Chương – 110: Công chúa phò mã (5)

Công chúa phò mã (5)

Bóng người ngoài cửa sổ chợt lóe, một hắc y nhân khác cởi xuống bao tải, rồi nhanh chóng biến mất trong màn đêm.

Trong lòng Nguyệt Trì Lạc khẽ động, ý thức được không tốt, vừa định chuyển người nhìn xem kết quả.

Đối diện là đôi mắt trợn to của hắc y nhân, con ngươi tăm tối trong đôi mắt chợt lóe lên ánh sáng, sau đó trên cánh tay đau xót xuất hiện một dòng chất lỏng ẩm ướt, máu từ trên cánh tay chậm rãi tuôn ra ngoài.

Hắc y nhân cũng cả kinh, không nghĩ tới đã hạ khói mê cao nhất mà có người vẫn còn thanh tỉnh.

Thân hình lập tức xoay chuyển một cái, đóa hoa trong tay dính máu rơi xuống trên mặt đất, không tới một phút, từng mảnh đóa hoa bảy màu nhanh chóng trở nên điêu tàn, biến thành cánh hoa khô cằn còn kèm theo một màu đen đậm đặc.

Thấy rõ đóa hoa trên mặt đất, Nguyệt Trì Lạc cả kinh, thân thể lập tức run rẩy, dâng lên từng trận mãnh liệt cảm giác khó chịu.

Hắc y nhân cười lạnh một tiếng, đôi tay xuất chưởng, ngân quang chớp động trực tiếp hướng tới lồng ngực của Nguyệt Trì Lạc.

Nguyệt Trì Lạc thuận thế lăn một vòng ở trên giường, ngưng tụ mười phần nội lực phi thân lên, không lùi mà tiến tới, một tay nghênh đón với hắc y nhân.

Nội lực đấu nội lực, đôi tay giao tiếp lưng chừng giữa không trung phát ra tiếng vang vô cùng chấn động, bàn ghế trong phòng không thể ức chế lay động, phát ra tiếng vang cực kỳ ầm ĩ.

Hắc y nhân thu chưởng, bước chân không thể khống chế thụi lùi lại mấy bước, thân thể chấn động, bên môi xuất hiện máu tươi đỏ thẫm từ khóe miệng chảy xuống.

Hắn vuốt vuốt thắt lưng sững sờ, kinh ngạc vì nội lực đối phương thâm hậu như thế, còn chưa kịp hồi phục thần trí thì Nguyệt Trì Lạc đã phi thân đến trước mặt, lập tức không hề do dự lui về phía sau vung ra một chưởng, vận khởi khinh công tung người nhảy một cái biến mất khỏi phòng……

Nguyệt Trì Lạc không kịp thu chưởng để đuổi theo người, cố đè xuống cảm giác thân thể không thích hợp, đến khi thấy rõ nam nhân thân thể trần truồng trên mặt đất đang phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, Nguyệt Trì Lạc kinh ngạc há to miệng……

Đây là thế nào?

Hạ xuân dược cho mình, rồi mang một nam nhân bị hạ xuân dược tới, bọn họ đây là chuẩn bị đến bắt gian tại trận sao?

Thân thể dâng lên từng trận tê dại khó chịu, đau đớn và nóng rực cùng tồn tại, trong cơ thể nhanh chóng hỗn loạn thở gấp, dày vò mỗi một chỗ thần kinh ở trên người.

Nguyệt Trì Lạc gập người xuống, thậm chí còn có thể cảm giác được trong cơ thể mình đang kêu gào dục vọng cùng xé rách đau đớn.

Đặc Công Hoàng Hậu

Đặc Công Hoàng Hậu

Status: Completed Author:

*Thủ phú: Người giàu có số 1

Hắn là Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, nhân gian tuyên truyền hắn giết người, lấy mạng người khác trong vô hình.

Nàng là một luồng u hồn vượt qua ngàn năm, ham ăn biếng làm lại còn giả heo xơi tái cọp già.

Hắn bởi vì một câu nói phải cưới nàng, nên khuyên nàng: "Nếu không muốn gả, Bổn vương cũng không miễn cưỡng, nhưng một khi đã gả rồi, đến chỗ Địa Phủ cũng đừng oán Bổn vương không có cảnh cáo ngươi."

Nàng bởi vì đi theo hắn có cơm ăn, có chỗ ở mà phải gả cho hắn, nên trả lời hắn: "Trên đường Hoàng Tuyền rất nhàm chán, nếu có Vương gia làm bạn thì nhất định sẽ không tịch mịch."

Với nàng, hát lên một ca khúc Tiếu Hồng Trần, kết quả chính là không thể sánh bằng một nốt Chu Sa giữa đôi lông mày của hắn.

Với hắn, đăng quang ngai vàng Cửu Ngũ Chí Tôn, muôn người quỳ dưới gối nhưng không đổi về được nụ cười tươi như hoa của nàng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset