Chương – 144: Hãm hại và phản kháng (10)

Hãm hại và phản kháng (10)

Ý tứ châm chọc không hề che giấu, Tống Chỉ Thi nghe nói, thân thể uyển chuyển không kiềm được run run, cái loại cảm giác thở không thông từ từ nồng đậm, trong lòng tràn đầy đố kỵ và ân hận biến hóa thành hung ác và hiểm độc nhìn Nguyệt Trì Lạc: “Ngươi cho rằng A Tuyết cam tâm tình nguyện cưới ngươi sao? Ngươi cho rằng A Tuyết tự nguyện ư? Ngươi cho rằng A Tuyết hắn thật sự yêu ngươi sao? Hừ! Ngươi đừng đắc ý, về sau có mình ngươi khóc. Bổn cung thật là hối hận lần trước không có trực tiếp giết chết ngươi, nhưng mà……”

Lời nói sắc bén, nói ra không chút lưu tình, từng câu chất vấn và châm biếm, khiến Nguyệt Trì Lạc theo thói quen cau mày.

Ban đầu Đông Phương Tuyết tại sao cưới nàng, vấn đề này nàng cũng từng suy nghĩ qua, nhưng cuối cùng lại không bệnh mà chết*, mà nay, vừa nghe Tống Chỉ Thi nói như thế, trong lòng đột nhiên nảy sinh vài phần buồn bực. (*chưa dc giải đáp đã ko có cơ hội nghĩ tới nữa)

Lắc lắc đầu, Nguyệt Trì Lạc ngước mắt nhìn lên, nhưng đúng lúc bắt gặp được khóe môi của Tống Chỉ Thi nở nụ cười quỷ dị.

“Lần này ngươi không thể có vận khí tốt như vậy đâu, tuy rằng không thể dồn ngươi vào chỗ chết, nhưng……”

Đôi môi đỏ mọng kiều diễm như quả anh đào, nhấc lên nụ cười vô cùng quỷ dị, phun ra lời nói lạnh lẽo vô tình.

Nguyệt Trì Lạc nhìn nụ cười quỷ dị ở khóe môi đó nhất thời sửng sốt, ngay lúc nàng đang ngẩn người, đôi tay gầy yếu của Tống Chỉ Thi không báo trước chộp tới, Nguyệt Trì Lạc theo bản năng vội đẩy ra ngoài, Tống Chỉ Thi được như ý quỷ dị cười một tiếng, theo đà Nguyệt Trì Lạc đẩy ra uốn cong người ngã xuống bờ sông ở phía sau.

Khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp đó, trong phút chốc biến sắc, lộ ra sắc mặt tái nhợt thiếu sức sống.

Nguyệt Trì Lạc trợn to hai mắt nhìn hành động của Tống Chỉ Thi, đôi mắt sáng chói như ngọc lưu ly khẽ nhíu lại, nhíu thành độ cong nửa vòng tròn, trong đầu thoáng qua đoạn phim truyền hình lúc tám giờ đã từng xem trước đây, giả tạo lại khoa trương cũng giống như tình tiết trong tiểu thuyết.

Nàng nhếch môi từ tốn cười cười, cười đến sáng ngời rạng rỡ, nữ nhân này, thì ra là muốn hãm hại nàng đây!

Vậy thì hãy chờ xem, là sự hãm hại của nàng ta lợi hại, hay phần phản kháng của nàng cường hãn!

Vào một khắc thân thể Tống Chỉ Thi sắp ngã xuống, Nguyệt Trì Lạc nhìn về phía nàng khẽ mỉm cười.

Tống Chỉ Thi cả kinh, lúc nàng còn đang kinh ngạc thì bàn tay trắng mịn của Nguyệt Trì Lạc đã túm lấy nàng, dùng lực kéo nàng lên lên thẳng cạnh bờ hồ, thân thể hai nguời xoay tròn chuyển hướng vẽ ra một độ cong bán nguyệt, Tống Chỉ Thi vốn sắp ngã xuống sông được Nguyệt Trì Lạc nhanh nhẹn dùng lực kéo lên không hao tổn gì an toàn đứng cạnh bờ hồ, mà hai tay của nàng lại bị Nguyệt Trì Lạc tài tình khéo léo xoay chuyển thành tư thế đang đùn đẩy…..

Đặc Công Hoàng Hậu

Đặc Công Hoàng Hậu

Status: Completed Author:

*Thủ phú: Người giàu có số 1

Hắn là Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, nhân gian tuyên truyền hắn giết người, lấy mạng người khác trong vô hình.

Nàng là một luồng u hồn vượt qua ngàn năm, ham ăn biếng làm lại còn giả heo xơi tái cọp già.

Hắn bởi vì một câu nói phải cưới nàng, nên khuyên nàng: "Nếu không muốn gả, Bổn vương cũng không miễn cưỡng, nhưng một khi đã gả rồi, đến chỗ Địa Phủ cũng đừng oán Bổn vương không có cảnh cáo ngươi."

Nàng bởi vì đi theo hắn có cơm ăn, có chỗ ở mà phải gả cho hắn, nên trả lời hắn: "Trên đường Hoàng Tuyền rất nhàm chán, nếu có Vương gia làm bạn thì nhất định sẽ không tịch mịch."

Với nàng, hát lên một ca khúc Tiếu Hồng Trần, kết quả chính là không thể sánh bằng một nốt Chu Sa giữa đôi lông mày của hắn.

Với hắn, đăng quang ngai vàng Cửu Ngũ Chí Tôn, muôn người quỳ dưới gối nhưng không đổi về được nụ cười tươi như hoa của nàng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset