Chương – 188: Bức hôn (4)

Bức hôn (4)

“Vậy sao nàng còn thất thần?”

“Vì nhìn ngươi, ta kiềm không được mới thất thần.”

“Nhưng vừa rồi nàng nhìn không phải là ta.”

“……”

Đông Phương Tuyết kéo nàng ngồi xuống, vẻ mặt tràn đầy ý cười, khiến cho Hoàng đế ngồi ở trên cao cũng lấy làm kinh ngạc.

Hoa Quý Phi cũng có phần kinh ngạc, không phải chưa từng thấy dáng vẻ Vương Gia ở chung với nữ nhân.

Nhưng nhìn thấy được hắn cười vui vẻ như vậy, đúng là hiếm có.

Nhìn lại Long Uyển Nhi nhỏ nhắn yếu đuối bên cạnh, Hoa Quý Phi nhíu nhíu mày, trong lòng thật cảm thấy lo lắng cho Long Uyển Nhi.

Bầu không khí vốn đang quỷ dị, bởi vì sự có mặt của Nguyệt Trì Lạc mà tiêu tán không ít.

Ánh mắt Nguyệt Trì Lạc nhìn ngắm lung tung, không nhịn được lại nhìn về phía người con gái ngồi ở bên cạnh Hoa Quý Phi lần nữa.

Dùng tay đụng đụng Đông Phương Tuyết ở kế bên, Nguyệt Trì Lạc ra dấu bằng mắt, nhỏ giọng hỏi: “Người đó là ai?” Tuy hỏi như vậy, nhưng liên tưởng lại lời nói Hoa Quý Phi ngày đó, Nguyệt Trì Lạc cũng hiểu được đại khái, chẳng qua chỉ muốn xác nhận một lần.

Đông Phương Tuyết đảo mắt, cười đáp: “Con gái của Long Đại tướng quân, Long Uyển Nhi.”

“Ngay cả cha người ta là ai cũng điều tra rõ ràng như thế, A Tuyết, hãy thành thật nói cho ta biết, có phải ngươi cũng để ý người ta rất lâu rồi hay không?”

“……”

“A Tuyết, tương lai người ta có thể là tiểu lão bà cùng một nhà với ngươi.”

“……”

“A Tuyết, người ta còn có khả năng là mẹ của nhi tử ngươi.”

“……”

Hoàng hậu không có tranh đấu, mỹ nữ bên cạnh Nam Cung Dạ không có khiêu khích.

Màn yến hội này chỉ có Nguyệt Trì Lạc đang không ngừng lải nhải, cùng trôi qua với sự im lặng là vàng của Đông Phương Tuyết.

Mà Tống Chỉ Thi và Đông Phương Tường, trước sau vẫn duy trì mỉm cười im lặng.

Cho đến khi yến hội tan cuộc, Nguyệt Trì Lạc cũng chưa từng liếc mắt nhìn đến hoàng hậu và Hoa Quý Phi.

Cũng không thể nói nàng không nhìn, thật ra thì nàng chỉ liếc mắt nhìn, không có nhìn thẳng mà thôi.

Trên đường trở về, Nguyệt Trì Lạc bỏ qua xe ngựa, lôi kéo Đông Phương Tuyết cùng nàng tản bộ đi về.

Đông Phương Tuyết cũng không phiền, cười đồng ý với nàng.

Tiêu Mặc cũng đi bộ bước theo bọn họ, một thân hắc y, thần sắc đề phòng.

Đặc Công Hoàng Hậu

Đặc Công Hoàng Hậu

Status: Completed Author:

*Thủ phú: Người giàu có số 1

Hắn là Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, nhân gian tuyên truyền hắn giết người, lấy mạng người khác trong vô hình.

Nàng là một luồng u hồn vượt qua ngàn năm, ham ăn biếng làm lại còn giả heo xơi tái cọp già.

Hắn bởi vì một câu nói phải cưới nàng, nên khuyên nàng: "Nếu không muốn gả, Bổn vương cũng không miễn cưỡng, nhưng một khi đã gả rồi, đến chỗ Địa Phủ cũng đừng oán Bổn vương không có cảnh cáo ngươi."

Nàng bởi vì đi theo hắn có cơm ăn, có chỗ ở mà phải gả cho hắn, nên trả lời hắn: "Trên đường Hoàng Tuyền rất nhàm chán, nếu có Vương gia làm bạn thì nhất định sẽ không tịch mịch."

Với nàng, hát lên một ca khúc Tiếu Hồng Trần, kết quả chính là không thể sánh bằng một nốt Chu Sa giữa đôi lông mày của hắn.

Với hắn, đăng quang ngai vàng Cửu Ngũ Chí Tôn, muôn người quỳ dưới gối nhưng không đổi về được nụ cười tươi như hoa của nàng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset