Chương – 222: Giang sơn như vẽ cũng không sánh bằng nụ cười tươi như hoa của nàng (6)

Giang sơn như vẽ cũng không sánh bằng nụ cười tươi như hoa của nàng (6)

Khuôn mặt thanh tú ngay lập tức lạnh xuống, sắc mặt vốn đã tái nhợt dường như càng thêm lạnh lẽo, Nguyệt Trì Lạc quan sát bốn phía một chút, trầm giọng nói: “Đông Phương Tuyết, ngươi rốt cuộc còn muốn cái gì?”

Không đợi Đông Phương Tuyết lên tiếng, Nguyệt Trì Lạc lạnh lùng cười một tiếng, tiếp tục mỉa mai nói: “Binh quyền ta không có, cũng không có thân phận vẻ vang gì, càng không có giá trị để lợi dụng, về phần tiền tài, Nguyệt Vũ Chi nếu là người của ngươi, tin rằng cũng không có ai có tiền qua ngươi, về điểm đồ cưới ta tuy có Giá Trị Liên Thành, nhưng đem so với hoàng đế như ngươi, lại càng không đáng để nhắc tới, ngươi nói, ngươi còn muốn cái gì?”

Đông Phương Tuyết, ngươi rốt cuộc còn muốn cái gì đây?

Chẳng lẽ ta còn giá trị gì chưa được khai quật hết sao, Nguyệt Trì Lạc giễu cợt cười cười.

Nụ cười trên mặt đột nhiên cứng lại, đồng tử xinh đẹp từ từ trở nên u ám, Đông Phương Tuyết lạnh nhạt nói: “Ta chỉ muốn nàng, nàng tin hay không?”

Nguyệt Trì Lạc khịt mũi khinh bỉ: “Có quỷ mới tin!” Hẳn là quỷ cũng không tin.

“A Lạc, ta……” Định nói điều gì đó, nhưng nhìn thấy sắc mặt tái nhợt lạnh lẽo của Nguyệt Trì Lạc, Đông Phương Tuyết há to miệng nhưng lại không nói gì, cuối cùng phất tay áo bỏ đi.

Cho đến khi bóng lưng Đông Phương Tuyết hoàn toàn biến mất ở cửa cung điện, Nguyệt Trì Lạc mới thở dài, vuốt vuốt lồng ngực đau buốt, không chịu được đau đớn mà buột miệng rên rỉ.

Đau quá, độc này một khi phát tác sẽ sống không bằng chết.

Nguyệt Trì Lạc mím chặt đôi môi tái nhợt, kềm chế sự đau đớn rên rỉ của mình.

Thời gian mỗi lần chất độc phát tác, càng lúc càng kéo dài, không biết lần này có thể là lần cuối cùng hay chưa?

Đại khái qua thời gian nửa nén hương, có cung nữ bưng chén thuốc đi vào.

“Hoàng hậu nương nương.” Cung nữ cúi đầu hành lễ theo trong cung.

Hoàng hậu nương nương, Đông Phương Tuyết bồi thường danh hiệu cho nàng sao?

Nguyệt Trì Lạc thấy buồn cười, vì vậy thật lạnh lùng nở nụ cười: “Hoàng hậu nương nương? Trong cung này nương nương nào đứng đầu?”

Cung nữ có chút sợ hãi nhìn Nguyệt Trì Lạc lom lom, rồi cúi đầu xuống, hồi đáp: “Trong cung chỉ có một vị nương nương chính là người hoàng hậu nương nương…… Nương nương, xin người uống thuốc đi.”

Nói xong, đưa chén thuốc đến gần hơn chút.

Nguyệt Trì Lạc cau mày, không vui nói: “Đem đi!”

Cung nữ cả kinh, vội vàng nói: “Nương nương, đây là phần tâm ý của bệ hạ, nương nương người hãy uống đi.”

Đặc Công Hoàng Hậu

Đặc Công Hoàng Hậu

Status: Completed Author:

*Thủ phú: Người giàu có số 1

Hắn là Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, nhân gian tuyên truyền hắn giết người, lấy mạng người khác trong vô hình.

Nàng là một luồng u hồn vượt qua ngàn năm, ham ăn biếng làm lại còn giả heo xơi tái cọp già.

Hắn bởi vì một câu nói phải cưới nàng, nên khuyên nàng: "Nếu không muốn gả, Bổn vương cũng không miễn cưỡng, nhưng một khi đã gả rồi, đến chỗ Địa Phủ cũng đừng oán Bổn vương không có cảnh cáo ngươi."

Nàng bởi vì đi theo hắn có cơm ăn, có chỗ ở mà phải gả cho hắn, nên trả lời hắn: "Trên đường Hoàng Tuyền rất nhàm chán, nếu có Vương gia làm bạn thì nhất định sẽ không tịch mịch."

Với nàng, hát lên một ca khúc Tiếu Hồng Trần, kết quả chính là không thể sánh bằng một nốt Chu Sa giữa đôi lông mày của hắn.

Với hắn, đăng quang ngai vàng Cửu Ngũ Chí Tôn, muôn người quỳ dưới gối nhưng không đổi về được nụ cười tươi như hoa của nàng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset