Chương – 114: Công chúa phò mã (9)

Công chúa phò mã (9)

Áo choàng màu đỏ, giọng nói hung ác nham hiểm hơi trầm tĩnh nhẹ thoảng qua ở trong màn đêm, cuối cùng biến mất giữa hoàng cung.

Gần như cũng trong nháy mắt, một bóng đen lần nữa lại lắc mình tiến vào từ bên hông điện.

Bóng đen lấy bình sứ trên người ra đổ xuống chút bột phấn rắc lên thi thể trần trụi, giữa không trung hiện ra tràn ngập mùi chua mục rã, cuối cùng bị gió thổi tan không lưu một chút dấu vết.

Trong nháy mắt, thi thể trên đất hóa thành nhiều đốm bột phấn lấm tấm, thậm chí kể cả cục xương cũng không còn.

Nhìn thi thể trần trụi ở dưới dược vật hóa thành bột phấn, bóng đen hài lòng thu hồi bình sứ, xoay người biến mất trong màn đêm trước khi thị vệ đến lục soát.

Đều nói người chết như đèn tắt, xem đi, ai biết con người cứ như vậy biến mất?

Cuối cùng lưu lại ở điện Kim Phượng, chẳng qua chỉ là đường chết đang bị người ở bên ngoài tàn phá.

Lúc này, hoàng cung của nước Đông Phương nhất định là không còn bình tĩnh!

Long Khuynh Anh ôm Nguyệt Trì Lạc một đường tung hoành ngang dọc, xúc cảm trên tay nóng rực có thể phỏng lòng bàn tay, ngay cả gió lớn gào thét cũng không thổi tan được loại nhiệt độ này.

Hắn cúi đầu rũ xuống hai mắt, nhìn cô gái ở trong lòng mình giãy dụa rên rỉ, trên da thịt trắng nõn đỏ bừng như son, nàng gắt gao cuộn lại mi mắt thanh tú, đôi môi hồng phấn cắn thật chặt, mím ra một đường cong có vẻ khó chịu cực độ, đôi con ngươi như hai vì sao sáng cộng với đôi mắt quyến rũ như tơ.

Trong ánh mắt hoa đào không hề gợn sóng, hắn cứ nhìn rồi mặc cho nàng gắt gao ôm lấy thắt lưng của mình, dưới chân một khắc cũng không ngừng, gấp rút lên đường.

Nguyệt Trì Lạc khốn khổ giãy dụa thân thể trống không, đôi tay càng lúc càng gắt gao ôm chặt Long Khuynh Anh, giống như ôm một khối băng lớn cảm thấy thật dễ chịu.

Nhẹ nhàng thở phào một hơi, đôi tay nàng tham lam vuốt ve về phía trước, dùng cơ thể cọ sát lên xuống, khẽ mở mắt ra, vừa đúng nhìn thấy trước mặt mình có quả anh đào đỏ tươi rất hấp dẫn, không chút nghĩ ngợi dùng môi bao phủ lên quả anh đào đó. (hớ hớ)

Môi Nguyệt Trì Lạc liên tục gặm cắn lên quả anh đào, lúc này bản thân cũng đã giảm bớt đi phần nào khó chịu.

Xúc cảm trên môi quyết liệt khiến Long Khuynh Anh siết chặt cánh tay, hắn ngừng lại một chút, đôi mắt hoa đào lạnh lẽo như băng trong khoảnh khắc trở nên thâm trầm.

Đặc Công Hoàng Hậu

Đặc Công Hoàng Hậu

Status: Completed Author:

*Thủ phú: Người giàu có số 1

Hắn là Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, nhân gian tuyên truyền hắn giết người, lấy mạng người khác trong vô hình.

Nàng là một luồng u hồn vượt qua ngàn năm, ham ăn biếng làm lại còn giả heo xơi tái cọp già.

Hắn bởi vì một câu nói phải cưới nàng, nên khuyên nàng: "Nếu không muốn gả, Bổn vương cũng không miễn cưỡng, nhưng một khi đã gả rồi, đến chỗ Địa Phủ cũng đừng oán Bổn vương không có cảnh cáo ngươi."

Nàng bởi vì đi theo hắn có cơm ăn, có chỗ ở mà phải gả cho hắn, nên trả lời hắn: "Trên đường Hoàng Tuyền rất nhàm chán, nếu có Vương gia làm bạn thì nhất định sẽ không tịch mịch."

Với nàng, hát lên một ca khúc Tiếu Hồng Trần, kết quả chính là không thể sánh bằng một nốt Chu Sa giữa đôi lông mày của hắn.

Với hắn, đăng quang ngai vàng Cửu Ngũ Chí Tôn, muôn người quỳ dưới gối nhưng không đổi về được nụ cười tươi như hoa của nàng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset