thần lắc đầu như trống bỏi, kiên quyết phản đối, cười lấy lòng: “Đi dạo ở trong phòng nhé?”

Nhìn bộ dáng căng thẳng của hắn, Lãnh Hạ cũng không nỡ gầm tiếp.

Lãnh Hạ chép chép miệng, thở dài nói: “Mấy hôm nay, tâm tình không tố, không muốn ăn, trong lòng buồn phiền……..”

Nàng nói ra một câu, Đại Tần Chiến thần lại run lên một cái, một lúc sau mới bừng tỉnh đại ngộ, kinh hồn bạt vía nói: “Đây không phải là cái chứng gì gì đó sao…….”

Lãnh Hạ gật đầu, bổ sung: “Chứng u buồn tiền sản!”

Chiến Bắc Liệt hít một ngụm lãnh khí, hắn vẫn chưa quên, hậu quả của cái chứng kia, có thể sinh non đấy!

Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, trịnh trọng nói: “Đi, tức phụ, chúng ta ra ngoài!”

Nói xong, Lãnh Hạ cười híp mắt hài lòng, hai người khí phách hiên ngang đi ra cửa.

Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, Hoa cô nương lướt nhanh vào, đập bức tranh lên bàn, đắc ý nói: “Ta nhớ ra rồi….. ưm!”

Còn chưa nói xong đã bị Đại Tần Chiến thần bịt miệng.

Chiến Bắc Liệt nhướn cao mày, trợn mắt lên: “Nói nhỏ thôi, làm con gái lão tử sợ, lão tử liều mạng với ngươi!”

Hoa cô nương chớp chớp mắt nhìn về phía cái bụng bằng phẳng đến không thể bằng phẳng hơn kia, im lặng nhìn trời.

Lãnh Hạ cầm bức tranh lên hỏi: “Người kia?”

Hoa Thiên tỉnh táo hẳn lên, đắc ý kéo ghế dịnh ngồi, ai ngờ còn chưa chạm mông đã bị thê nô nào đó đá văng đi, kéo ghế đến chỗ tức phụ, cười híp mắt nói: “Tức phụ, ngồi.”

Hoa cô nương méo miệng, không thèm chấp nhặt với nam nhân không biết thương hoa tiếc ngọc này, chống má nói: “Ta nghĩ mấy hôm nay cuối cùng cũng nhớ ra, mười năm trước, lúc cả nhà Công bộ thị lang bị chém, ta có thoáng gặp qua người này, hắn khiến ta ấn tượng vì lúc đó hai mắt sưng đỏ, y phục trắng thuần.”

Mắt sưng đỏ, y phục trắng thuần…..

Lãnh Hạ thốt lên: “Áo tang?”

Bộp!

Hoa Thiên đập bàn một cái: “Đúng vậy. nhất định là muốn mặc áo tang, nhưng lại có gì đó cố kỵ, theo ta đoán thì người này với nhà của Công bộ thị lang, nhất định có quan hệ không tầm thường, quan hệ này ta không biết nhưng tại sao Công bộ thị lang chết……”

Hắn đứng lên, kiều mị nói: “Ta biết nội tình nha…..”

Chiến Bắc Liệt và Lãnh Hạ, cùng liếc mắt, ngáp một cái…….

Hoa cô nương đợi hồi lâu mà không ai đáp lời, bĩu môi tự nói: “Lúc Tiên hoàng còn làm Thái tử, con gái của Công bộ thị lang gả vào phủ Thái tử làm một trắc phi, đến lúc Tiên hoàng đăng cơ, nàng ta danh chính ngôn thuận được phong làm Chân phi, Chân phi không được sủng ái nhiều nhưng cũng may làm bạn với Tiên hoàng nhiều năm, hơn nữa tốt số sinh một đứa con trai, là Hoàng trưởng tử Nam Hàn. Tiên hoàng ít con nối dõi, hơn nữa Minh nhi còn nhỏ, một đứa khác thì chết non, nên trước khi Tiên hoàng tạ thế, Hoàng Trưởng tử luôn được coi là người sẽ lên ngôi Thái tử!”

“Sau đó, Tiên hoàng bị Hoa Mị độc chết, giả truyền thánh chỉ cho Minh nhi lên ngôi, Chân phi liền phải tuẫn táng, con trai nàng cũng bệnh nặng qua đời, nói là bệnh nặng nhưng chỉ là ngụy trang, là do Hoa Mị hại chết! Phi tần vốn nhiều lục đục, liên quan đến cả thế lực trên triều nữa, ta không nói chắc các ngươi cũng hiểu, Công bộ thị lang nhiều lần đối nghịch với Hoa Trọng Lập, nên bị vu oan, cả nhà đều bị chém đầu!”

Tiêu hóa những thông tin này xong, Lãnh Hạ và Chiến Bắc Liệt liếc nhau, cùng hỏi: “Ngươi xác định, Hoàng trưởng tử đã chết?”

Hoa Thiên bóp cằm nghĩ một chút, chợt hiểu ý họ, cả kinh nói: “Chẳng lẽ Liễu tiên sinh kia, là Hoàng Trưởng tử?”

Kết hợp với ‘ Tiểu tiện chủng’ đã trúng độc còn chạy khỏi cung như lời Hoa Mị, rồi đến người có quan hệ với nhà Công bộ thị lang, rồi quản gia sau khi về hưu lại dẫn theo một thiếu niên đột nhiên xuất hiện tới kinh thành, ẩn cư ở ngoại ô phía nam, ít tiếp xúc với mọi người, ánh mắt nhìn Hoa Mị và Công Tôn Minh có hận thù.

Mọi việc, đều chỉ vì một hướng……

Hoàng Trưởng tử trúng độc chưa chết, chạy khỏi Hoàng cung, được Công bộ thị lang gửi cho người kia rồi theo quản gia trở lại kinh thành, trở thành Liễu tiên sinh bây giờ.

Hoa cô nương cau mày, lắc đầu nói: “Không thể a, Hoa Mị luôn sử dụng bí độc Nam Hàn, độc đó sau một canh giờ sẽ mất mạng!”

“Có phải thật không, chúng ta đi gặp hắn…..” Lãnh Hạ khiêu mi “Sẽ biết hết!”

Ánh mắt của Hoa cô nương sáng lên!

Hắn lắc lắc eo thon, chân chó nói: “Tỷ muội tốt, dẫn theo ta nha?”

Chiến Bắc Liệt đánh bay hắn ra, bĩu môi, nhìn ẻo lả móc gương ra chỉnh sửa dung nhan kia, ghét bỏ nói: “Tránh xa một chút, nghe nói nghe nhiều lớn lên sẽ giống, đừng có làm hại con gái lão tử!”

Hoa Thiên bĩu môi: “Sao ngươi biết là con gái?”

Bỗng nhiên hắn chớp chớp mắt, chống má ước mong: “Sinh con trai mới tốt, mập mạp đáng yêu tiểu mỹ nam a…… á!”

Đang nói thì bị ném ra ng oài.

Rầm!

Cửa phòng đóng sập lại.

Tiếng gõ cửa lại vang lên: “Các ngươi không đi gặp Liễu tiên sinh sao?”

Chiến Bắc Liệt đen mặt, không phản ứng.

Lãnh Hạ cười nói: “Không vội, có lần đầu ắt có lần hai, đợi hắn mời, chúng ta mới đi.”

“À, đến lúc đó nhớ gọi…….. Á!” Ngoài cửa, Hoa cô nương thét chói tai, bị xách về phòng dạy dỗ.

Lãnh Hạ quay sang, liền thấy Chiến Bắc Liệt cau mày đờ ra.

Nàng bước lên, ôm lấy cổ hắn, ấm áp nói: “Đại sư ở Thanh Long Tự đã nói là lần này sẽ là con gái còn gì.”

Đại Tần Chiến thần toét miệng cười, xoa xoa bụng nàng, rất vui vẻ.

Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn

Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn

Score 9
Status: Completed Author:

Converter: Rich92
Edit: Kiri

Giới thiệu:

Nàng là King – sát thủ chi vương, chúa tể hắc đạo, khiến kẻ khác nghe tên đã sợ mất mật!

Nàng là phế vật hòa thân công chúa, nhát gan, vô năng, vô đức, khiến kẻ khác nghe tên cười nhạt!

Một khi xuyên qua, linh hồn hoán đổi, thiếu nữ hồi sinh, vinh hoa phú quý!

Nàng là thê tử mà hắn ngay cả bái đường cũng không tham dự, hắn là phu quân mà nàng ngay cả mí mắt cũng lười nâng.

Nàng cuồng vọng, cường hãn, hắn thiết huyết bá đạo.

Nàng không cần yêu, hắn không cần biết yêu là gì.

Trong khoảng khắc họ gặp nhau……

Sự cường hãn của nàng

Ngày thứ nhất: nắm lấy vạt áo của nam nhân kia, cuồng vọng đến cực điểm: “Ta không thích bị người khác từ trên nhìn xuống, không có lần sau!”

Ngày thứ hai: sáng sớm chạy bộ làm vương phủ loạn đến gà bay chó sủa, lại hung hăng đánh Chiến thần phu quân …….ba lần

Ngày thứ ba: kéo theo một xe thi thể đến đập phá sòng bạc của Thừa tướng!
Tình yêu của nàng

“Gia, Vương phi lại mặc bộ đồ kia chạy bộ trong Vương phủ”

“A” Mỗ nam không để ý, chuyên tâm xem binh pháp.

“Vương phi vào cung tìm Hoàng hậu nương nương uống rượu.”

“Không sao, nàng ngàn chén không say.” Mỗ nam hơi ngẩng đầu, nhíu mày nói.

“Gia, tiểu thái tử ở……….”

Còn chưa dứt lời, trước mắt đã không còn bóng dáng Vương gia. Ngửa mặt lên trời thở dài, gia a, tiểu thái tử mới có năm tuổi a!

Cục cưng của nàng

Một tiểu nam hài phấn nộn trắng trẻo đáng yêu nhỏ giọng hỏi: “Nương, cục cưng đáng yêu hay hắn đáng yêu?”

Mỗ nữ chớp chớp mắt nghĩ nghĩ, khẳng định nói: “Cục cưng!”

Mỗ tiểu hài tử ngượng ngùng chỉ đối thủ, thanh âm nho nhỏ nói: “Nương, hắn đáng yêu không?”
Mỗ nữ tiếp tục nghĩ nghĩ: “Không đáng yêu!”

Mỗ tiểu hài tử vẻ mặt rất nghiêm túc đề nghị: “Nương, hắn không đáng yêu, chi bằng bỏ đi?”
Mỗ nữ còn đang suy nghĩ….

Cơn lốc mãnh liệt đánh úp lại, theo đó là tiếng thét chói tai của tiểu hài tử bị ném bay ra ngoài!
Mỗ nam ánh mắt hung tợn trừng mắt nhìn nữ nhân tỏ vẻ vô tội, cánh tay thép duỗi ra, hừ, chúng ta ở trên giường thảo luận……….

Nữ chính cực kì bưu hãn, có ân sẽ báo, trân trọng thủ hạ, giúp bạn bè không tiếc mạng, không chút lưu tình với kẻ địch.

Vào triều đình ra chiến trường, tới thanh lâu thắng sòng bạc, viết thi từ ngâm ca phú, thân thủ sắc bén, tâm tư kín đáo, toàn năng Chiến thần Vương phi.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset