Chương – 178: Nam Cung thái tử (2)

Nam Cung thái tử (2)

Không muốn để sư huynh tiếp tục truy xét mù quáng như vậy, nàng đem tất cả sự việc xảy ra ở cung điện Hoa Quý Phi nói hết cho sư huynh, hy vọng hắn có thể tra ra chút gì, cũng hy vọng tìm kiếm được thi thể của người đó, để hắn được nhập thổ vi an.

Bất đắc dĩ thở dài, nhìn cảnh tượng biển người đông nghìn nghịt, Nguyệt Trì Lạc gở xuống mặt nạ nắm chặt trong tay, hai mắt tìm kiếm qua lại bóng dáng đè nặng ở trong lòng. Nhưng mà, biển người mênh mông, không đủ ăn ý cùng phù hợp, tìm một người, sao có thể nói dễ dàng?

Quanh quẩn hai vòng, Nguyệt Trì Lạc hòa vào trong đoàn người tới tới lui lui đi theo dòng người, cứ đi không hề có mục đích.

Càng tiếp tục đi, càng cảm thấy cô độc.

Người càng nhiều, ngược lại càng cảm thấy như hư không, những tiếng rao hàng cũng tốt, hay tiếng ồn ào cảnh tượng náo nhiệt cũng được, những thứ này dường như không liên quan đến nàng, cái loại cảm giác trống rỗng đó, giống như hết lần này đến lần khác hút nàng ra khỏi đời người chìm nổi này.

Mọi thứ lúc này, đều có vẻ như hoàn toàn xa lạ!

Nhìn những người lướt qua bên cạnh mình, nàng bỗng nhiên có chút mờ mịt, không biết nên đi con đường nào.

A Tuyết, sẽ là bến cảng cuối cùng nàng có thể dừng lại sao?

Nàng không biết!

Ngược lại tương đối mê mang, hắn mang đến cho nàng sự dịu dàng say lòng người nhưng cũng thương tâm.

Nàng đã yêu, cho nên yếu đuối rồi, cũng trở nên nhạy cảm hơn.

Vì vậy mới phát giác được hắn so với hoa trong gương, trăng trong nước thậm chí còn muốn lung linh mờ mịt hơn.

Nhưng mà hắn hư ảo như vậy, nàng lại muốn bắt lấy!

Aizzz, nàng thở dài một hơi, bắt đầu dựa theo tuyến đường trong trí nhớ đi trở về.

Cầm lấy mặt nạ Dạ Xoa đi tới chỗ quán vỉa hè bán mặt nạ lúc nãy, nơi đó chật ních người mua này nọ, người trong lòng nàng cũng không có ở đây, nơi ấy cũng không có một thân y phục màu trắng của hắn, không có sự dịu dàng như ánh trăng trong suốt lành lạnh làm say lòng người của hắn.

Nàng bảo hắn tìm nàng, có lẽ hắn cũng ngu ngốc mới có thể đứng ở đây đợi.

Lúc này, sợ là vẫn đang tìm nàng chứ?

Nghĩ tới đây tâm tình chuyển biến tốt hơn một chút, nàng xoay người, đôi mắt đen sâu thẳm chăm chú xoay vòng, ở phía trước có bóng dáng màu trắng chợt thoáng qua một cái, ngay sau đó biến mất trong đoàn người.

Đặc Công Hoàng Hậu

Đặc Công Hoàng Hậu

Status: Completed Author:

*Thủ phú: Người giàu có số 1

Hắn là Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, nhân gian tuyên truyền hắn giết người, lấy mạng người khác trong vô hình.

Nàng là một luồng u hồn vượt qua ngàn năm, ham ăn biếng làm lại còn giả heo xơi tái cọp già.

Hắn bởi vì một câu nói phải cưới nàng, nên khuyên nàng: "Nếu không muốn gả, Bổn vương cũng không miễn cưỡng, nhưng một khi đã gả rồi, đến chỗ Địa Phủ cũng đừng oán Bổn vương không có cảnh cáo ngươi."

Nàng bởi vì đi theo hắn có cơm ăn, có chỗ ở mà phải gả cho hắn, nên trả lời hắn: "Trên đường Hoàng Tuyền rất nhàm chán, nếu có Vương gia làm bạn thì nhất định sẽ không tịch mịch."

Với nàng, hát lên một ca khúc Tiếu Hồng Trần, kết quả chính là không thể sánh bằng một nốt Chu Sa giữa đôi lông mày của hắn.

Với hắn, đăng quang ngai vàng Cửu Ngũ Chí Tôn, muôn người quỳ dưới gối nhưng không đổi về được nụ cười tươi như hoa của nàng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset